Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: Đồng bọn của Xà Phu di cư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xà Phu nhìn vào những tin nhắn từ những giảng viên bộ môn khác gửi cho mình. Những tin nhắn ấy trông có vẻ không gây hại hay nói xấu gì y nhưng mà nó khiến cho y phải vừa ăn vừa đọc tin nhắn liền phun đồ ăn trong miệng ra.

Mới có một tuần thôi mà lớp y đã khiến cho nhiều giảng viên muốn làm đơn chuyển nhượng việc dạy lớp này sang người khác.

Xà Phu không biết làm gì hơn mà ngoài việc nhắn tin lại xin lỗi từng người. Sau khi xin lỗi xong thì y mới bắt đầu nhắn tin hỏi Thiên Bình.

Xà Phu:
Tuần qua lớp mình quậy lắm hả em?

Ngay lập tức Bảo Bình liền nhắn lại
Em thấy lớp chả quậy gì cả.

Thế sao nhiều giảng viên phàn nàn với thầy vậy?

Chắc tại Song Tử lúc nào cũng dí điện thoại vào mặt các giảng viên hay Song Ngư cùng Bò Cạp chê bai quần áo của thầy cô không hợp thời trang. Hoặc Sư Tử ăn vụng trong lớp, Cự Giải nhiều lần muốn nắm đầu thầy cô nhưng toàn hụt, Kim Ngưu hát trong lớp, Bạch Dương và Thiên Bình muốn buộc tội thầy cô và tống họ vào tù, Nhân Mã luôn nhắm bắn bất kì thứ gì trên bài giáo viên...

Xà Phu đọc xong đoạn tin nhắn này mà không biết nên vui hay nền buồn. Vui vì còn có Ma Kết, Xử Nữ, Bảo Bình còn ít nhất bình thường. Buồn vì những người còn lại báo quá báo rồi.

Y cũng nhắn tin lại Bảo Bình với lời cảm ơn chân thành vì đã cho y biết chuyện này. Sau khi nhắn xong thì y liền đặt điện thoại sang một bên và bắt đầu trầm ngâm.

Y không thể để tình trạng này kéo dài mãi được, phải có biện pháp nào đó để trừng trị đám nhóc láo toét kia. Nhưng mà nói gì thì nói, y cũng không muốn la rầy hay phạt bọn nó. Dù gì bọn nhóc có hơi điên khùng một chút nhưng một tuần qua bọn chúng cũng giúp đỡ y nhiều.

Không được, y phải cứng rắn hơn. Không thể để bọn nhóc ấy lộng hành được.

Đang không biết phải làm sao thì y bất giác nhớ đến người bạn cũ của mình. Đối phương cũng là giảng viên đại học giống y, cũng dạy qua nhiều thể loại học sinh khác nhau chỉ có điều đã gần một năm rồi họ chưa liên lạc.

Không biết liệu y điện thoại cho người kia thì có làm phiền giờ giấc ngủ nghỉ của đối phương hay không. Dù gì thì trời hiện đang tối rồi nhưng nếu giờ y không điện thì không biết mai y sẽ đối phó đám nhóc kia sao.

Xà Phu phân vân một hồi cũng bắt đầu nhập số điện người kia. Tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên, thấy hồi lâu người kia không bắt mắt nên y định tắt đi thì bỗng nghe thấy giọng nói từ trong điện thoại phát ra.

-Tôi là giảng viên Ngưu Lang của trường đại học Constellation, xin hỏi ai vậy?

Xà Phu nghe cậy liền giới thiệu bản thân: "Ngưu Lang, tôi là Xà Phu, cậu còn nhớ không?"

-Xà Phu? Bộ tôi có quen cậu sao?

Xà Phu: "Xin lỗi đã làm phiền, tôi cúp máy đây."

-Này đừng!! Tôi chỉ giỡn thôi mà. Cậu cũng không cần nghiêm túc như vậy chứ.

Xà Phu dường như quá quen trò đùa này của Ngưu Lang nên không giận dữ gì.

-Lâu rồi cậu mới điện cho tôi. Vậy có chuyện gì cần tới tôi giúp à?

