Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

21

• Third •

Sau khi tách khỏi đám Porsche, Pete nhanh chóng bước tới phòng làm việc cậu Kinn. Nhanh chóng sắp xếp những điều cần nói trong đầu, em đứng trước phòng làm việc, gõ cửa ba tiếng đồng thời nói:

"Cậu Kinn, tôi tới rồi ạ."

"Vào đi."

Nhẹ nhàng đẩy cửa vào trong, Pete đi đến trước bàn làm việc rồi đứng lại, chờ cậu chủ của mình mở lời trước.

"Mọi chuyện sao rồi?"

"Tôi tìm thấy thứ này."

Pete nói, đem cây kim giao ra. Kinn nhìn qua, nheo mắt ngẫm nghĩ, điều khiến Pete lo lắng. Thôi xong, cậu Kinn từng thấy qua thứ này chưa? Porsche không ít lần ở cùng một chỗ với cậu Kinn, có khi nào hai người chướng tai gai mắt nhau chỗ nào đó mà dùng đến không?

"Tìm được ở đâu?"

Kinn hỏi, cầm lấy kim nhọn từ tay Pete. Thân kim mỏng dính nhưng không hề dễ uốn ngược lại rất cứng, màu bạc sáng bóng, dài một tấc, làm anh liên tưởng đến mấy cây ngân châm dùng trong trị liệu Đông y. Vấn đề là thứ này dùng để giết người chứ không phải cứu người.

"Từ ngực một người đã chết trong hẻm nhỏ. Hẻm đó thường vắng người qua lại, không có đèn, người này chết nằm cách đầu hẻm không xa, nhờ ánh sáng bên ngoài mà tôi thấy được một phần kim nhô ra từ ngực ông ta."

Lắng nghe báo cáo, Kinn cúi đầu, ngẫm nghĩ xem mình từng thấy ai dùng qua chưa. Sau một lúc vẫn không tìm được gì, anh ngẩng đầu ra hiệu cho Pete nói tiếp.

"Tôi đã xuống dưới như lời cậu bảo, quanh đó không có gì cả."

"Thật sự không có?"

"Vâng?"

Pete thắc mắc khi đáp, đúng là khi chui xuống dưới, trong phạm vi quanh đó quả thực không có gì. Trừ phi ra khỏi đó theo Porsche.

"Mày có đi xa thêm không?" Kinn gặng hỏi, Pete dám chắc là mình nghe ra giọng điệu lo lắng của anh.

"Có ạ. Tôi có đi về hướng trái xa hơn." Nghĩ tới những gì mình thấy lúc đi theo Porsche, em bèn thuật lại, "Có một nhóm người đã chết, tôi kiểm tra qua, phát hiện họ chết do súng đạn, đều nhắm đến đầu và tim."

"Mày ra khỏi đó bằng cách nào?"

"Tôi lục soát trên người chúng được một tấm bản đồ bị xé đôi."

"Bản đồ?"

"Vâng."

"Đưa tao xem."

Pete lấy mảnh giấy gấp gọn trong người đưa cho Kinn, tay Kinn vừa chạm lấy, một tiếng chuông lanh lảnh vang lên trong đầu. Ôi không, nửa còn lại ở chỗ thằng Porsche!

"Cậu Kinn, tôi xin lỗi, nhưng tấm bản đồ này bị xé đôi, lúc này tôi chỉ cầm một nửa, nửa kia hình như tôi bỏ quên trong phòng rồi ạ."

Kinn gật đầu cầm lấy mảnh giấy trong tay Pete, thuận miệng nói:

"Trở về lấy rồi đưa tao mảnh còn lại ngay."

Ai biết thằng Porsche giờ này nó có ở trong phòng không?!

