Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương III

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

St Calvin Told Me Not To Worry About You

Thánh Calvin bảo em không cần phải lo lắng về anh

NINE

Porchay chỉ muốn viết bài luận của mình. Cậu chỉ muốn nhanh chóng hoàn thành nó và nộp trước thời hạn.

Nhưng một con quỷ nhất định không để cho cậu làm vậy.

Lúc đầu, khi Chay ngồi xuống chiếc ghế dài với cái laptop của mình, cậu không hề nghĩ gì khi Kim cũng ngồi xuống ngay bên cạnh cậu.

Cho đến khi Kim bắt đầu lớn tiếng đọc những gì Chay đang gõ, khiến con người tội nghiệp bối rối.

"Anh nghĩ anh đang làm gì?" Chay hỏi người kia, từ bỏ việc làm bài với một ác quỷ ngay bên cạnh - khoảng cách cả hai có chút gần, đủ để Chay ngửi thấy mùi hương trên người hắn, và tại sao nó lại có mùi giống như phấn em bé???

"Xem thử điều gì quan trọng đến nỗi khiến em bỏ rơi tôi - một con quỷ cực kỳ mạnh mẽ. Và từ những gì tôi có thể thấy, lịch sử của hình xăm không đủ quan trọng để em có thể ngó lơ tôi như vậy." Kim trả lời, cau mày trước sự can đảm của nhân loại nhỏ bé này khi phớt lờ hắn để đi làm bài luận văn.

Chay thở dài và quay lại laptop của mình, "Trừ khi anh có thể hoàn thành 100% bài luận cho em, anh không phải là điều quan trọng đối với em bây giờ."

Kim ngay lập tức bắt lấy điều đó, "Em vừa nói gì?!" Hắn nheo mắt nhìn con người đang kinh hãi với chính mình vì đã nói lời ác ý.

"Em xin lỗi! Em không cố ý nói như vậy!" Chay liền lùi lại, không muốn chọc giận ác quỷ, và cậu cũng cảm thấy có chút tội lỗi.

Kim thở dài và đảo mắt. "Đừng xin lỗi, hãy xúc phạm tôi. Ôi trời, tôi sẽ có rất nhiều việc phải làm với em." Hắn lắc đầu với ý nghĩ đó. Tại sao Chay lại tốt bụng như vậy, hắn không thể hiểu được. Hậu duệ của ác quỷ thường nghiêng về mặt xấu xa của đạo đức hơn, dù chỉ một chút. Nhưng Chay dường như không như vậy, và điều đó khiến Kim hoang mang.

Chay bĩu môi, nhưng Kim chỉ phớt lờ và đứng dậy. "Tên giáo sư của em là gì?"

"Hả?" Chay cau mày bối rối trước câu hỏi đột ngột.

"Để tôi có thể giúp em lấy 100% đó."

"...Không."

Kim lại đảo mắt, nhìn chằm chằm xuống cậu bé trước mặt. "Tôi sẽ không giết con người, chỉ làm cô ta sợ một chút."

Chay mở to mắt khi nghe điều đó và cậu thốt lên: "Không!"

"Làm thế nào em lại là hậu duệ của một ác quỷ??" Đó là một câu hỏi tu từ khiến Chay bĩu môi - Kim bực bội gầm lên và rời khỏi phòng.

Chay không chắc mình có nên đi theo con quỷ để đảm bảo rằng hắn không làm điều gì đó ngu ngốc hay không. Và rồi cậu chỉ nhún vai và quay lại bài luận văn của mình.

TEN

Chay có việc phải ra ngoài tối hôm đó. Và cậu sẽ làm việc tại một cửa hàng tiết kiệm.

Đó là một công việc tốt, cậu thích nó.

Những nhược điểm thông thường chỉ bao gồm một số đồng nghiệp khó chịu và một vài khách hàng thô lỗ. Ngoài ra, cậu thích nơi này, và cậu cũng thích các quyền lợi. Hầu hết quần áo và giày dép cậu sở hữu đều xuất phát từ cửa hàng. Chay rất thích công việc ở đây.

Trừ ngày hôm nay.

Tại sao?

Bởi vì một con quỷ nào đó đang đi theo xung quanh cậu.

Ngoài việc hắn luôn theo sát Chay khi cậu cố gắng làm việc, Kim cũng có xu hướng thu hút rất nhiều sự chú ý.

Khách hàng bị kinh ngạc bởi vẻ đẹp của hắn -  ngay cả đồng nghiệp của Chay cũng thế. Tất cả bọn họ đều nghĩ rằng Kim là bạn trai của Chay.

