Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

4. Triniset

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



'Byakuran-sama, ngài chưa bao giờ mặc thứ đồ này cả.'

Bluebell, cô gái tóc xanh nhỏ nhắn đang quàng tay Byakuran, cằn nhằn. Hắn ta mặc một bộ vest đen cùng với áo sơ mi trắng. Điều mà hầu như ít xảy ra. Hay có thể nói là chưa bao giờ xảy ra. Byakuran luôn khoác lên mình một bộ có phần quái dị, với áo thun trắng bên trong và chiếc jacket xẻ bốn dài tận đầu gối theo phong cách Visual Kei bên ngoài. Chúng trông có phần tệ hơn ghi hắn kết hợp với chiếc quần bó trắng với những sợi dây xanh đậm quấn quanh đầu gối và eo. Rất điên rồ. Byakuran biết điều đó, nhưng chẳng có gì thay đổi cả. Hắn luôn làm mọi chuyện có chủ đích. Và trong trường hợp này, hắn muốn Tsunayoshi-kun chú ý tới hắn hơn.

'Không hẳn là do ta muốn. Nhưng hiếm có dịp ta có thể diện kiến Vongola Nebbia thế này. Nóng nực một chút nhưng lại làm Nebbia vui thì có là gì.'

Byakuran nói trong khi đang sửa lại chiếc cà vạt tím nhạt một cách vụng về. Hắn rướn cổ lên, cố tìm chút thoải mái nhưng thất bại. Bluebell bĩu môi. Cô gái tiến gần lại Byakuran, kiễng chân một cách khó khăn, cô đưa ngón tay thanh mảnh của mình luồn vào chiếc cà vạt. Với vài động tác đơn giản, boss của cô giờ đây trông vô cùng chỉn chu. Bluebell báo một tiếng với Byakuran rồi đi ra ngoài, gọi 5 loài hoa đưa tiễn còn lại chuẩn bị đồ đạc. Đến Vongola HQ.

__---__

Tsunayoshi thanh thản nhâm nhi tách trà Hibicus màu đỏ tươi óng ánh, mắt khẽ lướt qua các văn kiện trong khi chờ tất cả mọi người đến phòng họp. Hơi chậm. Cậu nghĩ. Decimo biết các thủ tục để bước vào Vongola HQ rất phức tạp, nhưng cậu chưa bao giờ thực sự để ý đến vấn đề đó. Chỉ là cậu không nghĩ nó phức tạp đến mức đã 30 phút trôi qua từ khi cậu vào phòng họp, và vẫn chưa ai tới. Tsunayoshi thở dài. Chắc hẳn cậu phải xem xét lại các luật lệ của Vongola một chút.

Tsunayoshi đứng dậy, cậu dự định ra ngoài xem họ đã tới chưa, thì điện thoại cậu vang lên. Một cách ngao ngán, ngón tay cậu lướt trên màn hình, rồi cậu áp tai vào điện thoại.

'Không phải là phòng họp số 2. Là phòng họp số 1, nơi có hệ thống cách âm.'

Là Reborn. Tsunayoshi nhíu mày, cậu thực sự không thích phòng họp số 1 cho lắm. Không như số 2, có cửa sổ khá to góc bên trái để tạo sự thoáng mát và dễ chịu. Phòng họp số 1 là nơi tù túng, với gạch ốp trắng cả 6 bức tường, và không có cửa sổ. Mỗi lần đến nơi đó, Tsuna đều cảm tưởng mình đang trong phòng bệnh ở Namimori, nơi mà cậu đã bị bắn một viên đạn ngay tay. Và cái cơn đau vẫn ám ảnh cậu cho đến giờ. Đó là một loại đạn đặc chế phát sinh độc tố. Nếu như không nhờ Shamal, chắc rằng giờ đây cậu đã không còn cánh tay phải. Tsunayoshi nhớ lại, rồi cậu thở dài.

'Đành vậy.' cậu thì thầm.

__---__

'Đó là sự thật?'

Gokudera Hayato đứng thẳng dậy, rít lên và răng của anh thì nghiến lại. Ánh mắt đầy sát khí của anh quay sang nhìn người bảo vệ sương mù. Mukuro đã quá mệt mỏi với việc phải giải thích cho tất cả mọi người. Hắn phất nhẹ tay về phía Chrome, ý bảo cô trả lời người bảo vệ Bão. Nagi thở dài. Cô cũng chẳng có hứng thú với việc này là bao.

'Thật. Cậu có thể hỏi Reborn.'

Hayato ngồi xuống, vẻ bực dọc hằn đầy trên mắt. Người ngồi bên phải anh, Yamamoto Takeshi cũng không khá hơn là bao. Không khí trong căn phòng trở nên căng thẳng và ngột ngạt. Đến mức khó thở. Cạch.

