Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bé Mặc Nê của Ngõa Cương Trại (3, Trương Hàn)

Mình cực thích Lưu Đào sau Lang Nha, nhưng Lưu Đào làm bà chủ trong The Inn lại là kiểu quản lý mà CK sợ nhất. Những góp ý của La Thành, à quên, Trương Hàn rất có lý, nhưng không những không được tiếp nhận mà còn bị chụp mũ phản động nữa. Em nhỏ hết bị mắng là cố tình quấy phá chống đối, lại bị bảo là không theo đoàn đội. Nhìn bạn nhỏ uất ức đến rơi nước mắt, khán giả cứ là thấy xoắn hết cả tâm can.

Sau đó lại cũng một câu kia: Bạn ấy mấy tuổi rồi thế ạ?

Tất nhiên nói đi cũng nên nói lại. Mạnh dạn mang ý tưởng mới vào công việc vừa đủ thì gọi là có chủ kiến có cá tính. Nếu nhiều hơn thì sẽ đe dọa đến cảm giác an toàn của sếp, và biến thành... đảo chính rồi. Một cái phòng khách nhẹ nhàng kiểu gia đình ngồi cắn hạt dưa xem báo giấy, niềm tự hào của sếp, qua một ngày ngắn ngủi liền bị bạn nhỏ hô biến thành tụ điểm nhạc trẻ nhảy nhót tưng bừng. Ừm, sếp nổi cơn điên cũng là điều cực dễ thông cảm.

Cơ mà vẫn là môi trường làm việc chuyên nghiệp đúng không? Có nổi điên thì sếp cũng phải "mắng" lịch sự theo kiểu góp ý tích cực gì gì đó chứ. Cái kiểu xài xể sa sả như lão bản thời cổ đại kia kinh quá đi mất. Gặp tui tui cũng hãi đến phát khóc, à không phải, đến phải phản ảnh lên phòng nhân sự luôn quá. Đây chính là bạo hành công sở nha!

Lại nói, có thể đây chỉ là do chương trình cố tình tạo drama. Vậy thì Đào tỷ cũng quá chuyên nghiệp rồi. Tạo drama mà bôi bản thân đen thùi lùi luôn vậy?

Giả hay thật thì thôi kệ đi. Dù sao bạn nhỏ bị bắt nạt cũng rất có giá trị giải trí!

Phóng tác/ cảm tác /cảm nhận (parodies) dựa theo #TheInn3. Chống chỉ định những fans nghiêm túc không thích đùa của Lưu Đào và Trương Hàn ạ 😅
⬇️⬇️⬇️

Thực tập sinh: Bà chủ, em có thể nói một câu không?

Nội tâm bà chủ gào thét: Lại còn xin phép, cậu là cố tình muốn tỏ ra đáng thương đúng không?

Nội tâm thực tập sinh: Nãy giờ chị chỉ chó mắng mèo, chẳng qua là ép tui thôi há.

Bà chủ: Nói đi!

Thực tập sinh (quả cảm): Tất cả mọi chuyện chị mang ra mắng mọi người nãy giờ đều là lỗi của em. Là do em phân công như vậy đó.

Nội tâm bà chủ: Hừ, rốt cuộc cũng biết cậu sai rồi sao?

Khán giả: Đây chính là phong phạm quản lý vàng thời đại mới, đứng mũi chịu sào cho nhân viên nha. Vỗ tay đi!

Thực tập sinh (hít hà lấy dũng khí): Nhưng mà chị nói là cách em làm ảnh hưởng khách hàng, em không phục. Ở đây em có phản hồi của khách hàng giấy trắng mực đen blah blah blah...

Bà chủ: hỏa diệm sơn phun trào

Khán giả: Oài, thật thỏa mãn. Nhân viên nho nhỏ sau khi khóc nhè liền dũng cảm quật khởi. Có ý nghĩa!

Bà chủ (mặc kệ thực tập sinh. Quá mệt mỏi!!!) Người kế tiếp đâu, đứng lên tôi đeo phù hiệu (ấn soái) cho cậu

Thực tập sinh (ngây thơ): không phải em được (đặc quyền) trao lại (ấn soái) cho người kế tiếp à?

Bà chủ (khi mệt mỏi người ta sẽ mềm lòng): Được rồi, cậu làm. Đừng đâm kim vào người ta!

Khán giả: Người này bao nhiêu tuổi?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top