Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Là cô ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Chỉ Vi về đến nhà chuyện đầu tiên là bật máy tính lên, mở tin nhắn Triệu Cạn Lộ vừa gửi đến đọc qua hết một lượt, sau đó suy nghĩ lại tất cả.

Thật ra cô đã có đối tượng nghi ngờ, chỉ là còn chưa chắc chắn lắm, đối phương rốt cuộc là có mục đích gì.

Cô từ trước đến nay không tranh quyền thế, Lâm Quỳnh Cửu trước mắt tạo áp lực, cha mẹ tuyệt đối không dám tự ý quyết định đối tượng hẹn hò cho cô, càng không có khả năng ngăn cản đến đường tiền tài, chỉ có thể là người bên cạnh mình.

"Vi Vi, mình đến rồi" cùng với một loạt tiếng gõ cửa, Tiết Viện Viện chạy lại gần.

Lâm Chỉ Vi lập tức thay đổi màn hình máy vi tính.

Tiết Viện Viện nhìn Lâm Chỉ Vi một bộ dạng thê thảm, trong lòng không khỏi buồn nôn, cùng cô làm bạn thân nhiều năm như vậy, thật đúng là không dễ dàng, gương mặt này, thật sự phải lấy hết dũng khí mới có thể nhìn nổi.

Nhưng mà ngược lại nhiệt tình trong con mắt, trên mặt mang theo mỉm cười, hỏi, "Vi Vi, làm sao vậy, hôm nay luyện tập quá mệt mỏi sao"

Lâm Chỉ Vi ngẩng đầu, nhìn thấy Tiết Viện Viện hôm nay ngược lại ăn mặc làm người khác hết sức chú ý, là một cô gái ngọt ngào đáng yêu, ngày bình thường đều trang điểm đơn giản, hôm nay đặc biệt trang điểm hết sức chói lọi, mặc một cái váy màu hồng nhạt, còn phối cái kẹp tóc hồng.

Hiển nhiên cũng là tỉ mỉ phối hợp, nhạt vừa đúng, còn cố ý giảm bớt trang điểm ở mắt, càng tôn lên làn da trắng mịn, non mềm.

"Viện Viện, hôm nay cậu đi hẹn hò?" Lâm Chỉ Vi hứng thú hỏi.

"A.. Chán ghét, là tiệc rượu học trưởng của tớ, bọn tớ đến chúc mừng." Tiết Viện Viện cúi thấp đầu, khuôn mặt đỏ ửng.

Lâm Chỉ Vi, nếu không phải cô có chỗ dựa là Lâm gia, tôi mới không thèm trả lời cô, nói thế nào cô cũng là em họ Lâm Quỳnh Cửu, vẫn có chỗ đứng, dễ nhận thấy Lâm Quỳnh Cửu hiển nhiên cũng cố ý cất nhắc, bối cảnh như vậy cho dù không có nhan sắc cũng có người nguyện ý nghe theo, không ai có ý kiến gì.

"Tốt, đúng rồi, cậu biết Triệu Cạn Lộ không?" Lâm Chỉ Vi trừng mắt nhìn, vẻ mặt ngây thơ.

"Ách, không.. Không biết nha, nhưng có nghe nói qua, làm sao vậy" Tiết Viện Viện trở về gương mặt mỉm cười, trong ánh mắt hiện lên một tia sắc bén vô cùng lạnh lẽo.

Lâm Chỉ Vi thản nhiên nói: "Không có gì, mình hôm nay gặp cô ấy gần Võ đường diễu võ giương oai với mình, nói cô ấy cùng vị hôn phu cỡ nào cỡ nào ân ái, lập tức đính hôn, bộ dạng thật hạnh phúc, mình thật hâm mộ a".

Tiết Viện Viện trong con ngươi chợt lóe lên khôn khéo cùng khinh thường, nữ nhân chết bầm này còn dám diễu võ giương oai, vị hôn phu của cô ta đã sớm quỳ dưới váy của tôi rồi, hừ, còn có tâm tình khoe khoang khoác lác, xem ra chịu đả kích còn chưa đủ nhiều.

Lâm Chỉ Vi liếc mắt phản ứng của Tiết Viện Viện trong lòng không khỏi thở dài, Tiết Viện Viện ngươi cũng quá không nén được tức giận, cứ như vậy một chút kích thích đã lộ ra sơ hở.

Tiết Viện Viện sửa sang lại cảm xúc, rất nhanh khôi phục hoàn toàn như trước đây dung mạo ngọt ngào, ôn nhu nói, "Vi Vi, những tiểu thư thị tộc đều thích khoe khoang, thật ra tớ cũng rất không thích, đúng rồi, đêm nay cậu có muốn cùng tớ cùng đi chơi một chút hay không, học trưởng cậu cũng biết mà, mọi người cùng đại học."

