Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 40: mở đầu tận thế.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"AAAAAAA!!!!" tiếng học sinh thất thanh tại sân thượng. Ba cậu trai đứng gần đó đi lên, cửa sân thượng ko mở được. Cậu tóc xanh vung cước đạp, cửa tung cánh bay, cột sáng xanh lá đánh thẳng lên trời, khuấy đảo mây tụ về một điểm, xa xa trường, 7 tòa cao ốc gần đó thi nhau bắn lên trời các cột xanh lá, mặt đất rúng động, bầu trời tách đôi, đôi bàn tay đen ngòm từ vết rách đưa ra, đồng tử đỏ khổng lồ nhìn lù lù xuất hiện, tay chạm vào đất, mặt đất nứt nẻ, cây cỏ héo tàn, loài người mất đi lình hồn, trở thành xác sống, các học sinh còn trong trường lấy vũ khí tự lực cánh sinh. Từ vết nứt bầu trời, những tiểu quỷ lớn nhỏ thi nhau đáp xuống mặt đất, được cởi xích sau hàng vạn năm phong ấn trên trời cao, những chúa tể của bọn chúng kêu gào đội quân địa ngục trỗi dậy, chiếm đoạt mặt đất. Thời kỳ vương quốc thượng đế một thời tự hào đã biến mất. Chỗ cư trú an toàn hiện nay là trường Kimetsu, ngọn núi Yaiba đã bị chiếm, yêu quái trông coi đã chết, bởi chúa tể của Tham Lam, Douma.

Trong trường, kẻ sợ hãi, kẻ gan dạ, đầy đủ trong trường, thầy hiệu trưởng ko thấy tăm hơi, ông hiệu phó ham tiền đã xẻ đôi treo trước trường, các học sinh xấu số có y kết cục kinh khủng kia, mỗi cái xác đều ghim trước các bức tường, nhằm gặm nhắm nỗi sợ hãi của loài người đáng thương.

Một tuần trước.

Xuân đầu mùa xuất hiện nơi mái trời yên bình, như bao lần. Sáu thành viên của lớp khác thường đi thành hàng ngang, dẫn đầu Tanjirou trang phục giản dị, áo khoác trên vai, hai bên Zenitsu một thân gọn gàng, một bên cục súc quần áo xộc xệch nhưng lộ ra nét nam tính Inosuke, học sinh chỉnh tề mặt sẹo đầu Khá Bảnh Genya, hai mỹ nữ trong nhóm một trong hai người đang dìu người kia đi vào, mỹ nhân băng giá Kanao, cuốn lịch sống Aoi. 6 người bước vào liền bị thầy hiệu phó lôi vào phòng, hai tay thầy xoa xoa vào nhau, thân hình béo phì rung rinh, thầy nở nụ cười lấy lòng, cả 6 đều biết thầy ấy muốn gì, thầy chưa nói, cả 6 cất tiếng nói, "không." thầy lập tức đơ mặt. Chưa kịp nói gì, người phụ nữ vs mái tóc đuôi ngựa tản dài đến mông bước vào, mặt dễ nhìn, ko đặc sắc nhưng khi nhìn vào lại khó quên, tay cô cầm chồng giáo án, tay kia thả lỏng, mặc trang phục công sở giản dị, cô bước vào nói vs thầy hiệu phó "thưa thầy, thầy đừng gián đoạn việc học các em ấy. Các em ấy ko phải công cụ để thầy kiếm lợi nhuận cho trường, hiệu trưởng ko thích điều này.". Thầy lập tức đập bàn, "cô im lặng, cô Yukiji. Việc của tôi, ko phải người như cô nên xen vào, hiệu trưởng, ông ta ở cái xó nào rồi hay đã chết rồi. Sớm muộn gì cái trường sẽ do tôi làm chủ, ko cần cô quan tâm, tôi muốn tôi có thể sa thải cô bất cứ lúc nào."

