Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4: Những ngày sau đó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nói trước chap này rất nhảm đó. Chỉ là về những ngày diễn ra Winter Cup thôi. Con au lười ngại kể nhiều nên chỉ loanh quanh mấy thứ như gặp người này người kia rồi vô địch...bla bla...

Tóm lại, nhảm lắm! Không có gì hay hết. Au cảnh báo rồi đó nha! Đừng có ném đá au nha!

---------------------------------------------------------------------

Cuối cùng ngày mọi người mong đợi cũng đã đến - Winter Cup!!!!!

Vì những ngày cận kề ngày trọng đại đã đến nên mọi thành viên trong Serin (tất nhiên là bên ám sát) đều tấp nập luyện tập...

---------------------Thôi thôi ta tua nhanh nhé------------------------------

"Cuối cùng ngày này đã tới thưa quý vị-Winter Cup!!! Tôi - phóng viên của ABC đang có mặt trực tiếp tại đây. Sau tứ kết, chúng ta còn lại 8 đội : Rakuzan, Kaijo, Shutoku, Yosen, Touhou, Serin, Santeza, Hinazuro..."

Tay phóng viên của hãng abcxyz gì gì đó nói một tràng dài không ngừng nghỉ (mấy cái tên trường au không nhớ cách viết lắm, sai thì bảo au nha; còn hai cái trường cuối cùng là au tự bịa đó)

Sau khi lấy hơi xong, người phóng viên lại làm thêm một tràng khác

" Giờ chúng ta sẽ xem lại bảng thi đấu trên tay tôi. Trận đấu đầu tiên là giữa Serin và Yosen; sau đó Kaijo và Touhou sẽ đấu với nhau; còn lại Rakuzan và Santeza đấu với nhau, Shutoku và Hinazuro đấu với nhau... Chà nghe tên ta đã thấy tò mò về trận đấu rồi. Giờ, không để mọi người chờ thêm nữa, chúng ta sẽ bắt đầu theo dõi trận đấu đầu tiên... Trận đấu giữa Yosen - một trường nổi tiếng về đào tạo sát thủ, nay lại có thêm Murasakibara Atsushi từ thế hệ ác qủy..."

Vừa nói, người phóng viên ấy vừa chỉ tay về phía Yosen. Một đoàn người đi đến, nổi bật nhất là Murasakibara và Himuro. Murasakibara nổi bật vì chiều cao quá ư là khủng khiếp của anh còn Himuro thì nổi tiếng vì........vẻ đẹp quá mức cần thiết của mình (vâng, vâng anh quá chi là...."sát gái" [?!])

" Và đối thủ của họ, Serin - một trường mới nổi đã đập tan đối thủ để vào đến đây!!!!!"

Serin bước ra. Mọi ánh mắt đều tập trung về phía Kagami... Tại sao? Vì mái tóc đỏ nổi bật và khuôn mặt "hình sự" của anh. Kuroko thì sử dụng Misdiraction để tránh ánh nhìn của mọi người, nhưng cô vẫn không thể dấu đâu được sát khí ngùn ngụt đang tỏa ra... Bạn lại thắc mắc vì sao? Đơn giản vì đây không phải Kuroko Tetsuya thật.

Bây giờ, cả hai đội đang nghỉ 15' để khởi động... Khi còn 5' trước khi vào trận đấu, Kuroko đi sang bên Yosen để chào hỏi, đồng thời "gặp mặt" người con trai tóc tím Murasakibara Atsushi kia.

- Rất vui được gặp thưa HLV của Yosen.

- Rất vui được làm quen. Tôi có thể hỏi cậu là ai?

HLV bên Yosen thắc mắc mặc dù biểu cảm vẫn...hung dữ (?!)

- Tôi là Kuroko Tetsuya, cầu thủ bên Serin.

Mới lúc đầu, Murasakibara không để ý lắm tới Kuroko vì cô dùng Misdiraction. Nhưng không hiểu vì Kuroko nói to hay tai cậu thính mà cậu lại nghe được ngay màn giới thiệu "hết sức bình thường" của Kuroko... Ngay lập tức, cậu bỏ ngay gói snack xuống và cơ thể như phản xạ có điều kiện tiến về phía cô.