'Chà chà, Tsunayoshi-kun chưa tới sao?'

Byakuran bước vào. Mọi ánh mắt trong căn phòng đều hướng về phía anh. Cứ như thể mình là sinh vật lạ vậy. Anh nghĩ. Đáp lại những ánh mắt đó là nụ cười rất đặc trưng và quen thuộc của Byakuran. Anh bước về chiếc ghế ở cuối phòng, đối diện với ghế của chủ tọa, rồi ngồi xuống. Trong khi những người bảo vệ nhà Vongola ngồi bên trái, những loài hoa đưa tiễn ngồi phía bên phải. Sau mọi chuyện xảy ra ở tương lai, quan hệ giữa hai nhà đã tốt đẹp hơn, những nó không có nghĩa là quan hệ giữa những người bảo vệ của hai nhà sẽ thay đổi. Irie Shouichi, con người nãy giờ đang im lặng, đưa ánh mắt đay nghiến về phía Daisy. Đáp lại cậu chỉ là cái nhìn ngơ ngác cùng nụ cười có chút điên khùng và khờ khạo của y.

'Anh vừa nhắc tôi sao, Mare Cielo?'

'Wao, bất ngờ thật đó Tsunayoshi-kun. Cậu ấy vẫn ổn chứ?'

Ngoại trừ Byakuran dường như đã biết trước được sự hiện diện của Decimo, tất cả mọi người đều ngạc nhiên tột độ. Và hơn hết, là kinh sợ. Ngay cả người bảo vệ mạnh nhất nhà Vongola, Hibari Kyoya cũng không biết cậu đến từ khi nào.

'Boss vẫn ổn, ngài ấy đang ở thế giới của tôi.'

'Khoan đã. Không phiền nếu hai người nói rõ ra một chút chứ? Lập lờ là không tốt chút nào.' Yamamoto nói một cách vui vẻ, thế nhưng anh lại thể hiện sự khó hiểu với một cái nhíu mày.

Tsunayoshi gật đầu, điều chỉnh tư thế ngồi lại một chút. Cậu đặt tách trà xuống và nó biến mất, như chưa từng tồn tại. Decimo phẩy tay, một tập tài liệu xuất hiện, và cậu đưa nó cho Irie Shouichi. Decimo gật đầu nhẹ với anh ta, như ra hiệu anh ta hãy đọc nó. Irie thở dài, lướt sơ qua tập hồ sơ. Năm phút trôi qua và gương mặt của anh đầy nỗi kinh hoàng.

'Tsunayoshi-kun, chuyện này là không thể!'

Decimo nhìn Irie, cậu cũng không muốn tin nó là sự thật. Tsunayoshi bảo Irie hãy đưa tập tài liệu cho những người khác. Bản thân cậu thì ngồi ngả ra sau ghế một cách mệt mỏi. Cậu đưa tay nới lỏng cà vạt và thở dài.

'Gần đây có một nhà mới được thành lập, tên là Falcidiare. Họ vừa mới xuất hiện ba tháng trở lại đây và ngày càng hùng mạnh. Hành tung của họ rất bí ẩn. Theo như nguồn tin bí mật của tôi, mỗi khi Boss nhà Falcidiare tới thỏa thuận với nhà khác, thì nhà đó đều đồng ý sát nhập vào Falcidiare. Một cách kì lạ.' Tsunayoshi nhấn mạnh, và gương mặt của cậu chứa đầy nỗi tức giận không che giấu.

'Họ đều tuân theo tên boss một cách vô điều kiện. Họ làm bất cứ thứ gì mà hắn ta nói, kể cả tự sát.' Ánh mắt Byakuran hẹp lại, anh tiếp lời. 'Falcidiare phát triển dựa vào nhà thổ và buôn bán ma túy. Ngoài ra, họ còn làm giàu nhờ Bitcoin. Nhưng không phải một cách trong sạch, mà rất dơ bẩn. Những đồng tiền từ deepweb. Từ cái gì thì các cậu cũng biết rồi đó. Nhưng có gì với chuyện này, Tsunayoshi-kun? Nó có liên quan tới Nebbia sao?'

Decimo ngồi thẳng người dậy. Ánh mắt nghiêm túc hơn bao giờ hết. Hai tay cậu chống lên bàn.

'Rất liên quan là đằng khác. Trước hết, tôi nghĩ chúng ta nên nói cho họ biết một chút về Nebbia và Cielo đã.'

'Đó chính xác là điều mà chúng tôi đang thắc mắc.' Reborn lên nòng khẩu Kimber Custom 1911, nói. Tsunayoshi chỉ đơn giản mỉm cười trước lời đe dọa của Reborn.

