Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 35:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa thấy động đậy, Xuân Ái liền giả bộ nhắm nghiền mắt lại ngủ tiếp, xấu hổ quá, không biết có bị anh ta phát hiện không.
Trong lòng cô bây giờ thật mâu thuẫn, người đàn ông này mang lại cho cô cảm giác lạ lẫm, kích thích, dù người phụ nữ đó nói là tại anh ta cô mới bị đối xử như vậy nhưng anh ta lại xuất hiện mạnh mẽ bảo vệ cô, giữa hai người còn đã có sự tiếp xúc thân mật...
Bỗng dưng thấy mình có lỗi với Hải Đăng, anh thật tốt với cô, quen anh cô chưa hề làm được điều gì cho anh nhưng anh luôn bao dung mọi lỗi lầm của cô. Cảm xúc bây giờ hỗn loạn, vừa mới đây cô còn đồng ý đính hôn với anh mà, đừng vì hành động nhất thời của người con trai này mà rung động, cô phải kiên định chứ...
Hắc Tử chậm chạp mở mắt, anh vừa thiếp đi trong giây lát nhưng lại sợ có chuyện gì xảy ra với cô mà không thể nào yên giấc, nơi đây bây giờ đã không còn an toàn, ngay cả Tina cũng biết thì kẻ thù đầy rẫy ở ngoài kia lẽ nào bị mù sao... Khuôn mặt ngây thơ của cô, anh không muốn có một chút dù chỉ một vết chấm lem vào, muốn giữ mãi hình ảnh ấy.
Đưa tay muốn khẽ vuốt má cô nhưng lại không dám.
Hắc Tử nghĩ Xuân Ái còn đang ngủ nên nhẹ nhàng bước ra ngoài. Biết lúc cô dậy thế nào cũng đói, định nhấc máy cho Mike đem đồ ăn tới, cảm giác thật lâu rồi mới ở đây, mọi thứ thuộc về cô, có hơi thở của cô đều khiến tim anh xao xuyến.
Đột nhiên Hắc Tử phát hiện có tiếng động cơ xe, trực giác cảnh báo, thần tốc chạy ngược lên phòng Xuân Ái, đã thấy Xuân Ái đang bị lôi ra khỏi giường, Hắc Tử phi thân tung cước đạp vào chân người đàn ông có vóc dáng vạm vỡ, một màn đánh nhau ác liệt xảy ra ngay trước mặt Xuân Ái như trong phim hành động, cô không thể ngờ rằng anh chàng Nick lại có thể đánh nhau hay đến thế, những động tác của anh ta thật nhanh và dứt khoát, ánh sáng mờ ảo buổi sớm khiến cô không nhìn rõ được, chưa hết bàng hoàng đã thấy người đàn ông vạm vỡ nọ bị khuất phục hoàn toàn.
" không bị đau gì chứ?"
"Tôi không sao, nhưng anh ta là ai? Sao lại muốn bắt tôi?" Xuân Ái tò mò nhìn Nick đầy thắc mắc chỉ thấy động tác anh thuần thục móc túi người đàn ông lạ lấy điện thoại, ngón tay anh ta thon dài nhanh nhẹn lướt trên màn hình rồi bấm nút gọi ai đó...
" sao giờ này mới gọi, xong chưa" giọng ông thị trưởng đầy lo lắng ở đầu dây bên kia
Tiếng Hắc Tử không hề câu nệ trả lời " muốn tôi giết đứa con gái hư hỏng của ông luôn sao"
" cậu... cậu đừng có làm càn, vuốt mặt cũng phải nể mũi chứ"
" 1 tiếng sau tại Crown, nếu muốn đem người về và cấm ông dùng thêm thủ đoạn nào mang người của tôi đi, sẽ không có thêm nhượng bộ lần hai"
Xuân Ái có thêm một đống nghi ngờ mới, chưa kịp hỏi thì Nick đã ra lệnh "mau thay đồ rồi theo tôi nếu chưa muốn chết"
Nghe anh ta nói như vậy, Xuân Ái như một cái máy làm theo, dù không thích anh ta nhưng có lẽ người nhà của người phụ nữ kia còn nguy hiểm hơn, cô vẫn còn yêu đời nên trong thời gian rất nhanh đã xong xuôi, ríu rít theo đuôi anh đi ra ngoài.
" mời cậu chủ" Mike đã chờ sẵn
" anh..." Xuân Ái muốn la lên ngạc nhiên nhưng kịp nén lại, anh ta và tên Nick này rốt cuộc quan hệ thế nào chứ, sao lại gọi anh ta là cậu chủ.
Hắc Tử nhanh mắt kéo tay Xuân Ái lên xe, vừa đóng cửa đã nghe ngoài cửa bụp bụp, âm thanh va chạm kim loại bị văng ra, Xuân Ái sợ hãi quay sang nhìn Nick, chỉ thấy mặt anh thản nhiên ra lệnh cho Mike "đi"
"Sao ai... nữa vậy"
" đừng lo, mấy con muỗi vặt thôi" anh vỗ vỗ tay lên tay cô, ánh mắt không hề có chút nào sợ hãi.
Não anh ta có vấn đề sao, bị bắn suýt chết mà còn không sợ, còn nói là muỗi, cô mới là muỗi ấy, bị vợt một cái là chết ngay ấy, cả người Xuân Ái run rẩy, Hắc Tử vội nắm chặt tay cô, bàn tay ấy thật ấm áp và mạnh mẽ, nhưng Xuân Ái không thể tuỳ tiện động chạm được, cô dù gì cũng đã có người mình yêu thương, tuy có sợ hãi nhưng kiên quyết rụt tay lại giữ khoảng cách.
