Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

11. Hết Giận . Gặp Lại Tình Cũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã hơn 1 tuần Minju tránh mặt Wonyoung rồi , em khó chịu lắm vì chỉ có lúc có tiết thì em mới được gặp chị thôi , và từ lúc không có chị kèm học điểm số em bắt đầu tuột xuống và thế là chị mặc kệ luôn , cũng đúng thôi vì ai biểu em ăn nói thế với chị làm chi bị vậy mới vừa với em ........

Wonyoung biết lỗi rồi nên ngày nào trên bàn của chị cũng có cafe vào buổi sáng và hộp sữa vào giờ giải lao kèm theo tờ note xin lỗi .... Chị nhận được và đọc hết chúng nên cơn giận cũng đã dứt nhưng vẫn như cũ chị muốn hành hạ em xem em chịu được bao lâu

Hôm nay là ngày thứ 10 rồi em quyết định là sẽ gặp chị nói rõ ràng dù chị nói bận thì em cũng phải bám theo chứ không thể để như vậy mãi được

Tan học thì em vẫn phải chịu hình phạt của mình đó là dọn dẹp ..... Hì hục lao chùi tận 1 tiếng đồng hồ thì cũng hoàn tất là liền đạp xe đến nhà chị mặc cho cái bụng đang đói

Ting tong........ting tong.......

Wonyoung : đi đâu rồi ta  ?

Reng.....reng....reng..... thuê bao quý khách .......

Wonyoung : lại không nghe máy chứ .....

Đến nhà chị em bấm chuông mãi mà vẫn không thấy mở cửa , gọi điện thì đổ chuông nhưng không nghe máy , em bực bội lắm vì cái bụng cứ đánh trống mãi mà người cần gặp lại không thấy đâu

Em đành ngồi trước cửa mà đợi thôi vì em đã quyết tâm là sẽ bám theo chị để nói chuyện mà ...... Sau 30p ngồi chồm hỗm nghịch điện thoại thì từ đằng sau phát ra âm thanh......

Minju : làm gì ngồi đây ?

Wonyoung : TRỜI MÁ GIẬT CẢ MÌNH

Minju : xin lỗi làm em giật mình

Wonyoung : đi đâu giờ mới về ,đã vậy gọi không nghe máy chị biết em ngồi đây chờ chị cả tiếng đồng hồ rồi không , muỗi đốt sưng hết chân em rồi này

Gặp được chị em liền tuông 1 tràn nhưng nhận lại chỉ là sự lạnh lùng của chị

Minju thì từ xa đã thấy 1 cô gái với chiếc xe đạp thì ngay lập tức đã nhận ra em , nhìn em ngồi đấy bấm điện thoại tay còn lại thì đập muỗi nhìn mà tội , nhưng chị lại dẹp cái tội đó qua 1 bên và làm mặt lạnh để đáp lại em

Minju : vậy à , em tìm chị có việc gì thì nói đi

Wonyoung : chị chưa trả lời em là chị đi đâu

Minju : đi đâu là chuyện của chị , và chị không nhất thiết phải trả lời câu hỏi của em , nếu em gặp chị chỉ để tra hỏi như thế thì tốt nhất em nên về đi

Wonyoung : chị à , Chị còn giận em sao ..... Em xin lỗi mà 😞

Minju : *trời ơi coi cái mặt kia muốn nựng ghê vậy đó* ( chị nghĩ thầm )

E hèm ...... Ai ở không mà đi giận mấy người

Wonyoung : em xin lỗi do hôm đó em đau quá thế là bực bội trong người nên ăn nói hỗn xược với chị , em xin lỗi sẽ không có lần sau nữa đâu chị tha lỗi em nha , đừng giận em nữa nha chị 🙁

Minju : em chắc là biết lỗi không , hay chỉ nói cho có rồi vài ba bữa lại ăn nói thế với tôi

Wonyoung : dạ không dám nữa đâu...

