Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lên đến đất liền, đi thêm một đoạn, đoàn người thân nghinh của Thiên Sách phủ và Bá Đao sơn trang gặp nhau. Đều rực rỡ, đều tráng lệ, đều xa hoa,... vô cùng. So ra cũng chẳng sai biệt về quy mô mấy.

Hai đoàn thân nghinh người ngựa theo hàng lối, chỉnh tề mà đi. Qua cầu đôi giữa hồ, mỗi đoàn một bên, tiếp tục hành trình. Tiếng cảm thán xì xào không ngớt:

“ Cô nương nhà ai xuất giá thế? Lại xa hoa tránh lệ đến mức này?”

“ Ngươi hẳn từ nơi khác đến. Là tiểu thiếu gia Tàng Kiếm sơn trang và đại thiếu gia Trường Ca Môn”

“ Đội ngũ này thật long trọng!”

“ Nghe nói hôn ước giả của hai người, một là Thống Soái Thiên Sách phủ, một là Bá Đao sơn trang trang chủ, không long trọng sao được”.

Tối đó...

Kiệu hoa dừng lại, Dương Tu Dật được mời xuống chuẩn bị tìm chỗ nghỉ chân. Nguyệt Lăng Khiếu gãi đầu, nói:

- Tẩu tử, chúng ta nghỉ tạm lại thị trấn một đêm, ngày mai có thể tới Thiên Sách phủ.

Dương Tu Dật hơi gật đầu, nói:

- Làm phiền rồi.

Nguyệt Lăng Khiếu cúi đầu, giọng nhỏ đi:

- Tẩu tử khách khí rồi. Chúng ta đều là người một nhà.

Vì đã đi qua mấy vùng phồn hoa đô hội, nên khách điếm vô cùng ít, điều kiện nghỉ cũng không tốt lắm. Đoàn thân nghinh của Bá Đao sơn trang khó khăn lắm mới tìm được một khách trạm tốt, liền bao toàn bộ thượng phòng.

Liễu Thần Lang đứng trước quầy hỏa kế, nói:

- Lão bản, toàn bộ thượng phòng chúng ta bao hết.

Nguyệt Lăng Khiếu vừa hay đi vào, nghe được câu nói kia, liền đến cạnh muốn thương lượng chút.

- Nhị thiếu gia! Người xem có thể lưu lại cho tẩu tử chúng ta một gian thượng phòng được không? Bọn ta da dày thịt béo nên không sao, nhưng không thể ủy khuất tẩu tử được.

Liễu Thần Lang không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng gật đầu, nói:

- Có thể.

Hai gian Thượng phòng của Diệp Quân Lịch và Dương Tu Dật ở sát cạnh nhau. Nhân lúc không ai để ý, Diệp Quân Lịch liền gõ cửa phòng Dương Tu Dật, sang ngồi nói chút chuyện phiếm. Y chán sắp chết! Hơn nữa, nghe nói bên kia cũng bị ép hôn.

Ngồi đối diện nhau trước thư án, Dương Tu Dật quan sát Diệp Quân Lịch một hồi. Diệp Quân Lịch cũng chống cằm đánh giá chút, song chán nản nói:

- Đại thiếu gia Trường Ca Môn, ngươi cũng bị ép sao?

Dương Tu Dật hơi cười cười, nói:

- Tiểu thiếu gia Tàng Kiếm sơn trang, ngươi cũng không quyết định được hôn sự?

Nghe đến đây, Diệp Quân Lịch càng chán nản hơn, úp mặt xuống thư án, lăn lộn qua lại:

- Ta đời này thích nhất nghiên cứu binh thư, nhưng người nhà muốn ta tới Bá Đao sơn trang, để giúp thiếu trang chủ gì đó quản lí sơn trang...

Dương Tu Dật hơi thở dài, giọng nhu hòa nhưng vẫn nghe ra vẻ bất đắc dĩ:

- Ta ngược lại với ngươi. Ta thích các thư tịch về kinh thương, nhưng vị hôn phu lại là Thống Soái Thiên Sách phủ.

Diệp Quân Lịch trầm tư suy nghĩ, lăn lộn một lúc, chợt nảy ra một ý tưởng... Y hướng ánh mắt sáng lấp lánh nhìn phía Dương Tu Dật, môi hơi nhếch lên:

- Hay chúng ta đổi đi!

Dương Tu Dật cũng bị ý kiến này thu hút, nhưng vẫn bình thản hỏi tiếp:

- Lỡ bị phát hiện thì sao?

Diệp Quân Lịch lại không cho đó là chuyện gì lớn, nói tiếp:

- Lúc đó rồi tính. Dù sao bọn hắn cũng chưa gặp qua chúng ta!