*chát* một bạt tai cảnh tỉnh, nhưng ko thành công, cô Yukiji chỉnh ống tay áo, "tôi chỉ muốn học sinh chúng ta có điều kiện học hành tốt nhất, thầy ôm cái giấc mộng làm giàu bằng học sinh qua một bên, thầy phải giúp chúng tôi một tay, còn ko. Uy tín trường sẽ giảm sút. Đám phỏng vấn đó đến, tôi sẽ báo vs thư ký của hiệu trưởng, thầy Inari. Thầy tự lo liệu." cô Yuu mang sáu người đi về lớp học, cô quay đầu xin lỗi "cô xin lỗi các em, các em chịu khổ rồi." nói rồi cô đi mất. Sáu người chưa làm nói gì phải đi vào trong. Buổi trưa náo loạn trôi qua, học sinh hai lớp của cô Hina và cô Mika liên tục giằng xé nhau vì điểm thi, lớp cô Mika liên tục dẫn đầu bảng điểm số top thành phố, điều này làm cô Hina bực tức, trong trường đồn thổi cô ả là tình nhân của thầy hiệu phó, quả thật là vậy. Sử dụng chiêu trò ỏng ẹo của mình, thầy hiệu phó đã gạch tên toàn bộ học sinh lớp cô Mika ra khỏi danh sách học sinh giỏi thành phố. Điều này cô Mika ko cam tâm, nhưng cái kết quá đắng, cô nhận lấy giấy sa thải của thầy hiệu phó, vì lý do chính cô ko đào tạo nên lớp học sinh giỏi, nhất thời cả lớp phẫn nộ, kiện thầy giáo. Nhưng Mika ngăn lại, cô bảo ko sao. Rồi cô cố gắng vui vẻ vs cả lớp trong lần cuối. Chiều chia tay, cô cùng thầy Inari, và cô Yukiji và cô Yokoru, bật mí luôn là 4 cô thầy làm chung trường, nên về chung tuyến đường. Bốn người quyết định ra ngoài ăn quán, hôm nay cô Yokoru đãi ăn cả ba nên tiết gì ko ra ngồi ăn, chỉ là trước khi đi qua cô Mika gặp một bà đồng, bà ta nhìn cả bốn người vs ánh mắt lạ lùng, cô thấy lạ nên ko quan tâm. Cả bốn vào một quán ăn Nhật gọi một tô Bibimbap lớn, và nhiều món ăn kèm khác nhau, đương nhiên vì đãi nên cả ba thi nhau gọi món, cô Yokoru hào phóng vung tiền. Bữa ăn bốn người sẽ còn vui hơn khi nơi họ đến là nơi mà băng Yakuza khét tiết bình minh chuyên lộng hành chỗ này, đám kia đi vào vẫy vẫy ông chủ ý bảo đưa tiền đây, ông chủ vào trong, rồi biến mấy hút, người xung quanh cắm đầu vào ăn ko nói gì. "Thằng kia, vào xem." tên phó bang sai thằng em đi vào xem xét, bước vào chẳng thấy, bàn tay đen ngòm bám lấy đàn em, lôi vào trong, tiếng hét vang lên bên trong nhà bếp, rồi máu phum ra ngoài dính lên mặt tường, đám người sợ hãi xã súng, nhìn lại súng hết đạn, xác của tên kia bắn thành cám, đám người chưa hiểu chuyện gì, thực khách hai bên đẩy ngã bàn, miệng rộng quá cỡ, mắt đỏ ngầu, bụng to ra, đầu trọc lưa thưa vài sợi tóc, tay dài ko cân xứng vs đôi chân ngắn ngủn, chúng vồ vập ăn tươi nuốt sống đám Yakuza xấu số.
*đoàng.*

