Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 35-36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


34 - 20

Cảnh: Hành Dương Tông, Thiên Trì, ban ngày.

Nhân vật: Đàm Đài Tẫn, Lê Tô Tô, đệ tử Hành Dương Tông.

△ Dưới ánh nắng, sóng nước long lanh.

△ Đàm Đài Tẫn nhìn hồ nước xuất thần.

△ Lê Tô Tô ngồi một bên tắm nắng, nhìn bóng lưng hắn.

Lê Tô Tô: Đàm Đài Tẫn.

Đàm Đài Tẫn: Hửm?

Lê Tô Tô: Hì hì, có lẽ sau này chỉ có mỗi ta quan tâm chàng thôi, chàng phải tốt với ta một chút, nếu chọc ta tức giận bỏ đi, chàng chỉ đành cô độc một mình thôi.

△ Đàm Đài Tẫn quay đầu, nghiêm túc nhìn nàng.

Đàm Đài Tẫn: Nàng sẽ rời xa ta sao?

△ Lê Tô Tô ngẩn người, khẩn trương kéo lấy hắn.

Lê Tô Tô: Ta đùa thôi, chàng đừng giận.

△ Đàm Đài Tẫn nắm lấy tay Lê Tô Tô, ngồi xuống cạnh nàng.

Đàm Đài Tẫn: Mấy năm qua, ta thường ngẫm nghĩ những lời Kinh Lan An từng nói với ta trước khi chết, ngày càng cảm thấy bà ấy nói rất đúng, nếu như không có ta, thế gian này sẽ bớt đi những bất hạnh. Dù có bắt đầu lại từ đầu, Sầm Mịch cũng chết rồi, (nhỏ giọng) còn cả tà cốt trong người nàng, không biết phải làm sao ...

Lê Tô Tô: Không phải đâu.

△ Đàm Đài Tẫn cắt ngang lời nàng.

Đàm Đài Tẫn: Lê Tô Tô, nàng nghe ta nói, nếu lỡ như có một ngày, ta lại làm hại đến nàng, nàng phải lập tức rời xa ta, tránh xa một chút, hoặc là giết ta cũng được, đừng tha thứ cho ta.

△ Lê Tô Tô trừng mắt nhìn hắn.

Lê Tô Tô: Bậy bạ. 

Đàm Đài Tẫn, chàng có thể bớt nói mấy lời chẳng lành này không.

△ Đàm Đài Tẫn cười cười, không phản bác.

Đàm Đài Tẫn: Ta tưởng ta có thể tự mình lựa chọn, nhưng bây giờ lại phát hiện, có rất nhiều chuyện không thể lường trước được, Tự Anh và Kinh Diệt giết hại người dân trong Cảnh Kinh, ta chỉ có thể trơ mắt nhìn không thể ngăn cản, còn sử dụng nỏ Đồ Thần. Có lẽ ta nên bị nhốt vĩnh viễn, như vậy là an toàn nhất, chỉ cần nàng thường đến thăm ta.

Lê Tô Tô (giả vờ tức giận): Mơ đi, ta không thèm đưa cơm nước cho chàng đâu, chàng tốt nhất cứ thành thật ở cạnh ta đi.

△ Đàm Đài Tẫn buồn bã.

Đàm Đài Tẫn: Từ lúc ở đỉnh Hàng Ma trở về, ta chưa từng gặp lại sư phụ, đời này có lẽ ta không thể về Tiêu Dao Tông rồi.

△ Lê Tô Tô nhất thời không biết an ủi hắn thế nào.

△ Đột nhiên có một đệ tử chạy đến, muốn tới gần nhưng lo lắng nhìn Đàm Đài Tẫn.

Đệ tử: Thương ... Thương Cửu Mân, Triệu Du chưởng môn tới rồi, ở cổng núi, gọi ngươi đến gặp ông ấy.

△ Đàm Đài Tẫn và Lê Tô Tô kinh ngạc.

34 - 21

Cảnh: Hành Dương Tông, trên đường, ban ngày.