- Kuro....chin...?

Bán tín bán nghi, Murasakibara không hiểu nổi con người đang đứng trước cậu hiện giờ.

Ngày hôm ấy, cậu đã vô tình làm cô bị tổn thương. Cậu đã mặc kệ cô mà không hề hiểu trái tim cô đang bị đục khoét từng chút một...để rồi cô biến mất ngay trước mặt cậu......

Bây giờ, người ấy đang đứng trước mặt cậu, cậu có thể ôm trọn cô ấy vào lòng....nhưng tại sao.....cậu vẫn thấy cô ấy xa đến vậy...?

Cứ như, người trước mặt cậu không phải là Kuroko Tetsuya mà cậu từng biết vậy...Người tự xưng là Kuroko Tetsuya ấy...chắc chắn không phải..... Kuroko Tetsuya thật....

(hoan hô!!! Anh đoán đúng lắm, Murasakibara!!!!)

- Kuro-chin...đúng không?

- ....

Dù trí lý một mực phản đối đây không phải Kuroko thật nhưng không hiểu tại sao cậu vẫn muốn tin vào cái cảm giác mơ hồ trong lòng...

- Atsushi...

- K-Kuro...chin?

Murasakibara rất bất ngờ vì Kuroko chưa bao giờ gọi cậu bằng tên

- Atsushi...Đừng gọi tên tôi như vậy... Tôi không thích tí nào.

-...?

- Ý tôi là : 'Cậu là một thứ phiền phức nên đừng có làm vẻ quen biết tôi'

- K-

Ngoài việc nói đi nói lại tên Kuroko, Murasakibara không biết phải làm gì khác. Nhìn bóng dáng màu lam nhỏ bé bỏ đi, lòng cậu như bị dằng xé thành trăm mảnh...

"Vậy ra đây là cảm xúc đau đớn khi bị bỏ rơi sao?"

Murasakibara buồn bã ngước về nơi xa xăm nào đó. Bỗng tiếng chuông báo hiệu trận đấu vang lên kéo cậu về thực tại.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Trận đấu diễn ra rất gay cấn và tất nhiên Serin thắng. Mặc dù Kuroko và Kagami gặp rất nhiều khó khăn với Murasakibara và Himuro nhưng cuối cùng Kuroko cũng đã thắng nhờ sử dụng Misdiraction và phối hợp thành thạo với Kagami. Vậy là Serin đã giành được tấm vé để vào vòng trong...

Sau trận đấu căng thẳng giữa Yosen, Kuroko đi mua nước để uống. Tình cờ Murasakibara cũng ở đấy khi đứng đợi Himuro. Thấy cô, Murasakibara quyết định hỏi cô thứ mà cậu đang phân tâm.

Khi cô vừa cúi xuống để lấy nước thì một bóng dáng cao to chặn hai bên cô.

- Cậu không phải Kuro-chin đúng không?

Không dài dòng, không rườm rà mà cậu vào thẳng ngay vấn đề chính

- Hừm... Sao cậu lại nói vậy, Atsushi?

Kuroko thoáng ngạc nhiên nhưng rồi ngay lập tức cô lại hỏi lại rồi nở một nụ cười đầy sát khí

- Kuro-chin sẽ không bao giờ gọi tên mình như vậy.

Không bị khuất phục bởi ánh nhìn của cô, Murasakibara vẫn nghiêm túc tìm cho ra sự việc

- Đúng! Tôi không phải Kuroko Tetsuya mà là Kuroko Satsu.

-?

- Và làm ơn đừng gọi tên của cậu ấy một cách tùy tiện như vậy, Atsushi!

Sau khi để lại cho Murasakibara cả tá câu hỏi cần giải đáp, Kuroko bỏ đi. Cô cũng không quên nhấn mạnh tên của Murasakibara như thể hận con người này đến chết cũng không tha...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Trường Kaijo và Touhou đấu ngay sau đó. Mặc dù là Kaijo thua nhưng nếu Kise sử dụng thành thạo "sao chép hoàn hảo" một cách chính xác hơn thì có lẽ đã thắng... Mà thôi mặc kệ, ta vào nội dung chính nào!!!

