Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Iemitsu và Đệ Cửu đã quyết định ở lại Nhật Bản trong hai tuần, mục đích là để quan sát Thất Đại Tội cùng Tsuna. Ngài biết với sức mạnh của Vongola hiện tại, dù có thêm đồng minh hay không cũng không thể đánh bại được Thất Đại Tội được. Và Ngài sẽ không mạo hiểm đánh cược cả tương lai của gia tộc vào nguy hiểm.

"Iemitsu, nếu cậu vẫn cố chấp tin cậu đúng, và tiếp tục đối mặt với Tsuna như vậy, e là ta sẽ phải ép cậu trở về Ý đấy!" Đệ Cửu thở dài nhìn Môn Ngoại cố vấn của mình. 

"Đệ Cửu, Ngài không cần can thiệp vào chuyện này, và tôi tin rằng mình đang làm đúng! Đứa trẻ đó là một sai lầm! Nana đã chết vì nó!" Iemitsu nhìn ảnh vợ mình trả lời.

Sau bữa tối hôm đó đến nay đã được hai ngày rồi, dù Thất Đại Tội đã nói thẳng ra sai lầm của Iemitsu, nhưng thái độ của ông ta đối với Tsuna cũng chẳng thay đổi gì cả! Đệ Cửu và Reborn cũng nhiều lần nhắc nhở nhưng vô ích.

"Nếu Iemitsu cứ tiếp tục hành xử như vậy, tôi e là Ngài cần tìm một vị Môn Ngoại cố vấn khác đấy, Đệ Cửu!" Reborn kéo thấp vành nón. "Dù không ưa đám quái vật kia nhưng không thể phủ nhận rằng Iemitsu đã phạm phải một sai lầm không thể cứu chữa!

"Ta cũng không biết nên làm gì nữa, Reborn!" Đệ Cửu thở dài. "Xanxus đã nói ta nên đưa nhẫn cho Tsunayoshi-kun rồi về Ý hưởng thọ đi!"

"...Ngài có chắc là hắn ta nói vậy mà không phải là đuổi Ngài đi chứ?" Reborn nghi ngờ nhìn Đệ Cửu.

 "Haha, ta đang muốn nghỉ ngơi..."Đệ Cửu cười gượng. 

"Vậy chỉ còn một cách duy nhất thôi!" Reborn cầm lấy Leon đã biến thành khẩu súng. "Chỉ cần bắt Iemitsu quỳ xuống xin lỗi Sawada Tsunayoshi, và tôi sẽ bắt đầu huấn luyện cậu ta trở thành một vị Boss tuyệt vời!"

"Ta không nghĩ đó là ý hay đâu!" Đệ Cửu đứng dậy. "Ta sẽ đi nói chuyện với Pride!"

"Tôi sẽ canh chừng tên ngốc này, tránh gây thêm rắc rối!" Reborn thở dài nhìn Iemitsu vẫn đang ngồi nhìn ảnh vợ mình.

-----------------//-----------------

"Ngài muốn gặp anh cả?" Dove dừng việc lau kính, ngạc nhiên nhìn Đệ Cửu.

"Ta chỉ muốn nói chuyện với cậu ấy một chút thôi! Với tư cách là một người ông muốn biết thêm về cháu mình mà thôi!" Đệ Cửu mỉm cười.

"..." Dove nhìn Đệ Cửu, ánh mắt lóe lên tia sáng đỏ. "Mời theo tôi!"

"Đã làm phiền cô rồi!" Đệ Cửu gật đầu.

"Đừng lo lắng, những người như Ngài luôn được chúng ta tôn trọng, Bầu Trời!" Dove mỉm cười.

"Ra là vậy!" Đệ Cửu mỉm cười.

-----------------//-----------------

"Bé con, em đang làm gì vậy?" Pride nhìn Tsuna vật lộn với mớ giấy, khó hiểu hỏi.

"Thông tin về Vongola và những nhà đồng minh của họ!" Tsuna nhìn qua vài biểu tượng gia tộc. "Em muốn biết rõ về họ!"

"Và em đã tìm thấy gì thú vị chưa?" Pride tùy tiện cầm một tờ giấy lên xem.

"Đệ Thập Nhà Cavallone, Chiến mã Dino, cựu học trò của Đệ Nhất Sát Thủ - Reborn!" Tsuna đưa cho Pride một tờ giấy khác. 

