Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6: Mình tự khắc mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Uỳnh!"

Lại một tia sét đen sì đánh xuống gốc Thanh thần mộc, hệt như một đường kiếm tuyệt mỹ, thế như chẻ tre, chém nát những cành lá cản đường, bổ lên thân cây cao lớn phía dưới, chuẩn bị chém nó thành hai khúc!

Tia sét lọt vào mộc tâm, sẵn sàng xé nát hạt linh chủng nọ, Giữa thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Máu độc oán sát dưới đáy mộc tâm hốt nhiên hoá thành một làn sương đỏ, hoà vào mộc tâm. Linh chủng hấp thu luồng sức mạnh này, nháy mắt phục hồi nguyên khí, ngưng tụ một tầng chắn màu máu quanh mình, chặn đứng sấm sét bên ngoài.

"Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!"

Lôi đình như thác đổ, một lần nữa dội xuống Thanh thần mộc, nhưng linh chủng của thần mộc cứ như mang sức mạnh vô tận, cuối cùng đã miễn cưỡng vượt qua đợt lôi kiếp cuối cùng này. Mây sét hậm hực tản đi, thiên uy cuồn cuộn chìm vào hư không, khung trời âm u suốt bảy ngày bảy đêm rốt cuộc đã khôi phục sắc xanh quang đãng, ánh nắng chiếu xuống vùng đất thương tích đầy mình như muốn vỗ về vạn vật sinh linh.

"Ấy thế mà lại... tụ linh thành công?" Tôn chủ kinh ngạc lẩm bẩm. Cảnh tượng vừa diễn ra trước mắt vượt quá hiểu biết của hắn, khiến hắn nhất thời không kịp hoàn hồn.

Trái lại, kiếm thị không hiểu được việc gốc Thanh thần mộc kia có thể tụ linh thành công là điều khó tưởng tượng cỡ nào, vì vậy nó tỉnh táo lại sớm hơn, vui sướng nói, "Thưa tôn chủ, giờ thì Thanh thần mộc đã tụ linh rồi, có lẽ vấn đề của nó đã được giải quyết, sao ta không đêm về bí cảnh?"

Tôn chỉ giật mình, khẽ vuốt cằm — cho dù sau khi mang về cái cây kia vẫn vô dụng thì cũng chỉ là phí chút thời gian, không coi là tổn thất gì. Hắn nhìn về gốc Thanh thần mộc đã thu lại thành cây non đằng xa, mỉm cười, phất tay thu nó cùng một mảng đất lớn xung quanh vào động thiên trong pháp bảo.

"Đi thôi, về động thiên trước đã."

Kiếm linh vừa tụ linh thành công, lại đương lúc tiếp nhận truyền thừa thiên phú của Thanh thần mộc nên không hề biết mình đang bị di dời đến nơi khác. Nếu là linh tộc bình thường thì ngay trong thời gian tiếp nhận truyền thừa thiên phú của loài đã có khả năng tự vệ, song gốc Thanh thần mộc này không phải trường hợp tụ linh bình thường —— nói cho chính xác thì mộc linh nguyên bản đã tụ linh thất bại mà chết đi, nhưng đúng lúc đó thì kiếm linh bất ngờ đến, không rõ bằng cách nào đã "đoạt xá" thần mộc, trở thành mộc linh mới. Cũng vì vậy nên nàng không chỉ không có phép thổ độn bẩm sinh của mộc linh, mà đến truyền thừa loài cũng thiếu sót rất nhiều.

Kiếm linh không rảnh quan tâm những hơn thiệt này, nàng vừa bị tách khỏi bản thể, lại suýt bỏ mình dưới lôi kiếp tụ linh, phải liều mạng phát ra một kiếm ý dẫn động Máu độc oán sát, rồi bất tri bất giác tụ linh thành công —— trong một khoảng thời gian ngắn mà bao nhiêu sự kiện kinh hồn táng đảm nối đuôi nhau, tinh thần của nàng đã rã rời, chỉ có thể chầm chậm phục hồi trong giấc ngủ mê man.

Không biết đã qua bao lâu, kiếm linh mới lấy lại tinh thần, ngẫm lại những việc đã xảy ra...

"Thế mà mình lại hoá thành mộc linh. Xong đời rồi." Kiếm linh lòng như tro tàn.

Theo ký ức truyền thừa vừa có được, một trong những kiến thức cơ bản là linh tộc không thể cướp xác cá thể khác, pháp bảo và linh vật trời sinh chỉ có thể có một linh hồn, chỉ khi linh hồn đó tiêu tán mới có thể sinh ra linh hồn tiếp theo. Áy thế mà nàng, một kiếm linh, lại có thể "đoạt xá" một cơ thể mộc linh, đây là cơ duyên hiếm gặp đến mức nào? Nàng còn có thể trở lại làm kiếm linh kiếm Huyền Minh không?

Tiếp nữa, Kim khắc Mộc. Kiếm linh như nàng làm mộc linh kiểu gì bây giờ? Liên hệ với kiếm Huyền Minh đã trở nên cực kỳ mong manh, song chỉ cần nó còn tồn tại thì nàng vẫn sẽ bị bản tính kiếm linh trói buộc, vừa hay đối nghịch với bản tính mộc linh... Thế là tự mình khắc mình?

Cuộc sống khó khăn quá.

Kiếm linh bị đả kích đến choáng váng, ngây ngẩn một hồi.

"Thôi, dù thế nào thì còn sống đã là vận may lớn nhất." Nàng thở dài, tự an ủi, "Còn sống mới có thể giành lại bản thể."

