Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 28: tiệc đêm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hải Đăng chán trò chơi, nay con mồi của hắn cũng chẳng còn chút nào khiến hắn hứng thú nữa nhưng đâm lao thì phải theo lao. Hắn lồm cồm bò khỏi cái giường ấm áp, lết xác đến nhà Xuân Ái. Một bên mắt còn bầm tím, hắn uất ức khua đại cái nón đội lên che quá nửa khuôn mặt, tức giận trút xuống chân ga phóng như bay trên đường. Vài người đi bộ được một phen hú hồn gặp xe điên...
Cơn bực bội chưa nguôi nhưng hắn cố kìm nén bấm chuông cửa, Xuân Ái nhận được tin nhắn của Hải Đăng, sau một ngày mệt mỏi nhưng cũng cố gắng thể hiện gương mặt tươi cười hạnh phúc thêm chút ngại ngùng không thể che dấu đón anh.
"Lên xe đi" Hải Đăng còn ngồi nguyên trên xe phất tay vẫy Xuân Ái
Hơi khựng lại trước hành động của anh nhưng cô cũng hợp tác vội vàng mở cửa xe bước lên.
Hải Đăng rồ ga đi, lạnh lùng đưa cô đến một quán cafe vắng khách. Cả hai cứ như vậy giữ không khí im lặng cho đến khi Xuân Ái không thể chịu nổi lên tiếng trước...
" sao anh lại im lặng như vậy" Xuân Ái đến giờ mới dám nhìn vào gương mặt Hải Đăng nắm chặt tay lên tiếng hỏi, cô bỗng nhận ra dưới vành mũ rộng là gương mặt bị sưng của anh, vội vã đưa tay đến muốn hỏi thăm " anh..."
Hải Đăng nắm tay Xuân Ái bỏ xuống, hắn bỏ luôn chiếc mũ lưỡi chai, lộ ra đôi mắt tím bầm.
Ánh mắt cô kinh ngạc há hốc mồm nhìn anh " anh làm sao lại bị như thế, có chuyện gì xảy ra vậy " lo lắng vồn vã hỏi anh
" hỏi cái thằng đã chà đạp em..." hắn kìm chế không được cơn tức lên tiếng
" anh ta, là anh ta đánh anh sao? Anh ta không hề nói hay giải thích gì cho em hết, hôm đó đã xảy ra chuyện gì với anh và với em nữa? Em thực sự không nhớ gì cả, anh nói cho em biết đi"
" nói? Nói gì, giải thích gì? Anh chưa bao giờ bị ai đánh, vậy mà thằng khốn đó dám đánh anh, nếu không vì em, nó đã chết dưới tay anh rồi"
Xuân Ái đau đớn câm lặng, có phải do anh bảo vệ cô mà bị anh ta đánh không? Có phải đó là lý do mà anh ta mới im lặng chà đạp cô rồi không chịu giải thích gì không? Giờ phút này, Xuân Ái đặc biệt chán ghét con người dụng mạo hoàn hảo nhưng lại mang tâm tính ác quỷ ấy, giác quan từ đầu dặn cô tránh xa anh ta, vậy mà có những lúc cô lại xao động, cô cảm thấy chán ghét chính bản thân mình...
Ánh mắt Hải Đăng giảo hoạt giấu sau gương mặt dễ nhìn cười đau khổ với Xuân Ái " anh đau thể xác hề hấn gì, trái tim anh đang đau vì người con gái anh yêu bị người khác chà đạp thôi"...
Nghe lời nói của Hải Đăng, Xuân Ái ngây ngô tin tưởng, cô cảm thấy tự ti vì giờ mình đã không còn xứng đáng với anh " em bây giờ đã không còn là người con gái trong sạch, xứng đáng với tình cảm anh dành cho em nữa... em..."
Hải Đăng đưa bàn tay che miệng Xuân Ái, không cho cô nói " ngốc ạ, em có thế nào ảnh hưởng gì, em ở trời tây rồi, chuyện đó không quan trọng. Quan trọng là trái tim và tâm hồn em luôn hướng về anh là được "
Đôi mắt Xuân Ái long lanh, cảm động trước người đàn ông cô đã không lầm mà tin tưởng, hạnh phúc dựa vào vai Hải Đăng, nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt gương mặt bị sưng...