Nhanh chân trở về phòng, em thầm cầu nguyện thằng khứa kia nên ở trong phòng ngay lúc này. Lúc nãy Porsche đi với hội thằng Arm, em còn không biết cậu chủ có lôi kéo tụi nó đi đâu không, khả năng cao lắm, thề, trong đầu không ngừng lẩm bẩm số mình không thúi đến thế đâu. Đẩy cửa vào phòng, Pete cảm giác như giẫm phải bom xịt, thằng quỷ khốn nạn mà mình muốn tìm nhất khi này lại không thấy đâu. Nhìn quanh phòng một chút, hai mắt em lập tức mở lớn khi nửa tấm bản đồ còn lại nằm trải ra trên bàn. Nhanh chân gấp bản đồ cho vào túi, Pete nhìn qua cửa sổ xuống sân cỏ được thắp đèn chung quanh, không ngoài dự đoán khi thấy cậu chủ cùng mấy đứa bạn chơi đùa bên dưới.

Ủa khoan, thằng Porsche đâu?

Khựng lại bước chân, rất nhanh em ra khỏi phòng, cậu Kinn quan trọng hơn, lát về tìm nó sau.

Đứng sau một thân cây nhìn lên bóng dáng Pete vừa biến mất khỏi khung kính cửa sổ phòng ngủ, Porsche chậm chạp xoay bước, ẩn sâu hơn vào bóng đen của thân cây to lớn xum xuê cành lá đổ xuống dưới ánh đèn vàng từ cột đèn cao bên cạnh phát ra. Chỉ cần bước khỏi đây vài bước liền tới bên hồ cá koi chỗ tụi Tankul đang làm mấy trò con bò, nhưng cậu không làm thế. Cầm điện thoại trong tay, cậu nhìn dòng tin nhắn được gửi đến nửa tiếng trước:

{ Chút nữa nói chuyện. }

"?"

Không phải vừa gặp nhau chiều nay à?

Nghĩ vậy, cậu vẫn chờ thêm một chút. Không bao lâu, điện thoại liền đổ chuông. Nhấc máy bên tai, Porsche tựa lưng vào thân cây sau lưng, cả người gần như chìm vào bóng tối.

"Alo?"

[ ... ]

Đầu kia truyền tới một dọc tiếng thở phì phò nặng nhọc, còn có tiếng quát tháo xa xa, bên đây có thể không nghe rõ nhưng bên kia chắc chắn không thể không nghe.

"Này, có nghe tôi nói gì không vậy?"

Cậu nhăn mày, không lẽ ngài Kan lại đánh Vegas?

Nhắc đến chuyện này, càng khiến tâm tình buồn bực thêm. Hắn quá tôn sùng ba mình, điều mà Porsche không thể nào hiểu được khi có một người ba luôn lôi con mình ra trút giận bằng cách bạo hành. Cậu biết mình không thể xen vào quan hệ ba con nhà họ, nhưng chứng kiến bạn tốt bị đánh đập dã man cũng rất ư là cáu! Lần đầu tiên Porsche thấy Vegas bị ngài Kan đánh là gần một tháng sau khi hắn cứu cậu về, khi cậu còn trong thời gian hồi phục chấn thương, đó cũng là lần đầu tiên cậu vùng lên đẩy ngài Kan ra bảo vệ hắn. Chắc chắn không phải chức vụ gì, hành động của Porsche khi ấy hoàn toàn làm theo bản năng.

[ Không...chỉ muốn gọi anh thôi... ]

"Đừng có chối."

Siết chặt điện thoại, Porsche mím môi trước tiếng mắng chửi lúc xa lúc gần kia. Là giọng ngài Kan. Lại chuyện gì nữa chứ?

Quỳ gối trên sàn phòng, Vegas quệt tay lên thái dương chùi đi dòng máu đang chảy xuống, chỉ để nó quện cùng mồ hôi rỉ ra từ trán càng thêm nhem nhuốc. Đầu gối hắn sưng đỏ đau rát vì phải quỳ quá lâu, kèm theo cơn đói chưa ăn gì sáng giờ càng khiến hắn choáng váng. Nếu không phải ban chiều hắn cố gắng ra gặp Porsche, là Nop đỡ hắn ra, vì không muốn Porsche thấy được gì nên hắn mới tự đi khi xuất hiện trước đối phương, chắc chắn không phải quỳ thêm như vậy.

"Nó chỉ là một đứa vệ sĩ, mày quan tâm nó như thế làm gì?"

"Sao tao lại có đứa con không biết xấu hổ như mày chứ?!"