'Các cậu biết về Triniset. Nhưng những gì các cậu biết là chưa đủ.' Tsunayoshi ngả lưng ra đằng sau, lười nhác nói. Cứ như cậu đang trần thuật lại trận bóng chày chán ngắt vậy. Cậu giơ bàn tay lên cao và ngắm nhìn chiếc nhẫn Vongola của mình. 'Triniset gồm ba thứ, nhẫn Vongola, nhẫn Mare và núm giả của Arcobaleno. Mỗi thứ gồm 7 nguyên tố, mà nguyên tố đứng đầu là Bầu trời. ít nhất là ở thế giới này.'

'Juudaime, ngài có ý gì khi nói ở thế giới này?' Gokudera nhíu mày, cậu chưa thực sự hiểu lắm.

'Ở các thế giới song song, nguyên tố đứng đầu chuỗi Triniset không giống nhau. Mỗi một nguyên tố nắm giữa một chuỗi Triniset của riêng mình. Và ở thế giới này, là lửa Bầu trời. Cứ mỗi một chuỗi Triniset như vậy sẽ là một nguyên tố trong một chuỗi mới, tạm gọi là Triniset lớn hơn, hay là 7^9. Và đứng đầu là chuỗi Triniset Bầu trời. Triniset của các cậu. Còn tôi,' môi cậu kéo lên thành một nụ cười tuyệt đẹp, nụ cười hiền dịu từng thấy, 'đến từ Triniset Sương mù. Xin phép được trả lời lại câu hỏi của Hibari-san, tôi vẫn là Sawada Tsunayoshi. Còn boss, Tsunayoshi Cielo, đang rất an toàn ở thế giới của tôi. Và giờ chắc hẳn cậu ấy đang được em gái tôi, Sawada Chrome cùng Hibari Kyoya chăm sóc tận tình.'

Tsunayoshi chuyển tầm nhìn về phía Dokuro Chrome, người đang vô cùng ngạc nhiên. Em gái sao? Cô nghĩ. Nagi thật sự không thể tin được chuyện này.

'Em rất ngạc nhiên đúng không Nagi?' Tsunayoshi cười nhẹ. Rồi cậu lấy lại dáng vẻ nghiêm túc của mình. 'Quay trở về với nhà Falcidiare, người thành lập ra nó, là Mare Nebbia.'

Tsunayoshi nhìn xoáy vào con người đang kinh hãi tột độ, Byakuran. Anh ta đứng dậy, đập mạnh bàn. Giọng nói chứa đầy sự hoang mang.

'Đó là chuyện không thể Tsunayoshi-kun. Ta vẫn có thể cảm nhận được cậu ta ở thế giới của cậu.'

'Ít nhất là bây giờ.' Decimo búng nhẹ tay. 'Anh đã nhận ra chưa?

Byakuran ngồi thụt xuống, gương mặt anh đờ đẫn, xen lẫn sự sợ hãi không thường thấy. 'Hắn ta... biến mất rồi.'

__---__

Dành cho những bạn không hiểu:

Tớ đã gợi ý khá rõ ở chap 3 qua Chrome. Ở chap 1, Chrome để tóc dài, và Tsunayoshi gọi cô là "Dokuro Chrome", trong chap 3, Chrome có phong cách ăn mặc khác hẳn Chrome nữ tính ở chap 1. Cô gái để tóc pixie (một loại tóc ngắn), và cô mặc áo sơ mi thay vì đầm suôn. Tsunayoshi gọi cô là "Sawada Chrome".

Chap 3 nói về Tsunayoshi (Cielo) ở thế giới của Tsunayoshi (Nebbia).

Còn về việc 7^9: Sẽ có 7 chuỗi Triniset như ban đầu. Và mỗi thành phần (Vongola, Mare, Arcobaleno) trong một chuỗi sẽ liên kết với thành phần của các chuỗi khác (chuỗi Vongola liên kết với chuỗi Vongola, và tương tự). Ở thế giới của Tsunayoshi, lửa bầu trời đứng đầu chuỗi (nhẫn Vongola bầu trời,...) nhưng ở thế giới của Nebbia, lửa sương mù đứng đầu chuỗi. Tức là Nebbia sẽ có chiếc nhẫn giống Cielo, nhưng thay vì là lửa bầu trời, nó sẽ là lửa sương mù.

... Tự tớ cảm thấy nó rất khó để giải thích. TT v TT. Tớ cũng xin lỗi vì chap này hơi nhiều lời thoại.

Giờ thì mọi thứ khá rõ ràng rồi nhỉ? Btw, các cậu thấy bìa mới như thế nào?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top