Và khi Kim hỏi liệu hắn có cần phải đấm một tên khách hàng thô lỗ hay không, họ trầm trồ thốt lên rằng Kim là 'một người bạn trai biết che chở '.

Chay chỉ có thể than thầm, cậu mở to mắt kinh ngạc khi Kim 'sửa sai' bằng cách nói, "Thực ra, tôi là một vị hôn thê có xu hướng bảo vệ quá mức." Hắn nói với một cái nháy mắt ngay sau đó.

Và Kim bước đến khu vực treo áo khoác, nở nụ cười thoả mãn trên môi, để lại Chay trả lời một đống các câu hỏi hào hứng khác nhau của đồng nghiệp. Cậu hoảng loạn và cứ để nó đi theo hướng ban đầu, Chay nói rằng họ không thể mua một chiếc nhẫn xa hoa nhưng phải, họ đã đính hôn, cậu chưa bao giờ cảm thấy mình sẽ nói những điều này trước đây.


Sau sự việc khi nãy, Chay đã định đuổi Kim ra ngoài nhưng Kim lấy lý do rằng hắn là người giám hộ của cậu, đồng nghĩa với việc hắn phải ở bên cạnh cậu mọi lúc. Hắn cũng nói thêm, "Đồng nghiệp của em sẽ nghĩ gì khi họ phát hiện ra em đuổi vị hôn thê của mình đi mà không có lý do?" Kim nói với một nụ cười vô cùng gợi đòn mà Chay chỉ có thể rên rỉ bất lực.

Sau đó, Chay có chút bận rộn nên Kim quyết định đi mua sắm xung quanh. Và bất cứ khi nào Chay nhìn đến chỗ Kim, hắn đang thử những bộ trang phục khác nhau, cậu không thể không phàn nàn rằng thật bất công khi Kim có thể mặc bất cứ thứ gì và trông như một người mẫu chuyên nghiệp như thế.

"Mình không thể hiểu, mình muốn ở bên cạnh anh ấy hay muốn trở thành anh ấy?" Chay nói thành tiếng và tự hỏi bản thân.

Một trong những đồng nghiệp của cậu, người đứng ngay bên cạnh, hỏi, "Mình tưởng rằng hai người đã đính hôn."

Chay, mắt mở to, quay lưng lại, cố gắng tìm cách thoát khỏi tình huống này. "Ừm, nhưng...đôi khi mình không thể tin được và mình quên mất chuyện đó."

Đồng nghiệp của cậu bối rối trong giây lát, nhưng cuối cùng chỉ mỉm cười với Chay một cách thông cảm, thêm vào đó Chay cũng rất đẹp trai và cả hai ở cùng nhau trông giống như một cặp đôi quyền lực.

"Chay, nhìn này! Tôi tìm thấy một chiếc mũ len phù hợp với em." Kim vừa nói vừa đột ngột xuất hiện bên cạnh cậu, trên tay là chiếc mũ len màu trắng với đôi tai mèo và một nụ cười thoả mãn lộ ra trên môi ác quỷ.

Chay chỉ nhìn hắn một cách bất lực, trừng mắt để giấu đi sự thật rằng đôi má của cậu đang đỏ lên vì bối rối.

Đồng nghiệp bên cạnh Chay thì trầm trồ về việc điều đó ngọt ngào như thế nào, trong khi Kim có vẻ rất tự hào về bản thân.

Chay cảm thấy mình sẽ sớm phạm tội với tên ác quỷ này, chắc chắn.

Có lẽ đó là kế hoạch của Kim để khiến cậu trở nên xấu xa?? Làm phiền cậu cho đến khi cậu sa ngã vào tội lỗi.

ELEVEN

"Anh không thể ngủ trên giường."

"Ai nói tôi không thể?"

Vâng, hai người họ đang tranh cãi về việc này. Mặc dù Chay có cảm giác rằng cậu sẽ không thể thắng bởi vì Kim đã thoải mái yên vị trên giường của cậu, tựa đầu vào cánh tay khi hắn tranh luận với Chay, người đang khoanh tay đứng cạnh giường với một cái bĩu môi bất mãn.

"Em." Chay trả lời.

"Và tại sao tôi không thể ngủ trên giường?" Kim nhướng mày hỏi.

Chay nhún vai. "Bởi vì...nó kỳ lạ."

