Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngủ Một Mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi thường ngủ cùng ba mẹ, nhưng hôm nay ba mẹ tôi đi du lịch cùng nhau, bỏ tôi ở nhà một mình. Tôi sợ ma nên cố năn nỉ bố hoặc mẹ ở lại, hoặc năn nỉ cho mình đi cùng. Nhưng kết quả là, họ nói:
- Lớn đầu rồi còn dám sợ ma sợ mãnh à? Mày mà tin ma có thật à?
Tôi đành nín thít, không dám nói thêm một lời nào nữa. Tối đó tôi ngủ một mình, lạnh lẽo trên chiếc giường rộng gần 2 mét mà tôi tưởng như nó rộng tới 12 mét. Giữa cái bóng tối tăm bao trùm khắp căn phòng, đầu óc tôi bắt đầu tưởng tượng ra những thứ thường thấy trong phim kinh dị: một cái đầu bị cắt rời, máu nhỏ toong toong xuống nền nhà với 2 mắt trợn trừng; một bóng dáng người phụ nữ váy trắng xõa tóc ẩn hiện trong tấm gương treo ngay cạnh bên phải. Và ở cánh cửa kia, một em bé tóc ngắn, tay cầm con thú nhồi bông dính máu, em ấy cúi mặt xuống, trông đáng thương vô cùng với cái chân đã nát bét, hở cả xương trắng... Tuy nhiên tất cả chỉ là do tôi tưởng tượng, nhưng chúng khiến lưng áo tôi đẫm mồ hôi. Tôi cố nhắm chặt mắt vào và trùm chăn thật kín để giảm bớt nỗi sợ. Đột nhiên, ở đâu đó trong phòng, tôi nghe tiếng rên rỉ...
Tôi giật mình ngó quanh, không thấy ai cả. "Chắc do mình tưởng tượng thôi". Thế nhưng tiếng rên ngày càng lớn hơn, kèm theo cả tiếng khóc đâu đó. Đó là tiếng khóc oan ức, pha lẫn một chút gào thét. Tim tôi đập mạnh. Tôi đành bật điện lên. Sáng chưng chưng. Âm thanh lạ cũng tắt ngấm. Và tôi cứ để điện sáng như thế suốt đêm.
Sáng hôm sau. Mở mắt thức dậy, tôi thấy ba mẹ đã nằm cạnh mình tự bao giờ. Họ đang nhắm nghiền mắt say giấc. Họ về rồi, may quá. Tôi dậy trước, xuống nhà vệ sinh cá nhân, ăn sáng. Vừa ăn vừa xem TV. TV phát bản tin thời sự. Tiếng cô phát thanh viên trong TV nói rành rọt:
- Tối qua lúc 24h49 có một vụ tai nạn xảy ra trên đường xxx. Một đôi vợ chồng đi xe máy đã bị một chiếc công ten nơ đâm thẳng vào khiến hai người văng xa khỏi chiếc xe, chẳng may họ lao xuống bờ vực toàn đá nhọn sắc. Tài xế công ten nơ đã bỏ đi khỏi hiện trường, còn đôi vợ chồng bị vỡ hộp sọ, toàn bộ cơ thể nát ra vì đá nhọn. Họ chết thảm...
"Trời ơi ghê quá" tôi nghĩ thầm. Đến khi TV chiếu hình xác chết của hai nạn nhân, tim tôi như thắt lại, mặt tôi trắng bệch, mồ hôi ướt đẫm. Hai người đó là ba mẹ tôi!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top