"🎼Thượng đế nhân từ ban cho bạn cái chết. Cái chết ko phải là hết, mà là khởi đầu của một sự sống mới. Cái chết là hình ảnh đẹp nhất của con người khi chứng kiến linh hồn họ xuống địa ngục hay thiên đường. Linh hồm chết vì bệnh, linh hồn chết vì chiến trường.........🎼" giai điệu tán dương quang cảnh linh hồn thoát xác của Inari kết hợp vs màn súng đạn ảo diệu của cậu chết lũ nhóc loi nhoi. 8 con đằng sau nhào vào tóm cậu, đại đao đỏ rực bọc quanh hoa hồng vung vào cắt đôi bọn chúng, Yokoru tiếp tục giai điệu, "🎶linh hồn, mặc dù tốt hay xấu, vẫn phải qua quyết định của cán cân. Xấu hay tốt quyết định vào sự cân bằng, trong thâm tâm, trong cuộc sống, nghiêng về xấu, ko thể siêu sinh, nghiêng về tốt, cuộc sống vĩnh hằng. Thượng đế ban phước cho cuộc sống yên bình, cớ sao lại nghịch thiên. Tìm kiếm sự bất tử.🎶"

"Lời hát cuối cùng hát sai, phải hát 🎶 cớ sao bọn chúng lại ngu ngốc đến như thế. Kẻ vì đồng tiền vật chất, kẻ xem người khác như công cụ kiếm tiền, kẻ vì lợi ích bản thân, dâng hiến thân hình cho kẻ khác, chà đạp như một món đồ chơi ko hơn ko kém. Loài người thật ngu ngốc, Ngài đã ban cho họ rất nhiều điều, vậy mà họ ko thể tận dụng, Ngài thương xót họ, cho họ đi thanh thản." Mika vung lụa chém nát lũ ngạ quỷ, bài ca cô cất lên như hát xéo ai đó, và ai thì các vị biết rồi đấy. Yukiji giải quyết con boss bên trong nhanh, gọn lẹ, ko nói nhiều. Tay chung thủy vs zapakotou đi ra ngoài, cô ngẩng lên. Tanjirou đi mua đồ nhìn thấy cảnh tượng máu me, Yukiji bước lên nói. Tanjirou đã chạy tọt một hơi, Yokoru nhìn chọt chọt "ko để anh em gì hết có con to nhất mà một mình. Nhịn ăn tối nay nhá.". Yukiji đưa thẻ vàng sáng chói, "tớ bao, quán ăn nổi tiếng. Đi ko?". Cả ba nhảy lên đi theo cô, Yukiji chốt câu hát cuối cùng, "🎶nhân danh Ngài, chúng con xin đưa những linh hồn tội về đất, ruhe in frieden.🎶". Một đêm náo động tại quán ăn khép lại, quán ăn vẫn ở đó, vẫn sạch sẽ như ngày nào, và chủ quán đã đổi.

Buổi sáng thứ hai của mùa xuân đã đến, ko khí se se lạnh và độ ẩm hơi cao, thích hợp vs chiếc áo khoát mỏng và......một số thứ thú vị sắp diễn ra. Như thường lệ, bộ tứ giáo viên được học sinh mến mộ giờ đây chỉ còn ba, cô Yukiji chưa kịp vào phòng giáo viên, tờ giấy sa thải trên bàn, nhìn các giáo viên khác, và nhất là cô Hina, cô ta mỉm cười vô tội, thầy cô khác chỉ mím môi ko nói gì, tập trung vào công việc, cô Yokoru đứng lên nói gì vs cô Yukiji, cô lắc đầu rồi cầm lấy tờ giấy sa thải, đi đến túm đầu cô Hina đi đến phòng hiệu phó.

