Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10: Cùng nhau chiến đấu nào... anh Shinzo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào thời Taisho, tức khoảng từ năm 1912 đến 1926, từ lâu đã tồn tại một tổ chức được gọi là Sát Quỷ Đoàn. Tổ chức này hoạt động hoàn toàn âm thầm trong bóng tối, được dẫn dắt và lãnh đạo bởi gia tộc Ubuyashiki.

Suốt hàng trăm năm trôi qua, gia tộc Ubuyashiki và những đầy tôi trung thành nhất, mạnh nhất của Sát Quỷ Đoàn, được gọi là các Trụ Cột, đã dành trọn cuộc đời để đối đầu với những thế lực tà ác luôn luôn trỗi dậy mỗi khi màn đêm buông xuống. Người trong giới vẫn hằng khiếp sợ và gọi chúng với cái tên "Thập Nhị Quỷ Nguyệt".

Theo các tài liệu được lưu truyền lại từ nhiều đời của gia tộc Sakukabe, cuộc chiến giữa loài người và loài quỷ chỉ thật sự kết thúc vào đời thủ lĩnh thứ 97 của gia tộc Ubuyashiki. Khi mà lực lượng tinh nhuệ nhất của Sát Quỷ Đoàn đã thành công tận diệt toàn bộ Thập Nhị Quỷ Nguyệt lẫn kẻ đã tạo ra chúng – Kubutsuji Muzan. Kể từ lúc đó, hòa bình đã trở lại trên miền đất Nhật Bản, kết thúc chuỗi ngày kinh hoàng, đem đến sự bình an cho dân lành. Sát Quỷ Đoàn sau đó cũng được giải tán, đóng lại trang sử dài dai dẳng về một cuộc chiến anh dũng cùng những sự hi sinh cao cả.

Các ghi chép đã chỉ ra rằng, sau buổi họp cường kỳ cuối cùng của các Trụ Cột, tất cả các Sát Quỷ Nhân từ cấp Trụ cho đến cấp Quý, mỗi người một nẻo và bắt đầu tìm kiếm hạnh phúc riêng. Kéo theo đó là các kỹ thuật thở cùng những gia đình rèn kiếm gia truyền bắt đầu mai một dần. Cộng thêm sự du nhập văn hóa, các vũ khí nóng như súng đạn ngày càng trở nên phổ biến hơn trong chiến tranh, vì thế mà dấu vết của Sát Quỷ Đoàn gần như bốc hơi hoàn toàn khỏi những câu chuyện truyền miệng dân gian. Chẳng còn ai đoái hoài gì đến huyền thoại huy hoàng thời ấy nữa.

Nhưng rồi chỉ 40 năm sau, cơn ác mộng tưởng chừng như đã kết thúc, lại một lần nữa trỗi dậy. Vào đầu năm 1964, những cái chết bất thường và những vụ mất tích bí ẩn bắt đầu xuất hiện. Đầu tiên là ở các vùng hẻo lánh, sau đó lan đến các khu vực ngoại ô và cuối cùng là ăn sâu vào thành thị. Các cuộc điều tra khi ấy chẳng thề tìm bắt hay khoanh vùng được bất kỳ khu vực tình nghi nào vì gần như thảm án trải đều trên khắp nước Nhật.

Sự việc ngày càng trở nên nghiêm trọng khi số lượng các vụ án tăng lên con số đáng báo động, ngoài những người từng được tiếp xúc với nạn nhân, còn lại đều được chính phủ ém đi để tránh gây hoang mang lòng dân. Từ đây, những lời đồn thổi dần xuất hiện – "Quỷ ăn thịt người". Người này truyền tai người kia, người kia truyền tai người nọ, cứ thế mà những khu vực nào càng có nhiều người chết hoặc mất tích thì lời đồn ở đấy càng trở nên chân thực.

Tiếng lành đồn xa thì tiếng xấu còn đồn xa hơn, chẳng mấy chốc đã đến tai một ông chú nọ. Rengoku Senjurou, em trai của Viêm Trụ Rengoku Kyoujurou, tình cờ biết được những tin đồn thất thiệt đó. Với tính khí và bản chất của người từng sống giữa loài quỷ dữ, ông không cho rằng những tin đồn ấy là bịa đặt. Và nó đã thúc dục ông phải tìm đến chân tướng sự thật. Đó cũng chính là lần đầu tiên ông được trạm chán và chiến đấu với thứ gọi là "quỷ dữ". Thế lực tàn độc đã cướp đi người anh trai đáng kính của ông mãi mãi.

