Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 9

Chương 9

Bên này, Sơ Lễ hết sức vui vẻ nhanh chóng quay về toà soạn tạp chí mà không hề hay biết người bạn tốt của mình vừa làm ra một việc tàn ác vô nhân đạo với mình, khi đến nơi vừa vặn khoảng 1h30 chiều thời gian nghỉ trưa, toàn bộ mọi người đều ngồi trong phòng làm việc ăn đồ ăn đặt bên ngoài còn thỉnh thoảng dùng máy tính nói chuyện phiếm với người khác hoặc là đẩy mạnh công việc tiếp theo một chút, Sơ Lễ bước vào phòng làm việc và chào hỏi mọi người....

Chỉ cảm thấy hôm nay mọi người đều trông đặc biệt đáng yêu, ngay cả những con cá lau kiếng và cá hồng két được nuôi trong bể cá trước cửa đều sắp sửa phát sáng.
Bước nhanh đến trước bàn làm việc chủ biên, Sơ Lễ mở túi xách của mình muốn lấy hợp đồng ra, chính là muốn báo cáo với Vu Diêu tin vui là hợp đồng với Trú Xuyên đã được ký kết thành công, Vu Diêu đi trước một bước.

Mở miệng nói: "Làm sao bây giờ mới đến hả?"

"Á," Sơ Lễ choáng váng rồi, tay dừng lại cầm chặt hợp đồng, ngón tay chỉ chỉ ra bên ngoài, "Vẫn là ra ngoài làm việc, chủ biên Vu không phải là nói vẫn còn thời gian một tuần nhất định phải chấm dứt giai đoạn đầu lấy được hợp đồng, vì vậy muốn tôi đi thăm hỏi Trú Xuyên đến khi anh ấy bằng lòng ký hợp đồng sao, vì vậy hôm nay tôi cũng đi đến nhà của Trú Xuyên, đến trễ là bởi vì———"

Trú Xuyên lão sư hẹn tôi đến ký hợp đồng lúc 11 giờ.

Sơ Lễ lời vẫn chưa nói xong.

Đằng sau cô ấy, Lão Miêu giễu cợt tiếp lời nói: "Kết quả lại là toi công một chuyến, đúng không?"

Lão Miêu nói xong, cùng là biên tập viên mới Tiểu Điểu trong lúc đang ăn cơm hộp ngẩng đầu lên, nhỏ tiếng than thở: " Ngày ngày chạy tới chạy lui thực sự rất thảm đó, Trú Xuyên lão sư có lẽ rất khó hạ gục đi? Có điều là ra ngoài làm việc rất tốt a, tôi lúc học đại học làm việc trong hội sinh viên thích nhất là ra ngoài làm việc, không cần họp hành đôi khi còn có thể lười biếng rời giường...."

Sơ Lễ: "......"

Sơ Lễ ngẩn người, chỉ cảm thấy những lời này nghe có chỗ nào đó không ổn, dấu hỏi chấm lại quay đầy mặt.

Lúc này Lão Lý biên tập viên mỹ thuật tiếp lời: "Nếu có thể bắt đầu làm việc từ buổi chiều, buổi sáng tôi chưa biết chừng có thể đưa con đến trường trước....vợ tôi luôn than phiền rằng tôi buổi sáng đi quá sớm, lúc con tôi còn ăn sáng thì tôi đã ra khỏi nhà rồi, không giống một người làm cha."

Lão Miêu: "Haiz haiz, thật đáng thương ha!"

Tiểu Điểu chuyển hướng qua Sơ Lễ, bày ra một nụ cười tươi: "Sau khi đi làm đều chưa có cơ hội đi ra ngoài làm việc, siêu ghen tị cô đó, Sơ Lễ."

Ngừng lại chút, lại giơ tay lên che miệng thì thầm "Ôi chao", tỏ vẻ lỡ lời :"Chẳng qua tôi là đang nói về việc lười nhác khi tôi học đại học đấy, không phải là nói cô cũng sẽ mượn cớ ra ngoài làm việc để cố tình ngủ nướng không đến làm việc hay gì gì đó...mọi người đều rất bận rộn, làm sao có thể dám trì hoãn thời gian không đến làm việc, đúng không?" một bên nói một bên lại nở nụ cười.

