Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp theo #8

Cậu nhóc chạy tới đu lên người anh nũng nịu, hệt như một con cún. Anh hóa đá trong vòng 5 giây.

Vậy cậu nhóc này là do cún hóa thành?

Không thể tin được!!!

Mà thôi, chuyện này để mai tính. Giờ phải đi ngủ đã. Nhưng còn cậu nhóc này phải làm sao? Chắc chắn là không thể để cậu ngủ ở cái đệm cho cún được.

Anh đành thở dài, bế cậu nhóc chẳng biết đã ngủ từ lúc nào lên giường, còn mình thì nằm kế bên. Nhìn cậu lúc này cũng chả khác gì con cún lúc trước. Cậu dụi dụi đầu vào lồng ngực anh để tìm hơi ấm. Rồi cả hai chìm vào giấc ngủ. Khung cảnh thật yên bình…

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

===============

Kể từ lúc cún biến thành người, anh phải chịu một nỗi khổ to lớn hơn nữa. Đó là: THẰNG NHÓC NÀY NGHỊCH CÒN HƠN GIẶC NỮA!!! Không lẽ người bự hơn thì phá nhiều hơn hả?! Tháng trước thì chơi bóng làm bể cửa sổ, hai tuần trước thì làm rách ghế sofa, hôm qua thì phá vườn cây nhà hàng xóm, mới sáng nay thì phá hư vòi nước. Còn phá được cái gì nữa thì phá nốt luôn đi!!!

.

.

.

.

.

" Xoảng "

- Á ĐÙ ĐỐNG CHÉN MỚI MUA!!!

==============

Hôm nay tâm trạng anh cực kì×1000 không tốt. Sáng nay mới bị lão sếp béo mắng giờ vẫn còn bực. Lết xác về nhà bật máy tính lên ngồi làm báo cáo thì con cún người kia lại la hét ầm ĩ, quát một hồi mới chịu im. Con cún người kia lại không chịu ngồi im, chạy lăng xăng. Bỗng vấp chân vào sợi dây điện, cái phích cắm rút ra.

" Phụp "

Bản báo cáo đi tong…

Bực quá, anh hét lên:

- Mày còn biết làm gì ngoài phá không hả?! CÚT NGAY!!!

- Cậu chủ, cún xin lỗi mà…

- CÚT!!!

Mắt cún ngấn nước, chạy ra khỏi cửa…

- Cậu chủ ghét cún rồi… *cụp tai* (à quên, làm gì còn tai mà cụp :))

==============

Cái con người hung dữ ban nãy, giờ đang hớt ha hớt hải chạy khắp nơi tìm người.

- Wang ơi, mày ở đâu???

Hối hận quá, đáng lẽ không nên quát cún như vậy. Giờ biết ở đâu mà tìm? Ra ngoài còn không mang áo khoác, trời lạnh vầy nhỡ bị cảm thì sao?

- Hức hức, cứu!!!

Anh ngoảnh đầu lại, thấy cậu vừa chạy vừa khóc lóc nham nhở, đằng sau…

CHÓ!!!

Chẳng nói chẳng rằng, anh nắm tay cậu leo tọt lên cây trốn. Con chó kia thì vẫn chầu chực dưới gốc cây. Ôi đm sao mày chưa chịu đi hả con chó kia?!

.

.

.

Bây giờ trên đường có cảnh tượng lạ: hai người một lớn một bé ôm nhau ru rú trên cây. May mà chưa bị bắt vì tội leo cây trái quy định.

- Lạnh không?

- … dạ có…

- Biết lạnh sao không mang áo khoác?

-… dạ quên…

Anh ôm cậu chặt hơn. Một lúc sau, cậu bỗng bù lu bù loa lên:

- Oa oa!!!

- Sao lại khóc?

- Oa oa, cậu chủ đừng đuổi cún, cún biết lỗi rồi!!!

- *xoa đầu* Rồi, không đuổi, nín đi.

Một giây…

.

.

.

Hai giây…

.

.

.

Ba giây…

.

.

.

" Chụt "

- Cún thương cậu chủ lắm!

- Ừ, cậu chủ cũng thương cún!

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

- Ê hai người kia ai cho leo cây hả?!

Tui đã cố gắng hết sức nhưng thiếu muối thì chỉ được vầy thôi :v. Mọi người nghỉ lễ vui vẻ nhá!

P/s: Đm đề Văn…








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top