Xà Phu liền thở dài và kể lại toàn bộ sự việc lúc nhập lớp, hồ sơ học sinh và những rắc rối chúng mang lại cho y. Trong lúc kể thì y nghe thấy tiếng thở hổn hển của đối phương và sau đó là một loạt tiếng lật tài liệu, lấy đồ.

Sau khi kể xong thì y cũng để người kia ổn định lại tâm lý vì y biết đám học sinh của mình không bình thường.

-Xà Phu này.

Xà Phu hỏi khi nghe giọng Ngưu Lang có chút lo lắng: Sao thế?

-Học sinh lớp cậu toàn là con nhà gia thế, tay to mặt lớn trong nước không đấy.

Xà Phu đang nhai thức ăn trong miệng nghe được điều này liền phun hết ra mà hoảng hốt hỏi lại: "Hả? Gì? Không phải trong hồ sơ ghi là con nhà bình thường thôi sao?"

-Bọn nhóc đó lừa cậu rồi. Bây giờ tôi không tiện nói với cậu, ngày mai tôi sẽ đến gặp cậu và nói chuyện.

Xà Phu bắt đầu hoang mang mà hỏi: "Bộ gia thế bọn nhóc đó lớn lắm sao? Ít nhất cậu cũng nên nói gia thế một đứa trong lớp cho tôi biết đi."

-Cha của Kim Ngưu là thiếu tướng, còn ông cố nhóc ấy là thượng tướng, tiếp đến là ông nội là trung tướng. Cái gia đình này khiến cho đại tướng và chính phủ quốc gia phải nể mặt. Nói chung lớp cậu toàn là những học sinh mà trường top quốc gia như Constellation đều muốn chiêu mộ từ mấy năm về trước đến giờ rồi.

Xà Phu nghe xong thì cơ thể y cứng đờ, sắc mặt trắng bệt. Đâu có ai ngờ cái người mà nửa đêm bật loa karaoke phá làng phá sớm lại là con trai của nhà ba đời làm quân đội đâu, còn là quan to nữa.

Chưa kể còn giận dỗi và nghỉ học một năm ở trường danh giá nào đó rồi rút học bạ chuyển về quê học để thỏa đam mê ca hát và tìm thành viên cho ban nhạc của mình.

Xà Phu nghĩ một lát rồi nhanh chóng hỏi Ngưu Lang, cái người sắp cúp máy: "Kim Ngưu lúc trước nghỉ học và rút họ bạ ở trường nào vậy?"

-Constellation, trường tôi đang dạy đây. Tôi biết giờ cậu đang lo lắng nhưng hãy bình tĩnh đi. Mai tôi kéo Đại Khuyển, Kỳ Lân, Kiếm Ngư tới trường cậu nói chuyện.

Ngưu Lang nói xong liền cúp máy không đợi cho Xà Phu kịp mở lời hỏi tại sao phải kéo ba người kia vào việc này.

Tối nay, y ngủ không ngon rồi.

------

Sáng hôm sau, cả lớp học ngáo ngơ nhìn Xà Phu trên bục giảng với bộ dạng thiếu sức sống. Đầu tóc rối bời, quần áo lộn xộn, ngay cả cà vạt còn thắt sai khiến cho Song Ngư, Bò Cạp, Cự Giải cảm thấy ngứa mắt.

Vẻ mặt Song Tử hiện rõ sự lo lắng sức khỏe cho Xà Phu nhưng tay thì cầm điện thoại chụp hình lia lịa người thầy của mình.

Nhân Mã quay sang trái hỏi Xử Nữ: "Có chuyện gì với thầy à?"

Chỉ đáng tiếc Xử Nữ lại lắc đầu: "Chịu."

Sư Tử ngồi phía trước Xử Nữ nghe thấy liền quay đầu lại nhe răng cười, nói:

"Không phải thầy đang tạo điều kiện cho tôi để giết thầy sao? Quả là một người thầy chu đáo."

Xử Nữ mặt lạnh không nói gì chỉ dùng năng lực điều khiển cát của mình để nắm lấy đuôi người kia và kéo mạnh

Bị kéo đuôi, Sư Tử liền la đau và mắng người kia: "Bộ ông muốn bứt đuôi tôi luôn à?"

Xử Nữ nhếch khóe miệng lên nói: "Nếu cậu muốn thế thì tôi sẽ chiều lòng cậu."

