Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

56

• Kinn •

Tôi ngồi yên một chỗ lặng nhìn Porsche nhắm nghiền hai mắt. Tinh thần mệt mỏi của Porsche kết hợp cùng thuốc ngủ, không bao lâu đã ngủ say. Tay em vẫn đan chặt vào tay tôi, dường như hành động một cách vô thức kể cả khi dùng thứ thuốc khiến đầu óc con người tạm thời tê liệt một thời gian.

"Porsche."

Tôi gọi tên em, xác nhận em đã thực sự ngủ rồi, sau đó đẩy vai em nằm ngửa ra giường. Có vẻ Porsche đã biết trước việc này, hẳn rồi, dù sao tôi ám chỉ rõ rệt như vậy, thế mà vẫn ngoan ngoãn uống thuốc tôi đưa cho.

Đúng, tôi muốn xem vết thương trên người Porsche. Em không muốn cởi áo cho tôi xem, vậy thì tôi tự làm.

Tôi rút dây áo, đẩy vạt áo sang hai bên. Cơ thể Porsche bất ngờ tiếp xúc khí lạnh hơi run lên, nhưng không bằng một phần mười cơn lạnh xâm chiếm tôi khi thấy được thân mình em. Tôi bật đèn giường để thấy rõ hơn.

Porsche nằm nghiêng đầu trên giường, vai, ngực, bụng phơi bày trước mắt tôi. Băng gạc trên người Porsche chỗ trắng tinh, chỗ nhuộm màu đỏ hồng nhàn nhạt. Nghiêm trọng nhất là ở bụng dưới, tôi nhẹ nhàng chạm vào lớp băng đỏ thẫm, cảm nhận đường chỉ may hằn dưới tay tôi. Lúc tôi đụng vào đó, Porsche nhăn mày, hơi thở trở nặng trông thấy dù đã dùng thuốc ngủ. Tôi dời tay mình sang những vết thương khác, ngoài trừ nhẹ hơn bụng dưới toàn máu thì chẳng có gì dễ nhìn cả.

Mỗi lần tôi chạm vào vết nào bị dính chút máu, cơ thể Porsche đều sượng lại một chút. Có vẻ thuốc chưa ngấm lắm. Không sao, một lát nữa sẽ không còn phản ứng thôi.

Kéo lại áo cho Porsche, tôi chuyển xuống chân vén tà áo lên. Tôi lướt tay từ cổ chân lên bắp đùi, vô số vết thương lớn nhỏ ma sát dưới tay tôi, qua ánh đèn càng hiện rõ bộ dạng của chúng hơn.

A, điên mất thôi.

Tôi trùm chăn lên người Porsche, ém góc chăn kỹ càng. Ánh đèn vàng trên đầu tủ hắt lên nước da mật ong khiến nó óng lên tựa hổ phách. Hàng mi dài run nhẹ như cánh bướm lay động, đôi môi khẽ hé, gương mặt đẹp đẽ hằn sâu trong tâm trí nghiêng về phía tôi. Tôi lặng lẽ lướt tay trên gương mặt ấy, xoa nhẹ gò má. Sắc mắt Porsche nhợt nhạt, bờ môi cũng không hồng nhuận như trước, yếu ớt thoát ra từng hơi thở.

Tay Porsche đặt xui theo người. Tôi cầm bàn tay em, hôn lên từng đốt ngón tay, nhẹ nhàng, sợ hãi làm em thức giấc. Tôi ôm lấy mặt em, cúi đầu hôn nhẹ đôi môi hé mở, run rẩy không nỡ rời đi. Nhưng tôi biết mình không thể. Tôi buộc phải đi. Porsche là biến số đặc biệt xen ngang cuộc đời tôi, không có nghĩa tôi sẽ vì em từ bỏ tất cả mọi thứ. Dù chuyện đó có phải làm em tổn thương chăng nữa. Có thể tôi sẽ giảm thiểu thương tổn xuống mức thấp nhất, tôi không biết, và tôi không dám nghĩ quá nhiều đến chuyện tương lai. Ít nhất, em đang nằm trong tay tôi, đang ngủ, và an toàn.

