Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: Hệ thống

Tsuna và 3 người còn lại cùng nhau đến một thảo nguyên nọ với đôi chân bị xích một khối sắt nặng nề. Cả quãng đường Karashuo phải khoác vai Tsuna đi khập khễnh do cái chân trái bị gãy.

Họ không trực tiếp vào ngôi làng gần đó mà chỉ ghé vào một cái hang động nhỏ làm nơi dừng chân.

Bắt đầu phân chia nhiệm vụ. Mimiko sẽ trang hoàng lại nơi này làm nhà ở tạm một thời gian. Akami sẽ bay đi kiếm cái gì đó để làm thực phẩm. Và Tsuna sẽ trực tiếp xuống làng tìm thuốc hay gì đấy để chữa thương cho Karashuo.

"Mọi người đi cẩn thận" Karashuo do bị thương nên không được giao nhiệm vụ.

"Ừm!" Mọi người đồng thanh.

Tsuna tạm biệt Karashuo, trùm chiếc mũ choàng lên đầu che đi cái tai sư tử, cậu giấu đi chiếc đuôi sau áo. (Trang phục Tsuna mặt khá giống hình trên tựa chap)

Nhưng cái xích này vẫn không thể nào giấu đi. Khá là phiền phức nếu người dân nhìn thấy.

Tsuna cũng bắt đầu quen với vật nặng sau chân. Bước đi từng bước, đôi mắt luân động nhìn xung quanh đầy khám phá.

Không ngờ cậu lại xuyên qua một thế giới kì lạ như vậy.

"Cây này là cây gì vậy? Nhìn lạ ghê..."

▷Hệ thống:  Mở kĩ năng <Giám định> lv0

"Hả? Hả? Ai vừa nói vậy?" Tsuna hoảng hồn nhìn xung quanh.

▷Hệ thống: Là ta, hệ thống!

"Hệ thống? Ngươi đang nói trong đầu ta à?"

▷Hệ thống: Chứ gì nữa tên ngốc! Yêu cầu không hỏi những câu hỏi tương tự vậy!

Tsuna đổ mồ hôi hột. Hệ thống có lẽ là một phần của cái thế giới kì lạ này nhỉ.

"Hệ thống gì đó ơi? Giám định là gì vậy?"

▷Hệ thống: Giám định dùng để giám định!

Tsuna: Nói vậy thì đừng có nói!! <(ˍ ˍ*)>

▷Hệ thống: Yêu cầu không được xúc phạm hệ thống. Hoặc là muốn bị trừng phạt!

Tsuna lấy tay xoa xoa mi tâm. Thử sử dụng cái giám định vừa nói lên cái cây trước mặt. Tsuna nhìn chăm chăm vào cái cây đọc thầm chữ giám định.

<Giám định> thành công: Thực vật

Tsuna:<(ˍ ˍ*)> ok giám định này giám định cũng như không!!!

Tsuna thầm chửi rủi cái hệ thống chết tiệt gì đó thì cậu đột nhiên nghe một giọng quen thuộc vang lên.

▷Hệ thống: <Giám định> lv0 nâng cấp lên lv1

Tsuna im lặng. Thử giám định lại cái cây

<Giám định> thành công: Cây

Tsuna câm nín mặc kệ hệ thống mà đi tiếp thì cái giọng nào đấy lại vang lên.

▷Hệ thống: Mở kĩ năng <Sức chịu đựng> lv0

Tsuna muốn chửi lắm rồi. Đang tập trung đi mà đột ngột nói làm cậu hết cả hồn.

"Sức chịu đựng?"

▷Hệ thống: Đạt điều kiện cần thiết các kĩ năng sẽ mở.

Tsuna gật gù như đã hiểu và sau đó tiếp tục lội bộ xuống làng. Cậu ước phải chi có cánh giống Karashuo hay Akami bay bằng đường chim bay chẳng phải nhanh hơn không. Băng qua rừng núi mệt chết đi được.

___

Sự ồn ào, tập nập của làng khiến Tsuna có chút choáng váng. Làng này không nhỏ tí nào. Có thể nói nó không hẳn là làng mà là một thị trấn.

Tsuna kiểm tra lại bản thân, giấu thật kĩ tai và đuôi sư tử của mình rồi bước vào thị trấn. Mọi ánh mắt đều tập trung khi Tsuna đi ngang qua.

"Tại sao thằng bé lại bị xích?"

"Tội nghiệp nó thật"

"Coi chừng là cắp vặt đấy, nhìn thật bẩn thỉu"

"....."

Tsuna mặt kệ những lời bàn tán và tiếp tục lang thang trong làng tìm sự trợ giúp.

Quẹo vào con hẻm, khuất trong bóng tối cậu thấy một bệnh xá khá là kì lạ nhưng khi nhìn rõ cái tên được khắc trên biển gỗ khiến Tsuna trầm mặc: Bệnh xá Trident Shamal

Cậu phân vân không biết nên vào hay không. Trong lòng rối như tơ vò.

"Tại sao Trident Shamal lại có mặt tại thế giới này..." Đắng đo một lúc Tsuna mới đẩy cửa bước vào.

"Chào mừng quý c-...Ôi một cậu nhóc?" Shamal ngẩn người một lát nhìn Tsuna. Rồi định đuổi khách, hắn ta không tiếp bệnh nhân nam nha~

"Anou..." Tsuna cúi đầu, che đi ánh mắt phức tạp.

"Hả? Gì thế nhóc? Ta không có tiếp bệnh nhân nam đâu" Shamal rít điếu thuốc. Hắn chú ý tới chiếc xích ở cổ chân Tsuna, tay dập điếu thuốc đang hút dở.

"Chú mày sao lại bị xích thế kia? Cha mẹ đâu?"

"Con không biết. Hiện tại bạn con bị gãy chân nên con muốn nhờ ngài Shamal đến giúp..."

"Tưởng gì, gãy chân thôi không có gì phải hoảng. Chú mày đi kiếm một cây gỗ nhẵn làm nẹp lót dưới chân để định vị lại xương, băng bó thì đơn giản rồi. Muốn nhanh khỏi nên vào rừng hái cây như hình vẽ kia có thể uống hoặc vò rồi đắp vết thương. Chú mày như vậy chắc chắn không đủ tiền vào đây rồi nên liệu mà tự xử lý"

Tsuna cẩn thận coi cái cây thảo dược trong tấm hình. Hắn ta chỉ phất tay rồi ném cho Tsuna tấm trang vẽ thảo dược và đồ để băng bó.

"Cho ngươi, giờ thì đi đi. Ta không thích nam nhân ở đây quá lâu" Shamal ngáp rồi đuổi Tsuna đi

Tsuna rối rít cảm ơn hắn rồi lặng lẽ đi về chữa thương cho Karashuo. Không quên nhớ con hẻm tối - nơi mà Shamal sống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top