Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Quyển 1 - Chương 2 : Nhận Nuôi Kanao Và Cốt Truyện Đã Bắt Đầu !!

𝐁𝐨𝐨𝐤 𝟏 - 𝐂𝐡𝐚𝐩𝐭𝐞𝐫 𝟐: 𝐀𝐝𝐨𝐩𝐭𝐢𝐧𝐠 𝐊𝐚𝐧𝐚𝐨 𝐀𝐧𝐝 𝐓𝐡𝐞 𝐒𝐭𝐨𝐫𝐲 𝐇𝐚𝐬 𝐁𝐞𝐠𝐮𝐧!!

" Shinobu là Omega ư, nếu không thì tại sao chị ấy lại có mùi của Omega nhỉ ? "

Sau lần chạm trán với Douma, Kochou Shinobu và Kochou Kanae đã bị thương nặng nên đã được Chúa Công cho nghỉ ngơi khoảng 1 tháng, nói bị thương nặng nhưng thực sự thì cả hai chỉ mới bị vài vết thương nhẹ, không biết vì sao cấp trên lại cho họ nghỉ 1 tháng nữa. Trong một tháng đó chị nàng do muốn đi chơi nên đã vô tình nhận nuôi Tsuyuri Kanao - Một cái Alpha có thể gọi là vô cảm và ít nói. Nàng cũng tắm cho Tsuyuri Kanao nhưng trong khi đang tắm rửa thì vô tình thấy tiểu phúc của Kanao thì nàng khá ngượng ngùng do kiếp trước nàng cũng chưa từng thấy thứ đó và cũng một phần nàng là một cái Omega nên khi thấy thứ ở dưới tiểu phúc của Alpha thì rất ngại ngùng, dù vậy nàng cũng chỉ nghĩ là cô còn nhỏ nên không quan tâm về vấn đề đó lắm. Cố gắng áp lại ngượng ngùng.

Trái với Kochou Shinobu thì Tsuyuri Kanao hoàn toàn cảm thấy bình thường và không hề thấy ngại ngùng, chỉ là khi nàng chạm vào cơ thể của cô thì cô cảm thấy cơ thể mình nóng lên một cách bất thường, trong lúc tắm, đầu ngón tay trắng nõn của nàng khẽ niết lấy da thịt của cô, cơ thể cô hơi ngứa ngáy khó chịu, nó phản ứng với sự ma sát như có như không của nàng, cơ thể cô như có hoặc không kêu gào rằng hãy chiếm lấy người ở phía sau cô, dục vọng nhỏ vô tình bị cái kia Omega phía sau đánh thức, hô hấp có chút khó khăn, những cái chạm của nàng khiến cô thoải mái, ngứa ngáy, khiến cô càng muốn nhiều hơn nữa. Thế nhưng Tsuyuri Kanao cũng không quan tâm về vấn đề đó lắm, dù gì cô cũng chỉ mới vài tuổi, vẫn còn không có ý thức về khoảng cách giữa Omega và Alpha.

Mặc dù đã sống chung với Tsuyuri Kanao khoảng 3-4 năm nhưng nàng không thể không thở dài.

Làm sao thì em ấy mới có cảm xúc như một người bình thường đây ?

Thật mệt mỏi mà, chắc phải từ từ dạy lại thôi. Kochou Shinobu nghĩ.

Khi tắm xong cho Tsuyuri Kanao thì nàng đi đến phòng chữa trị để lấy thuốc, đang đi thì nghe thấy thanh âm nam tính của Shinazugawa Sanemi ở phía sau lưng vang lên :

" Kochou ! "

" . . . " Kochou Shinobu xoay người lại chỗ phát ra tiếng nói đó, thì nhìn thấy Shinazugawa Sanemi, khi thấy những vết thương đáng sợ kia, không biết vì sao, nàng đột nhiên cảm thấy tức giận, nhưng vẫn cố gắng nặn ra một nụ cười nhẹ.

Nàng chỉ là hơi đau xót cho làn da của hắn, một làn da đẹp đẽ như vậy lại có những vết thương dữ tợn cai trị. Thật khiến cho người ta đau xót mà.

Sát khí vô tình phát ra khiến người phía đối diện lạnh sống lưng.

" Anh bị thương sao, anh Shinazugawa ? "

" Ừ. " Shinazugawa Sanemi đáp, nhìn cái khuôn mặt tức giận nhưng vẫn cố gắng mỉm cười của nàng mà lạnh sống lưng, sau lưng khẽ ướt đẫm mồ hôi.

" Anh hãy đi vào trong phòng kia đi. " Kochou Shinobu mỉm cười yêu cầu.

" Ân. " Nói xong thì Shinazugawa Sanemi ngoan ngoãn đi vào trong phòng.