"Mày bảo vệ nó một lần, tao liền đánh chết mày một lần!"

Chính gia không phải Kinn và Tankul cũng rất bảo vệ đứa tên Pete đó sao? Tại sao hắn muốn bảo vệ một người lại không được?!

Từ ngày đem Porsche về Thứ gia, số lần Vegas bị bạo hành bởi đủ thứ lý do giảm hẳn, vì bảo vệ Vegas mà Porsche cũng xui xẻo bị ngài Kan không ưa ngang. Ở Thứ gia không ai dám ra mặt cho Vegas, có chăng là Nop nhưng rất ít, dẫu sao không ai muốn bị gia chủ Thứ gia giận chó đánh mèo lên đầu. Macau toàn bị Vegas đẩy đi, thứ đệ khống như hắn sao dám để em mình chịu trận thay cho được?

Nhưng...

[ Porsche. Trở về. Càng sớm càng tốt. ]

Đúng nửa đêm vào buổi đấu giá, lập tức trở về.

"... Được."

Bình tĩnh cúp máy, Porsche nhìn ngày tháng hiển thị trên điện thoại như đứng trước tường lửa, càng thêm nôn nóng trở về hơn. Ngài Kan chắc chắn không đánh con trai mình lúc cậu còn ở đó, bắt buộc phải là lúc cậu đi vắng. Lo lắng luẩn quẩn trong đầu, tiếng gọi xa xa truyền đến cũng không nghe, đến khi Tankul vỗ bốp trên vai cậu một phát mới hoàn hồn.

"Hừ, trốn trốn cái gì, ra chơi với tao nhanh!"

Lúc này Porsche thật sự không có tâm trạng chơi đùa, thêm phần mệt mỏi, chỉ biết cười gượng lấy cớ từ chối muốn về phòng. Nhưng Tankul là ai chứ, anh giãy nảy một hai phải kéo cậu vô chơi bằng được.

" Nay mày bị sao thế? Ngày thường mày nhiệt tình lắm mà!! Àaaa, hay mày có phiền muộn gì hả?? Kể đi kể đi, Tankul này ngoan ngoãn lắng nghe!"

Khoé môi co giật, Porsche liếc mắt một cái, Tankul đang ngồi xổm xuống đất khoanh tay cực kỳ nghiêm túc, hất mặt ra hiệu với cậu. Bất lực ngồi xuống theo anh ta, Tankul chợt quay lại, xua tay kêu bốn đứa kia về.

"Tao có chuyện riêng muốn nói với Porsche, tụi mày không được nghe! Đều về cả đi!"

Tankul nhìn chằm chằm đứa vệ sĩ nhà người ta gần tháng nay ngồi đối diện mình, nhìn đến nỗi người ta sởn gai ốc, lúc này mới lè nhè hỏi:

"Nói đi nói đi, chuyện gì thế hả?"

Suy nghĩ làm sao để nói với cậu cả, Porsche liếm môi rồi nói:

"Là bạn tôi bị đánh."

Nói thế cũng đúng nhỉ.

"Bạn mày?? Có phải mấy đứa tao gặp trong quá bar mụ Yok lần trước không? Ừm ừm, tên gì nhỉ, à, phải Jom Tem không? Tụi nó bị ai đánh?? Tao ra bảo kê cho!"

"Không phải..."

Người này căn bản cậu không bảo kê nổi, cũng không muốn bảo kê!

"Thế hả? Vậy ai nữa? Há, tao biết rồi nhé, mấy đứa kia chỉ là đồng nghiệp chung quán thôi, có phải mày có bạn thân không?! Tao biết mà, là bạn thân nên mày mới sầu não như vậy, giờ mày bị kẹt đầu ở đây, tất nhiên không thể chạy đi gặp nó rồi! Đừng lo đừng lo, nói đi, tên nó là gì, tao kêu Pete đi gánh cho!"

Porsche muốn cười lắm nhưng cười không nổi. Anh ta có biết mình đang nói gì không vậy?

Tankul một khi muốn quấn ai rồi là quấn lấy quấy rầy không thôi, ngay lúc Porsche thấy mình sắp phun tên người kia ra, giọng thằng Pete í ới xuất hiện đối với cậu như ngưỡng thiên đường.

