13.Tránh Né
6 giờ 30 sáng thứ hai đầu tuần, chuông báo thức reo lên để đánh thức Wonyoung dậy để khởi đầu 1 ngày mới . Em vệ sinh cá nhân sạch sẽ và đồng phục gọn gàng xong xuôi hết thì đi dắt chiếc xe đạp mà đến đón Crush của mình đến trường
Wonyoung : sao mình cảm thấy hồi hộp quá ta
Wonyoung đã đến trước nhà chị Minju rồi nhưng không dám gọi chị nên cứ đứng tại chỗ mà cầm điện thoại chần chừ mãi thôi
5 phút rồi 10 phút đến khi em đã quyết định gọi thì lại gặp người mà em đang xem là tình địch xuất hiện và đang tấp vào lề
Eunbi : Wonyoung, em làm gì ở đây thế
Wonyoung : dạ , em chào cô.....em .....em đến.......
Trong khi Wonyoung đang không biết trả lời câu hỏi của cô Eunbi như nào thì may mắn là chị mở cửa đi ra
Wonyoung : dạ em chào cô ....Minju
Minju : à ừm chào em
Chào hỏi đã xong thì có 1 xíu im lặng nhẹ ở đâu đây , nhưng nó nhanh chống biến mất khi cô Eunbi lên tiếng
Eunbi : Wonyoung hình như em chưa trả lời cô là sao em lại ở đây mà chưa chịu đến trường đấy
Wonyoung : dạ em .....em
Minju : chắc em ấy chờ bạn á mà , thôi mình đi đi chị
Eunbi : vậy à , thôi cô và Minju đi trước nhé, gặp lại em ở trường
Wonyoung : dạ em chào 2 cô
Nói rồi chị lên xe của cô Eunbi và đi mất , còn em thì đứng tại chỗ chỉ biết thở dài chán nản thôi
Wonyoung : đợi bạn gì ở đây chứ , người ta đứng đây là đợi chị mà
Với 10 phút đạp xe thì bây giờ em cũng đã có mặt ngay trường học ..... Đến lớp em bực bội ném balo của mình lên bàn lực khá mạnh khiến Yujin đang ngồi tám chuyện giật mình
Yujin : gì mà mới sáng sớm đã khó ở rồi vậy thím
Wonyoung : mặc kệ tớ , lo mà làm việc của cậu đi
Wonyoung cọc lóc trả lời rồi ngồi vào ghế , đầu nằm lên balo của mình và chỉ biết thở dài cho đến khi chuông reo lên báo đến giờ vào lớp học
Cả lớp : chúng em chào cô
Minju : ừm cô chào cả lớp , mấy em ngồi xuống và mở sách ra nhé
Từ khi chị vào lớp rồi giảng bài, chị chỉ thấy Wonyoung trung thành với tư thế đấy
Chị đi 1 vòng quanh lớp để kiểm tra mấy bạn học sinh thì mắt chị liền nhìn tới bàn của Wonyoung , chị thầm nghĩ chắc chuyện sáng nay có vẻ em sẽ buồn và giận mình , chị cũng thấy tội nhưng mà chị vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện của tối hôm qua
Vội xóa những cái suy nghĩ lung tung ấy ra khỏi đầu và đi đến chỗ em mà véo lấy lỗ tai lên
Wonyoung : ah ah đau , đứa nà.....hì em chào Cô ......
Đang ngủ ngon lành thì bị xách lô tai khiến em đau điếng người mà chửi , nhưng chưa hết câu thì em thấy người véo ấy là chị nên im re
Minju : ngủ ngon quá nhỉ ..... Đi ra ngoài quỳ gối cho tôi
Wonyoung : thôi cô em xin lỗi em không dám nữa đâu , cô đừng bắt em quỳ gối được không
Minju : đi ra ngoài nhanh
Thế là ngoài hành lang lớp có 1 người quỳ gối với 2 hai giơ lên cao , vừa đau vừa mỏi lại vừa chán đang thầm cầu mong cho ai đó cũng bị phạt giống mình để cho có bạn , chứ lâu lâu lại có vài 3 đứa đi ngang qua rồi cười làm em quê muốn chết luôn vậy đó
Sáng ngày thứ ba vẫn như cũ là đạp xe đến đón chị và vẫn tiếp tục bị cô Eunbi nhanh 1 bước
Wonyoung : " chị Minju chiều tan học em đưa chị về rồi mình đi ăn nhé "
Ting.......
" chị Minju chiều tan học em đưa chị về nhé " ( đã xem )
Wonyoung : " chị ơi trả lời em đi chứ 😕
Minju : " nay chị có việc bận nên về trước rồi "
Wonyoung : " dạ .... 🙁 "
Chiều ngày thứ tư em lại mở lời mời chị đi dạo phố thì chị lại từ chối tiếp , em buồn lắm khó chịu lắm khi chị cứ tránh né em , những lúc em gặp được chị chỉ có thể là có tiết học mà thôi
Beer Club
Wonyoung : giờ tớ phải làm gì khi người ấy đang né tránh mình hả 2 cậu
Yujin / Hitomi : ..............