Nhận thức được mức độ nguy hiểm khó lường, ông đã ngay lập tức, sử dụng tất cả của cải, thời gian, công sức của mình để tập hợp toàn bộ những Sát Quỷ Nhân còn sót lại, đồng thời tận dụng các mối quan hệ để tìm cho bằng được những nghệ nhân rèn kiếm cuối cùng. Trời không phụ lòng người, trong chuyến đi dã chiến tưởng chừng như vô vọng ấy, khi mà hầu hết những gì ông nhận được chỉ là con mắt khó hiểu của mọi người xung quanh, Rengoku Senjurou đã gặp được Sakukabe Yuu – trưởng tộc đương nhiệm lúc bấy giờ của gia tộc Sakukabe. Ông Yuu cũng đang trên đường tập hợp các vị kiếm sĩ, cũng như ra sức tìm kiếm những kĩ thuật thở đã thất truyền, mong mỏi khôi phục lại Sát Quỷ Đoàn, tiếp tục sứ mệnh diệt quỷ mà tổ tiên còn dang dở. Với sức ảnh hưởng của gia tộc Sakukabe, cùng mối quan hệ sâu rộng của gia tộc Rengoku, cả hai rất nhanh đã tìm thấy hi vọng.

Họ đã tập hợp được hầu hết những truyền nhân cuối cùng của nhiều loại hơi thở. Dường như cái tôi chính nghĩa và dòng máu sực sôi căm hận quỷ dữ chưa bao giờ là nguội lạnh trong tâm khảm của tất cả mọi người. Họ nhất loạt đồng ý giúp sức với Senjirou và Yuu, khai sinh ra một Sát Quỷ Đoàn mới, đồng thời xây dựng lại cấp bậc và ồ ạt tìm kiếm nhân tài. Kĩ thuật thở có lẽ là bị ảnh hưởng nhiều nhất khi mà chẳng còn mấy ai có thể thực hiện được một cách hoàn thiện, với đầy đủ các thức kiếm. Thậm chí, hầu hết các thành viên được tập hợp cũng chỉ từng được nghe kể một vài lần khi còn nhỏ. Tổ tiên, ông bà của họ chắc hẳn cũng muốn chôn vùi thứ kí ức kinh hoàng về loài quỷ vào thiên cổ mãi mãi. Họ mong muốn con cháu đừng bao giờ dính dáng hay biết về những trang sử nhuốm màu máu đỏ ấy.

Sau cùng, thông qua nhiều lần biểu quyết, tiến trình lĩnh hội, khai sinh ra những kĩ thuật hơi thở mới của các tân Sát Quỷ Nhân, cơ cấu sức mạnh và sự phân nhánh của hơi thở đều được chỉnh sửa lại toàn bộ. Vào năm 1966, tức hai năm sau kể từ ngày Rengoku Senjurou và Sakukabe Yuu gặp nhau, Sát Quỷ Đoàn một lần nữa được hồi sinh, thổi hồn vào một giai thoại đã ngủ yên và trực tiếp đối đầu với thế lực quỷ dữ mới.

Lũ quỷ cứ mãi lộng hành, bánh trướng thế lực, gieo rắc kinh hoàng, phô trương sức mạnh vô tổ chức cho đến khi những Trụ Cột đầu tiên có dịp được trạm chán chúng...

" Huyết Quỷ Thuật. Thập Tiễn Xuyên Tâm."

Gã thanh niên trong bộ thường phục thời thượng, đan hai tay tạo thế dương cung. Một thứ chất lọng đỏ quạch bất ngờ chảy ra từ tay hắn, nhanh như cắt tạo thành hình dáng của một cung tên. Hắn kéo dây cung thật căng, vừa lẩm bẩm vừa hưởng về phía hai kẻ trước mặt. Thứ chất lỏng đỏ đặc kia lại tiếp tục chảy từ tay, thay đổi hình dáng thành một mũi tên rồi bị bắn đi với tốc độ kinh người.

" ĐOÀNG..."