Nhân vật: Đàm Đài Tẫn, Triệu Du.

△ Đàm Đài Tẫn đờ đẫn đi về phía trước, đột nhiên nhìn thấy một lão đầu đang đứng giữa đường, chính là Triệu Du chân nhân.

△ Đàm Đài Tẫn thấp thỏm bước đến, mở miệng nhưng không nói gì, chỉ đứng ở trước mặt ông, cung kính chắp tay hành lễ. 

△ Triệu Du trừng mắt nhìn hắn.

Triệu Du chân nhân: Sao hả, mấy ngày không gặp, đến tiếng sư phụ cũng không biết gọi nữa rồi à? 

△ Ánh mắt Đàm Đài Tẫn chợt nóng lên.

Đàm Đài Tẫn: Sư phụ ...

Triệu Du chân nhân: Mấy ngày nay ta bận quá, không có thời gian quan tâm con. Con ở Hành Dương Tông thế nào?

Đàm Đài Tẫn: Mọi chuyện đều tốt.

△ Triệu Du chân nhân cười hì hì, khoác vai hắn, kéo hắn về phía trước. Triệu Du chân nhân: Còn không tốt được sao? Giai nhân bên cạnh, sánh đôi không rời. Đúng thật là, cháu gái Tô Tô này là cô nương, da mặt mỏng không nói với chúng ta thì thôi, đến cả con cũng không nói với ta, hại ta trước đó cứ lo lắng chuyện cả đời của con, cả Tiêu Dao Tông chúng ta chỉ có con là đệ tử có mặt mũi nhất, vẫn may không toan trong tay ta.

Đàm Đài Tẫn: Sư phụ, xin lỗi. 

△ Triệu Du sửng sốt. 

Triệu Du chân nhân: Trông con kìa, chẳng có tinh thần gì, mấy ngày không gặp, cả người cũng héo úa. Sao vậy, bị đỉnh Hàng Ma của chúng ta dọa mất mật rồi?

△ Đàm Đài Tẫn lắc đầu không nói. 

Triệu Du chân nhân: Vậy ta hỏi con một câu nghiêm túc.

△ Đàm Đài Tẫn thấy ông trịnh trọng, sắc mặt cũng trở nên nghiêm túc.

Đàm Đài Tẫn: Sư phụ cứ nói. 

Triệu Du chân nhân: Lúc con mới đến Tiêu Dao Tông, từng nói mình mất trí nhớ, cho nên ta mới đặt cho con tên Thương Cửu Mân này, bây giờ ... con muốn gọi là Thương Cửu Mân hay là Đàm Đài Tẫn?

△ Đàm Đài Tẫn không khỏi nhướng mày. 

Đàm Đài Tẫn: Đây là chuyện nghiêm túc à?

Triệu Du chân nhân: Đương nhiên. 

Đàm Đài Tẫn (suy nghĩ một chút): Gọi thế nào cũng được, chỉ là danh xưng thôi, chỉ cần sư phụ gọi thuận miệng là được.

Triệu Du chân nhân: Ể, xem như con còn chút lương tâm đấy, tuy Đàm Đài Tẫn là tên thật của con, nhưng Thương Cửu Mân cũng là một cái tên mà ta tâm huyết chọn cho con. (Cười lớn) Lần này ta đến, quả thật là vì có chuyện quan trọng.

△ Đàm Đài Tẫn ngây người.

-----

Đoạn luyện hóa vảy Hộ Tâm.

-----

Lại ngồi bên Thiên Trì, đoạn cuối tập 35.

-----

Đoạn này Triệu Du đến cầu thân, trên phim đã đổi so với kịch bản, cả tông môn đều đang chuẩn bị hôn sự cho tiểu sư đệ, nhưng đã bị cắt.

35 - 3

Cảnh: núi Trường Trạch, dưới gốc tùng, ban ngày.

Nhân vật: Cù Huyền Tử, Triệu Du.

△ Triệu Du bồn chồn, nhìn xung quanh, sờ sờ đầu, sờ sờ mặt. 