Lại cúi đầu ấn môi lên trán vầng trán nhẵn mịn, tôi vuốt tóc em một lúc nữa, sau mới đứng dậy ra ngoài.

Tin nhắn của Big hiển thị trên màn hình.

"Canh chừng cẩn thận."

Tôi hất hàm với Arm. Ngoài trừ Arm, tôi còn để lại vài đứa vệ sĩ nữa, mục đích bảo vệ người trong phòng cho tốt. Porsche sẽ không tỉnh dậy, ít nhất cho tới chiều mai. Vừa đủ thời gian cho tôi làm những việc cần thiết.

Mở lên điện thoại, tôi nheo mắt nhìn tin nhắn đính kèm định vị được gửi đến. Xét theo thời gian thì là lúc tôi dẫn Porsche rời đi. Rốt cuộc cũng quyết định rồi sao? Xem ra tôi có thể rút ngắn thời gian kịp thời trở về đánh một giấc thật ngon.

Big chờ sẵn bên ngoài. Xe chở đến nơi theo địa chỉ sẵn có. Tôi đã cho các vệ sĩ tới địa điểm này trước sau khi bắt được Kern, dễ dàng khống chế được toàn bộ.

Giữa lòng thành phố xa hoa hiện đại, con hẻm nhỏ hẹp tăm tối không khác nào cách ly với thế giới. Dùng hai chữ "con hẻm" để nói là đã nói giảm nói tránh rồi, vì nó chẳng khác gì khe hẹp giữ hai bức tường, muốn đi qua phải lách người mà đi, còn mang theo mùi ẩm mốc.

Qua con hẻm chật hẹp, cách đó không bao xa, căn nhà xập xệ hiện ra trong đêm dưới ánh sáng trắng từ cây đèn điện do chúng vệ sĩ treo lên. Khoảng sân bẩn khỏi bàn, bầy hầy nhớp nhúa không thể tả, không khác nào bãi phế liệu công cộng bỏ hoang, không thiếu thứ gì.

Big lên trước mở cửa. Trong nhà có hai vệ sĩ khác chờ sẵn, cúi đầu chào tôi. Đóng lại cánh cửa sau lưng, một người tiến lên sờ soạng tủ gỗ đen kịt bên tường đối diện. Tiếng xê dịch chậu sứ trên đầu tủ rơi vào tai tôi, chớp mắt căn nhà rúng động một trận. Big nhanh tay đỡ lấy tôi: "Cậu Kinn cẩn thận!"

Âm thanh đổ vỡ lăn lóc đi kèm cơn địa chấn. Đến rất nhanh, đi cũng rất nhanh, mọi thứ trả về yên ắng ban đầu.

"Hướng này ạ."

Big đi trước, hai vệ sĩ còn lại theo sau che chắn cho tôi. Băng qua hành lang cũ kỹ tối tăm, phía trước xuất hiện một khung cửa hình vuông trống không. Bên kia khung cửa là một nơi hoàn toàn khác.

Đúng nghĩa tường đồng vách sắt, đường đi kéo dài như một đường hầm ngầm dưới lòng đất dẫn chúng tôi đến một cầu thang đi lên. Bước hết bậc thang, thứ đầu tiên tôi thấy là dãy phòng giam nằm phía bên phải. Qua lớp song sắt đen, phòng giam nhỏ hẹp ngoài trừ hai tấm ván gỗ kê hai bên tường thay cho giường ngủ thì không còn gì khác. Tuy vậy, căn phòng sạch sẽ lạ thường, không hề giống nơi giam giữ thế nào. Lại băng qua vài ngã rẽ, nơi giam người đúng nghĩa cũng xuất hiện. Đương nhiên người bên trong đều đã được đưa đi, nhưng thứ mùi ô uế cùng vết tích bẩn thỉu bên trong đã xác minh điều đó. Nếu tôi không sai, hẳn đây mới là chỗ bắt giữ những người xấu số đem đi trao đổi buôn bán. Nội tạng hoặc xác thịt, chẳng có cái nào dễ chịu hơn hết.

Tôi cùng ba vệ sĩ đi bộ thêm chục phút nữa, cuối cùng lối vào đại sảnh xuất hiện trước mắt. Vừa bước vào, xung quanh lập tức khiến tôi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh chuyển thành buồn cười tột độ.

