Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

kien dhh chuong 1phan 2

Đại Hiệp Hồn

Tác giả: Dịch Dung

Chương 1: : Mẹ con triền miên ân ái.(P2)

Dịch: tienok2004

Biên: tienok2004

“Mẹ, Long nhi không phải đang đùa giỡn, Long nhi thật sự rất yêu mẹ mà. Đúng rồi, mẹ không phải đã nói là nam nhân dùng côn thịt đưa vào động thịt của nữ nhân là chuyện rất khoái lạc đúng không? Chỗ đó của mẹ cứng lên chứng tỏ rằng mẹ rất kích thích đúng không? Mẹ còn nói rằng muốn vui đùa với Long nhi, ý tứ không phải là mẹ muốn cùng khoái lạc với con đúng không? Vậy thì cho phép Long nhi dùng của quí của mình để phục vụ mẹ được không, giúp mẹ tìm được lạc thú lớn nhất của cuộc sống, báo đáp công ơn lâu nay của mẹ, được không mẹ?”

Trong lòng Hoa Vân Long chợt lóe lên ý muốn dị thường.

“Đi chết đi, tiểu tử ngươi sao có thể hạ lưu như vậy hả?”

Bạch Quân Nghi thật sự tức giận, tát Hoa Vân Long một cái.

Hoa Vân Long từ nhỏ đã được Bạch Quân Nghi và Tây Uyển Phượng nuông chiều, chưa có người nào dám đánh Hoa Vân Long cả, đây là lần đầu tiên Bạch Quân Nghi tát Hoa Vân Long, dọa hắn bật khóc, bụm mặt hỏi:

“Mẹ, sao lại đánh Long nhi? Long nhi nói sai à?”

Bạch Quân Nghi vừa thấy Hoa Vân Long khóc, hối hận không thôi, đau lòng nhích lại gần Hoa Vân Long, vuốt má hắn, hỏi:

“Để cho mẹ xem nào, có đau lắm không? Long nhi không khóc, Long nhi nín nào, là do mẹ không tốt, con không hiểu chuyện, không phải cố ý nhục mạ mẹ, mẹ không nên đánh con, cho mẹ xin lỗi.”

Bạch Quân Nghi nói xong, tay vuốt nhẹ lên vùng da mặt Hoa Vân Long vửa bị tát, bản thân nàng cũng khóc nức nở.

Hoa Vân Long vừa thấy Bạch Quân Nghi khóc, lập tức nổi hiếu tâm, liền dừng khóc, vội dỗ dành Bạch Quân Nghi:

“Mẹ, mẹ đừng khóc, Long nhi không khóc nữa mà, mẹ cũng đừng khóc.”

Bạch Quân Nghi thấy Hoa Vân Long ngừng khóc, cũng không khóc nữa, ôn nhu hôn nhẹ lên dòng nước mắt còn vướng lại trên mặt Hoa Vân Long:

“Được, chúng ta không khóc nữa.”

Hoa Vân Long lại rụt rè nói:

“Mẹ, mẹ vừa đánh con chắc là vì Long nhi nói sai phải không? Long nhi không có ý gì khác đâu, chỉ nghĩ là muốn báo đáp cho mẹ thôi.”

“Chết đi, nào có kiểu báo đáp như vậy bao giờ hả? Mẹ nói muốn vui đùa cùng ngươi đâu có nghĩa là muốn giao hoan với ngươi? Ta là mẹ ngươi, là thân sinh mẫu thân (mẹ ruột) của ngươi, tiểu tử ngươi sao lại có cái ý nghĩ đen tối đó với mẹ ngươi hả?”

Bạch Quân Nghi lại đánh Hoa Vân Long, nhưng lần này lại hoàn toàn không giống như lần trước, vừa ôn nhu, vừa nhẹ nhàng giống như đang vuốt ve Hoa Vân Long vậy. sap đó nàng lại nở nụ cười:

“ha ha”

“Sao lại thế nhỉ, sao Long nhi lại không thể? Con không hiểu vì sao mẹ là mẹ ruột của con nên không thể làm cái chuyện tuyệt diệu như vậy? Không phải mẹ nói đó chính là chuyện khoái hoạt nhất nhân gian sao?”

“Coi ngươi gấp chưa kìa, mẹ đùa với con chút thôi mà. Mẹ nói cho con biết, trừ khi là vợ chồng với nhau, thì thân nhân ruột thịt không thể làm chuyện này với nhau được, đặc biệt là những người có quan hệ huyết thống trực hệ, ví dụ như thân sinh mẫu tử chẳng hạn thì lại càng không thể.”

“Tại sao không thể cùng thân nhân của mình làm chuyện này ạ? Chẳng lẽ chỉ có thể làm với những người ngoài thân nhân thôi à? Chẵng lẽ cổ nhân định ra thì chúng ta bắt buộc phải tuân theo sao?”

Bạch Quân Nghi vừa nghe xong liền bị chọc tức cười:

“Thằng nhóc láu cá này đúng là không biết trong đầu ngươi có cái gì, toàn nghĩ ra mấy lời ngụy biện cổ quái?”

“Mẹ, Long nhi thật sự rất muốn cùng mẹ ....”

Nói tới đây, Hoa Vân Long lại hỏi:

“Mẹ, vừa nãy mẹ nói cái chuyện này gọi là gì ấy nhỉ?...”