"Porsche! Porsche ơi mày đâu rồi? Cậu Kinn muốn gặp mày!"

Được rồi, là ngưỡng địa ngục thì có.

Quăng Tankul lại cho Pete, cậu hỏi:

"Ở đâu?"

"Phòng làm việc."

"Khônggg! Porsche mày không được bỏ tao! Mày còn chưa chịu nói tao là ai mà! Cấm mày chạy! Đứng lại đóoo!"

Dù Tankul gào thảm thiết banh phổi cỡ nào cũng không đổi được cái xoay đầu của Porsche, thật xin lỗi, cậu còn bắt buộc phải đi gặp một tên khốn, không thể ở lại cùng anh ta được.

Dùng thang máy lên tầng cao, "ting" một tiếng tới nơi, Porsche bước ra, thuộc làu làu cái đường ngày đi tám lần thẳng tiến đến trước phòng làm việc ai kia.

"Cậu Kinn."

Im ắng.

Porsche đứng đợi, đợi tận 10 phút, bên trong vẫn không có dấu hiệu nào cho thấy có người. Cậu nhếch mép, muốn chơi tao à? Vậy tao biến đây.

Vừa dợm bước định lượn đi, sau lưng liền nghe tiếng cửa mở, không ngoài dự đoán khi bản mặt khó ưa của cậu hai Chính gia lù lù trước mắt.

"Thái độ gì đấy?"

Kinn hầm hầm hỏi.

Thái độ? Đâu, đâu có đâu, ủa ai biết gì đâu.

"Tôi tưởng cậu Kinn không có trong phòng nên tính quay về ạ."

Porsche quay lại cong lên hai mắt lẫn đôi môi, lớp khẩu trang bên ngoài thoáng động, Kinn nhướng mày, hừ, đừng có mơ xài chiêu mỹ nhân kế với anh, chả có tác dụng gì đâu.

Anh xoay người bỏ vào trong, Porsche cũng te te vào sau, đóng cửa lại.

"Nói đi, chuyện gì?"

Vừa vào, Porsche liền trở mặt 180°, nào còn vẻ mặt lấy lòng ngọt xớt vừa rồi.

"Hừ, biết ngay mày chẳng bị sao mà."

Kinn quay lại đối diện cậu, hai mắt quét từ đầu xuống chân, lặp lại vài lần như thế khiến Porsche cực kỳ không thoải mái, liền gắt gỏng mở miệng:

"Ý gì đấy? Đi kiếm tình nhân của mày mà nhìn kiểu đó!"

"Mày ngại hả?"

Kinn cười nhạt, tay rót một ly rượu đưa lên môi, chất lỏng đỏ sậm trong suốt sóng sánh trong ly theo động tác nâng ly của anh từ từ thấm vào bờ môi chảy xuống cổ họng. Trong lúc đó, mắt Porsche dán chặt vào cần cổ ngửa ra của Kinn cùng yết hầu nhịp nhàng chuyển động lên xuống, lại nhìn lên ly rượu Kinn đang uống, bất giác cuống họng có chút khô.

Muốn uống...

Dường như đọc được ý nghĩ của cậu, Kinn từ từ hạ ly xuống, rượu bên trong đã vơi đi một nửa, tay lắc nhẹ ly nhìn cậu: "Tới?"

Đây là tình huống gì vậy?

Porsche lười nghĩ nhiều, bước tới trước mặt Kinn. Cậu nhìn vẻ mặt ngạo nghễ của Kinn, một tay giật xuống khẩu trang, tay kia bất ngờ chụp lấy tay đối phương, dưới ánh mắt kinh ngạc của anh mà kéo tay anh lên, ngẩng đầu chạm môi vào chính xác nơi Kinn vừa đặt miệng vào, để từng chút từng chút rượu một rót xuống cổ họng khát khô. Lại tiếp tục nheo nheo hai mắt, bên môi cong lên, một dòng rượu đỏ theo đó lăn dài xuống cằm, trượt qua xương quai hàm dọc xuống cổ.