Tốc độ đáp trả của Shinzo cũng không phải hạng xoàn, anh giơ súng bắn trả ngay tắp lự. Nhưng có gì đó thật sự không ổn.

" Tách ra thêm mười cái sao?"

Shinzo có chút bất ngờ khi viên đạn của anh vừa đụng phải mũi tên máu thì đột ngột xuất hiện thêm mười mũi tên khác lao đến. Tộc độ xem chừng còn được gia tốc thêm vài chục phần trăm.

" Hơi Thở Của Nước. Thức Thứ Sáu: Niệp Oa."

Fumio lao ra trước Shinzo, cậu xoay người theo hình xoắn ốc, vung kiếm vòng theo cơ thể, một xoáy nước đủ rộng để che chắn cho Shinzo và năm tên tội phạm phía sau bùng lên như thác, đánh bật lại mười mũi tên vừa chạm đến.

Hai trong số mười mũi tên bị phản ngược lại theo phương thẳng đứng, trực tiếp bay sượt qua gương mặt của gã thanh niên cao nghều khiến mái tóc lụt mất một đoạn.

" Sao ngươi dám..."

Trong khoảng khắc hắn hơi hẫng ra khi chứng khiến Huyết Quỷ Thuật bị đánh bật, Fumio lao vụt đến trước mặt hắn mà không gây ra bất kì tiếng động nào. Nhanh như chớp mắt, nhẹ tựa lông vũ, cậu lại vung Nhật Luân Kiếm lên sát cổ gã:

" Hơi Thở Của Nước. Thức Thứ Nhất. Thủy Diện Trảm."

" RE... RÉTTT..."

Hắn ta tránh được rồi, ngay trước khi lưỡi kiếm chỉ còn cách cổ 2cm. Gã thanh niên lùi phóc người ra phía sau, đôi mắt long lên sòng sọc nhìn vào hai kẻ đã khiến hắn cực kỳ bất ngờ. Lâu lắm rồi chẳng có tên nào có thể ép hắn phải cảnh giác như thế này.

Hắn quắc mắc quan sát thật kĩ một lần nữa để đánh giá tình hình. Cái gã cao to đô khỏe đứng phía sau tuy không sử dụng kiếm, nhưng kinh nghiệm chiến đấu lẫn tài thiện xạ thì rất đỗi xuất chúng. Vài món đồ lỉnh kỉnh Shinzo đương vác trên vai và trên thắt lưng khiến tâm trạng hắn khó chịu. Còn tên nhóc khi nãy đã suýt thành công đẩy hắn vào cửa tử thì nhỏ con hơn hẳn, tuy nhiên, tốc độ lẫn kiếm thuật đều không thể xem thường. Hắn đã từng được nghe phong phanh rằng, các Sát Quỷ Nhân hiện tại nhìn chung đã thay đổi và mạnh hơn thời trị vì của chúa quỷ Kibustuji Muzan rất nhiều. Nhưng đến mức một tên nhóc chưa lên cấp Trụ đã có thể hô gió gọi nước như Fumio thì quả thật nằm ngoài dự liệu. Hơn nữa, thứ khiến gã thanh niên quan ngại nhất chính là thanh Nhật Luân Kiếm sắc lẽm đang sóng bóng kia. Có thích nghi được với ánh sáng mặt trời tốt như thế nào thì bị chặt đầu vẫn chết như thường.

" Đạn bắn bể đầu mình thì vẫn không đáng sợ bằng việc để thanh kiếm đó chém lia qua cổ."

Fumio nhìn thấy thái bộ chù trừ của gã Hạ Thất thì không mạo hiểm lao vào tiếp, cậu nhẹ nhàng bước lùi về phía Shinzo để giữ khoảng cách.

" Lúc nãy mà em nhanh chân hơn một chút nữa là chặt được đầu hắn rồi. Em xin lỗi vì đã bỏ lỡ cơ hội mà anh tạo ra."

" Em bình tĩnh đã Fumio. Hắn ta vẫn chưa tung hết sức đâu. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên anh được trạm chán với thứ như hắn. Mà khi nãy hắn có khoe ra con mắt khắc chữ 'Thất', nó nghĩa là gì vậy?"