"Tốt tốt" Lâm Chỉ Vi giả vờ nói: "Ai, Viện Viện cám ơn cậu, cũng chỉ có cậu nguyện ý dẫn tớ đi ra ngoài, tớ.. Tớ thật sự cũng rất muốn ra ngoài xã giao" nói xong cúi đầu nhìn nhìn chính mình, vẻ mặt phiền muộn.

Tiết Viện Viện ngay lúc cô cúi đầu, lộ rõ vẻ mặt khinh thường, cô ta cũng chỉ là hỏi xã giao, không nghĩ tới nữ nhân ngu ngốc này còn tưởng thật, ai sẽ muốn cô ta đi theo.. Nhưng vẫn nể mặt nói, "Vậy thì tốt quá", mặc dù bốn chữ này cơ hồ là chui ra từ trong kẽ răng, hơn nữa lộ ra không tình nguyện.

Lâm Chỉ Vi ngược lại bắt đầu hưng phấn chọn quần áo, giày, kèm theo một chút hăng hái, còn hỏi ý kiến Tiết Viện Viện.

Tiết Viện Viện ôm tay, trong lòng không khỏi buồn nôn, nhưng mà nghĩ lại, cũng tốt, có xấu nữ này làm vật làm nền, đêm nay mình nhất định lóe sáng chói mắt, như vậy Thẩm Khiêm học trưởng có thể sẽ nhớ tới mình.

Tưởng tượng như vậy, tâm tình Tiết Viện Viện thoải mái không ít, đơn giản thu hoạch một chút, hơn nữa gần đây Tề Hành cơ hồ đã tới tay, đến hôm nay Thẩm Khiêm, tương lai không trở ngại thành thiếu phu nhân.

Tùy tiện chọn người nào cũng là người có tiền, đáng tiếc mình sinh ra ở Tiết gia tiểu thị tộc, trên căn bản không đáng nhắc đến, cha cô còn không chịu thua kém, nợ một khoản lớn, mà Tiết gia cùng cha mẹ Lâm Chỉ Vi là chỗ quen biết, nhận cô ta làm con nuôi.

Nhưng mình mọi thứ ưu tú, lại bởi vì xuất thân hạn chế, tầng lớp quý tộc thị tộc xem thường, cuối cùng không cách nào cùng thiếu gia quý tộc liên lạc, những năm này cô ta cố gắng cách ăn mặc, cũng mượn tên tuổi Lâm gia Lâm Chỉ Vi, rốt cục đã có chút tiến triển.

Trước kia chỉ có thể dựa vào Lâm Chỉ Vi, cũng cảm ơn Lâm Chỉ Vi những năm này thực sự xem cô như bạn bè, che chở cô, nhưng hiện tại và tương lai, cô muốn bầu trời của mình, nếu như Lâm Chỉ Vi không có năng lực, như vậy vị trí tiểu thư nhà họ Lâm tự nhiên rơi vào tay cô.

Lâm Chỉ Vi một bên giả vờ vui vẻ chọn quần áo, một bên dùng ánh mắt còn lại đánh giá Tiết Viện Viện, nhìn xem nét mặt của cô ta từ bắt đầu mất tự nhiên chậm rãi trở nên mừng rỡ, biết cô ta trong lòng đang tính toán kế hoạch câu cá ban đêm.

Trong lòng thổn thức một trận, kỳ thật cô luôn luôn có thể nhìn rõ ý đồ của Tiết Viện Viện, cũng chưa từng có để ý qua cô ta lợi dụng mình, chỉ cần không làm cái gì quá đáng là được, không uy hiếp được cuộc sống của cô, cũng có thể nhìn như không thấy.

Cô cũng không lạ gì người con m* nó trêu chọc lẳng lơ phía sau lưng chính là Tiết Viện Viện, dù sao không có những bằng hữu khác, những năm này cũng không cần những bằng hữu khác, mặc dù bên người là một người tâm cơ, cô cũng vui vẻ xem trò hay,

Chỉ là không ngờ, Tiết Viện Viện thật sự quá tham lam, cô ta muốn càng nhiều, mà còn làm một số việc buồn nôn, muốn bôi đen danh dự của cô làm cho cô vĩnh viễn sẽ không có người muốn, như vậy vĩnh viễn có thể lợi dụng, cuối cùng dần dần thay thế vị trí Lâm gia tiểu thư.

Vẫn là quá đơn thuần, Lâm Chỉ Vi trong lòng nói thầm, chị đây không cùng cô đấu là vì lười, không phải ngốc nghếch, đáng tiếc điểm ấy Tiết Viện Viện nhìn không thấu.

Đã có người nguyện ý gây chuyện, cô cũng không nên quá không nể mặt, có thể chơi đùa một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top