Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 5: thời gian như chó chạy ngoài đồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*renggg*
Tiếng điện thoại làm đứt mạch suy nghĩ của Gulf. Cả ngày hôm qua cậu đều không cầm điện thoại, chẳng biết là ai gọi đây.

Là Junghaa - bạn thân của cậu.

- Alo tao nghe

- Mày đi đâu mà tao sang nhà kiếm không thấy vậy? Mọi việc hậu sự của ba mày xong hết chưa? - Junghaa hỏi cậu rất nhiều, có lẽ nó lo lắng cho cậu lắm.

- Việc của ba tao xong rồi.

- Thế còn mày bây giờ ở đâu?

Gulf ngập ngừng không biết trả lời thế nào.

- Mày không cần lo đâu, tao vẫn ổn. - Cậu trả lời lấp liếm cho qua.

- Ngày mai là đi học rồi, tối tao qua nhà mày ngủ nhá?

- Để xem thế nào đã.

- Mọi lần tao nói là mày đồng ý luôn mà? - Junghaa hơi thất vọng.

- Thôi nhá tao đang bận, có gì tao gọi lại sau. - Chẳng thể giải đáp được cậu hỏi của Junghaa nên cậu lấy lý do để tắt máy.

Gulf vỗ vào mặt lấy cái vào mặt cho tỉnh rồi đi VSCN. Do "cuộc vui" đêm qua nên cậu đi lại hơi bất tiện, cứ tập tễnh như què í.

Cậu bớt tung cả tủ quần áo mà có mỗi một cái áo sơ mi đen trơn.

- Có được không nhỉ? - Cậu giơ chiếc áo lên nhìn.

*cốc cốc*
- Ông chủ bảo tôi đưa cho cậu ít đồ. - Bà Linha gọi cậu.

Cậu mở cửa định cảm ơn thì chỉ thấy một cái túi lớn đặt ở dưới sàn. Cậu tò mò cầm vào phòng, chẳng biết hắn đưa cậu cái gì.

Đcm! Hắn mua cả một đống áo sơ mi với quần lót cho cậu! Mua cả đống như này định để cậu mặc từ năm này qua năm khác à?

Nhưng cuối cùng cậu cũng phải mặc theo yêu cầu của hắn.  Thay đồ xong cậu đứng trước gương xem lại. Cái áo sơ mi rộng dài qua đùi cậu, quần lót thì ngắn nên nhìn như cậu không mặc quần vậy. Cậu hơi kéo vạt áo lên, có thể thấy cả bờ mông căng tròn của cậu ngay lập tức hiện ra. Quần lót không quá chật nhưng lại ôm sát vào người cậu, làm tôn lên từng đường cong trên cơ thể cậu.

Nhìn thôi cậu đã xấu hổ rồi chứ nói gì là cho hắn nhìn.

"Hay mặc thêm quần đùi vào nhỉ?" - Cậu nghĩ.

Nhưng cậu cũng sợ làm trái ý hắn.

Thôi kệ! Không nên làm trái ý hắn! Không lại bị đánh bầm dập thì chết.

Gulf mở hé cửa, thò đầu ra nhìn xem có ai không. Thấy hành lang vắng tanh thì cậu mới rón rén đi ra ngoài.

Cậu đi dọc hành lang kiếm phòng của hắn mãi mà không thấy. Ở dưới mặt mỗi quần lót nên cứ cảm thấy mát mát, ngại chết đi được!

- Đứng lại! - Cậu nghe phát liền biết ai luôn, là cái tên chó chết nhà hắn chứ ai.

Hắn tiến sát đến chỗ cậu. Gulf quay mặt vào tường, rụt cổ lại, mắt nhắm chặt, hai hàng mi khẽ run lên. Mew nhìn đánh giá cậu từ trên xuống. Đúng là biết nghe lời, cậu mặc theo đúng yêu cầu của hắn.

- Không phải sợ, đi theo tôi.

Hắn đi đằng trước cậu. Cho tay vào túi, hiên ngang mà bước. Đi sau hắn cậu ngửi thấy mùi thuốc lá. Mà nói mới để ý, lần nào cậu cũng thấy hắn ngậm điếu thuốc bên cạnh mép. Nghiện thuốc lá à?

- Áa. - Mải suy nghĩ mà cậu không để ý nên đập mặt vào lưng hắn.

- Đi đứng kiểu gì vậy?

- Xin.. xin lỗi.

- Vào đi. - Hắn mở cửa một căn phòng.

Bên trong là bia bắn và các loại súng ngắn và súng dài. Nhìn chẳng khác cái phòng tập bắn hôm qua cậu tập, chỉ khác là nhìn nó xịn hơn. Chắc đây là phòng bắn riêng của hắn.