△ Cù Huyền Tử liếc nhìn ông.

Cù Huyền Tử: Rốt cuộc là có chuyện gì? Không đánh cờ cũng không uống rượu, hồn phách cứ bay đi đâu đấy.

△ Triệu Du cười khan. 

Triệu Du chân nhân: Lão Cù, ông thấy Thương Cửu Mân thế nào?

△ Cù Huyền Tử nhướng mày, cầm một quân cờ.

Cù Huyền Tử: Ừm. 

Triệu Du chân nhân: Ừm là có ý gì?

Cù Huyền Tử: Ổn.

△ Triệu Du chân nhân thở phào nhẹ nhõm. 

Triệu Du chân nhân: Vậy ông thấy con gái ông thế nào?

Cù Huyền Tử: Thông minh xinh đẹp, cái thế vô song.

△ Triệu Du chợt cau mày, tiếp tục thở dài. 

Cù Huyền Tử: Đừng thở dài nữa, có chuyện thì nói, nói xong còn chơi cờ.

△ Triệu Du lấy một phong thư từ trong ngực.

Triệu Du chân nhân: Lần này ta đến là để thay Cửu Mân cầu thân con gái ông.

35 - 4

Cảnh: Hành Dương Tông, hành lang, ban ngày.

Nhân vật: Tàng Hải, Tề Việt, Diêu Vu, đệ tử Tiêu Dao Tông, đệ tử Hành Dương Tông.

△ Tàng Hải dẫn đầu một hàng đệ tử Tiêu Dao Tông, ngẩng đầu ưỡn ngực, vô cùng vui mừng tự hào. Họ xếp thành một hàng, mang theo những khay đầy lễ vật, đi qua hành lang dài dưới ánh mắt của đệ tử Hành Dương Tông. 

Diêu Vi: Đệ tử của Tiêu Dao Tông đang làm gì vậy, đây là nghi thức gì sao?

Tề Việt: Sư tỷ, tỷ không nghe tin gì hết sao. Mấy ngày trước, Triệu Du chưởng môn đến Hành Dương Tông thay đồ đệ cầu thân, nghe nói sư phụ cũng đồng ý hôn sự của Tô Tô và Thương Cửu Mân rồi, hôm nay Tiêu Dao Tông đến định ngày thành thân.

35 - 5

Cảnh: Hành Dương Tông, phòng trà, ban ngày

Nhân vật: Cù Huyền Tử, Triệu Du.

△ Triệu Du ngồi bên bàn xem quẻ, nghiêm túc niệm từ.

Cù Huyền Tử: Đã tính xong chưa? Nếu ông tính không được, thì ta đi mời Bất Hư chân nhân.

△ Triệu Du mở mắt, xua xua tay.

Triệu Du chân nhân: Cửu Mân không biết sinh thần của mình, Tô Tô ra đời cũng không biết tính vào ngày nào, là từ lúc có trứng hay là lúc phá vỏ ra ngoài? Bảo ta làm sao xem ngày lành tháng tốt?

Cù Huyền Tử: Vậy không cần tính nữa, nghe theo ý trời đi. Ông lật lịch lên xem, tìm một ngày lành là được.

△ Triệu Du gãi gãi đầu.

Triệu Du chân nhân: Cũng đúng. Hai đứa nó yêu thương nhau, chúng ta bói quẻ làm cái gì?

△ Triệu Du lật lịch lên xem.

Triệu Du chân nhân: Ta thấy 29 tháng này, là ngày tốt nhất.

35 - 13

Cảnh: Hành Dương Tông, dưới gốc tùng, ban ngày.

Nhân vật: Đàm Đài Tẫn, Lê Tô Tô, Triệu Du.

△ Đàm Đài Tẫn đang chơi cờ với Triệu Du dưới gốc tùng. 

Lê Tô Tô cầm hạc giấy trong tay chạy đến, thấy vậy chợt dừng bước.