Lúc này đến lượt Kinn thấy khát, tầm mắt tối sầm theo con người đối diện đang uống rượu ngay trên tay mình.

Ha, sao cậu có thể không thấy cách Kinn nhìn mình lúc này chứ?

Cổ họng vừa khát, hành động tiếp theo của Porsche trực tiếp chập mạch bình tĩnh của anh. Porsche nhẹ nghiêng ly rượu lên một chút, vươn lưỡi liếm môi dưới ướt át, ánh mắt cũng mang theo sương mù nhìn anh.

"Kinn, rượu ngon đấy."

"Rầm" một tiếng, nháy mắt Kinn đẩy Porsche vào tường, ly rượu rớt xuống vỡ ra trên đất, hai tay đặt hai bên, cố tình không cho cậu đường ra.

"Mày cố tình?" Kinn lúc này thật sự rất nguy hiểm, không phải kiểu nguy hiểm cậu thường thấy mỗi khi anh ta nổi điên với cậu mà là một sự nguy hiểm rất khác, rất kích thích. Anh lướt mắt xuống đôi môi đỏ lên ẩm ướt, lại dời lên đôi mắt đang nhìn anh khiêu khích, bao nhiêu ý muốn tra hỏi thân phận của cậu ban đầu đều bay biến, chỉ để lại duy nhất một suy nghĩ: tao muốn nó phải nằm dưới thân mình, ngay, bây, giờ!

Nghiêng đầu quan sát nét mặt của Kinn, cậu nhẹ nhàng mỉm cười, cố tình bày ra dáng vẻ câu dẫn của mình. Porsche thừa biết mình đẹp, biết cách lợi dụng vẻ đẹp này làm gì, vài lần 419 với những cô nàng tìm tới quán bar vì cậu cũng vì mặt tiền này đấy thôi. Một khi vào bar, ai lại không ấn tượng bởi một thằng con trai vừa good boy vừa fuck boy đâu chứ? Các nàng đều vung ra không ít tiền chỉ để qua một đêm với cậu cũng như được thấy gương mặt này - thứ luôn được khẩu trang che giấu trong lúc phục vụ khách - không phải rất tuyệt vời sao?

Tuy bày ra vẻ mặt này với đàn ông không phải chưa từng làm nhưng không đếm qua một bàn tay, và lần này với Kinn chắc chắn là lần táo bạo nhất!

Đã làm phải làm tới bến, không biết là do rượu mạnh vừa vào hay là nguyên ngày nay quá bức bối muốn tìm chỗ giải toả, Porsche giả vờ dựa sát, nâng tay đặt lên tay Kinn, mấy đầu ngón tay từ từ bước lên theo cánh tay Kinn, nơi nào ngón tay chạm qua, nơi đó liền râm ran nhè nhẹ, đến khi hơi thở của Kinn dần thay đổi, bèn dừng lại bên hõm vai anh.

"Mày "yếu" đến thế à?"

Porsche khúc khích, chọt thẳng vào lòng tự tôn của ai kia. Kiềm chế ham muốn đè người ra làm ngay và luôn, không được, Porsche sẽ tát anh ngay và luôn, Kinn cuối mặt để đầu mũi cả hai chạm nhau, để ánh nhìn xoáy sâu vào mắt Porsche, một tay chậm rãi đặt lên hông đối phương, trầm khàn cất giọng:

"Nói năng cẩn thận, Porsche."

"Thôi nào, cậu Kinn gọi tôi đến đây không phải có việc sao?"

Porsche khẽ cười lướt tay kia lên má Kinn, cảm thấy rất thích chất giọng vừa rồi của anh ta. Cậu...

Muốn nghe lần nữa.

Bóp nhẹ bả vai anh, không ngoài dự đoán, âm thanh kia lần nữa vang lên để lại dư chấn trong lồng ngực.

"Không cần nữa."

A, tuyệt.

Cậu phát nghiện với giọng nói này. Nó nghe tuyệt hơn nhiều so với mấy tên đàn ông kệch cỡm trong bar muốn quấy rối cậu.