Tại phòng lão già, ông ta đã đưa 6 cô cậu học sinh đến vs đám người phỏng vấn, ông ta bắt tay vs cha Hina, là nhà báo nổi tiếng hiện nay. Các nhà chụp ảnh thi nhau chụp 6 cô cậu, Kanao ko chịu được ánh sáng lớn, đám dơi lửa bảo vệ cô bay ra túi áo bám vào đám người, nhiều kẻ chạm vào tro cốt hóa cát bụi, nhưng vẫn ko từ bỏ, bọn họ lôi thuốc xịt, hơi cay xịt tứ tung, cả 6 người được ai đó lôi ra ngoài, là thầy Inari. Thầy bảo đi vào lớp học. Sáu người im lặng quay về, trước khi đi Tanjirou mấp máy môi, "thầy......chuyện đêm hôm qua.............", "em ko cần sợ hãi, nếu muốn nói, em hãy đến nói vs cô Yukiji. Về lớp đi." thầy bỏ lại câu nói, Tanjirou cúi đầu quay về, cậu nhìn cô em Nezuko trên vai mình ko đồng ý cậu vậy, cậu chỉ mỉm cười xoa đầu.

"Cô làm gì vậy!? Bỏ tôi ra!" cô Hina tóm tay cô Yukiji mà bấu, đáng tiếc móng tay cô ta gãy răng rắc cô còn nghe thấy, cô thả tay, ả ngã ngửa, ko tóm đầu thì cô tóm chân lôi đi, ả liên tục hét lên hiệu phó, hiệu phó, cứu em 😭😭😭. Ô hô hô hay ghê, vào phòng lão, lão ngay đó, cô ném tờ giấy vào bàn thay cho lời nói. Lão cười hì hì, "cấp trên ban ra, tôi ko có làm😏😏😏😏.". Cô nhếch môi "cấp trên ban ra lại có con dấu của ông?". Lão thản nhiên "con dấu của toàn thể các trường thuộc chi nhánh Kimetsu có con dấu giống nhau.", "......" Yukiji im lặng, lão lấn lướt, "cấp trên sa thải cô, cô nghỉ việc đi là vừa.". Cô cười to sảng khoái, "tôi sẽ nghỉ việc, chỉ có điều ông sa thải được tôi hay ko, ông quên mất là trên giấy này có nét chữ của ông, con dấu của ông, và vân tay của ông, chữ ký ông giả đẹp lắm.  Và còn nữa, ông ko biết học sinh lớp cô Mika vì uất ức nên đã theo dõi ông và cô Hina này rồi à, đám học sinh có một clip quay ông và cô Hina đang ấy ấy nhau trong phòng này đây, và còn nhiều clip khác quay ông nói chuyện vs bố cô Hina ra sao, và cách mà ông gạch tên học sinh tùy tiện như vậy. Ông nghĩ ai nên sa thải hơn ai."

"Cô..........." lão á khẩu, Hina cũng trợn mắt nhìn cô. "Được, tôi để cho cô làm việc, nhưng...............tôi ko muốn cô xen vào việc của tôi." lão ko còn lời, chỉ có thể nói như vậy. Cô cười cho có lệ, bước khỏi phòng. Chuông reo báo hiệu tiết hai vào lớp, cô Mika ko có ở đây nên cô tạm thời sẽ vào dạy lớp cho môn Sinh, bước vào lớp. Chào đón cô là các học sinh nữ, các bạn nam chỉnh sửa bàn ghế, vào chỗ xong xuôi, cô giới thiệu vs cả lớp, và bắt đầu tiết học, cô ko viết gì cả. Chỉ nói chuyện vs nhau. Học sinh nữ thi nhau ghép trai đẹp trong lớp vs nhau, ko ăn thua học sinh nam ghép nữ vs nhau rồi comment các kiểu. Hai phe phái đồng loạt nhìn cô, lớp trưởng hỏi cô, "cô có người lý tưởng chưa ạ?", cô lắc đầu, nam sinh khác phan một câu "em thấy cô vs cô Mika đẹp đôi lắm cô.".