...
Anthony kính cẩn hai tay đưa xấp hình " thưa ngài, kết quả chiều nay ạ"
Ông Chris nhìn hình khá hài lòng, con trai của ông, đúng là trong tình cảm khờ dại như ông, dễ dàng bị một con nhỏ vắt mũi chưa sạch cắm sừng. Mới ân ái với con ông tối qua, hôm nay đã tình cảm với thằng khác, hừ, đàn bà một giuộc, có khác gì... qua bao lâu rồi, mỗi lần nhắc về người ấy trái tim ông vẫn còn thấy đau...
"Hắc Tử thế nào rồi"
" dạ thưa ngài, cậu chủ họp cả buổi chiều, tối nay có tiệc khánh thành khách sạn mới của ngài Jork"
" chuẩn bị quần áo dạ tiệc cho tôi"
Anthony ngạc nhiên khi thấy ông chủ đột nhiên muốn tham gia tiệc vốn dĩ là điều ông chúa ghét, chưa hết còn bồi thêm một câu.
" gọi thằng nhóc kia, nói nó mang theo con nhỏ"
...

Khách sạn Nite4u mới xây toạ lạc trên con phố Little Bourke nhộn nhịp, tuy không bề thế như Crown nhưng nói tới ngài Jork và tập đoàn JJ group không ai không biết về sự xa hoa. Khách sạn 5 sao đặc biệt kết hợp với @taste của Hắc Tử vì vậy lần khai trương này anh không muốn đi không được.

Những ánh đèn led cầu kì được trang trí chỉ để phục vụ buổi khai trương ngày hôm nay, chiếu rực sáng cả một góc trời đêm. Người qua đường hiếu kì dừng lại xem màn chào đón ấn tượng dành cho khách mời nhưng  không thể lại gần vì một nhóm vệ sĩ lực lưỡng  đã đứng chặn từ xa.
...
Hải Đăng biết tin tuy có gấp gáp nhưng cơ hội có một không hai ngày hôm nay có được là do Xuân Ái. Hắn đưa cô đến một nơi sang trọng chọn phụ kiện dự tiệc cho các cậu ấm cô chiêu. Người con gái hắn chán ghét sau khi được trang điểm và chuyên viên lựa một chiếc đầm quá phù hợp với vóc dáng và gương mặt, hắn thiếu điều muốn đuổi hết đám nhân viên, ăn cô ngay tại đây...
...
Xuân Ái ngỡ ngàng khi xuất hiện tại một nơi quá lộng lẫy, cô có phần sợ hãi, ngược lại Hải Đăng đang rất phấn khích kéo tay cô nhanh nhẹn bước đi. Cả hai bước qua đám vệ sĩ khá chật vật vì không mang giấy mời cũng không phải gương mặt nổi tiếng. Chỉ đến khi hắn gọi Anthony, chờ 5' đồng hồ, một người vệ sĩ nhận được điện thoại từ ngài Jork mới mở miệng xin lỗi và mời hắn vào. Tỏ vẻ lịch sự chào đáp anh chàng vệ sĩ nhưng ánh mắt hắn đầy vẻ mỉa mai... " hừ, chó gác cổng ở đây cũng dám coi thường hắn, chờ nhà hắn làm xong khu đất vàng xem ông cho mày liếm giày không..."
" anh à, đây là nơi đâu, sao lại đưa em tới đây, em có chút ngại..." cô ngượng ngùng níu tay hắn
" ngốc à, quen anh em sẽ từ từ quen với những nơi này, đây là thế giới của anh" hắn híp mắt cười
Nhà anh bên này giàu vậy sao? Anh xác nhận như vậy nghĩa là anh nằm trong giới thượng lưu, tại sao cô lại không biết... cô làm sao né tránh đây, trái tim cô đã thuộc về người đàn ông chân tình này rồi... Có chút tự ti bước theo anh, dù sao cũng đã chấp nhận người con trai này thì anh thế nào cô cũng sẽ đi theo.

