Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  -Tomioka, là anh đấy à? Tính ra cũng phải 6 tháng rồi anh mới cần tới đây đó ~!
  -Ừ.
  - Ồ? Shinazugawa-san tới đây làm gì vậy?
  - Tao đến để kiểm tra sức khỏe định kì, chả lẽ đến đây để nhai thịt chúng mày à?
  - Nào có ý đó, hôm qua anh nói "bố mày khỏe chán" nên tôi tưởng anh sẽ không đến chứ ~!
  - Hừ! Tên đần độn này, mày nép vào một bên để tao đi được không??- Sanemi không để ý đến câu cà khịa của Shinobu mà lại giở trò hành họe với Giyuu.
  Không trả lời hắn, cậu nép sang một bên tường để hắn lách qua.
  -Anh vào trong trước đi! Tôi đi tìm ít thảo dược dưỡng thương cho nhóm của nhóc Kamado. Bên trong có Aoi sẽ giúp tôi kiểm tra sức khỏe của các anh, nếu tôi về sớm thì sẽ kiểm tra cho mấy người, dù gì thì cô Aoi cũng không rành việc kiểm tra sức khỏe này lắm! Thế nhé.
  -Cô Kochou này...
  -Hử?
  -Sau này tu sửa Trang Viên Hồ Điệp hãy làm cái cổng này rộng ra...- Giyuu cũng từ từ đi vào trong.
  -À... Nếu anh tài trợ!






  -Ehheee! Iguro-san có ổn không vậy ạ?- Mitsuri đang lo lắng khi thấy Obanai quấn băng gạc trên đầu.
  -Tôi ổn, cô Kanroji không cần bận tâm đâu. Chỉ là vết thương nhỏ trầy ngoài da thôi.- Obanai...đang cười?
  Quả là ở bên người mình yêu thì lúc nào bản thân cũng sẽ cảm thấy vui vẻ. Và quả thật, từ trước đến nay, có lẽ Giyuu chỉ thấy Iguro cười với cô Kanroji.
  Để Giyuu kể cho nghe.
  Hôm trước cậu có đi ngang quán ăn gần đó, và vô tình ngó qua cửa sổ. Vâng, Giyuu đã thấy Obanai đang hì hục lấy đôi tất xanh lá ra, đưa nó trước mặt Mitsuri rồi quay về phía cửa sổ. Không ngoài dự đoán, Obanai đã nhìn thấy Giyuu. Cậu ta trừng mắt, và thế là Giyuu quay gót cuốn gói đi mất.
  - Chào anh, Tomioka!
  - ... Rengoku đấy à?
  - Đúng vậy!
  - Chào cậu.
  - Anh có ổn không? Sáng nay anh cũng nói vậy! Heheee!
  -Vậy à?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top