A Tượng ngồi đối diện với Tiểu Điểu ngẩng đầu lên liếc nhìn cô ấy một cái, Tiểu Điểu hướng về cô ấy hất cằm lên: " Đúng chứ A Tượng?"

A Tượng cười khẩy một cái, chẳng ừ hử gì cả.

Lão Miêu hướng về Sơ Lễ: "Hợp đồng thì sao?"

Lúc này Sơ Lễ đã bị bọn họ luân phiên nhau oanh tạc dữ dội đến mức đại não trống rỗng, nháy nháy mắt không trả lời được.....lúc này Vu Diêu lại cười, đi trước Sơ Lễ một bước mở miệng dùng ngữ khí nửa trêu chọc nói: "Lão Miêu cậu cùng đừng dồn ép Sơ Lễ quá chặt, hợp đồng này giao cho cậu nhưng mà phí mất thời gian nửa tháng đều chưa thuyết phục được Trú Xuyên, Sơ Lễ vẫn còn là người mới đấy, cậu làm sao có thể trông chờ cô ấy trong 4 ngày thì thuyết phục được hả?...chỉ là Sơ Lễ, ra ngoài làm việc không cần phải đi mất một buổi sáng, trên tay cậu vẫn còn việc khác cần làm, không phải chỉ phụ trách mỗi Trú Xuyên là xong."

Vu Diêu một bên đang nói một bên nhìn về phía Sơ Lễ.

Sơ Lễ chính là muốn nói không phải a chủ biên, hợp đồng đã được kí xong rồi, thế nhưng trong lúc đảo mắt đột nhiên thoáng nhìn qua Lão Miêu ngay lập tức biểu cảm biến đổi có chút cứng đờ, sau khi đờ đẫn tại chỗ mất mười mấy giây———Ngón tay đang giữ tập tài liệu muốn lấy nó ra ngoài đột ngột buông ra, để tập tài liệu bỏ lại vào trong túi.

———Tính cảnh giác bẩm sinh khi đối mặt với mối đe dọa của động vật nhỏ thuộc loài ăn cỏ khiến những lời cô ấy không thể nói ra tự dưng nuốt ngược lại vào trong bụng.

Sơ Lễ đứng thẳng người, cầm túi xách trong tay mình đặt lên trên chỗ ngồi, sau đó hướng về Vu Diêu lộ ra một nụ cười hối lỗi: "Ngại quá, chủ biên Vu, tôi sẽ cố gắng thuyết phục Trú Xuyên, ngày mai tôi cũng sẽ không đến làm muộn nữa."

Giữa lúc Sơ Lễ nói, cả văn phòng đều yên lặng, Lão Miêu xoay ghế làm phát ra âm thanh "rắc rắc" nhẹ nhàng, những người khác thì quay trở lại bữa trưa của họ——khi mọi người quay người về trạng thái lúc đầu, toàn bộ biểu cảm trên khuôn mặt của họ đều rất tự nhiên thưởng thức bữa trưa của mình.

Chính là rất giống như vừa rồi đều không có việc gì xảy ra.

"......"

Sơ Lễ mỉm cười, nhanh nhẹn ném lại một câu "Tôi đi toilet" chạy ra khỏi phòng làm việc, ra khỏi cửa thì chạy ra một chỗ xa hành lang————Khi nghe thấy gót giày gõ nhẹ trên mặt đất đều có thể phát ra âm thanh vọng lại, Sơ Lễ đã dừng lại, nhìn xem ở đằng sau. Cô ấy cúi đầu nhìn xuống chân của mình, lúc này vẫn còn chút run. Não bộ đầy những câu hỏi "tại sao", "sự việc làm sao", "đã xảy ra việc gì",  cô ấy dùng bàn tay giống như hơi run rẩy lấy ra điện thoại, trượt ngón tay vào giao diện SMS, tìm đến mẩu tin vẫn còn lưu giữ đó, nội dung dòng tin nhắn ghi là "Sáng mai 11 giờ đến nhà tôi, quá giờ không đợi", do dự một lúc, ấn vào nút quay số để gọi cho đối phương, điện thoại reo ba lần rất nhanh được nhấc máy.