Hải Đăng hoà mình vào bữa tiệc, chạy lăng xăng làm quen hết người này đến người kia, không một ai nhận ra hắn, chỉ nghĩ một người vô danh nào đó vô tình quen biết với ngài Jork mà nhận được thiệp mời cũng đành lịch sự chào hỏi lại. Những điều đó hắn thừa biết, hắn muốn huỵch toẹt bô bô về dự án tầm cỡ khu đất vàng, nhưng không dám. Bây giờ lão già Chris còn chưa quyết định làm sao hắn nổ được chứ. Xuân Ái đi theo một hồi có phần đuối sức, cô muốn trốn tránh đám đông, một mình nép vào góc tường ít người để ý.
...
Hắc Tử khoác lên mình bộ áo dạ tiệc truyền thống, gương mặt chào hỏi lịch sự với những người khách khác. Như mọi khi, sự xuất hiện của anh luôn gây ồn ào, ai cũng tò mò nhìn ngắm người con trai dù trong giao tiếp anh luôn lịch sự lễ phép với người hơn tuổi nhưng khi nói chuyện đặc biệt không thể khai thác hay biết anh đang nghĩ điều gì.
Ánh mắt diều hâu nhìn thấy nhìn thấy cô gái nhỏ trong bộ đầm màu tím nhạt đang bơ vơ một mình vội ra hiệu cho Mike tránh xa mình còn bản thân anh muốn nhanh chóng chào hỏi ngài Jork bàn sơ qua công việc rồi rút lui tránh làm cô sợ hãi.

" Nick, anh khoẻ không" Tina tự tin bước đến chào hỏi
" vẫn phải khoẻ thôi, cô khoẻ chứ? Xin lỗi, nói chuyện sau, tôi bận chút việc" Hắc Tử trả lời lịch sự rồi nhanh chóng thoái thác rút lui.
Anh nhìn thấy ngài Jork đang bận nói chuyện với James, một ông chủ chuỗi Lalit Hotel nổi tiếng không kém, có điều cả hai người đang đứng gần Xuân Ái, anh không muốn tới bây giờ. Anh bèn đi ngược lại hướng đó, chờ một lúc vậy...
Người tính không bằng trời tính, ngài Jork từ lúc khai trương chỉ trông chờ được nói chuyện với Hắc Tử, vì thế khi thấy anh vừa xuất hiện liền nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện của mình " Nick, ôi mừng quá, cuối cùng anh cũng đến"
Âm thanh của ông chủ buổi tiệc lên tiếng vừa để khẳng định mối quan hệ thắm thiết vừa để nhắc nhở cho quan khách tầm cỡ ông ta ở đâu.
Xuân Ái bên góc tường quan sát hết thảy mọi người và một thế giới hoàn toàn xa lạ với cô, từ lúc đến đây cho tới bây giờ cô cũng không thể hoà nhập được. Liệu cô có nên đánh đổi cuộc sống bình yên của mình để quen Hải Đăng không? Liệu bố mẹ anh ấy có từ chối cô không? Nhưng anh ấy đã chứng tỏ tình cảm với cô rồi... một tiếng nói khá lớn ảnh hưởng đến suy nghĩ của cô, trong không gian bữa tiệc với âm nhạc du dương, có thể làm người khác liên tưởng đến có ẩu đả. Nhưng không phải, là một người đàn ông trung niên ưa nhìn, cách ông ta ăn mặc nhìn vào là thấy là người thuộc giới thượng lưu, ông ta đang đưa bàn tay vẫy chào nhiệt tình về phía bên kia...
Xuân Ái tò mò đưa mắt theo bàn tay ông ta thì cô bỗng sững người... là anh ta...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top