"Ồ, thật thú vị! Xem ra vị Sát thủ đó còn có công việc làm gia sư nữa nhỉ?" Pride nhếch môi. "Đừng lo, ta sẽ không để hắn làm gì em đâu! Gia sư của em chỉ có thể là ta mà thôi!"

"Chắc chắn rồi, Pride-nii!" Tsuna cười khúc khích.

Cốc cốc...

"Anh Cả, Đệ Cửu muốn nói chuyện với anh!" Dove thông báo.

"Mời vào! Dove, chuẩn bị trà!" Pride phẩy tay, mớ giấy tờ lập tức bay vào tủ.

"Vâng!"

"Ta có làm phiền đến cậu và Tsunayoshi-kun không?"Đệ Cửu nhìn Tsuna đang ngồi đọc sách với Pride, cảm thấy mình đang làm phiền họ.

"Không sao đâu, ngài Đệ Cửu. Buổi học của bé con vừa mới kết thúc thôi!" Pride trả lời. "Em đi chơi với Gluttony đi!"

"Gặp lại anh sau!" Tsuna hôn vào má Pride và rời đi.

Ngay sau khi Tsuna rời đi, Dove xuất hiện đặt trà lên bàn rồi cũng bỏ đi, không quên đóng cửa phòng lại.

"Vậy...Ngài có chuyện gì muốn nói với ta?" Pride ngồi xuống, bắt chéo chân, dựa lưng vào ghế, một tay chống cằm, tay kia đặt hờ trên đùi.

Đệ Cửu nhìn Pride, không thể không cảm thán về tính cách của Pride. Sự kiêu ngạo của một Đế Vương!

"Ta muốn nói chuyện về Tsunayoshi! Ta muốn biết về cuộc sống của cậu bé, như một người ông!" Đệ Cửu nhìn tấm hình đã cũ nát trên tay, đôi mắt chứa đầy sự dịu dàng và ôn nhu.

"Rất sẵn lòng!" Pride nhìn vào đôi mắt Đệ Cửu, hắn biết, ông già ngồi trước mặt hắn là một người xứng đáng được tôn trọng, và hơn hết, dù không cùng huyết thống, nhưng ông ta lại xem bé con như cháu ruột, vậy là đủ. 'So với người làm cha về mặt sinh học kia thì tốt hơn rất nhiều!'

---------------//---------------

Phòng bếp...

"Cẩn thận...Từ từ thôi Gluttony-nii...Hãy nhẹ nhàng hết mức có thể, nếu không nó sẽ hỏng mất..."

"Kẹo bông, ta đang cố, nhưng nó nhỏ quá..."

"Dừng lại, anh đang làm mạnh quá rồi...Nó sẽ trào hết ra mất..."

"Không sao đâu Thỏ bông, ta đảm bảo nó sẽ không bị gì đâu...Bước cuối cùng nào..."

"K-Khoan đã..."

Lust đứng trước cửa phòng bếp, càng nghe càng đen mắt, đến khi Tsuna hét lên thì anh liền đạp bay cánh cửa bước vào, và trước mặt anh là một mớ hỗn độn.

Gluttony cầm một thứ từng là túi đựng kem, có vẻ anh đang cố bóp cho kem chảy ra, nhưng do mạnh tay lên giờ túi nát bét với kem rớt tùm lum quanh chiếc bánh.

"Em đã bảo là anh sẽ làm nó trào ra mà..." Tsuna nhìn mớ kem rớt trên đất, cảm thấy thật lãng phí. "Lust-nii? Anh đói bụng sao? Em có làm một ít bánh nướng đây!" 

"Cảm ơn em, Thỏ Nâu, anh chỉ ghé qua kiểm tra xem phòng bếp có thiệt hại gì không thôi!" Lust mỉm cười. "Anh ba, anh cần cắt đầu túi kem to hơn một chút, như vậy sẽ dễ làm hơn!"

"Hiểu rồi, ta sẽ thử!" Gluttony vui vẻ lấy ra một cái túi khác và cho kem vào.

"Gluttony, anh phải dọn dẹp mớ bừa bộn kia đã!" Tsuna vội vàng lấy mẻ bánh chín trong tủ lạnh ra, mùi chocolate thơm lừng khiến Gluttony chảy nước miếng.