- Hôm qua có tập không? - Hắn vừa thay súng vừa hỏi cậu.

- Có ạ.

- Bắn thử đi. - Hắn đưa súng cho cậu.

Lần này cầm súng Gulf không run lẩy bẩy như hôm qua nữa. Cậu thành thục đỡ súng, giơ lên trước mặt, mắt nhìn vào tấm bia rồi nhắm chuẩn một đường mà bắn. Ấy thế mà lại trúng tâm. Hắn không nhìn sai người rồi!

- Giỏi! - Hắn khen ngợi.

Cả buổi sáng Mew và cậu đều ở phòng tập súng, đến cả ăn sáng cũng không ăn. Hắn cho cậu bắn thử tất cả cái loại súng, sai chỗ nào hắn chỉnh luôn. Chiều hôm qua cộng với sáng hôm nay là cậu đã xong khoản tập súng. Bây giờ chỉ còn phẩn thể lực và đấm đá nữa là cậu hoàn thành trọn đợt huấn luyện rồi. Có vẻ sẽ xong hơn dự định.

- Được rồi, buổi sáng chỉ tập đến đây thôi. Đi ăn đi. - Hắn lắp lại một số khẩu sủng rồi cất chúng lên kệ.

Thấy cậu tay cứ bấu vạt áo, mặt cúi xuống mà không trả lời thì hắn hơi khó chịu.

- Lần sau tôi nói bắt buộc em phải trả lời! Ít nhất cũng phải "vâng" hoặc "dạ"! - Hắn chỉnh đốn lại cậu.

- Chú... em có chuyện muốn nói. - Cậu rụt rè nói giọng nhi nhí như nói thầm.

- Chuyện gì?

- Mai em phải đi học, em về nhà có được không?

- Không! Ở đây em cũng có thể đi học, cứ gì mà phải về nhà!?

- Nhưng sách vở vẫn...

- Tí tôi cho người đến lấy!

Mew đã nói vậy rồi thì cậu cũng không dám cãi. Chuyện của Junghaa bảo tối sang nhà cậu ngủ thì e rằng không được rồi.

- Vâng ạ. - Cậu đáp lại rồi đi ra ngoài luôn.

Đi dọc hành lang mà Gulf chẳng thấy ai. Mọi người đi đâu hết rồi? Bình thường thì ít nhất cũng có tầm chục người đứng gác, thế mà hôm nay lại chẳng thấy ai. Ngay cả Matk cũng không thấy luôn.

Vào phòng ăn cậu còn bất ngờ hơn nữa. Trong đấy không có ai nhưng trên bàn lại bày một đống thức ăn nóng hổi như vừa mới nấu. Bà Linha cũng mất dạng ở đây rồi í.

Cậu ăn xong thì trở về phòng nghỉ ngơi, chiều thì lại tập luyện. Đến tối thì người của Mew chuyển sách vở đến cho cậu. Hắn còn tâm lý mà mua sẵn quần áo để mai cậu đi học, giày dép các thứ cũng đều đầy đủ.

Sáng hôm sau.
Hắn cho người chở cậu đi học bằng ô tô. Dù cậu không muốn nhưng lời nói của hắn là mệnh lệnh, cấm cãi!

Gulf sợ nếu dừng xe ngay trước cổng trường thì sẽ bị nói khoa trương nên cậu đã bảo tài xế dừng xe cách trường khoảng 3,4 mét gì đó rồi để cậu tự đi bộ vào.

Đang đi thì một cậu thanh niên chạy ập từ phía sau choàng tay vào cổ cậu.

- Đi ô tô luôn ta! - Là Junghaa.

- Không phải xe của tao đâu mà hớn hở! - Cậu gạt tay nó xuống.

- Thằng này nhá, hôm qua bảo để sáng tao sang rủ thì không chịu nghe. - Nó bất mãn nói.

- Tao không ở nhà đấy nữa rồi, lần sau mày đừng đến kiếm làm gì cho phí công.

- Sao không ở nhà đấy?

- Nói mày cũng không biết được. - Cậu không nói rõ nguyên nhân.

- Thế lần sau đi học thì tao đến đâu để rủ mày?

- Không cần rủ!

Nói rồi cậu đi thẳng vào lớp luôn. Cậu không muốn nói cho Junghaa biết vì sợ nó dính vào mấy việc này rồi lại mệt người. Cậu biết Mew không phải người tầm thường, chỉ cần không vừa ý thì mạng người hắn cũng coi như rơm như rác.