Là một linh tộc đơn thuần trên mọi phương diện, nàng rốt cuộc cũng chấp nhận hiện thực, xốc lại tinh thần, dùng thái độ tích cực tiếp thu truyền thừa.

Bên ngoài, tôn chủ dẫn kiếm thị trèo đèo lội suối, cuối cùng đã đến bí cảnh hắn để lại ở Man Hoang.

Bí cảnh ở Tu chân giới nhiều không kể xiết, một số còn có thể nhận chủ. Nhiều tu sĩ sau khi được nhận chủ sẽ chế tạo bí cảnh thành một tiểu thế giới của riêng mình, đó gọi là động thiên.

Động thiên trong tay tôn chủ cực kỳ rộng lớn, thậm chí không thua kém bí cảnh Tam Thiên bình thường là bao, đã được chế thành tường đồng vách sắt, nếu không được chủ nhân là hắn cho phép thì người ngoài muốn xác định địa điểm đã khó chứ đừng nói là vào trong. Điều này cũng mang đến một số vấn đề vì động thiên phải cố định ở một góc nào đó của Man Hoang, không thể mang bên mình.

"Bái kiến tôn chủ!"

Một đám nô bộc dàn ra hai bên đường, quỳ mọp xuống nghênh đón. Trong bọn có quản sự trầm tĩnh đáng tin cậy, có lô đỉnh xinh đẹp quyến rũ, song nhiều nhất là nô bộc thật thà.

Tôn chủ đến một cái liếc cũng không thí cho họ, tuỳ tiện chỉ vào quản sự quỳ gối đứng đầu, "Theo cô(1) đến Vạn Linh Uyển."

Đại quản sự vội vàng ứng lời, cung kính theo sau kiếm thị. Đám nô bộc còn lại nhao nhao nhìn về phía quản sự vẻ ghen tỵ, thầm hy vọng mình cũng được lọt vào mắt xanh tôn chủ —— nếu được ban thưởng bảo vật hậu hĩnh thì càng tốt hơn.

Nhóm ba người tôn chủ đi tới Vạn Linh uyển.

Vạn Linh uyển chiếm nửa giang sơn động thiên, là một vùng bảo địa do chính tôn chủ hao phí bao nhiêu tâm huyết mới tạo thành. Sinh trưởng nơi đây không phải thiên tài địa bảo thông thường, mà toàn những mộc linh giống như gốc Thanh thần mộc đã tụ linh này!

Tôn chủ suy nghĩ một lát mới chọn một hướng, phi độn thêm một lát rồi dừng lại, lấy ra gốc Thanh thần mộc từ trong không gian của pháp bảo, trồng xuống.

"Đây là Thanh thần mộc, vừa tụ linh thành công không lâu, ngươi hãy tận tâm chăm sóc, không được lơ là!"

"Thanh thần mộc? Linh mộc cửu phẩm?" Đại quản sự kinh ngạc, nhưng nhìn gốc cây tong teo kia lại thấy có gì không đúng, "Nhưng hơi thở của nó..."

"Nó từng bị người ta đổ máu chứa oán sát vào, thiên kiếp giáng xuống lúc tụ linh cực kỳ kinh khủng nên bị tổn thương nghiêm trọng, chỉ e sau khi tiếp nhận truyền thừa cũng chỉ có tu vi Thông Linh kỳ(2), thậm chí còn kém hơn."

"Đáng tiếc, đáng tiếc..." Đại quản sự thở dài, vẻ cuồng nhiệt trong mắt lụi đi.

Linh mộc cửu phẩm sau khi tụ linh có kém cũng phải lên thẳng Linh Nguyên kỳ(2), gốc Thanh thần mộc này quả thực là nỗi sỉ nhục của linh mộc cửu phẩm.

Lúc đầu, tôn chủ nghĩ có lẽ sau khi có mộc linh Thanh thần mộc sẽ tự động tinh lọc Máu độc oán sát, nhưng nghĩ lại thì khi nó tụ linh máu độc đã hoà vào mộc tâm, bỗng chốc dao động.

Có khi gốc Thanh thần mộc này chẳng được tích sự gì.

Nghĩ vậy, tôn chủ thản nhiên nói, "Chờ nó tiếp nhận truyền thừa xong thì chú ý quan sát, nếu tính tình nó ngang ngược, hung ác, dạy mãi không sửa thì nhanh chóng đem đi xử lý."

Đại quản sự biết tôn chủ thu thập mộc linh để làm gì nên không lấy làm lạ vì sao hắn ra lệnh như vậy, chỉ cung kính ứng lời.

Xong việc, tôn chủ liền rời đi, đại quản sự thì bố trận xung quanh gốc Thanh thần mộc, đề phòng mầm "mộc linh xấu" trong nó làm hư những mộc linh khác.

Kiếm linh: Chưa gì tôi đã bay một mạng rồi, thế mà dám bảo sẽ cho người ta đứng top server?(3)

Vi cá ươn: Đừng nóng, bé được buff kỹ xảo tu luyện đặc thù mà, không đứa nào chặt nổi bé đâu.

Chú thích
1. 孤 là tiếng tự xưng của vua chúa.
2. Chú thích của tác giả: Thông Linh kỳ = Dung Hợp kỳ, Linh Nguyên kỳ = Kim Đan kỳ.
Về chi tiết các cấp bậc tu luyện của các tộc, hãy xem lại chương 2.
3. 超神: hình như là thuật ngữ game vì lúc gg từ này nó đưa tôi đến truyện võng du gì đó, nhìn mặt chữ và tiêu đề truyện vừa nói đến ở trên thì chắc là ý chỉ người chơi giỏi đứng top?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#tienhiep