"Anh ba, thu hồi nước miếng lại đi!" Lust ghét bỏ nhìn Gluttony, và đừng lãng phí kem.

"Nhưng bánh ngon..." Gluttony hít lấy mùi thơm của bánh, không cam lòng dọn dẹp mớ kem vương vãi khắp nơi bằng...miệng.

Vâng, đối với một kẻ là Tội đồ của sự Phàm ăn như Gluttony thì làm gì có chuyện bỏ phí 'lương thực', nên anh chỉ đơn giản là ăn hết thôi!

"Bẩn quá!" Tsuna nhìn Gluttony, dù nhìn nhiều rồi, nhưng cậu vẫn thấy bẩn.

"Ta sẽ đánh răng mà..." Gluttony cười nói, lấy khăn lau miệng.

"Thỏ Nâu, mẻ bánh bên kia sắp khét rồi kìa!" Lust nhìn lò bánh đang báo nút đỏ, nhắc nhở Tsuna.

"Bánh của em!!" Tsuna vội vã lấy bánh ra, thở phào vì màu sắc của chúng chỉ hơi đậm một chút.

"Anh ba, anh nên đi đánh răng đi! Tiện thể đi mua đồ cho bữa tối luôn!" Lust đưa một danh sách cho Gluttony. "Hôm nay siêu thị có đợt giảm giá mạnh, anh mang Envy và Warth theo cho tiện!"

"Sao không kêu Varia đi? Chúng làm việc tốt hơn mà!" Gluttony khó hiểu. Bình thường thì chỉ cần Varia ở đây thì Lust luôn đẩy công việc này cho họ mà.

"Thật không may, hôm nay là ngày bọn họ phải đi mua thêm dụng cụ cho vũ khí của họ, nên đã biến mất vào sáng sớm rồi." Lust trả lời, đặt quả dâu cuối cùng lên bánh.

"Ra là vậy, ta phải nhanh lên, chỉ còn 20 phút nữa là đến giờ giảm giá rồi!" Gluttony nhún vai rời khỏi bếp.

"Lust-nii..." Tsuna nhìn chiếc bánh, khẽ gọi.

"Sao vậy, em có điều gì lo lắng sao?" Lust quỳ xuống đối mặt với Tsuna.

"Về Vongola..." Tsuna thở dài. "Em được cho biết là nếu phải trở thành Người thừa kế của Vongola, em cần tìm 6 Người bảo vệ của mình...Nhưng..."

"Em có muốn chúng ta trở thành Người bảo vệ của em không?" Lust cười hỏi.

"Không...Em có tìm hiểu một số tư liệu về Vongola, có vẻ họ đã chọn được những ứng cử viên hoàn hảo cho những chức vụ này!" Tsuna trả lời.

"Nếu em muốn, chúng ta sẽ-"

"Mọi người chỉ cần như thế này là được rồi! Về vấn đề Người bảo vệ, em sẽ nói với Pride-nii!" Tsuna nếm thử ít bánh. "Dù sao với em, mấy cái chức vụ đó không đáng để mọi người quan tâm đâu!"

"Vậy sao? Nếu em nghĩ vậy, thì chức vụ nào mới thích hợp với chúng ta?" Lust hỏi.

"Tất nhiên là....."

-------------------//-------------------

"Cảm ơn các cô cậu đã thay ta và người cha vô tâm đó chăm sóc Tsunayoshi-kun!" Đệ Cửu thở dài.

"Ngài không cần cảm ơn, đây là lựa chọn của chúng ta, và chúng ta sẽ tiếp tục bảo vệ em ấy!" Pride nói. "Bằng cả linh hồn và sinh mệnh!"

"Vấn đề của Iemitsu, ta hy vọng có thể biết các cậu sẽ giảo quyết như thế nào!" Nghĩ đến cấp dưới của mình, Đệ Cửu đau đầu.

"Ngài Môn Ngoại cố vấn có địa vị thế nào?" Pride cười.

"Môn Ngoại cố vấn là Boss của CEDEF, một tổ chức độc lập của Vongola, vốn do Người Bảo vệ Mây đời đầu thành lập! Địa vị chỉ sau Boss của Vongola thôi!" Đệ Cửu trả lời.