Hắc Tử có chút mất mát nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ mặt bình tĩnh hỏi Xuân Ái" muốn ăn gì không?"
" tôi không sao đâu, khi nào tôi về nhà tôi được, tôi còn phải đi học nữa"
" không sợ chết hay sao còn muốn đi học? Phải ở bên cạnh tôi cho đến khi xong việc"
Một lời nói của anh ta khiến cô im bặt, không còn muốn nói gì nữa.
...
Xuân Ái muốn gọi Hải Đăng, muốn nói cho anh biết cô đã phải đối mặt với nguy hiểm thế nào nhưng không muốn anh lo lắng và thực sự không biết phải giải thích mối quan hệ với anh chàng cùng nhà thế nào nên bấm bụng đút chiếc điện thoại lại vào túi.
...
Bữa sáng không cầu kì nhưng nghe mùi thơm từ tô phở bốc lên, Xuân Ái không cưỡng lại được, bất chấp xấu hổ ngồi xuống ăn một mạch, cứ tưởng đã bị mắc bệnh chán ăn nhưng không phải, cô ăn hết tô phở, còn húp sạch cả nước, miệng vẫn còn thòm thèm, ôi, cứ kiểu này chắc cô sắp thành heo mất.
Hắc Tử thấy Xuân Ái mỗi lần đối diện đồ ăn đều hồn nhiên thích thú, vẻ mặt cùng hành động ấy của cô chỉ khiến tim anh thêm bấn loạn, anh gọi thêm cho cô món lemon tart vì thấy ánh mắt còn thòm thèm đến đáng yêu, có điều món ngon còn chưa ăn, Xuân Ái đã đưa tay bụm miệng, mắt dáo dác tìm nhà vệ sinh... là do phản ứng của thai nhi sao? Có lẽ Xuân Ái bị nghén với đồ ngọt. Hắc Tử khi biết cô có thai vào ngày hôm qua đã đặc biệt tìm hiểu những thông tin về việc mang thai của phụ nữ, anh muốn cùng cô trải qua mọi điều, dù đó là điều cô muốn hay không.
Chỉ là những đợt nôn khan nhưng khiến Xuân Ái rất khó chịu, mấy ngày nay rồi, không lúc nào cô thấy thoải mái, thân thể mệt mỏi. Xuân Ái bước ra ngoài đã thấy Nick dựa người vào tường chờ sẵn, giả bộ hỏi cô " ra hết đồ ăn rồi sao? Ăn lại món khác nhé"
" tôi không sao"
Hắc Tử kìm lòng, muốn đỡ cô, dìu cô nhưng không thể làm điều ấy được, nắm chặt tay thành nắm đấm bước theo phía sau Xuân Ái.
Cậu chủ quyền lực đang đi theo đứa con gái ngốc ấy mà chẳng làm được gì, Mike tức tối chỉ muốn tát cô ta để cô ta hiểu được ai mới là người tốt.
...
Xuân Ái đi theo Nick xuống một căn phòng sâu dưới lòng đất nhưng ánh sáng khá tốt khiến cô không nghĩ mình đang đi xuống những bậc thang ngầm dài.
Từ xa đã trông thấy người phụ nữ ấy, cô ta trông nhàu nhĩ và thảm hại, trên mặt hiện lên vài vết bầm tím khác hẳn vẻ sang trọng lịch sự cô đã gặp ở nhà hàng khi trước.
" cô muốn cô ta sống hay chết?" Nick quay sang cô giọng điệu hỏi như không hỏi.
Xuân Ái lần nữa đứng hình, mắt trợn tròn ngây ra nhìn anh. Mạng sống một con người chứ có phải cỏ rác đâu, có thể dễ dàng chỉ một câu nói muốn giết là giết.
Hắc Tử thừa hiểu, non nớt như Xuân Ái đối mặt với việc này chẳng thể giải quyết được, nhưng anh muốn cô từ từ bước vào thế giới và biết được những việc làm của anh.
" thưa cậu chủ, ngài thị trưởng tới rồi ạ"
"Uhm"
...

Người đàn ông trước mặt cô nhìn có chút bơ phờ lo lắng nhưng không giấu được vẻ cao quý dưới lớp áo vest
, vừa thấy Nick đi tới, ông ta vội vã quỳ xuống không chút chần chừ " là tôi trong lúc hồ đồ làm điều dại dột, mong cậu tha cho con gái tôi, tôi sẽ làm mọi việc cậu yêu cầu"
" Ngài thị trưởng, mạng thối của cô ta tôi không cần, mảnh đất quèn cũng chẳng hề hấn nhưng người phụ nữ này là của tôi, từ bây giờ còn nghe bất cứ điều gì liên quan, ông tự hiểu rồi đó"
Hắc Tử quay người, ra hiệu cho Mike " thả người"
Mike bước tới, lấy dao găm cắt dứt dây trói cho Tina, thân mình tuy có đau nhức vì hôm qua bị thuộc hạ của Nick đánh, Tina mắt tràn tia máu tức giận, chưa khi nào bị thảm hại làm nhục tới vậy, bèn dùng hết sức lấy con dao găm từ tay Mike, lao tới đâm Xuân Ái "con khốn kia, mày phải chết".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top