Wonyoung : trả lời tớ đi chứ , do 2 cậu bày ra cái này mà , tớ làm theo và giờ bị người ấy tránh xa rồi đó
Hitomi : thật ra người cậu bày tỏ tình cảm là ai vậy
Wonyoung : là cô Minju
Hitomi / Yujin : what the ...... Cô Minju
Yujin : cô Minju xinh đẹp mà ai cũng mến ở trường chúng ta đó hả
Wonyoung : ừm
Hitomi : lúc cậu nói với cô ấy là khi nào
Wonyoung : tối chủ nhật tuần trước , tớ đã đến nhà và hôn chị ấy như lời 2 cậu nói
Yujin : wow..... daebak
Yujin : rồi cô ấy phản ứng và trả lời cậu sao
Wonyoung : tức giận nhưng khi tớ nói hết lòng mình rồi tớ đi về không đợi chị ấy trả lời
Hitomi : và những ngày tiếp theo cậu bị cô Minju tránh né
Wonyoung : ừm
Hitomi : vậy là .... 1 cô Minju sợ , vì cô ấy không thích nữ giống cậu
Yujin : 2 là chưa chấp nhận được cô học sinh này lại yêu mình
Hitomi : 3 là cô ấy không hứng thú với cậu nhưng không biết nói sao cho cậu không bị đau lòng và tổn thương
Quán Cafe
Minju : chị Eunbi nè
Eunbi : hửm ...... Sao nè
Minju : em có thể hỏi chị vài vấn đề về tình cảm được không
Eunbi : được chứ em hỏi đi
.
.
.
.
Minju : chị nghĩ sao về bách hợp
Eunbi : ui cha nay cô Minju có hứng hỏi về bách hợp dợ
Minju : thôi mà .... Trả lời em đi
Eunbi : ừ thì chị thấy bình thường thôi vì bây giờ không như xưa mà kì thị nữa , mình cứ làm theo con tim mình thôi em à
Minju : haizzz chị nói sao nghe dễ dàng quá vậy
Eunbi : sao đấy , bộ có ai đang muốn bẻ cong em hả cô bé
Minju :.............
Eunbi : im lặng vậy chắc là đúng rồi
Eunbi : cứ thử mở lòng 1 lần đi biết đâu em sẽ được hạnh phúc hơn khi quen 1 người con trai rồi sao
Minju : nhưng con bé ..........
Eunbi : con bé đó sao , bị gì à ? Khùng hay sao
Minju : con bé chỉ mới lớp 12 , chưa đủ tuổi chị à và em đang là cô giáo nữa sao mà đi quen học sinh được..... Kì lắm người ta sẽ dị nghị
Eunbi : tưởng gì , chẳng phải lớp 12 đang chuẩn bị thi tốt nghiệp sao , và chẳng phải như vậy tụi nhỏ sẽ trở thành thanh niên trẻ đúng không nè
Minju : ờ ha , chị nói cũng đúng
Eunbi : cũng trễ rồi về thôi ..... Về cho em suy nghĩ về chuyện yêu đương để thoát Ế
Minju : chị này
Sau khi Eunbi đưa Minju về đến nhà thì cũng chào tạm biệt đợi chị đi khuất rồi mới mở cửa vào nhà nhưng chưa kịp mở thì chuông điện thoại reo lên ...... Là của Wonyoung, chị chần chừ mãi nhưng nghĩ lại không chừng em có chuyện gì gấp nên mới gọi vào giờ này chị đành bắt máy mà nghe
Minju : ' alo chị nghe đây '
Hitomi : ' dạ em chào cô , em là bạn của Wonyoung , em xin lỗi vì muộn vậy rồi mà phiền tới cô , nhưng cậu ấy uống say quá cứ gọi tên cô mãi mà không chịu về nên em mới gọi cho cô đấy ạ , cô có thể đến đón cậu ấy được không '
Minju : ' được rồi , em gửi địa chỉ qua cho cô nhé '
Không quá lâu để nhận được tin nhắn ấy , chị bắt 1 chiếc taxi đến ngay địa chỉ mà mình vừa nhận được
Đến nơi chị liền thấy em được 2 cô bạn đang chật vật dìu em đứng ngay ngắn lại vội đi tới và nói ......
Minju : sao mấy em lại đến nơi này và sao để em ấy uống say vậy hả
Yujin : dạ ......dạ tụi em.......
Minju : thôi 2 đứa về đi còn Wonyoung để cô lo được rồi
Yujin / Hitomi : dạ Wonyoung em giao cho cô nhé , chào cô em về
Cả 2 giao của nợ lại cho chị Minju rồi chạy đi , chị cũng khá là vất vả khi đưa con người say mèm này vào taxi
Wonyoung : chị...... Minju..... Em ghét.... chị.....
Wonyoung giọng nói nhừa nhựa vì say
Minju : làm gì ghét tôi
Wonyoung : đồ ....đáng ghét nhà ....chị
Cuối cùng hơn cả tiếng đồng hồ chị vất vả đem cái còn người quơ tay múa chân này vào nhà và đem vào phòng ngủ , lấy 1 chiếc ăn ấm vào lau mặt cho em
Wonyoung : chị ...Minju em ...yêu chị .... nhưng chị cứ tránh em .....em đau lắm,nếu chị không thích thì thà chị cứ từ chối đi......chứ chị làm thế em .....đau lắm
Chị định bước đi ra khỏi phòng thì nghe Wonyoung nói gì đấy nên chị đứng yên đấy để nghe , vì những lời nói của người say lúc nào cũng là thật lòng hết , chị bước đến ngồi vào chỗ trống bên giường tay vuốt ve khuôn mặt baby của em
Minju : Wonyoung à , chị nên làm gì khi chị đã bắt đầu có tình cảm với em hả Wonyoung ...........chị có nên mở lòng mình như chị Eunbi nói không ?
HẾT CHAP 13 (─‿‿─)♡
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top