Ngoài mặt tỏ vẻ cực kỳ kinh tởm cũng như căm hận Theerapanyakul, thế mà xây dựng căn cứ bí mật của mình gần như đúc một khuôn với toà nhà Chính gia. Vừa muốn hủy hoại vừa muốn chiếm lấy dòng họ này, tôi chưa từng thấy ai hành xử điên cuồng khờ dại như thế.

Vệ sĩ của gã người bị giết chết, người bị bắt sống tra khảo, tất cả đều nằm trong tầm kiểm soát. Để hai vệ sĩ kia lại, một mình Big cùng tôi vào thang máy lên lầu. Cửa thang vừa mở, không khó để nghe vài âm thanh ướt át truyền vào tai.

Big cúi đầu, vẻ mặt nhẫn nhịn muốn nôn, tôi liếc thấy, không khỏi thông cảm cho nó. Nếu là ai khác thì Big không có biểu hiện vậy đâu, dù sao nó đã theo tôi còn lâu hơn cả Pete, hiểu quá rõ mấy âm thanh kiểu này. Nhưng đối tượng lần này...là cặp ba con ruột thịt. Đổi thành bất cứ ai cũng có biểu hiện trời đất sụp đổ như Big mà thôi. Tôi không nỡ để Big phải chứng kiến trực tiếp nên vẫy tay bảo nó chờ bên ngoài, bản thân mở cửa vào phòng.

Tiếng xích sắt leng keng cùng tiếng va chạm thân thể, âm thanh rên la của hai con người trúng thuốc kích dục không ngừng quấn lấy nhau trên giường. Có vẻ hai người chưa nhận thấy sự có mặt của tôi. Tôi đảo mắt quanh phòng không sót chỗ nào, suy nghĩ xem nên ngồi đâu để có thể xem bộ phim rape sex loạn luân trực tiếp đang đến hồi cao trào. Không biết tôi có nên quay chụp lại đem về cho anh em coi chung không nhỉ?

Dù sao cảnh tượng này...con mẹ nó quá tuyệt vời.

---

Third

"Tại mày! Tất cả đều tại mày! Xem xem tao có chơi chết mày không!"

Kern đỏ mắt gầm lên, bóp cổ Edward trong khi bên dưới không ngừng cầy cấy vào người con trai mình. Rõ ràng gã đã thành công! Gã đã lên kế hoạch từ lâu, gã đã chờ đợi khoảnh khắc này suốt ba mươi năm! Nhưng tại sao lại thất bại?? Tại sao đám Mafia Ý lại trở mặt, tại sao đám người Chính gia lại xuất hiện phá hỏng mọi thứ?! Nếu không phải thằng ngu này ham mê cờ bạc say xỉn rượu chè làm hỏng tất cả, gã đã nắm chắc chiến thắng trong tay!

"Khụ... A...tại ông..."

Người nằm dưới không nói được câu nào hoàn chỉnh, trợn mắt há mồm trước cơn đau xé rách thân thể làm đôi. Vừa bị Kim cùng Porschay đánh đập cắt xẻ một trận sống dở chết dở, lại bị bắt lại dùng thuốc lên giường cùng ba ruột, đau đớn nghiền ép thân thể nhân lên gấp mười lần. Edward trước giờ ngạo mạn, dù ba hắn có trừng phạt cỡ nào cũng chưa bao giờ phát điên muốn lấy mạng hắn như lúc này. Nếu như hắn là con gái, không nghi ngờ gì ba hắn sẽ làm hắn mang thai sau đó bắt hắn phá bỏ nó.

"Tại tao?" Kern gầm gừ. "Đó là do mày! Tại sao không ai trong chúng bây thuận theo tao cả?! Tao là ba mày! Việc của mày là nghe theo tao tuyệt đối, chứ không phải vì con bạc nghiện ngập lôi kéo mày phá hủy mọi công sức của tao!"

"Tao đã bao giờ đối xử tệ với mày?? Tao cho mày sống chung với đám vệ sĩ để rèn luyện chính bản thân mày! Mày nghĩ lúc trước lão già khốn kiếp kia đối xử với tao ngang hàng như Korn và Kan hả? Không! Lão còn chẳng xem tao như con người! Suốt ngày tao phải đi theo thu dọn tàn cuộc cho hai thằng ôn đó, phải làm biết bao nhiêu thứ mới vượt lên để lão công nhận tao là người thừa kế! Sau đó thì sao?"