“Giao hoan”

Bạch Quân Nghi thuận miệng nói ra, lập tức mặt trở nên đỏ bừng.

“Mẹ, Long nhi thật sự rất muốn giao hoan cũng mẹ. Long nhi từ nhỏ rất yêu mến người, nghe mẹ kể chuyện khoái hoạt như vậy nhưng lại không cho con cùng mẹ cùng hưởng là sao? Long nhi thật sự không hiểu rằng tại sao những người khác có thể làm được, Long nhi không đem sự sung sướng đó mẹ thì còn cho ai nữa đây? Mẹ, Long nhi quá yêu mẹ, yêu mẹ thật sự, Long nhi không thể tưởng tượng được nếu một ngày rời xa mẹ thì con sẽ ra sao? (dis mẹ, đây là lời của thèn nhóc tám tuổi sao, éo tin được ... )

Hoa Vân Long ngả người vào lòng Bạch Quân Nghi.

Bạch Quân Nghi nghe xong cực kỳ chấn động, ôm lấu đầu của Hoa Vân Long, nhìn hắn một cách đầy thâm tình, run rẩy nửa ngày rồi lại hôn Hoa Vân Long một cái, nói:

“Con ngoan của ta, con thật tốt với mẹ, thực sự khiến mẹ cực kỳ cảm động, mẹ cũng không bao giờ rời xa con, mẹ cũng yêu ngươi, được...” 

Nói tới đây, lại ngừng lại, giống như đang cố hạ quyết tâm điều gì đấy, dễ dàng thấy được trong nội tâm của nàng đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt.

Nhưng Bạch Quân Nghi dù sao cũng có dòng máu Miêu cương (có thể máu người Miêu, một bộ tộc bên TQ) trong người, làm việc từ trước đến nay đều không theo chính đạo. Cuối cùng nàng hạ quyết tâm, nói:

“Được, mẹ đồng ý. Nhưng hiện tại ngươi còn nhỏ, làm chuyện này chưa được, vừa rồi ngươi không phải nói là của quí của ngươi còn chưa cương được đúng không? Của quí chưa cứng thì sao có thể làm được?”

“Sao lại không được?”

Hoa Vân Long nói xen vào.

“Ngốc, có như thế mà cũng không hiểu à, vậy mà đòi giao hoan với mẹ. Nói cho con biết, âm đạo của nữ nhân lúc bình thường đều bịt kín, nhờ kích dục mà sung huyết mở to ra, cái dương vật nhỏ của ngươi nếu không cương lên, nhỏ như thế này thì sao có thể đút vào được? Cho dù mẹ đã sinh nở một lần nhưng mún như thế này mà vào chỉ là mộng tưởng, càng đừng nhắc đến xử nữ, âm đạo không những hẹp hơn mà còn có màn trinh chắn giữa, ngươi càng không vào được.”

Bạch Quân Nghi kiên nhẫn giải thích cho Hoa Vân Long, dạy cho đứa con thân sinh của mình những bài học giới tính đầu tiên trong đời.

“Xử nữ, màng trinh là sao? Màng trinh của mẹ chỗ nào? Cho Long nhi xem qua đi.”

“Xử nữ chính là người chưa có cùng nam nhân nào giao hoan qua, màng trinh chính là dấu hiệu của xử nữ, mẹ sớm đã không còn là xử nữa nữa rồi, có con lớn tới tận này rồi sao có thể còn màng trinh được? Nó chỉ là một tầng mô mỏng, hình thành trong âm đạo của nữ nhân, đóng vai trò như một tấm chắn, dương vật của nam nhân tiến vào trong âm đạo nhất định phải xé rách màn trinh trước tiên, lúc đó âm đạo có thể xuất hiện chút vết máu, từ thời khắc màng trinh bị xé thì cô gái chính thức trở thành nữ nhân chân chính, ngươi xem, chỗ này của mẹ nè...”

Nói xong, Bạch Quân Nghi tách âm thần của mình ra, chỉ cụ thể cho Hoa Vân Long xem.

“Đây là dấu vết màng trinh còn sót lại sau khi bị cha ngươi xé rách nó. Sau này ngươi giao hoan với nữ nhân của mình dựa vào điểm này mà biết được nàng ấy có còn là xử nữ hay không, có xứng đáng với ngươi hay không. Được rồi, không nhiều lời nữa, mẹ nói cho con biết, hiện tại thì không thể được. Tiểu tử ngốc, chờ ngươi lớn lên, sau khi được mười sáu tuổi, chân chính trưởng thành, mẹ nhất định sẽ cho con tất cả. Long nhi, vì cảnh giới võ học sau này của con, con trước mười sáu tuổi không được hư thân (mất zin ), con có thể hứa với mẹ không?”

“Mẹ, Long nhi xin thề với mẹ.”

Hoa Vân Long hướng về phía Bạch Quân Nghi mà thề.

“Được rồi, chúng ta đi ngủ thôi, chuyện tối nay ngươi ngàn vạn lần không thể đi nói lung tung, chỉ có mẹ biết, con biết, không được cho người thứ ba biết (hàng ngàn độc giả đã biết rồi kìa!), bằng không, mẹ sẽ không thể tiếp tục sống được nữa, chỉ có con đường chết thôi.”

Bạch Quân Nghi dặn dò Hoa Vân Long.

“Mẹ yên tâm, dù có đánh chết Long nhi cũng không nói cho ai khác.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #aaaaaaaaa