Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5.

(improvising)

Những hạt nắng thi nhau ùa mình xuống bầu trời thấu đáy.

Người ta không buồn bung ô, điềm nhiên để từng mành nắng róc rách qua kẽ tay, như đã quá chán chường với chuỗi ngày mây bung sầu xám xịt rọi vào đất. Nắng vồn vã, tí tách trên con ngõ quen thuộc; ướt nhoè khung cửa, thi nhau rỉ giọt xuống giàn chậu xanh. Con mèo hung ung dung nằm ườn ra hiên nhà, thè lưỡi liếm láp mấy giọt nắng thấm đẫm lông. Ly cà phê uống dở trên bàn cố hứng lấy vài vị nắng tinh mơ theo gió tạt vào cửa sổ. Ít mảng vàng ươm cố bám lấy lớp vôi vữa, bong tróc ra những bụi sờn màu, lả tả phủ hoài niệm lên thềm.

Mồ hôi men dọc hơi thở dốc, trượt theo đôi gò má hồng ửng. Hà Minh thẫn thờ đưa tay, muốn bắt lấy vài mẩu nắng lơ đễnh. Nhưng chúng chỉ sượt qua, không tài nào nắm được. Cô hít thật mạnh, để hương nắng ngai ngải tràn ngập hai lá phổi, rồi thở một cái thật dài. Đoạn, Minh đứng phắt dậy, xắn tay áo trông vẻ quyết tâm. Cô vận sức, lôi cái thùng các-tông xềnh xệch ra giữa phòng. Bắt đầu lấy vài thứ linh tinh ngổn ngang trên kệ sách: cái hộp gỗ, quả cầu tuyết, bức tượng con mèo bằng sáp,... nhồi chúng vào thùng một cách bất lực. Chết tiệt, lẽ ra cô nên chuẩn bị thêm một cái thùng nữa.

Minh muốn bỏ cuộc. Cô muốn lật cái bàn lên, để mọi thứ loảng choảng vỡ tan trên sàn, lôi hết đống đồ bụi bặm trên kệ xuống, thả xuông cơn cuồng loạn rầm rền trong lòng mình. Nhưng rồi, nó cũng tắt ngấm trong bể bất lực. Minh ngồi thụp xuống, mớ hỗn độn như nghiền ép sự minh mẫn trong cô, quay cuồng. Khuôn mày cô nhăn nhúm, miệng méo xệch, những tâm tư xoắn tít vào nhau trút khỏi khoé mắt, lộp độp trên sàn nhà phủ bụi. Đã bao nhiêu lần cô đối mặt với căn phòng vắng người của Ngân rồi?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top