Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Gặp lại

6 năm sau, một vị chủ tịch trẻ tuổi của một công ti lớn thứ 2 toàn thế giới đang ngồi trong phòng mình và mân mê một cái USB màu đen. Cậu ngắm nhìn nó chằm chằm như thể muốn ăn tươi nuốt sống.

-Chị à...chị giấu gì trong này vậy? - Món quà đó la thứ hồi 6 tuổi cậu thích nhất, một cái USB 64GB trong đó có chứa những thứ mà cậu yêu quý. Cậu mong rằng chị mình sẽ tặng mình nhưng không...chị ấy lại tặng cho cậu một cái bánh sinh nhật có dòng chữ "Bảo Bảo yêu Mi Mi" và mùi...tã trẻ em!! Trời đất! Nghĩ lại mà cậu rùng mình một cái, ngày đó đúng là ám ảnh kinh hoàng mà!!

"Cốc cốc" tiếng gõ cửa lôi cậu trở về với thực tại. Đặt nó xuống bàn cậu cho mời người ngoài cửa.

-Thưa giám đốc đã đến giờ tuyển thư kí ạ! - Một cô gái trẻ trung bước vào, nhẹ giọng nói.

-Được rồi cô đi ra trước, tôi ra sau! - Sau đó cậu đứng dậy, dọn dẹp giấy tờ trên mặt bàn, cất nó vào trong túi áo cậu mới yên lòng mà rời khỏi văn phòng này. Bước đi trong bao ánh mắt thèm thuồng của nhân viên khiến Bảo thấy thật chướng mắt. Trong lòng muốn sa thải những con người này nhưng cậu không làm vì nó vốn thuộc về người con gái mang tên Kim Ngưu.

-Đến rồi hả chủ tịch trẻ? - Mới bước vào căn phòng cậu bắt gặp ngay người anh trai thân thiết nhất.

-Anh Yết anh cũng đâu có già mà nói em - Cậu vặn vẹo lại hắn rồi cả hai cùng cười vang lên. Khiến tất cả những người đàn ông trung niên nhăn mặt lại. Họ không thích hai vị nay vì...trẻ tuổi mà làm chức cao dữ dội!! Cuộc đời bất công kinh khủng.

-Thôi về chỗ mau, đến giờ rồi - Hắn nói nhỏ nhẹ hết sức có thể. Nghe mà sến!!

Người 1 loại

Người 2 loại

Người 3 loại

...

Người 99 loại. Còn một người cuối cùng. Thật chán nản. Hắn và cậu ngồi chơi với nhau từ đầu đến cuối vì mấy người này chỉ trả lời những câu giống nhau nên hai người chả cần làm gì.

"SBD 100 Lưu Kim Ngưu" nghe như sét đánh ngang tai, cả hai không khỏi giật mình. Quay sang nhìn nhau rồi lập tức chỉnh lại tư thế ngồi.

Nó bước vào căn phòng đầy trang trọng đó, miệng bất giác mỉm cười mà không hiểu vì sao. Hôm nay nó mặc một bộ trang phục công sở tuyệt mĩ, bó sát làm lộ nên đường cong 3 vòng chuẩn xác. Mái tóc được búi cao toát lên vẻ thanh lịch, quý phái. Nó ngồi xuống cái ghế giữa căn phòng, đảo mắt một hồi, ánh mắt nó dừng lại trên hai vị chủ tịch trẻ tuổi. Bất giác nó rơi lệ.

-You're crying. ( Cô đang khóc kìa. )

-Ah! I'm sorry! (Ah! Tôi xin lỗi) - Nó lấy tay gạt đi nước mắt. Khó hiểu nó nhìn xuống bàn tay ướt sẫm lệ.

-Ok! Can you introduce a little about yourself?( Cô có thể giới thiệu một chút về bản thân không?)  - Là một bài kiểm tra tiếng Anh xuất phát từ cậu. Những người đàn ông kia bỡ ngỡ. Họ chưa từng thử kiểm tra tiếng Anh bao giờ. Chỉ nghe nói rằng bài kiểm tra này chỉ xuất hiện khi hai chủ tịch thật sự nghiêm túc có thể là ngay lúc này chăng?

-Yeah...sure! My name is Kim Nguu. I'm 24 years old...

-Stop - Lần này là hắn nói - Do you have a brother?

-What? - Gì sao lại hỏi cái này nó đâu có biết - I don't know! I just a...

-You don't know? - Sao mấy người này cứ thích ngắt lời thế nhỉ? Nó ghét như thế.

-Ok! You can go out - Hắn vẩy vẩy tay mình chủ ý muốn đuổi nó đi. Bực mình nó đứng phắt dậy quen miệng mà chửi.

-Này cái anh kia, người ta đi phỏng vấn mà anh đuổi ngươi ta như đuổi tà đấy hả? Anh nói cái gì? You can go out? Đừng đùa. Xin lỗi nhé nếu như không muốn tìm thư kí thì mở cái cuộc phỏng vấn vớ vẩn này làm gì. Chậc không ngờ chủ tịch của công ti M&S này lại là một thằng con trai vô cùng duyên dáng hết sức đó! Xin lỗi đuổi tôi thì ok nhưng mà không cần phải hỏi vớ va vớ vẩn rồi muốn đuổi thì đuổi nhé. Damn!! - Xả xong một tràng nó mới có thể hả giận. Nhìn xung quanh thì thấy hàng chục con mắt nhìn mình một cách ngạc nhiên hết sức. Ôi thật là mất mặt mà.

-Ờ...thì tôi chỉ... - Hắn cố giải thích nhưng bị cái lườm của hai chị em nhà này nên nín ngay lập tức.

-Tôi xin lỗi về hành động của anh tôi vừa rồi. Chúng tôi đã xem hồ sơ của cô và thấy rất hài lòng nên mới có ý định mời cô ra về và mấy ngày sau sẽ có kết quả.

-Được rồi! Tôi về - Nói rồi nó quay đi bỏ mặc những con người đang có một cái nhìn đầy căm phẫn về phía hắn.

Những chàng trai ngốc nghếch!

Hể nó vừa nghĩ cái quái gì vậy? Sao nó có thể...??!!! Chắc là tưởng tượng thôi. Kim Ngưu này không có hám giai đâu. Cầm chặt cái túi xách nó hiên ngang đi ra ngoài cửa mà không biết rằng có hai cặp mắt đang nhìn mình với vẻ u sầu. Chắc nó đã làm sai một điều gì đó đối với họ chăng? Nó không nhớ.

-Chị cậu lạ quá! - Hắn lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng.

-Em chịu... Ngưu mất tích 6 năm rồi còn gì? Chắc đõ không phải bả đâu! Bà ấy sẽ không bao giời mặc những bộ đồ công sở đó.

-Trên đời này bộ có người nào giống cô ấy sao?

-Cũng có thể!

Kim ngưu à chị/em đang ở đâu? Em/anh mới gặp một người rất giống chị/em nè! Mau quay về với gia đình đi chị/em! Cả nhà nhớ chị/em lắm! Em/anh nhớ chị/em lắm!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top