Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

ろく

Chúng tôi đã nhận được phiếu báo điểm vào ngày hôm qua. Không như mong đợi (ban đầu) mà đúng như dự đoán (về sau), điểm tổng kết của tôi đứng bét lớp (trừ thể dục vì môn đó không tranh xếp hạng), do đó đã thành công giúp những bạn học khác thở phào với phiếu điểm của mình và đồng thời phủ bụi cho cây chổi của mẹ tôi. 

Nói thật, tôi không trách cậu bạn Jinhwan vì đã không giúp đỡ tôi. Tôi hiểu sự giúp đỡ ấy là sai trái, và đó cũng không phải là một sự giúp đỡ. Không học mà điểm cao mới là lạ. Coi như là tôi tự mình rước lấy nhục. Qua đó cũng làm tôi ngộ ra một sự thật: Trong phòng thi đầy rẫy những cạm bẫy, có người thẳng thắn cho bạn biết họ không muốn giúp đỡ bạn, có người lại cố tình nhắc sai cho bạn. Loại sau thì thâm hơn loại trước nhưng cũng do chính bạn tham thôi. Tham điểm tốt mà không bỏ công ra mà giành lấy chỉ đợi ăn trực điểm, cái kết sẽ chết rất thảm. Nói thẳng ra thì nếu bạn ngu và ai cũng biết bạn ngu mà đi thi điểm cao thì ai mà tin nổi. Và tôi đã học được một bài học nhớ đời. 

Vì thế tôi chẳng giận nổi cậu ấy đâu. Tôi còn biết ơn cậu ấy nữa là. 

Tôi nói thật. 

Đang lúc tôi ngồi nghĩ vẩn vơ, cậu bạn Jinhwan bỗng khều vào tay tôi. 

" Này, cậu có tẩy không ? Cho tôi mượn với "

" Tôi có nhưng tôi không muốn cho cậu mượn cơ "


Công tư phân minh. Giận thì không giận nhưng thù cũ thì vẫn phải trả. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top