"Vậy Ngài nói xem, nếu Boss Vongola ra lệnh Môn Ngoại cố vấn bỏ quyền làm cha của Người thừa kế Nhà Vongola, ông ta có đồng ý không?" Pride vẫn cười, nhưng là một nụ cười của một kẻ săn mồi. "Hoặc là giữa địa vị và con trai mình, ông ta sẽ chọn bên nào?"

-------------------//-------------------

"Ngài đang đùa sao, Đệ Cửu?" Iemitsu kinh ngạc nhìn Boss của mình.

"Ta không đùa đâu, Iemitsu! Cậu chỉ có hai lựa chọn này thôi, và yên tâm, ta cũng đã hỏi Tsunayoshi rồi, cậu bé cũng đồng ý!" Đệ Cửu trả lời.

Iemitsu nhăn mặt khó chịu, dù không muốn nhìn mặt đứa con mình, nhưng Iemitsu biết, nếu Đệ Thập nhà Vongola là Sawada Tsunayoshi, thì không khác gì hắn đã nắm trong tay quyền lực lớn nhất. Ở trong bóng tối, điều khiển nhà Vongola, hắn đã mất cơ hội làm Boss của Vongola một lần vì những người con của Đệ Cửu, vậy mà bây giờ, kế hoạch suốt bao năm qua của hắn sắp phá sản chỉ vì hai lựa chọn.

Thất Đại Tội và Tsunayoshi biết rõ tham vọng của Iemitsu, nên họ đã nhất trí rằng, không thể để Iemitsu đạt được điều hắn muốn. Pride yêu cầu Đệ Cửu cho Iemitsu hai lựa chọn:

1/ Từ bỏ quyền là cha của Tsunayoshi, như vậy việc xấu này của Iemitsu mới không bị truyền ra. Phải biết, tôn trọng các thành viên trong gia đình, nhất là những người chung dòng máu, là luật lệ mà Mafia phải ghi nhớ.

2/ Từ bỏ chức vị Môn Ngoại cố vấn, bù đắp cho Tsunayoshi những thiếu thốn về mặt tình cảm từ người cha.

Cả hai lựa chọn trên, dù chọn cái nào, Iemitsu cũng không có cái lợi.

Chọn địa vị, thì mất tư cách cha con, như vậy đồng nghĩa Thất Đại Tội sẽ chính thức là Gia đình của Tsunayoshi, Iemitsu muốn dùng danh nghĩa cha con bắt Tsuna nghe mình là vô dụng. Hơn nữa, Đệ Cửu chỉ bảo không truyền ra vụ bê bối của hắn, chứ không phải che giấu. Nếu vô tình bị tra ra, cái ghế Boss CEDEF của Iemitsu chưa chắc đã giữ được.

Chọn làm hoà với con trai, đồng nghĩa với việc hắn phải xin lỗi Tsunayoshi, điều mà Iemitsu xem như một sỉ nhục. Và tất nhiên, Iemitsu còn lâu mới làm điều đó, dù có phải chết.

"Nếu đã vậy, tôi chọn..." Iemitsu đen mặt.

-------------------//-------------------

"Mời Ngài ký vào đây, được rồi, thủ tục đã hoàn tất!" Luật sư thu hồi giấy tờ, photo ra ba bản.

Một cho Iemitsu, một cho Thất Đại tội, và một cho Đệ Cửu.

"Vui không bé con, từ giờ em không cần mang họ Sawada nữa rồi!" Pride tiễn Iemitsu và Đệ Cửu, mỉm cười hỏi Tsuna.

"Em vẫn thấy không thoả mãn, như vậy có lợi cho ông ta quá!" Tsuna bĩu môi. 

"Không vội, trả thù không được nhanh, mà phải từ từ, để con mồi mất cảnh giác, sau đó hoàn toàn bị đánh bại, vĩnh viễn không thể trở mình!" Lust đưa cho Tsuna một ly sữa.

"Nhớ kỹ, Thỏ con! Phải một đòn thật mạnh, khiến con mồi không kịp trở tay!" Envy nói. "Mất bao lâu cũng được, nhưng kết quả sau cùng mới đáng giá!"

"Em hiểu rồi!" Tsuna vui vẻ. "Em không thể chờ để thấy bộ dạng khi đó của Iemitsu đâu!"

"Đừng lo, em sẽ được thấy thôi!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top