Vẫn giữ sự tập trung cao độ, Fumio không rời mắt khỏi gã thanh niên, cậu nhanh chóng giải thích:

" Tổ chức Thập Nhị Quỷ Nguyệt được chia ra làm hai cấp bậc là Hạ Huyền và Thượng Huyền. Và trong mỗi cấp bậc ấy, chúng sẽ được đánh số từ lớn đến nhỏ để xếp hạng sức mạnh. Số một là cao nhất và sẽ giảm dần cho đến số mười. Tuy nhiên, số mười một và số mười hai lại nằm ở một phạm trù khác."

" Vậy tức là dù mang danh là Thập Nhị, nhưng thực chất là có đến tận hai mươi bốn con quỷ sao?"

Fumio gật đầu căng thẳng.

" Số lượng cá thể quỷ tính đến hiện tại còn nhiều hơn thế, nhưng hai mươi bốn kẻ trong Thập Nhị chính là những con quỷ mạnh nhất. Lúc biết được điều này em cũng bất ngờ giống như anh vậy. Cho nên là..."

" Hai người các ngươi lảm nhảm đủ chưa? Còn điều gì muốn trăng trối không? Đòn kế tiếp, ta sẽ tiễn cả hai về với đất mẹ, sau đó sẽ uống trọn toàn bộ máu và dịch não của các ngươi. HÁ... HÁ... HÁ..."

Shinzo lúc này dù vẫn chưa hoàn toàn thấm hết được lời giải thích của Fumio, song anh vẫn giữ được thái độ bình tĩnh. Anh hỏi cậu em bằng giọng chắc nịch.

" Tên này nguy hiểm hơn anh tưởng. So với những gã sát thủ hoặc những tên sát nhân biến thái từng tiếp cận Mutsumi thì anh đánh giá hắn là nguy hiểm nhất. Sát khí mà hắn đem lại cũng là lần đầu tiên anh được trải nghiệm, cảm xúc lẫn lộn bây giờ thật khó giải thích. Bây giờ em tính sao?"

Fumio vẫn dương mắt nhìn con quỷ trước mặt, cảm xúc của cậu cũng có phần hoảng loạn giống với Shinzo. Vừa hoảng sợ, nhưng có chút gì đó hân hoan khó tả.

Kẻ đứng trước mặt cậu hiện tại không phải là những tên tội phạm nguy hiểm hay điệp viên đánh thuê nữa, mà là một con quỷ thật sự. Không những thế còn là Hạ Huyền Thất trong Thập Nhị Quỷ Nguyệt, thế lực thù địch lớn nhất đối chọi với Sát Quỷ Đoàn, thứ mà từ lâu rồi, cậu vẫn hằng mong mỏi được đụng độ một lần. Từ lúc cậu nhận thức được sức mạnh của bản thân, kẻ thù của gia tộc, cũng như dần chán ghét sự lạnh nhạt của anh hai, Fumio đã điên cuồng nỗ lực tập luyện. Cậu mong mỏi một ngày nào đó sẽ nhận được sự công nhận từ anh hai, nhận được một cái nhìn hoàn toàn khác, xa hơn cả là muốn được cùng cười đùa với anh hai như ngày xưa, khi mà bố mẹ vẫn còn ở bên cạnh.

Không biết bao nhiêu tổ chức tội phạm đã lụn bại dưới tay Fumio nhưng anh Hideyoshi vẫn chưa một lần ngoái lại. Cậu không quan tâm người trong gia tộc nói gì về mình, chỉ khiêm tốn khao khát cái nhìn quan tâm của anh hai. Nếu như những thành tích kia vẫn còn chưa đủ thì liệu rằng khi đủ sức đối đầu với kẻ thù lớn nhất của gia tộc, thế lực đã trực tiếp gây ra cái chết của ba mẹ, thì liệu kết quả có khác. Đó cũng chính là suy nghĩ của Fumio khi cậu nhận thức được thuật ngữ "Thập Nhị Nguyệt Quỷ".

Và giờ đây điều ấy đã xuất hiện trước mắt cậu, Fumio muốn tiếp tục thử thêm một lần nữa. Cậu sẽ chứng minh bản thân đã đủ sức cáng đáng chung trách nhiệm gia tộc với anh hai qua cuộc chiến này.

Nghĩ thế, ý chí sực sôi chiến đấu và lòng căm thù lại bùng lên mạnh mẽ hơn nữa, Fumio chưa bao giờ cảm nhận được tâm trạng của bản thân lại có thể hào hứng đến như vậy.