Kern càng nói càng kích động. Gã lật người Edward lại, ép đầu hắn xuống tiếp tục việc quan hệ hoang đường này.

"Dù tao làm bao nhiêu thứ, lão cũng không xem tao là người nhà Theerapanyakul! Rõ ràng người là do nó giết! Tại sao lại thành tao làm?! Chỉ một câu đổ tội không có căn cứ liền đuổi tao đi! Không lẽ bao nhiêu năm cống hiến của tao không bằng một câu đổ tội của thằng Korn ư? Nếu đã không xem tao là con, tại sao ban đầu còn nhận nuôi tao về??"

"Đó là chuyện của ông, không phải của tôi!"

Edward bị ba mình chèn ép quá lâu, lúc này thật sự không chịu nổi lên tiếng phản kháng. Phía sau thúc mạnh đau điếng khiến hai mắt hắn trợn ngược, mặt mày đỏ au há mồm thở dốc. Chất lỏng nóng hổi tràn vào trong người đánh sập toàn bộ kiên cường hắn chống giữ bấy lâu. Bất chấp hoàn cảnh, hắn cố gắng vặn người đối mặt với ba ruột hét lên:

"Ông nào xem tôi là con? Ông đối xử với tôi còn không bằng đám vệ sĩ bẩn thỉu! Còn xem tôi như chỗ phát tiết giống mấy con đĩ bán thân! Ông thích chửi bới thích phát điên, thằng khốn nhà ông đi mà vào các ổ mại dâm, dám chắc đám dơ bẩn đó sẵn sàng ngậm tiền tùy ý để ông làm gì thì làm!"

"Chính ông tự đi đàm phán với tụi mafia Ý, bây giờ bọn chúng trở mặt lại quay qua trút giận xuống người tôi! Ông hứa hẹn nhưng không làm được, đổi thành tôi thì tôi cũng tát vào mặt ông như thế! Do ông ngu xuẩn cậy mạnh, ai mà cứu cho được?"

Bạt tai giáng thẳng xuống mặt Edward mạnh đến mức lệch đầu hắn sang bên, máu mũi máu mồm thi nhau tuông ra. Nào còn gương mặt điển trai hút hồn, giờ chỉ có mặt mũi của một kẻ điên bị đánh toét máu.

"Mày dám chửi cả ba ruột của mày? Tao nuôi mày hơn ba mươi năm để mày vặn lời tao thế hả?"

Hai mắt Kern đỏ lên, bàn tay run bần bật không ngừng đấm xuống người con mình.

"Con mẹ mày cũng chống cự tao như mày! Con điếm đó! Đã mang thai mày mà còn muốn đâm sau lưng tao! Tao bị đuổi khỏi nhà Theerapanyakul một phần cũng do nó! Nếu không có lũ khốn đó ngăn cản, tao đã xé xác mẹ mày ngay trên giường sinh rồi, làm gì tới lượt mày được moi ra khỏi người con ả dơ bẩn đó!"

"Mày không biết, haha, mày không biết!" Kern cười to, bắt cằm Edward nhìn thẳng vào mắt mình. "Nó chạy trốn! Hai thằng nhãi nhà Theerapanyakul giúp nó chạy trốn, còn mai mối nó với một người đàn ông khác! Và tụi nó có con đấy!"

Đồng tử trong mắt Edward co lại. Câu hỏi ngắn ngủn vài chữ của Porsche lần nữa cất lên trong đầu, đánh thẳng vào mọi giác quan.

"Bất ngờ chứ? Tao không có được con điếm đó, vậy thì tao sẽ có tất cả những đứa con của nó!" Ánh mắt Kern tràn đầy điên cuồng bệnh hoạn. Gã sờ soạng một cách mạnh bạo cơ thể Edward, nhắm mắt rên rỉ hưởng thụ tiếng thét đau đớn truyền vào tai. "Mày, và nó! Mày biết "nó" chứ??"