Sư Tử nghe vậy liền chửi đối phương là đồ điên và lè lưỡi.

Bảo Bình nãy giờ trầm ngâm suy nghĩ một hồi rồi mới gia nhập hội nói chuyện của bọn họ: "Chắc có lẽ là do tối qua tôi tố cáo tội trạng của mấy người nên thầy mới lo lắng và mất ngủ."

Những người lại trong lớp nghe thấy lời Bảo Bình nói liền hét: "Cái gì cơ/Sao cậu dám/Cậu tố cáo gì bọn tôi cơ?!"

Tiếng hét của mười một người trong lớp khiến Xà Phu đang lờ đờ phải giật mình. Y quay đầu xuống mà mắng:

"Mấy em im lặng cho thầy giảng bài."

Nói rồi Xà Phu quay lại, tiếp tục viết những nét chữ nguệch ngoạc. Mười một người kia thấy vậy liền nhẹ nhàng kéo ghế lại chỗ ngồi của Bảo Bình để nói chuyện.

Thiên Bình lên tiếng trước: "Bảo Bình, cậu biết việc bịa đặt chuyện người khác hay bêu xấu cá nhân là phạt tiền rất nặng không?"

Bảo Bình nhướng mày nói: "Tôi không bêu xấu, tôi chỉ tố cáo đúng sự thật thôi."

Sau câu nói ấy, cậu liền giơ lên đoạn tin nhắn từ tối hôm qua cho họ xem, khiến cho nguyên đám câm nín.

Thiên Bình nhanh chóng nói lại: "Nhưng cậu cũng đâu cần phải nói cho thầy biết."

Bảo Bình phản bác: "Vậy việc bao che cho người khác là đúng với pháp luật?"

Thiên Bình trở nên câm nín trước câu nói của Bảo Bình.

Ma Kết nhìn đoạn tin nhắn hồi lâu rồi lạnh nhạt hỏi: "Sao không có tôi, Xử Nữ và cậu?"

Bảo Bình quay qua nhìn Ma Kết rồi chậm rãi hỏi lại: "Bộ chúng ta làm gì sai để thầy cô phiền lòng à?"

Ma Kết nghe vậy cảm thấy cũng có lý. Đúng là trong lớp chỉ có cậu, Xử Nữ và Bảo Bình là ngồi học nghiêm túc còn những người còn lại luôn tận dụng thời gian để làm việc riêng.

Song Tử: "Nhưng chúng ta cũng không thể để thầy như vậy được."

Bảo Bình: "Đừng nói lời quan tâm tới thầy khi trên tay đang cầm điện thoại chụp hình thầy lia lịa."

Song Tử câm nín nhưng vẫn không hạ điện thoại xuống. Bảo Bình thấy vậy liền làm lơ mà không gì với cô thêm, cậu nhanh chóng đổi sang đối tượng nói chuyện.

Bảo Bình: "Cự Giải, bỏ cây kéo xuống. Nhân Mã đừng có mà nhắm bắn vào quả táo trên bàn của thầy. Ma Kết bớt suy nghĩ lại giùm."

Những người được Bảo Bình nhắc đến liền phải ngậm ngùi dừng việc của mình lại. Còn Ma Kết cũng muốn dừng suy nghĩ lại nhưng mà không thể dừng được. Cũng may Bảo Bình đánh mắt sang Song Tử và cô nàng cũng hiểu ý cậu mà dùng năng lực của mình khiến cho tâm trạng của Ma Kết trở nên vui vẻ.

Ma Kết vui vẻ thì sẽ không suy nghĩ. Cậu quay qua nhìn cô mà gật đầu cảm ơn.

Song Ngư muốn làm gì đó cho Xà Phu. Vì cô sợ y đang bị một thế lực hắc ám nào đó đang đeo bám nên mới trở nên tàn tạ như này, chứ không thể nào mà lý do bọn họ được. Cũng may suy nghĩ của Song Ngư đã không bị Ma Kết nghe thấy nếu không cậu cũng bị cuốn theo cô.

Cái lúc mà họ biết được Ma Kết đọc được suy nghĩ của người khác thì ngày hôm sau Kim Ngưu nhanh chóng đem vô lớp một đống sợi dây chuyền và nói rằng những sợi dây này sẽ bảo vệ tâm trí của bọn họ, cũng như giúp Ma Kết không bị overthinking khi nghe được suy nghĩ của họ.