【Alo.】

"Trú Xuyên lão sư xin chào, tôi là Sơ Lễ, đúng vậy....là biên tập viên công ty Nguyên Nguyệt sáng nay có đến nhà anh kí hợp đồng."

Tiếng chó sủa và âm thanh vật nặng rơi xuống đất loảng xoảng truyền đến từ đầu bên kia điện thoại, hiện ra một tình cảnh hỗn loạn, Sơ Lễ kiên nhẫn chờ đợi một lát, giọng nói trầm thấp và lạnh nhạt của người đàn ông đầu dây bên kia lại vang lên: 【Chuyện gì ?】

Sơ Lễ siết nhẹ điện thoại trong tay: "Lão sư xin chào, xin lỗi lại đến làm phiền, là thế này, tôi vừa quay về văn phòng tạp chí, suy nghĩ một chút, anh có thể hay không làm ơn tạm thời giữ bí mật chuyện hôm nay chúng ta đã ký hợp đồng không, cho đến thứ hai tuần sau....."

【Cô lại muốn làm gì?】

"...."Sơ Lễ cụp mắt xuống, "Bởi vì bên này đột nhiên không tiện lắm ngay lập tức bắt đầu theo dõi, tôi có chút sợ....không phải, a, cầu xin anh đó được không?"

Điện thoại bên kia rơi vào trầm mặc.

Ở nơi Sơ Lễ không nhìn thấy, Trú Xuyên nhướng mày đưa điện thoại ra khỏi tai và liếc nhìn nó———giống như anh ta có đôi mắt có thể nhìn thấy lúc này người ở đầu bên kia điện thoại dường như đang đưa ra điều gì đó thật điên rồ......nói năng lộn xộn, giọng nói nghe ra thật đáng thương, có chuyện gì sao?
Vừa rồi không phải vẫn còn vui vẻ giống như hầu tử sao?

Trú Xuyên im lặng suy nghĩ một lát, trong lúc suy tư liếc nhìn qua màn hình đăng nhập tài khoản chính QQ, nhìn trong danh sách bạn bè đó đập vào là thông tin ảnh đại diện của biên tập viên Lão Miêu, anh ấy dừng lại, giống như đã nghĩ rõ điều gì đó.

Bên này

Sơ Lễ đang thấp thỏm chờ đợi, sau thời gian dài dường như một thế kỉ, cuối cùng đợi đến khi đối phương ném một câu 【Tuỳ cô, mặc kệ các người bên đó giở trò gì, đừng ảnh hưởng tới tôi là được】sau đó thì trực tiếp cúp luôn điện thoại.....Sơ Lễ ngây ngốc nhìn chằm chằm vào điện thoại đã bị gác máy, quay trở lại màn hình đại khái khoảng 4,5 phút, sau đó mới hồi thần lại, nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh rửa tay làm ra vẻ như vừa mới rửa tay xong, soi gương điều chỉnh lại biểu cảm thật tốt, lúc này mới lần nữa nhẹ nhàng bước nhanh quay trở lại phòng làm việc .
......

Sau đó.

Bởi vì công ty Nguyên Nguyệt yêu cầu giờ làm việc là 9 giờ 30 sáng, sau khi bị Vu Diêu nhắc nhở, Sơ Lễ mỗi ngày 10 giờ kém 10 sáng đúng giờ đến văn phòng, không sớm không muộn trông vẻ giống như là đến nhà Trú Xuyên báo cáo sau đó lại quay về phòng làm việc——phần hợp đồng đã kí xong được cô ấy bỏ vào trong túi bình yên vô sự mang đi mang lại.
Sau đó tuần làm việc đầu tiên kết thúc rồi.
Cuối tuần Sơ Lễ nằm trong căn nhà thuê thả lỏng bản thân, không có tìm ai để phàn nàn——nói đúng hơn là không biết tìm ai để phàn nàn, bởi vì trước đó vào tối thứ tư cô muốn tìm Lquân để phàn nàn những chuyện khỉ gió đó trong phòng làm việc bất ngờ phát hiện trong QQ đột nhiên không tìm thấy người như vậy, suy nghĩ liệu có phải bị block rồi hay là thế nào, hỏi khắp tất cả những người xung quanh quen biết chung của hai người cuối cùng chỉ nhận được một câu trả lời "Gần đây không có gặp Lquân"