"😅😅"cô cạn lời, Mika là con bạn thân nhất nên hai đứa thường hay chia sẽ vs nhau bí mật hay chuyện thầm kín. Cô hỏi, "em thấy cô và cô Mika thích nhau điểm nào.", học sinh nữ giơ tay, "cô Mika rất hay bám cô, bằng chứng cho thấy cô giáo tụi em yêu cô, cô thờ ơ là cô đang thích thầm cô Mika, em đọc ngôn tình thấy thế.". Yukiji chính thức ko nói gì, cô cầu mong tiết hai qua nhanh để cô thoát khỏi cái lớp này a. Sao Mika dạy được lớp này hay quá ta, nói đến đây cô hỏi cả lớp, "các em vui vẻ vs cô như vậy, vì cô thích cô Mika?", cả lớp ko nói gì, lớp phó văn nghệ cất tiếng, "chỉ vì cô là người duy nhất hiểu cô Mika, các thầy cô khác, đa số đều nhận tham ô từ thầy hiệu phó và cô Hina nên bọn em phỉ nhổ sự kinh khủng ấy, trong lớp tụi em tuy sôi nổi vs tiết khác, nhưng khi vào tiết hai hàng ngày, và cả thứ sáu thì tụi em lúc nào cũng sôi nổi hơn bao lần, khi nghe tin cô mất việc, tụi em càng căm hận lão hiệu phó hơn, tụi em muốn lão phải trả giá bằng chuỗi hành động của mình.". Yukiji nghe câu trả lời, tuy nhẹ nhàng nhưng lại mang sát khí nặng nề, sự tức giận trong mỗi thành viên lớp học, cô cất tiếng, "cuộc đời, ai cũng có thất bại, thành công. Ko ai thành công quá nhiều, họ phải trải qua nhiều khó khăn mới làm được như vây, các em nhìn cô và cô Mika, vẫn còn trẻ, chưa ra trường đại học bao lâu, nên vấp ngã là điều đương nhiên, các em đều là học sinh, cô rất ngưỡng mộ khi em dành tình cảm sâu sắc cho cô Mika, mặc dù trong thời gian ngắn cô ấy ở đây, và các em ko nên nói chuyện bao đồng về giáo viên hay gì khác, chuyện giáo viên là do ban cán sự giáo viên lo, các em ko nên phản biện hay hỗ trợ, dành nhiều thời gian học hành. Hứa vs cô." cô giơ ngón út thề vs cả lớp, cả lớp cũng mỉm cười đưa tay.

Tiết hai kết thúc và giờ là đến tiết ba, Yukiji đi về phòng giáo viên, cô đã gặp Tanjirou đứng đó ngó nghiêng, lúc thấy cô cậu cúi đầu chào rồi đứng đó ko nói gì, Yukiji hiểu ý cô nói trước, "có vẻ em vẫn khá sốc đêm hôm qua.". Tanjirou giật mình, cậu nhìn lại cô Yukiji thì cô ấy đang đối ngược cậu, Tanjirou phải bình tĩnh lại, cậu hỏi cô, "em muốn hỏi câu này, cô, cô Mika, cô Yokoru, thầy Inari, mọi người.........", cô mỉm cười, "ko phải con người đúng ko nhỉ?".

Tanjirou gật đầu, cô trả lời, "bốn người bọn ta đều có tầm quan trọng đối vs loài người, em chỉ nên biết vậy thôi. Bọn ta bảo vệ loài người và cũng có thể hủy diệt họ.". Tanjirou hỏi, "có phải cô ko có tuổi thọ?", Yukiji ko giấu, cô gật đầu, cậu hỏi thêm "vậy cô có biết được đôi mắt của em....", tiếng chuông 5 phút báo hiệu cậu phải vào lớp ngay bây giờ, Tanjirou nhìn Yukiji chỉ về phía hành lang, cậu cuối đầu chào rồi hối hả chạy đi. Yukiji nhìn một lúc, thu hồi witch time, tất cả trở bề chỗ cũ, chưa tới chuông báo hiệu năm phút đâu mà lo. Tanjirou hận lắm đây.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top