Lúc đầu bọn họ nghĩ sẽ không có dụng, ai ngờ đâu nó có tác dụng thiệt. Và cũng nhờ đó mà Ma Kết đã đỡ suy nghĩ hơn.

Bò Cạp lên tiếng: "Bộ chúng ta trơ mắt nhìn thầy như vậy à? Tôi không muốn người dạy mình trở nên xấu xí đâu."

Bảo Bình: "Vậy ai có ý tưởng gì nào?"

Bạch Dương giơ tay và phát biểu: "Tôi có ý này nhưng tôi cần hỏi Kim Ngưu trước."

Kim Ngưu ngơ ngác nhìn Bạch Dương: "???"

Bạch Dương hỏi: "Tôi phá hủy dây chuyền bảo vệ suy nghĩ mà ông tặng cho thầy được không?"

Kim Ngưu hào phóng nói: "Cái này thì cứ tự nhiên đi. Năm nào gia đình tôi cũng được tặng một đống mà nên không sao đâu. Có gì tôi tặng thầy cái khác."

Bạch Dương gật đầu rồi tiếp tục nói: "Vậy tôi sẽ phân chia nhiệm vụ cho mọi người...."

Sau khi nắm rõ nhiệm vụ được phân phó của mình thì mười hai con người bắt đầu hành động. Đầu tiên là Nhân Mã sẽ bắn tên vào cửa sổ để tạo ra tiếng động lớn thu hút sự chú ý của Xà Phu.

Nghe thấy tiếng động, Xà Phu liền quay lại nhìn thì thấy cửa sổ đang ghim chặt mũi tên và xung quanh mũi tên là những vết nứt. Chưa để Xà Phu kịp mắng thì Xử Nữ đã dùng năng lực điều khiển kim loại của mình mà làm bóp méo sợi dây chuyền trên cổ của y.

"Nhân Mã, Xử Nữ. Hai người các em làm gì vậy hả?"

Khi Xà Phu vừa mới dứt lời thì đã bị Thiên Bình ép ngồi xuống cái ghế mà anh mới đem lên bục giảng. Ma Kết và Song Tử cũng không nhàn rỗi gì mà bắt đầu dùng năng lực mình lên người y.

Ma Kết khiến cho tâm trí y nhớ lại khoảng thời vui vẻ hồi học cấp ba, Song Tử lại giúp tâm trạng y đang bơ phờ, chán đời thành vui vẻ, hạnh phúc.

Cự Giải và Bò Cạp cũng đã đem đồ nghề của mình ra mà chỉnh trang đầu tóc và quần áo lại cho y.

Bảo Bình liền cúi người xuống lột đôi giày, đôi tất của Xà Phu ra. Dù không muốn nhưng cậu vẫn đem cái bình đẹp nhất và có miệng rộng của mình ra để Xà Phù ngâm chân với làn nước ấm. Cậu cũng tâm lý mà ngồi xuống mà xoa bóp chân cho người kia.

Nếu Bảo Bình bóp chân thì Sư Tử và Bạch Dương hai bên bóp vai và tay cho y. Bạch Dương cũng chịu khó mà tạo ra một vài bông hoa có mùi hương nhẹ cho y ngửi. Sẵn tiện cho thêm vài thảo mộc vào bình ngâm chân.

Một bên khác thì Kim Ngưu bắt đầu hát những bài nhạc nhẹ nhàng với tiếng đàn ghita của Song Ngư khiến cho đầu óc và cơ thể của Xà Phu trở nên thư giãn.

Nhân Mã và Xử Nữ không rảnh tay sau khi làm xong nhiệm vụ của mình mà lấy những cuốn tập mỏng nhưng to để quạt cho Xà Phu mát.

Xà Phu không biết chuyện gì xảy ra nhưng đối với y thì chuyện này là chuyện tốt. Có lẽ y nên hưởng thụ vậy.

Khi Xà Phu đang trong tâm trạng thoải mái thì một tiếng động lớn phát ra ở cửa khiến cho mười ba người trong phòng học liền giật mình.