Sơ Lễ không kìm được cảm khái người xui xẻo đến uống nước đều mắc ở kẽ răng.
Đồng nghiệp vô duyên vô cớ nhằm vào cô ấy, ngay cả người bạn chung sống hoà bình hơn 3 năm liền cũng vô duyên vô cớ block cô rồi.
Cô chính là vô duyên vô cớ như vậy, bị toàn thế giới vứt bỏ rồi.
A.
Sụp đổ.
Viết hoa sanh vô khả luyến*
(*Sanh vô khả luyến: Đây là một câu ngôn ngữ mạng, ý chỉ "cuộc sống này thật là nhàm chán không có gì đáng để lưu luyến cả", dùng để miêu tả một loại tâm trạng chán nản sa sút tinh thần)
......

Sơ Lễ không biết rằng đầu năm nay cô ấy không phải là người duy nhất trải qua thời gian khó khăn.

Bắt đầu từ tối thứ 4 đến giờ, trong khu nhà cao cấp nào đó ở trung tâm thành phố G, có một vị nào đó cũng tâm trạng đứng ngồi không yên giống như vậy suốt ba ngày ba đêm.
Tối thứ 4, khi Trú Xuyên hoàn thành xong văn bản, tâm trạng buồn chán nên lên mạng xem tin tức một lát, lúc nhìn thấy một số tin tức kỳ lạ, vô thức copy mã chia sẻ sau đó đăng nhập vào tài khoản phụ【Lquân biến mất】, mở danh sách bạn bè, ngay giây đầu tiên không tìm thấy avatar Hầu Tử quen thuộc kia, anh ấy hơi hơi choáng rồi.
Sau đó mới chợt nhớ ra buổi trưa hôm đó chính mình một từ không hợp đem người ta xoá đi rồi.

...........Xoá rồi trừ khử hậu hoạn mãi mãi a.
Xoá cũng tốt.

Không chú ý bản thân đã lỡ copy mã chia sẻ là muốn gửi việc này cho ai đó, Trú Xuyên mở một loạt các tin nhắn chưa đọc, sau đó phát hiện toàn bộ những người để lại tin nhắn đều là nhóm bạn mà anh ấy và Hầu Tử cùng quen biết.

【Bóng ma sau lưng bạn:A Lquân, Hầu Tử hỏi bạn đi đâu kìa......Bạn có chuyện gì sao? Đã xoá cô ấy rồi? Cãi nhau? Cô ấy nói các bạn không có cãi nhau a! 】

【Tiểu Dã Hoa:Cậu với A Hầu làm sao thế? 】

【Đung đưa trong gió:Hầu Tử tìm bạn đấy, các bạn có chuyện gì sao? Bạn bị hack tài khoản? 】

【Đung đưa trong gió:Không online à? 】

【Đung đưa trong gió:Hầu Tử khóc thật thảm thương, đang đi khắp thiên hạ tìm tướng công.】
Trú Xuyên: "...."

Khóc cái rắm á?

Chính là ôm hợp đồng của Trú Xuyên đẹp đến mức không ngủ được đi.
Nhìn chằm chằm vào hai chữ "tướng công", Trú Xuyên bĩu môi, răng bị chua rồi.
Rất lâu sau, người đàn ông hừ một tiếng, ngẩng đầu rung chân lẩm bẩm: "Thuyết khách của cậu khá nhiều đó"

Tắt tài khoản phụ QQ, mở tài khoản chính, kéo xuống danh sách đang online, túm được đồng chí Giang Dữ Thành thì dán mã chia sẻ đã sao chép, nhận được hàng loạt chuỗi "???" Sau đó, Trú Xuyên bắt đầu trò chuyện với bạn tốt của mình.