"Kỳ lạ thế nào? Chúng ta sẽ kết hôn và cũng nói với đồng nghiệp của em là mình đã đính hôn rồi."

Điều đó khiến Chay nheo mắt bối rối, đặc biệt là với vẻ nghiêm túc của Kim. "Em nghĩ đó là một lời nói dối."

Bây giờ đến lượt Kim hoang mang. "Tại sao đó lại là một lời nói dối? Có phải là vì nghi thức 'nhẫn đính hôn' của con người không? Được rồi, tôi sẽ tặng cho em một chiếc nhẫn vào ngày mai."

"Khoan, cái gì?" Chay chớp mắt, cực kì hoang mang. Tuy nhiên, Kim đã quay lưng lại với cậu và trùm chăn lên người, có nghĩa là cuộc trò chuyện đã kết thúc.

Chay tiếp tục nhìn chằm chằm vào lưng của ác quỷ trong khi tâm trí cậu trống rỗng và chẳng thể nghĩ được điều gì nữa.

TWELVE

Chay thức dậy vào khoảng ba giờ sáng, buồn ngủ, nhưng cậu khát nước.

Cho đến khi sự ngạc nhiên ập đến với Chay khi cậu nhận ra Kim đang ôm cậu trong vòng tay của hắn.

Kim nằm ngang tầm với cậu, nhắm mắt lại và thở ra những luồng khí nhẹ nhàng từ miệng. Cánh tay hắn vòng qua eo Chay, ôm chặt lấy cậu.

Chay nhìn chằm chằm vào Kim, không thể tin được rằng một ác quỷ lại có vẻ ngoài trông như một thiên thần – vẻ đẹp thanh thoát của hắn toát ra ngay cả trong bóng tối. Cậu ngưỡng mộ người kia, Chay cảm thấy tim mình đập thình thịch trong lồng ngực khi nhìn vào những đường nét sắc sảo, hấp dẫn của Kim.

Và rồi đôi mắt của ác quỷ bất thình lình mở ra.

"Có chuyện gì sao?" Kim hỏi với tone giọng trầm thấp vì cơn buồn ngủ, khiến Chay rùng mình.

"Anh rất đẹp." Chay buột miệng nói.

Mặt cậu đỏ ửng khi thấy khoé miệng Kim chậm rãi nâng lên.

"Cảm ơn. Đó là lý do tại sao em nhìn chằm chằm vào tôi suốt nãy giờ?"

"Anh biết sao?" Chay tròn mắt ngạc nhiên hỏi lại.

"Tôi là người giám hộ của em, giây phút em thức dậy, tôi cũng thế." Kim thản nhiên trả lời.

Dường như rạng mây hồng trên hai má Chay lại đậm thêm một tầng.

"Em đã không di chuyển, nhưng sau đó tôi nghe thấy tiếng trái tim của em bắt đầu loạn nhịp." Hắn nhếch mép, nhận ra chính mình là nguyên nhân khiến trái tim Chay đập loạn lên.

Chay hậm hực. "Không phải vì anh."

"Hoàn toàn phải."

"Em ghét anh."

"Không, em không có."

"Anh thật phiền phức." Chay bĩu môi, quay mặt đi.

"Em rất đáng yêu."

"Dừng lại – "

Kim tựa trán cả hai vào nhau - sự đột ngột khiến Chay lập tức ngậm miệng - hắn nhắm mắt, kéo Chay lại gần và ôm chặt cậu vào lồng ngực.

"Ngủ."

Chay chớp mắt, định nhắm mắt lại, nhưng rồi cậu sực nhớ ra tại sao mình tỉnh dậy.

"Em khát nước."

Kim thở dài, nhưng vẫn buông cậu ra.


Kim bực bội. Đã hơn mười lăm phút trôi qua – và hắn chắc chắn rằng Chay sẽ không cần tới mười lăm phút để uống một cốc nước.

Có lẽ hắn sẽ đợi thêm một chút nữa.

Kim nằm im.

"Không thể đợi được nữa." Hắn cáu kỉnh và đứng dậy – Kim có thể cảm nhận được Chay đang ở trong bếp nên hắn cũng không quá lo lắng, nhưng Kim tự hỏi tại sao lại Chay tốn nhiều thời gian đến vậy.

Hắn bước vào bếp, ngây người khi thấy Chay đang cuộn mình dựa vào tủ đựng chén đĩa, sụt sịt mũi trong khi nước mắt không ngừng chảy dài trên hai má.

Kim nhăn mặt, "Họ không hề cảnh báo tôi về chuyện này."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top