Lê Tô Tô: Triệu Du bá bá, sao người cũng ở đây, người đến lúc nào vậy?

△ Triệu Du chân nhân lười biếng gãi gãi.

Triệu Du chân nhân: Ta hả, đến đưa sính lễ.

△ Lê Tô Tô ngạc nhiên, nhìn chằm chằm Đàm Đài Tẫn. 

Đàm Đài Tẫn không ngẩng đầu, hắn nhìn bàn cờ cười.

△ Lê Tô Tô bước tới ngồi xuống, lén véo hắn dưới bàn đá, ra hiệu mắt cho hắn. 

Lê Tô Tô (thì thầm): Chuyện từ lúc nào vậy? 

△ Đàm Đài Tẫn chỉ cười không nói, nhét cho Lê Tô Tô một nắm kẹo giòn dưới bàn đá. 

Lê Tô Tô trừng mắt nhìn hắn, đẩy kẹo trở về. 

△ Đàm Đài Tẫn lại nhét kẹo vào tay nàng, thuận thế nắm tay nàng phía dưới bàn. 

Đàm Đài Tẫn (thì thầm): Rất ngon.

 Lê Tô Tô (thì thầm): Nói thật đi, đừng hòng mua chuộc ta.

△ Hai người đẩy qua đẩy lại, Triệu Du không nhịn được nữa, ho khan một tiếng.

Lê Tô Tô sợ đến run tay, viên kẹo rơi xuống đất. 

Triệu Du chân nhân: Đồ ngon gì vậy.

 △ Lê Tô Tô vội cười, nhặt kẹo giòn lên, thổi mấy cái rồi đưa cho Triệu Du chân nhân.

Lê Tô Tô: Bá bá, là kẹo Thương Cửu Mân mua, muốn hiếu kính với người mà ngại nói.

△ Triệu Du chân nhân liếc nhìn Đàm Đài Tẫn.

Triệu Du chân nhân: Ồ, đệ tử thật hiếu thảo.

△ Đàm Đài Tẫn nhếch khóe miệng. 

Đàm Đài Tẫn: Kẹo hỷ, xin sư phụ đừng cười chê.

-----

Cù Huyền Tử và Triệu Du cùng ngồi viết thiệp mời gửi các phái, chỉ duy nhất không mời Xích Tiêu Tông =)))))))

-----

35 - 16

Cảnh: Tiêu Dao Tông, ngoài đại điện.

Nhân vật: Tàng Hải, Tàng Lâm, Tàng Phong.

△ Tàng Hải mặt mày cười tươi, vuốt ve thiệp mời.

Tàng Hải: Tiểu sư đệ thành thân, tặng quà gì mới được đây.

△ Tàng Phong lại nhỏ giọng nói.

Tàng Phong: Chuyện ở đỉnh Hàng Ma chưa qua bao lâu, lúc này tổ chức hôn lễ, các môn phái khác e là cũng sẽ không ít lời bàn ra ...

△ Tàng Lâm ôm cánh tay, lo lắng cho hôn lễ cuối tháng này.

Tang Hải: Chuyện tiểu sư đệ của chúng ta là ma thai, bây giờ nổi tiếng tam giới tứ châu, già trẻ lớn bé đều biết, biết sớm một ngày biết muộn một ngày cũng như nhau, dù sao cũng sẽ bị người ta bàn tán, còn không bằng sớm mời ta uống rượu mừng.

Tàng Lâm (gật gật đầu): Quân tử không màng danh lợi, không sợ lời gièm pha, Tiêu Diêu Tông chúng ta không thẹn với lòng, tiểu sư đệ hành động ngay thẳng, cần gì phải lo lắng?

-----

35 - 24 

Cảnh: Hành Dương Tông, Thiên Trì, ban ngày.

Nhân vật: Đàm Đài Tẫn, Lê Tô Tô, Đế Miện, Cù Huyền Tử.

△ Giữa trưa, Thiên Trì bình lặng yên tĩnh.