Nhìn từ hướng của Kinn xuống, vì Porsche phần nào đang dựa vào người nên anh càng thấy rõ hơn những gì mình muốn thấy, gương mặt hút hồn, đôi mắt cong hình trăng khuyết, đuôi mắt tựa móc câu, môi đỏ ướt át hơi hé, trượt xuống cần cổ thon dài cùng bộ độ kín cổng cao tường, vòng eo thon cùng vùng hông săn chắc trong tay anh, đến đôi chân dài đang chen vào giữa anh. Mẹ nó, anh rủa thầm, nói Porsche là vệ sĩ, chi bằng là một sinh vật cực kỳ am hiểu gợi lên dục vọng con người. Trước giờ Kinn toàn là người nắm quyền chủ động, đây là lần đầu tiên anh bị con người trước mắt khơi gợi tất cả.

"Kinn~."

Anh hít sâu, nhẫn nhịn nhìn vào gương mặt ghi to hai chữ "cố ý" của Porsche.

Cậu nghiêng đầu bên cổ anh, hé môi cắn lấy cà vạt từ từ kéo ra. Nhìn yết hầu Kinn lên xuống một trận, cảm giác kích thích trong người càng thêm mãnh liệt bèn nhìn lên, thấy Kinn đang quan sát mình, Porsche nhả cà vạt trong miệng ra, nhẹ nhàng cắn môi trước khi vươn lưỡi liếm qua nó, càng khiến môi cậu thêm đỏ, thêm nhục dục trong mắt đối phương.

Hai tay Kinn bên eo Porsche run lên nhè nhẹ.

"Porsche."

Lần này anh rướn người tới, gần đến mức cảm nhận được hơi thở của đối phương, hơi thở trầm trọng, lại vẫn không có động tĩnh gì thêm.

Còn nhịn nổi? Xem ra kiên nhẫn hơn cậu nghĩ.

Không khó đưa ra quyết định lúc này, Porsche tiếp tục lướt tay từ vai Kinn đi lên, chậm rãi ma sát, nấn ná bên cổ rồi lướt ra sau tai, đầu ngón tay liền vuốt nhẹ. Một tiếng thở thêm phần nặng nề từ Kinn thoát ra, hai tay bắt lấy hông Porsche di chuyển lên trên, yên vị trên eo cậu.

"Porsche, tao không nói hai lần."

"Thế à?"

Cậu lấp lửng đáp, bàn tay để bên má Kinn lúc đầu thoắt cái dời xuống cổ, trước ánh mắt tràn đầy cảnh cáo của Kinn, Porsche ngước lên mỉm cười, vuốt vào yết hầu nhô ra của đối phương.

Sợi dây lý trí trong Kinn đứt phựt.

Lùi bước tách ra khỏi Porsche, cậu còn chưa kịp tiêu hóa hành vi của Kinn thì anh đã nắm chặt tay cậu kéo mạnh về phía cánh cửa nối liền với phòng ngủ bên tường. Đóng sầm cửa lại sau lưng, Kinn nắm quyền chủ động đẩy lùi cậu về phía giường. Hai chân lảo đảo không vững, Porsche loạng choạng nương theo Kinn, ngay khi tay Kinn vừa túm cổ áo cậu muốn kéo ra, cậu liền chặn tay lại.

"Đợi đã!"

"Cái gì?"

Anh gầm gừ, mở miệng khiêu khích: "Mày sợ rồi? Đừng quên ai là người gây chuyện trước!"

Cậu lơ đi câu nói của Kinn, hỏi ra một câu:

"Chúng ta là gì?"

"?"

Nhìn mặt Kinn chả có gì ngoài việc muốn giải quyết, Porsche lập tức hỏi lại:

"Tôi hỏi, chúng ta là gì? Trả lời tôi!"

Porsche không xưng hô "mày tao", hai người dường như trở lại khoảng thời gian trước khi Porsche đến làm vệ sĩ tạm thời trong Chính gia. Kinn nhìn thẳng vào mắt Porsche, hai chữ "tình nhân" bị anh nuốt trở lại, thấp giọng trả lời:

"Tình một đêm."

Nhẹ nhõm thở ra, lúc này, cậu thả lỏng người, câu tay ôm cổ Kinn hôn lên môi anh.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top