---------------Trận đấu giữa Touhou và Serin bắt đầu----------------------

   Khi trận đấu vừa bắt đầu, cả khán đài trở nên im ắng. Cả hai đội đều cố gắng để có thể vào vòng trong. Serin lúc đầu bị lâm vào thế bí nhưng không hiểu vì Touhou đã kiệt sức hay Serin bỗng có thêm động lực chiến đấu mà Serin đã đánh bại được Touhou.

   Vào cái lúc bị đánh bại đó, Aomine Daiki - chủ quân của Touhou đã vô cùng....tuyệt vọng...nhưng trong sự tuyệt vọng đó lại xen lẫn chút gì đó....vui sướng?

 Trong suốt cả trận đấu, Kuroko không nói không rằng không đả động gì đến Aomine nhưng khi đi ngang qua cậu, cô chỉ thì thầm như mấp máy môi, vừa như để cảnh cáo vừa như để con người thật còn lại kia trong cô có thể kìm được những giọt nước mắt đang rơi lả tả trong tâm can cô...

    - Aomine Daiki, tôi sẽ không tha cho cậu vì làm tổn thương "tôi" đâu...

  Lời nói ấy như cái nút khởi động khiến Aomine bật dậy khỏi những cảm xúc thua cuộc, vội vã kiếm tìm nơi giọng nói ấy phát ra. Nhưng có vẻ như mọi thứ đã tan vào đoàn người đông đúc ngoài kia mất rồi...

  Cậu cảm nhận được sự hiện diện của cô ấy, người đã biến mất khỏi mọi người như một cơn gió, dù chỉ là một chút thôi.

   Cái ngày cậu đã mắng chửi cô ấy rồi nói cô thật phiền phức ấy như một cơn ác mộng mãi mãi không bao giờ phai nhòa trong tâm trí cậu. Cậu đã từng ước cậu có thể rút lại những lời nói đó, có thể trở lại cái ngày gặp cô, có thể ôm cô vào lòng để cô không bao giờ biến mất nữa...

   Cô gái đó...chỉ có thể...duy nhất chỉ có thể là...Kuroko Tetsuya...

 

------------------------------

   Cuối cùng, hai đội còn lại trụ vững để có thể vào vòng cuối cùng là Serin và Rakuzan...

   Trước khi vào trận đấu, Kuroko ngước nhìn lên khán đài để tìm mấy cái đầu màu mè và kia rồi....cô đã tìm thấy họ. Có  đủ Kise, Murasakibara, Midorima, Aomine. Bây giờ thì còn dấu dấu diếm diếm gì nữa, cô quyết định công khai mọi thứ luôn. Đến gần phóng viên abcxyz gì gì đó, cô giả vờ muốn được truyền hình trực tiếp chứ thật ra cái cô muốn là nói cho mấy người đang trò chuyện trên kia...

     - Tôi là cầu thủ bên Serin, Kuroko Tetsuya, tôi muốn gửi tới những người "thânquen" của tôi một lời hỏi thăm...

   Tiếng micro vừa vang lên, mọi người trong thế hệ ác qủy đã chuyển chú ý về phía người con gái băng lam trên sân.

   Kise bất ngờ, liên tục lẩm bẩm câu "Kuroko-chi, Kuroko-chi... Đ-Đ-Đ-Đó là....K-Ku-Ku-Kuroko-chi..." Midorima thì "vô tình" đánh rơi lucky item của mình rồi đơ như pho tượng, cặp kính của cậu vỡ tan tành. Aomine thì lờ mờ đoán được nhưng vẫn bất ngờ, không tin được đó là sự thật. Chỉ duy nhất Murasakibara và Akashi còn bình tĩnh. Đơn giản vì Murasakibara đã biết đây là Kuroko từ lâu, còn Akashi cũng ngạc nhiên đấy nhưng cũng nhanh chóng giữ lại vẻ "lạnh lùng" (?!) thường ngày... Đôi mắt dị sắc của anh nhanh chóng lướt qua Kuroko như đang bới móc điều gì đó nhưng vô ích, anh không hề thấy bất cứ gì...