Chỉ là chuyện phiếm này chính là ba ngày không thể dừng lại, mỗi ngày Giang Dữ Thành hoàn thành xong văn bản, đều có thể nhìn thấy Trú Xuyên để lại cho mình hàng chục tin nhắn, những báo cáo khác nhau của bản thân "Đã thức dậy", "Buổi trưa ăn gì đây", "Buổi tối muốn ăn gì nhỉ", "Tin tức này rất thú vị ha ha ha ha ha ha", "Tôi nhờ vào ông thấy được tên tác giả kỳ quái này lại oán giận fan làm phiền mình", "Vạn tuế vạn vạn tuế mong cho tổ quốc phồn vinh thịnh vượng" đủ mọi loại nội dung.....
Nội tâm Giang Dữ Thành sụp đổ.
Cho tới tối cuối tuần, anh ấy cuối cùng không nhịn được mà bùng nổ rồi———-

【Trú Xuyên: Tối nay ăn cà ri bò nạm, khó ăn đến nỗi tôi nhìn thấy Phật tổ luôn, làm thế nào mà tiệm ăn gia đình này cho đến hôm nay vẫn chưa đóng cửa? 】

【Giang Dữ Thành: ..................Đại ca? Ông rất rảnh? Tối nay ông ăn gì có ngon không, đến cùng có liên quan gì đến tôi không, ông cũng không mời tôi cùng đi!!!!!! 】

【Trú Xuyên: ...............】

【Trú Xuyên: Tôi chỉ là nói.】

【Trú Xuyên: Buồn chán quá, ông hung dữ cái gì.】

【Giang Dữ Thành: Buồn thì ông viết văn đi, nhiều độc giả đang đợi đại thần Trú Xuyên ông cập nhật chương mới, thêm nhiều hơn một chút có thể khiến họ vui chết rồi——— hà cớ gì đến tìm tôi ép bức những lời nói nhảm, lại không cho tôi tiền nhuận bút】

【Trú Xuyên : Con người ông làm sao lại trần tục như vậy, dùng giá trị nghìn chữ của tôi và gom số từ tôi đã nói lại đủ để ông mua thêm một căn nhà nữa ở thành phố G.】

【Giang Dữ Thành : Từ tối thứ 4 đến giờ, những lời ông nói ít nhất có thể mua được phòng sách thêm nhà vệ sinh thêm phòng khách trong một căn nhà đó.】

【Giang Dữ Thành:Làm sao ông có chuyện gì à?】

【Giang Dư Thành:..................Ông đừng nói đột nhiên nhìn trúng tôi rồi chứ, làm tôi run lẩy bẩy, tôi chỉ là một tác giả lỗi thời làm sao có thể lọt vào mắt đại thần ngài chứ?】

【Trú Xuyên:???】

【Trú Xuyên:Khuynh hướng tình dục của tôi bình thường, tôi chỉ là buồn chán.】

【Giang Dữ Thành:Vậy ông và tôi quen biết nhau cũng hơn 3 năm thêm 10 tháng lẻ 11 ngày, chưa từng quấy rối tôi, trong thời gian im như thóc, ông trải qua thế nào?】

Giang Dữ Thành đưa ra câu hỏi, đối phương rất lâu không có trả lời.
Mà Giang Dữ Thành không biết là, lúc đó máy tính bên kia, hai tay của Trú Xuyên đã rời khỏi bàn phím rồi, anh ấy ngồi trước máy tính và nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, sững sờ rồi....

Anh ấy biết đáp án tiêu chuẩn cho câu hỏi của Giang Dữ Thành————với Giang Dữ Thành quen biết hơn 3 năm thêm 10 tháng lẻ 11 ngày chưa từng quấy rối anh ta, trong thời gian im như thóc, anh ấy đều chạy đi quấy rối một người khác rồi.
Chỉ là ba ngày trước người này, vừa mới bị anh ấy tự tay block.
Trú Xuyên: "............"

A.
Buồn chán.
Viết hoa sanh vô khả luyến*

—————

@WildWolfDYX

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top