* không có chị em buồn với khó chịu gần chết * ( Wonyoung chỉ dám nghĩ thế thôi chứ không dám nói )

Minju : được rồi , tạm tin em lần này , giờ cũng trễ rồi đó về tắm rửa ăn uống đi

Wonyoung : đi ăn với em nha , em mời coi như chuộc lỗi nha

Minju : coi như cũng có thành ý , ok hôm nay tôi sẽ trả thù ăn cho em mạt luôn

Wonyoung : thế thì để em xem bụng chị ăn được bao nhiêu , em về tắm chị cũng tắm đi , 20p em đến đón , vậy nha

Thế là đúng như lời em nói 20p là em có mặt , em chở chị đi với chiếc xe moto em vừa sắm , chứ mà chở bằng xe đạp tới được chỗ ăn thì chắc em nằm hít oxi luôn quá

Minjunè , xe đâu ra đây

Wonyoung : em mua chứ đâu hỏi kì

Minju : đừng có xạo , em đã ngưng bán hàng lâu rồi nên sao mà có tiền mua được

Wonyoung : tiền để dành chi

Minju : không nói thì nghỉ đi

Wonyoung : thôi thôi em sợ chị luôn , ba mẹ mua cho em đấy được chưa chị 2
Minju : được rồi , đi thôi

Đội nón bảo hiểm vào và xuất phát, và đã đi được 1 đoạn thì chị mới sực nhớ ra 1 chuyện rất rất quan trọng cần phải hỏi em , đó là ........

Minju : nè Jang Wonyoung , em có bằng lái chưa vậy hả

Wonyoung : à chị yên tâm bằng lái em mua luôn rồi

Minju : WHAT ... EM NÓI SAO CHỊ NGHE KHÔNG RÕ

Wonyoung : haha chị yên tâm đi sẽ không sao đâu chỗ mình cần đến cũng gần tới rồi , mà lỡ có xui bị hốt thì bị giam xe thôi chứ có gì đâu hehe

Quán ăn .......

Wonyoung : cuối cùng cũng đến nơi , chị ăn gì em ăn đó chị cứ gọi tự nhiên

Minju : ok em nói đó ....... Phục vụ

Nhân viên : dạ chào quý khách , quý khách muốn gọi gì ạ

Minju : cho tôi món này , món này món này và món này nữa và 2 soda ,  tạm thời cứ 4 món đó trước đi

Nhân viên : dạ xin quý khách vui lòng chờ ít phút ạ

Wonyoung : có 2 người ăn mà gọi tới 4 món mà còn bảo là tạm thời thôi hả .... Chị có chắc là ăn hết không

Minju : chắc ăn hết mới dám kêu chứ , chưa gì đã thấy xót tiền rồi sao

Wonyoung : ơ làm gì có chứ .... em chỉ sợ ăn không hết thôi

Nhân viên : đồ ăn ra rồi đây ạ , chúc quý khách ngon miệng

Sau 1 thời gian càn quét hết tất cả những món ăn trên bàn , cộng thêm ăn tráng miệng nữa thì giờ bụng ai cũng căng tròn ra hết

Wonyoung : chị no chưa , còn muốn ăn gì nữa không

Minju : không , chị no lắm rồi

Wonyoung : vậy tính tiền rồi về nha , phục vụ tính tiền

Nhân viên : dạ hóa đơn của quý khách đây ạ

Em nhìn cái bill mà muốn đổ mồ hôi hột , chỉ với 2 cái bụng của con gái thôi mà ăn hết gần hai trăm ngàn won

Minju : bao nhiêu đấy , để chị phụ em 1 nửa

Wonyoung : không em đã nói là mời chị mà , chị quên em là đại gia sao hơ hơ

Ờ đúng thật em là đại gia nhưng vì ba mẹ đã biết chuyện em ở trường nên tiền tiêu đã bị cắt đi 1 nửa nên giờ em hơi bị nghèo xíu , nhưng không sao hết tháng em sẽ lại được như trước thôi , con thời gian này thì chịu khó ăn mì thôi chứ biết sao giờ

Wonyoung : em ra thanh toán với lại đi rửa tay xíu , chị ngồi đây đợi em nha nhanh lắm

Minju : ừm em đi đi

10 phút sau

Minju : sao lâu vậy ta

Chị đang định đi vào xem em bị gì mà chưa chịu ra thì đụng mặt 1 người chị cực kỳ thù hận

No Name : Kim Minju , tình cờ vậy

No name là tên người con trai đã từ chối tình cảm của Minju ở chap 4 ... Vì Gấu không biết chọn tên nào nên lấy đại là no name cho lành

Minju : ..................