Không chờ Dương Tu Dật hỏi tiếp, Diệp Quân Lịch đã chốt lại:

- Cứ quyết định vậy đi!

Cứ thế đại thiếu Trường Ca Môn và tiểu thiếu Tàng Kiếm sơn trang đổi hỉ phục, đổi cách vấn tóc, đổi phòng, tự vui vẻ với giấc ngủ của mình. Dù sao hai người y gặp người khác vẫn phải đeo mạng che mặt, ai biết được chứ.

Thái Hành Sơn, Bá Đao sơn trang...

Cửa lớn Bá Đao sơn trang mở rộng, lụa đỏ giăng khắp. Đứng trước bậc thầm dài cách đại môn trăm bước, Liễu Thần Mục hỉ phục rực rỡ, khoanh tay đứng chờ. Bên cạnh là phụ mẫu.

Liễu Thần Mục hơi nhíu mày, có phần nóng nảy, bâng quơ hỏi:

- Sao còn chưa đến?

Bá Đao lão trang chủ hơi cao giọng, nghiêm nghị nhìn thẳng về phía hắn:

- Vội cái gì? Sẽ không lỡ canh giờ lành đâu!

Thấy hai phụ tử có khả năng sẽ cãi cọ, mẫu thân Liễu Thần Mục liền lên tiếng khuyên can:

- Được rồi, được rồi! Ngày đại hỉ cả hai đừng giận. Con xem, chẳng phải đã đến rồi sao!

Trước đại môn Bá Đao sơn trang, đoàn thân nghinh đã dừng lại. Liễu Thần Mục phất tay áo, nhanh chóng ra bên ngoài đón tiếp, thực hiện nghi lễ bế tân nương xuống kiệu.

Liễu Thần Mục ôm eo Dương Tu Dật không mấy tình nguyện, hơi cúi đầu xuống, ghé sát tai y, cảnh cáo:

- Đừng xen vào chuyện của ta nhiều quá. Tốt nhất nên ngoan ngoãn chút.

Dương Tu Dật không vì mấy lời này mà sợ hãi, qua lớp voan mỏng, híp mắt khẽ cười:

- Được!

Còn lâu y mới thèm quản chuyện của hắn! Hắn tưởng y tình nguyện lắm à?

Thao trường Thiên Sách phủ...

Lý Minh Lang dù mặc hỉ phục, vẫn luyện thương pháp, không có vẻ gì khẩn trương. Binh sĩ chạy vào thông báo, thấy thế cũng không kinh ngạc, chỉ nhanh chóng bẩm:

- Thống Soái, đội ngũ thân nghinh đã đến rồi ạ!

Lý Minh Lang dừng thương, xoay người, nói:

- Cho người phía dưới chuẩn bị.

- Rõ!

Đoàn thân nghinh Thiên Sách phủ tiến qua cửa thành, một đường an tĩnh mà đến.

Thực hiện xong mấy cái lễ nghi đã được tối giản rất nhiều, Lý Minh Lang đưa Diệp Quân Lịch đến từ đường. Hai cái bài vị kia đã được trang lụa đỏ. Hắn nhìn y, lãnh đạm nói:

- Đây là phụ mẫu ta.

Nói xong liền tự bái trước. Diệp Quân Lịch cũng làm theo, hướng phía bài vị thi lễ.

Diệp Quân Lịch cười cười, trong lòng không khỏi vui vẻ:“ Không có cao đường, vậy ngày mai không cần dậy sớm”.
Lý Minh Lang trừ câu kia, cũng không nói gì thêm. Dù là đại hỉ, nhưng hắn cũng chẳng mấy vui vẻ, nói thầm:“ Phụ thân, mẫu thân, nhi tử đem tức phụ hai người vừa ý nghênh về rồi... Hai người ở dưới suối vàng biết được, nhất định rất vui vẻ...”

--------------------------------------------------

Giải thích cho mọi người chút nhé, để hai chương sau khỏi hoang mang. Bộ này vốn được viết dựa theo bộ “Chính là dựa vào ngươi” - một bộ video ngắn làm bằng phần mềm ME của Kiếm Tam. Vì không làm được phần H do bị kiểm duyệt, nên cảnh động phòng tác giả viết thành chữ. Nhưng mà chỉ viết đúng hai chương H, chữ không phải viết cả thành một bộ truyện ngắn. Truyện là do mình tự viết lại để đọc, chứ không phải mình edit.
Hai chương sau là cảnh động phòng của Sách Tàng với Bá Ca. Vì có cảnh H do tác giả viết, nhưng chỉ là bản QT thôi, chứ chưa edit, nên mình xin edit lại, gắn vào phần truyện mình viết nhé.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top