Trong giờ học.

- Tốt nghiệp xong mày định làm gì? - Junghaa huých tay hỏi cậu.

- Lo thân mày trước đi, hỏi tao làm gì.

- Tao thì tính sẵn rồi. Ba tao làm cảnh sát nên mai sau tao cũng muốn cảnh sát. Nhìn ba tao mặc quân phục trông ngầu lòi vãi, tao cũng muốn vậy! - Nó hỉ hửng kể về công việc sau này nó muốn làm.

Còn cậu thì chỉ biết im lặng ngồi nghe nó nói nhảm. Gulf cũng lo cho tương lai sau này của mình, nhưng vật cản lớn nhất của cậu chính là hắn. Ngay cả đi học mà hắn còn cho người theo dõi cậu thì ước mơ tương lai xa vời cái gì. Cậu không muốn lúc nào cũng bị hắn kiểm soát. Coi mình như là một con thú cưng, là nô lệ tình dục, là chỗ giải toả dục vọng, cậu không hề muốn một tí nào!

Biết nói là vậy, nhưng cậu lại không dám đứng lên chống lại hắn. Mew là một con người tùy hứng, chỉ cần thích là hắn sẽ làm, không thích thì có dâng tận miệng hắn cũng hất đi. Biết hắn khó chiều nên cậu lúc nào cũng phải vào vai "một người ngoan ngoãn nghe lời" để vừa lòng hắn.

Mới đấy thôi mà đã thấm thoát mấy năm rồi. Đúng là nói thời gian như chó chạy ngoài đồng không sai tí nào.

Gulf cũng đã tốt nghiệp, Junghaa vào được ngành cảnh sát như nó mong muốn. Mew thì vẫn vậy, dù đã chững tuổi nhưng vẫn còn phong độ ngời ngời.

Từ lúc tốt nghiệp đến giờ, cậu chỉ quanh quẩn ở nhà và bên hắn. Hắn chẳng cho cậu đi đâu hay làm gì, ngày nào cũng bắt cậu luyện súng, rèn luyện thể lực các kiểu. Cậu tập đến phát chán luôn rồi.

Một ngày của cậu vô cùng nhạt nhẽo. Sáng ngủ dậy chăm lo cho hắn, bữa sáng thì có bà Linha lo, lúc nào hắn đi có việc thì cậu ở nhà, còn lúc hắn có ở nhà thì phải kè kè bên hắn. Đến trưa thì ăn uống xong nghỉ ngơi, có hôm thì giữa trưa hắn đòi vật cậu ra "làm thịt". Đến tối thì cũng chỉ ăn, tắm, rồi ngủ với hắn.

Vậy mới nói, cuộc sống của cậu chỉ xoay quanh hắn.

Nhưng hắn cũng dần trở thành một cái gì đó không thể thiếu trong cuộc sống của cậu. Bao nhiêu năm qua không ít lần hắn điên lên rồi lôi cậu ra đánh đạp, cũng nhiều lần ôn nhu dịu dàng với cậu một cách lạ thường.

Đấy là hôm hắn uống nhầm thuốc, còn hôm nào bình thường thì hắn cũng bình thường thôi=)))

Nhưng cái tính dâm dê thì chẳng lẫn vào đâu được. Hắn vẫn bắt cậu mặc áo sơ mi và quần lót để hắn dễ bóp "đào".

Hôm nay như thường lệ, cậu ngồi trong phòng đợi Mew về. Hình như hôm nay thấy bảo hắn làm giao dịch lớn lắm nên về hơi muộn. Gulf nhìn đồng hồ cũng đã hơn 12h đêm rồi.

*cạch*

Tiếng mở cửa. Là hắn. Thấy Mew đang trong bộ dạng rất tức giận. Mặt biến sắc đi đôi phần. Cậu nhanh nhẹn chạy đi lấy ly nước cho hắn.

- Lại đây. - Hắn ngồi xuống ghế gọi cậu.

Một hành động quá đỗi quen thuộc, cậu nhẹ nhàng ngồi lên đùi hắn, tay xoa xoa thái dương để giúp hắn dễ chịu hơn.

- Giao dịch hôm nay không thành công sao chú? - Cậu hỏi.

- Đừng hỏi.

Hắn nói thế thì chắc chắn là giao dịch không thành công rồi. Lúc hắn đang bực nên tốt nhất cậu cứ ngồi im cho hắn ôm thôi.

- Chuẩn bị đồ mai em sẽ chuyển đến ở với Kim tổng.
_______________________________________________

mấy nay t đi học r nên quên mất đăng chap ms cho mn=)))) thông cảm xíiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top