   Akashi Seijuro không phải hạng người dễ chơi gì, một mình anh cũng đủ lật đổ cả Serin. Không chỉ Akashi mà các thành viên còn lại trong Rakuzan cũng không phải hạng vừa.

  Trận đấu lúc ban đầu hoàn toàn nghiêng về Akashi, nhưng nhờ sự phối hợp ăn ý và "một chút" may mắn nhất thời mà Serin cũng giành chiến thắng với tỉ số suýt soát nhau.

   Trận đấu kết thúc....

   Kuroko và Kagami là hai người về sau cùng, lúc ấy mọi người trên khán đài đều đi về hết... Bây giờ chỉ còn thế hệ ác qủy, Kuroko và Kagami mà thôi.

       - Kuroko-chiiiiiii!!!!!!!!

  Kẻ phá tan không khí u ám lúc bấy giờ không ai khác ngoài Kise

     - Tetsu

     - Kuroko
 
     - Tetsuya

     - K-Kuro-chin...

  Những người khác cũng lần lượt gọi tên Kuroko (ôi giời ơi, bộ đây là lễ hội "Gọi tên Kuroko à!")

    Không có tiếng đáp lại. Kuroko vẫn quay đi không nói lời nào... Không khí xung quanh giảm dần... Không ai nói ai rằng, tất cả đều hướng về người con gái băng lam nhỏ bé - người mà đã biến mất khỏi cuộc sống của họ như một cơn gió...thoảng nhẹ nhàng nhưng lại để lại quá nhiều nỗi lòng trong họ...

    Mỗi người họ đều đến với cô ấy bằng mỗi con đường riêng...nhưng họ đều có những cảm tình chung với cô.....

     Đó chính là..."YÊU"...

---------------------------------
---------

   Lần đầu chạm trán, anh - Akashi Seijuro đã có hứng thú với cô ấy, rồi dần dần yêu cô lúc nào không hay...

-----------------------------
-------------

  Lần đầu gặp mặt, cậu - Kise Ryouta đã hiểu thế nào là "yêu từ cái nhìn đầu tiên" và mãi vẫn giữ thứ tình cảm đó...

--------------------------
------------

   Lần đầu chứng kiến, anh - Midorima Shintarou đã tìm thấy người luôn chăm chỉ luyện tập giống mình dù có thế nào rồi âm thầm nảy sinh tình cảm với cô...

---------------------------
--------------

   Lần đầu hợp tác, cậu - Aomine Daiki đã tìm thấy thứ còn thiếu sót trong mình và vô tình lạm nhận cô là người của riêng mình...

--------------------------
--------------

   Lần đầu cảm nhận, cậu - Murasakibara Atsushi đã hiểu được có một thứ cậu còn quan tâm hơn cả đồ ăn, một người con gái...

--------------------------
------------

   Mỗi người họ đều yêu cô, muốn chiếm hữu cô...nhưng lại mù quáng, làm cho cô bị tổn thương rồi hối hận..... Bây giờ,vào ngay lúc này, họ muốn rút lại cái kí ức đó để xin lỗi cô, xin cô cho họ một cơ hội làm lại... Thế nhưng, cô gái đó - Kuroko Tetsuya sẽ không thể "tha thứ" cho họ được...

  Cô hận họ....nhưng cũng yêu họ...

End chap 4~
-----------------------------------------------------------------
 
  Oa, chap này dài quá à! Au thấy cũng không nhảm lắm, mọi người thấy sao?

   Tất cả chỗ này là công sức của au trong 3 ngày qua đấy nên hãy vote, cmt ngay cho au! Không au buồn đấy!!!

   Nói trước cho biết là chap sau có liên quan chút ít về quá khứ của Kuroko khi ở thế hệ ác qủy đấy. Thế nên hãy cmt để au có động lực viết tiếp nha!

    ~Yêu~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top