No Name : dạo này không gặp em , em khỏe không

Minju : Tôi .... Tôi ổn

No Name : lâu quá không gặp anh thấy em xinh hơn trước đấy hay là mình ngồi nói chuyện xíu nhé , và anh cũng muốn xin lỗi em về chuyện bữa tiệc đó

Minju : tôi với anh không có gì để nói hết và tôi càng không chấp nhận lời xin lỗi của anh

Nghe Minju nói thế hắn liền thay đổi sắc mặt của kẻ tồi khốn nạn ra

No Name : haizzzz cô đừng tỏ vẻ cao sang ở đây , chẳng phải cô mê tôi lắm sao , cũng phải thôi người đẹp trai lại có tiền như tôi ai mà không mê chứ , có rất nhiều cô gái xếp hàng dài tình nguyện nằm dưới thân tôi mà rên rỉ , kể cả cô không phải sao

Minju : ANH......

No Name : tôi làm sao , tôi nói sai gì à , thôi thì hôm nay tôi có hứng thú đi với tôi 1 đêm đi tôi trả cô 3 triệu won được chứ

Minju : anh nghĩ tôi giống những hạn người qua đường của anh sao hả

No Name : chê ít sao , ok vì cô đẹp và ngon hơn tụi kia nên tôi trả cô 5 triệu nhé hơn tụi nó nhiều rồi đấy

Bốp......

Minju : Wonyoung........

Từ khi tên đó xuất hiện là em đã đứng 1 bên nghe hết tất cả cuộc trò chuyện của 2 người rồi , em cảm thấy mình chịu đựng không nổi nữa nên đã đi ra và đấm vào khuôn mặt mà hắn tự cho là đẹp trai đó thế là máu đã đổ

No Name : đứa nào đánh tao

Wonyoung : tao nè ...

No Name : con khốn mày là ai sao dám đánh tao , mày biết tao là ai không

Wonyoung : mày là ai tao không cần biết , tao chỉ biết là mày đáng bị đánh vậy thôi

No Name : mày ......

Hắn định giơ tay đánh em thì em nhanh nhẹn né và đá vào bụng hắn khiến hắn nằm đống mà ôm lấy bụng , em đi tới nắm lấy cổ áo hắn định cho 1 cú nữa nhưng chị lại chạy đến ôm eo em kéo ra

Minju : đừng đánh nữa Wonyoung à , chị muốn về

Nghe chị nói thế em rút tay về ngưng ngay hành động sắp vào mặt xấu trai của hắn

Wonyoung : đừng bao giờ làm phiền đến Kim Minju nữa nếu không tao không chắc mày sẽ được lành lặng

Nói rồi em nắm lấy tay chị đi ra khỏi quán , lúc nắm tay chị không hiểu sao tim em lại đập nhanh thế , em không nghĩ ngợi gì nhiều liền lấy xe chở chị về , chạy đến chỗ vắng người em dừng lại và xuống xe

Minju : sao vậy , xe bị gì à ?

Wonyoung : SAO NÃY KHÔNG CHỊU MỞ MIỆNG NÓI MÀ IM LẶNG ĐỂ HẮN LÀM NHỤC VẬY HẢ

Minju : sao lại lớn tiếng với chị ,với lại lúc đó em muốn chị trả lời như nào đây hả ?

Wonyoung : KHÔNG BIẾT TRẢ LỜI SAO THÌ PHẢI TÁT VÀO MỒM ĐỂ HẮN CÂM CHỨ

Minju : chị không thích dùng bạo lực như em

Wonyoung : EM THẬT MUỐN TỨC CHẾT VÌ CHỊ

Minju : .........

Chị không trả lời lại em nữa mà thay vào đó là những giọt nước mắt

Wonyoung : Sao.... Sao lại khóc

Minju : ........... Em .... hức em lớn tiếng với chị hức

Wonyoung : em ....em xin lỗi , do em không chịu được khi chị bị hắn nói như vậy , thôi em xin lỗi ngoan đừng khóc nữa

Thấy chị khóc dần lớn hơn em sợ người đi đường tưởng em ăn hiếp chị và bu vào đánh em coi như toang nên em vội ôm lấy chị mà dỗ dành

Thình thịch...... Thình thịch

Wonyoung : * sao tim mình đập mạnh vậy ta....... *

Sau 1 hồi chị cũng nín đi thì em lại tiếp tục chở chị về nha

Wonyoung : tới nhà rồi chị vào đi , đi rửa mặt thay đồ rồi ngủ nha đừng suy nghĩ gì nhiều đấy

Minju : ừm chị biết rồi

Wonyoung : chị ngủ ngon

Minju : em về cẩn thận và ngủ ngon nha ...........

Hết chap 10

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top