Họ chỉ thấy bốn người đang thở thổn hển vì mệt. Bốn người kia cũng nhìn lên và đối diện với cảnh Xà Phu được đối xử như một ông hoàng.

Mười bảy cặp mắt nhìn nhau khiến cho bầu không khí im ắng trở nên lạ thường. Sự im lặng này liền kết thúc khi Kim Ngưu la lên:

"Đây không phải là bốn giảng viên ở trường Constellation sao? Sao họ ở đây?"

Cự Giải quay qua hỏi: "Ông quen bốn người họ?"

Kim Ngưu trả lời: "Không quen nhưng tôi nhận ra bốn người họ được hiệu trưởng trường Constellation tuyên dương ở lễ khai giảng."

Cự Giải: "Nếu nói vậy ông từng học Constellation?"

Kim Ngưu gật đầu: "Chính xác."

Ngưu Lang không quan tâm màn đối thoại ấy mà nhìn chằm chằm vào Xà Phu, nhìn thẳng vào mắt cái người đang thưởng thụ kia. Không chỉ riêng Ngưu Lang mà còn có bốn người kia. Xà Phu bị nhìn vậy có chút chột dạ.

Xà Phu: "Chào mọi người. Tôi không ngờ mọi người tới sớm vậy..."

Đại Khuyển: "Không tới sớm chắc bọn này không thấy ông như này ha? Hôm qua, sau khi nghe Ngưu Lang kể mọi chuyện thì bọn này lo lắng cho ông nà không ngủ được nên bắt xe đi sớm và chạy thọc mạng tới đây. Rồi để chi? Để thấy cảnh ông SUNG SƯỚNG được người khác hầu hạ?"

Bị Đại Khuyển khiển trách khiến Xà Phu không biết nói gì. Não của y nhanh chóng vận động hết công sức để có thể đưa ra lời giải thích thỏa đáng và không tức giận cho người kia. Vì bị Đại Khuyển giận là coi như Xà Phu tiêu.

Nhân Mã một bên hỏi: "Người đó là ai vậy?"

Kim Ngưu: "Đó là thầy Đại Khuyển. Nghe mấy anh chị trường Constellation đồn rằng thầy rất khó hay nổi cáu nhưng được cái rất quan tâm học sinh mình. Thầy ấy còn có em gái tên là Tiểu Khuyển, cũng dạy tại trường ấy. Khác với tính tình của anh mình thì cô Tiểu Khuyển lại dịu dàng và nhẹ nhàng hơn."

Bò Cạp nghe vậy liền gật đầu: "Nhìn thầy ấy đẹp trai như vậy chắc cô Tiểu Khuyển cũng đẹp gái luôn ha?"

Kim Ngưu lấy điện thoại ra nói: "Muốn xem không? Tôi có hình nè."

Bò Cạp lập tức gật đầu: "Có. Nếu được tôi muốn xin info luôn."

Sư Tử một bên nhìn những người kia liền húc cùi trỏ vào cánh tay Xử Nữ. Khiến cho anh khó chịu mà nhìn hắn, chỉ thấy đối phương hiệu anh cúi thấp xuống.

Sư Tử vừa dùng tay chỉ vừa thì thầm: "Nhìn tệp hồ sơ của họ đang cầm kìa."

Xử Nữ nghe vậy liền theo bàn tay chỉ của Sư Tử mà nhìn. Chỉ thấy trên tay của một người trong số bọn họ có tệp hồ sơ ghi là chuyển nơi dạy.

Xử Nữ bắt đầu nhíu mày mà thì thầm lại: "Đừng nói là họ tới đây vạch trần gia thế của lớp."

Sư Tử nhún vai đáp lại: "Trừ tôi ra vì tôi mồ côi. Có thể họ vừa vạch trần xong rồi chuyển qua đây dạy luôn."

Xử Nữ: "Nhưng cậu là lính đánh thuê."

Sư Tử: "Mưu sinh thôi. Dù gì tôi có làm chuyện phạm tội nặng như giết người đâu. Chừng nào tôi lấy được đầu của thầy rồi hãy cáo buộc tôi."

Xử Nữ: "Cậu nên biết rằng lời dối của cậu không thể đánh lừa tôi."

Sư Tử: "Tôi không biết cậu nói gì cả."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top