△ Đế Miện đứng bên hồ, như thể chiến trường rộng lớn, trận chiến khốc liệt và bóng dáng Ma Thần xuất hiện trước mặt ông. 

△ Ánh mắt Đế Miện âm hiểm, nhìn lòng bàn tay trống rỗng, bèn nắm chặt tay, giống như muốn nắm lấy thứ gì đó. 

Đế Miện (nội tâm): Một vạn năm rồi, cuối cùng cũng đến lượt ta. 

△ Lúc này, Cù Huyền Tử bay tới, Đế Miện lập tức buông nắm tay, lại bày ra vẻ mặt dịu dàng ôn hòa, hai người hàn huyên.

Cù Huyền Tử: Để huynh đợi lâu rồi.

Đế Miện: Ta chỉ đến sớm chút thôi, không sao.

Cù Huyền Tử: Hôm nay, một khi trận pháp mở ra, chắc chắn sẽ tiêu hao rất nhiều linh lực của ta và huynh, Hành Dương Tông cũng có nhiều bảo vật dự trữ, ta đã bảo đệ tử gửi đến cho huynh. Sau khi trận pháp kết thúc, huynh có thể nhanh chóng điều trị. 

Đế Miện: Cù chưởng môn thật chu đáo, đa tạ. Chẳng qua ta thân là phụ thân, vì Tô Tô làm chuyện gì cũng đáng. Mà Tô Tô đâu?

△ Cách đó không xa, y phục của Lê Tô Tô tung bay, Đàm Đài Tẫn đang đợi nàng trên đường. 

Lê Tô Tô: Sao chàng lại ở đây? (thì thầm) Chúng ta không nên gặp riêng trước hôn lễ một ngày.

 △ Đàm Đài Tẫn lập tức quay mặt đi, nhìn trái nhìn phải, cố ý không nhìn Lê Tô Tô.

Đàm Đài Tẫn: Được thôi, vậy ta không nhìn nàng là được.

△ Lê Tô Tô cười khúc khích, dùng tay quay mặt hắn lại.

Lê Tô Tô: Tới cũng tới rồi, bỏ đi. Ta biết chàng lo lắng chuyện thi pháp hôm nay, không sao, chàng phải tin phụ thân và cha.

Đàm Đài Tẫn: Ta đương nhiên tin Cù chưởng môn. Ta và nàng ở núi Trường Trạch này, chỉ cần có ông ấy ở đây, dù tương lai ... (chợt dừng) nàng sẽ sống an ổn mà thôi.

Lê Tô Tô: Bậy bạ, ngày mai phải tổ chức hôn lễ rồi, không được nói lời không may.

△ Đàm Đài Tẫn mỉm cười. 

Đàm Đài Tẫn: Là ta nói sai rồi, tùy nàng xử lý.

Lê Tô Tô: Được rồi, đừng có làm nũng nữa, tân lang ngoan ngoãn chờ ta về.

Đàm Đài Tẫn (gật đầu): Ta chờ nàng. 

△ Đàm Đài Tẫn nắm tay Lê Tô Tô, Lê Tô Tô mỉm cười, bước tới hôn lên bên má Đàm Đài Tẫn, hơi thở ngọt ngào khuếch tán trong không khí. 

△ Cù Huyền Tử đứng cách đó không xa nhìn thấy cảnh này, thân làm cha già tránh không khỏi hơi mất tự nhiên, bèn thu hồi tầm mắt, hắng giọng nhìn đi chỗ khác.

△ Đàm Đài Tẫn nhìn Lê Tô Tô đi về phía Đế Miện và Cù Huyền Tử.

Cù Huyền Tử: Cửu Mân, lát nữa kết giới sẽ mở, con về phòng chờ đi.

△ Thương Cửu Mân gật đầu, nhìn ba người họ cùng nhau bay tới giữa Thiên Trì. 

Đàm Đài Tẫn mỉm cười, xoay người rời khỏi.

-----

Kế đó là đoạn Cù Huyền Tử, Đế Miện và Lê Tô Tô bế quan phong ấn tà cốt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top