" Anh Shinzo! Nếu như trước mặt chúng ta bây giờ là một Thượng Huyền, chắc chắn là em sẽ kéo anh bỏ chạy cho bằng được. Nhưng tên cao nghều kia là Hạ Huyền, đã thế chỉ là hạng Thất, em lại không phải đang chiến đấu một mình. Anh... giúp em hạ hắn nhé!"

Fumio đưa cặp mắt hổ phách sáng như ngọc nhìn Shinzo, hai bên má đang ửng hồng hài lòng, khuôn miệng cười mỉm như vừa hồi hộp vừa ẩn giấu sự căm phẫn vô hình.

" PHÌ! Anh đến đây suy cho cùng cũng là vì mục đích này mà."

Hai anh em nhất loạt gật đầu, trao nhau ánh nhìn tin tưởng rồi đột ngột hướng sự chú ý về lại kẻ thù, biểu cảm trong chốc lát đã đanh lại đầy quyết tâm. Fumio khác với Shinzo một chút khi cái nhìn của cậu lại tỏa ra thứ sát khí khác người.

Hạ Huyền Thất nhận thấy tình hình khang khác so với dự cảm, có điều gì đó đang che mờ đi tương lai chiến thắng. Phải chăng hắn đã nhận định sai về hai con mồi béo bở kia.

" Không đúng! Ta là Hạ Huyền Thất. Là một trong những kẻ mạnh nhất. Không có chuyện ta chịu thua dưới tay con người."

" Huyết Quỷ Thuật. Thập Tiễn Xuyên Tâm. Tam Liên."

Gã thanh niên hủng hổ nhảy phóc lên cao, giáng xuống sân thượng phía dưới tổng cộng ba mươi mũi tên máu. Số lượng đã tăng gấp ba lần, chúng lao xuống vun vút không khoan nhượng. Bây giờ hắn mới thực sự tung toàn lực.

Hai anh em lập tức tách ra. Shinzo cuỗm năm tên tội phạm trên vai, thân hình lực lưỡng của anh thoăn thoắt các bước chạy hình dích dắc, từng mũi tên được anh né tránh rất nhẹ nhàng. Anh dồn lực chân phóng nhanh sang hai tòa bên cạnh, lựa vị trí khuất các đòn tấn công rồi ném năm gã đàn ông hẵng còn đang bị cột thành bó xuống, kèm theo một tấm lưới treo điện tử. Tấm lưới chạm đúng nơi được ngắm đến thì bung ra, ôm lấy năm tấm thân nặng trịch rồi treo ngược lên lơ lửng. Vậy là con tin không còn đáng quan ngại nữa.

Fumio cùng lúc ấy cũng nhanh chóng né được các đòn tấn công từ Huyết Quỷ Thuật. Những mũi tên tỏa ra mùi hương khá kì lạ nên cậu tự mặc định chúng có độc, nhất định không được để cơ thể trúng đòn dù chỉ là một cái sượt qua.

" Hơi Thở Của Nước. Thức Thứ Hai: Cải Biên, Hoành Thủy Xa."

Lưỡi kiếm tung ra một xoáy nước bánh xe nằm ngang, đánh tung những mũi tên ồ ập mà Fumio không thể né hết cùng một lúc. Vài mũi tên bị đánh bật theo lực quán tính, đâm sầm vào các tòa nhà xung quanh khiến tường đá bị khoét lủng thành từng lỗ tròn lớn. May mắn là khu vực này hiếm khi có người dân qua lại, nếu không thì thiệt hại về người khó mà đếm xuể.

" Hai người các ngươi né cũng nghệ lắm. Vậy còn thế này thì sao? Huyết Quỷ Thuật. Cải Biên, Bách Phát Bách Trúng."

Hạ Huyền Thất cười nham hiểm, hẳn đưa ngón tay thực hiện cử chỉ gì đó. Rất nhanh, ba mươi mũi tên máu đang nằm rải rác xung quanh nhất loạt bị kéo lên không trung, chẳng cần lực đệm từ dây cung mà lao thẳng vào Shinzo và Fumio.

" Giống như đạn đuổi sao? Đã thế còn huy động cùng một lúc. Thứ phép thuật gì thế này?"

" Anh đừng để những mũi tên đó cào trúng. Em nghi chúng có độc."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top