"Tao đã cưỡng hiếp nó ngay hôm đầu tiên bắt cóc nó! Một thằng nhãi ranh mà thôi, dám làm gì tao?! Mày chả giống mẹ mày chút nào nhưng nó thì giống! Tao còn có thể vừa làm nó vừa nhìn thành mẹ nó! Sau này nó chạy trốn, thế thì sao, vẫn bị tao bắt về đó thôi! Tao rất hận tại sao nó không phải con tao, tại sao nó không phải con gái! Nếu nó là con gái thì tốt biết bao, tao có thể làm nó mang thai cho tao, ngày ngày dạng chân cho tao lẫn bất cứ tên đàn ông nào đùa bỡn, để nó mang thai hết lần này tới lần khác. Chỉ cần súc sinh trong bụng nó vừa tròn, tao liền phá cho nó sảy!"

"Mẹ mày, người mày luôn ghê tởm cũng chính là mẹ nó! Porsche và mày chính là anh em cùng mẹ khác cha!"

Một tiếng "xoảng" thật lớn làm gã chú ý lại đây.

Kinn đang ngồi trên giường bên cạnh, mặt không đổi sắc chứng kiến một màn lăn giường cuồng nhiệt cùng lắng nghe mấy lời bộc bạch phát tiết của gã, tay cầm đầu chai rượu bị đập vỡ nát phân nửa. Anh nghiêng đầu híp mắt, dáng vẻ biếng nhác xem kịch vui.

"Sao không nói nữa?"

Tao còn chưa đâm miểng chai vào đầu mày mà.

Edward bị ba mình hành một trận còn chưa gượng dậy nổi, Kern đã há hốc mồm sửng sốt từ lâu. Mà Kinn đã sớm nhịn không nổi, phá ra cười to.

"Tự dùng thuốc của chính mình cảm giác thế nào? Đáng ra cháu nên đem mấy tên mà bác chuẩn bị sẵn lên đây vui chơi cùng bác và con trai." Anh lắc đầu ra vẻ tiếc nuối. "Làm sao đây, cháu lỡ kêu người bắn chết hết rồi."

Nháy mắt, Kern phản ứng lại trước, phát điên lao về phía anh. Dây xích căng dài thít chặt cổ gã, bàn tay dùng sức vươn tới cũng không cách nào chạm vào người Kinn.

"Súc sinh! Con của súc sinh chính là súc sinh! Sao mày dám phá hỏng mọi thứ của tao?! Đó là khách hàng của tao! Mày cho rằng làm vậy thì ba mày sẽ khen ngợi mày chắc, nó chỉ muốn lợi dụng mày triệt để thôi! Thứ súc sinh ghê tởm, đáng ra tao nên bóp chết mày từ trong nôi!!"

Kern điên tiết gào thét, giãy dụa năm lần bảy lượt muốn bóp chết Kinn đều bị dây xích quấn cổ lôi ngược về.

"Bác bảo cháu là súc sinh?"

Anh đang nghe chuyện cười thế kỷ gì thế này? Chẳng nhẽ gã còn chưa nhận thức được hiện trạng thê thảm của mình?

Kinn cười hả hê, lau đi giọt nước mắt không hề tồn tại. Đảo mắt sang sợi dây xích, anh cong mắt ra vẻ nghiền ngẫm.

"Nhưng súc sinh thì phải bị nhốt vào chuồng, không thì cũng bị xích lại một chỗ tránh cho cắn bậy. Không phải bác đang tự nói mình đấy chứ?"

Anh nào có làm xằng làm bậy, anh chỉ lấy đồ của gã dùng cho chính gã thôi.

"Không phải bác vừa mắng cháu là súc sinh sao? Vậy bác là gì, con trai bác là gì, người hả? Một người ba đi cưỡng bức chính con ruột mình, một đứa con bất chấp luân thường đạo lý chấp nhận quan hệ với ba ruột như chuyện đương nhiên, chẳng lẽ không phải súc sinh?"

"Con tao, tao muốn làm gì thì làm!"

"Thôi nào," Kinn nhướng mày đổi giọng. Anh không rảnh tiếp tục ngồi nghe chửi bới, "tại sao tôi chưa lấy mạng chó của bác, chẳng lẽ bác không biết?"

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top