Sau khi đi lấy dụng cụ y tế xong thì Kochou Shinobu đi tới phòng mà Shinazugawa Sanemi ở trong đó. Trong suốt quá trình chữa trị cho Sanemi thì cả hai không hề nói một câu gì cả, bởi vì cả hai đều quá mức gượng gạo, không có một chủ đề nhất định. Có thì có hai ba câu gì thôi, khi chữa trị xong cho Shinazugawa Sanemi thì nàng mỉm cười nhẹ :

" Xong rồi, lần sau anh đừng để bị thương nữa nhé ? "

" . . . " Shinazugawa Sanemi lặng người đứng dậy đi về, trước khi đi khỏi phòng, anh khẽ lầm bầm, dù tiếng rất nhỏ nhưng nàng vẫn có thể nghe thấy được.

" Cảm ơn cô, Kochou. "

" Không có gì đâu anh Shinazugawa. "

" . . . "

" Kanao ? " Kochou Shinobu khó hiểu nhìn Tsuyuri Kanao, khẽ gọi tên người đối diện.

" Chủ. . . Nhân. " Tsuyuri Kanao chớp mắt nhìn Kochou Shinobu, lắp bắp gọi tên nàng.

" Ai, không cần gọi chị là chủ nhân, phải gọi là chị. "

" Chị, chị Shinobu. " Kanao lắp bắp gọi.

" Tốt. " Shinobu mỉm cười nhẹ, khẽ hôn nhẹ vào má Kanao, coi như cái hôn này là phần thưởng đi cũng được.

" . . . " Tsuyuri Kanao mặt nóng ran, trái tim không tự chủ mà đập nhanh, cảm giác ngại ngùng, bối rối đột nhiên xuất hiện, cô cảm thấy mình là lạ nhưng không thể biết nó là gì. Cũng không quan tâm về cảm xúc của bản thân cho lắm.

" Chị gái. " Kochou Shinobu nhìn Kochou Kanae, cười nhẹ khi thấy cái kia thân ảnh.

" Hả ? " Kochou Kanae nhìn sang thì thấy Kochou Shinobu đang bế Tsuyuri Kanao, mày cô khẽ nhíu, cô đột nhiên cảm thấy cả hai ở gần nhau có chút không vừa mắt. Cô cũng không biết tại sao bản thân lại như vậy nữa, chỉ là có chút khó chịu.

" Chị gái, chị đang làm gì vậy ? "

" A, chỉ là vài việc lặt vặt thôi. " Kochou Kanae phất tay mỉm cười nhẹ.

" Ồ, thì ra là vậy. " Kochou Shinobu gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cũng không hỏi thêm về chuyện đó.

" Chị Shinobu là Omega ư, nếu không thì tại sao chị ấy lại có mùi của Omega nhỉ?" Tsuyuri Kanao nhìn Kochou Shinobu.

Nếu cô không lầm thì Kochou Shinobu là một Omega, cô không biết tại sao mình lại nghĩ vậy nữa. Chỉ là mùi của một cái Omega luôn hiện hữu xung quanh nàng.

" Nè nè Shinobu. "

" Vâng chị gái ?" Kochou Shinobu nghiêng đầu khó hiểu.

" Hôm nay có một trụ cột mới đó. " Kochou Kanae vui vẻ nói với nàng.

" Trụ cột ? Trụ cột nào ạ ? " Kochou Shinobu nhìn Kanae, tò mò hỏi.

" Cậu ta tên Tomioka Giyuu đấy. " Kochou Kanae mỉm cười đáp.

" Tomioka ư ? " Kochou Shinobu nghĩ nghĩ.

"Cậu ta là. . ." Mặc dù biết hắn nhưng nàng vẫn giả vờ không biết.

" Là Thủy Trụ đấy. " Kochou Kanae thành thật nói.

" Ồ, thì ra là Thủy Trụ. " Kochou Shinobu gật gù.

" Chị nghĩ cậu ta sẽ là một trụ cột tốt đấy ! "

" . . . " Em cũng nghĩ vậy nữa,  Tomioka Giyui mặc dù bị ghét nhưng lại là một cái người trụ cột tốt.

" Kanao. " Kochou Kanae nhìn Tsuyuri Kanao. Khẽ gọi tên cô.

" Vâng ? " Tsuyuri Kanao nhìn Kochou Kanae, khẽ vâng.

" Em và Shinobu cũng phải trở nên mạnh mẽ hơn đấy nhé ! " Kochou Kanae mỉm cười nhìn cả hai rồi nói.

" . . . Vâng! " Kochou Shinobu và Tsuyuri Kanao đồng thanh.

3 Năm Sau. . .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top