Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 39

"Jungkook, anh có ý gì? Nếu như anh muốn chia tay thì nói thẳng ra, không cần thiết phải như thế này." Tôi tức giận gửi tin nhắn cho hắn.

Hắn trả lời tôi đúng một chữ: "Được."

Giây phút đó, thế giới của tôi như sụp đổ.

Tôi lại tiếp tục gửi tin nhắn hỏi sao hắn đột nhiên lại biến thành như vậy? Sao lại muốn chia tay tôi, hắn không trả lời.

Tôi và hắn bắt đầu chiến tranh lạnh, nói đúng ra thì, là mình tôi chiến tranh lạnh với hắn.

Bạn cùng phòng thấy tôi ngày nào cũng mắt sưng húp, có lẽ cũng đã biết được chuyện chúng tôi chia tay.

Bọn họ lần lượt khuyên nhủ tôi.

"Con người anh ta chính là đểu như vậy, không xứng với tình yêu của mày đâu."

"Mới có mấy tháng mà đã chán rồi, hắn đúng không phải con người, bọn tao còn tưởng hắn thay đổi trở nên tốt hơn rồi, ai ngờ bản chất xấu xa ăn vào tận xương rồi."

"Lili, mày đừng khóc vì hắn ta nữa, loại đó không xứng đâu."

"Dù sao mày cũng sắp đi nước ngoài rồi, loại người này mắt không thấy tim không phiền."

.....

Bọn họ không ngừng an ủi tôi, thế mà tôi chẳng cảm nhận được chút an ủi nào.

Ngày có kết quả thi TOEFL, tôi tra điểm của mình, may là được như mong muốn.

Tôi không nhịn được tra điểm của hắn, kết quả hiển thị bỏ thi.

Lòng tin của tôi đối với hắn bắt đầu lung lay.

Tôi kích động đến dưới kí túc xá nam tìm hắn, đây cũng là lần đầu tiên tôi tới tìm hắn kể từ khi sau chia tay.

Đứng khoảng một tiếng đồng hồ, hắn mới lảo đảo đi từ trên tầng xuống, nhìn thấy tôi, biểu cảm cũng rất bực mình.

Tôi ngây ngốc nhìn khuôn mặt đó, khuôn mặt mà tôi ngày nhớ đêm mong, đột nhiên tôi rất muốn nói với hắn là tôi nhớ hắn, nhưng lại không nói nên lời.

"Có chuyện gì?" Hắn hút thuốc, giọng điệu rất bất lực.

"Có kết quả thi TOEFL rồi." Tôi giống như một con sâu nhỏ đáng thương nhìn hắn, muốn tìm thấy chút lưu luyến đối với tôi từ trong ánh mắt hắn, nhưng lại chẳng hề có gì.

"Ừ."

"Anh bỏ thi sao?" Tôi kìm nén rất nhiều dấu chấm hỏi trong lòng mình, từ từ hỏi hắn.

"Ừ, thì sao?"

Hắn vẫn là hắn, chẳng thay đổi gì cả, giọng điệu thật sự rất lạnh lùng, lạnh đến nỗi tôi muốn khóc.

"Jungkook, trước kia anh nói cùng em đi sang Anh, là trêu đùa em sao?" Tôi mỉm cười hỏi hắn, nét cười thật khó coi, chỉ có bản thân tôi biết, "Báo danh xong rồi, ôn tập cũng lâu như vậy, thế mà anh lại không đi thi."

"Em nghĩ sao cũng được." Hắn chỉ nói đúng một câu, không giải thích thêm gì cả.

Lòng tôi nhói lên, trái tim như tảng băng từ từ tan ra thành nước.

"Vậy anh nói muốn mãi ở bên em cũng là lừa em sao?"

"Anh chưa từng nói như thế, là em nói." Hắn cười cười trả lời.

Nụ cười này như kim đâm vào tim tôi đau đến cùng cực.

"Jungkook..." Mũi tôi khó chịu, không nén khóc được nữa.

Mấy ngày nay tôi còn tưởng tôi đã khóc hết nước mắt rồi, kết quả làm tôi rơi nước mắt dễ như trở bàn tay.

"Đừng khóc nữa, nghe nói em thi TOEFL rất tốt, đi sang Anh vui vẻ bình an nhé." Hắn chẳng hề an ủi tôi, đứng cách tôi hơn một mét, lặng lẽ nhìn tôi, "Đừng đến tìm anh nữa, chúng ta... yêu nhau vui vẻ, chia tay hòa bình."

Yêu nhau vui vẻ, chia tay hòa bình?

Tôi không kìm nén được nữa, khóc như vỡ thành từng mảnh.

"Jungkook anh là tên khốn nạn, không phải anh nói muốn cùng em sang Anh sao? Sao anh có thể thế này chứ?" Tôi khóc lóc hỏi hắn.

"Anh khốn nạn, anh thay đổi ý định rồi." Hắn thở dài, đi qua kéo mũ áo tôi lên trùm vào đầu tôi.

"Quay về đi, sau này đừng dính vào tên khốn nạn như anh nữa." Nói xong, hắn cầm điện thoại tôi lên, xóa sạch số điện thoại và cả wechat của hắn, sau đó mới trả lại cho tôi.

"Jungkook... em đã làm gì sai, anh nói cho em biết, em có thể thay đổi, anh đừng thế này được không?" Hắn định đi, tôi kéo tay hắn lại, khóc không thành tiếng.

Hắn gỡ tay tôi ra, hít sâu: "Em rất tốt, chỉ là xui xẻo gặp phải kẻ như anh."

"Anh đi lên đây." Nói xong, hắn cũng từ trùm mũ áo hoodie của mình lên đầu rồi đi lên tầng.

Tôi ngồi sụp xuống đất, khóc đến nỗi trời đất mù mịt.

Cuối cùng Ju Eun Seok đi qua đưa tôi về.

"Đừng khóc nữa." Ju Eun Seok kéo tôi đứng dậy, đưa tôi về đến dưới tầng kí túc xá, gọi điện thoại cho bạn cùng phòng tôi.

"Anh ấy chia tay tôi rồi." Tôi vừa khóc vừa nói với anh ta.

"Tôi biết rồi, nhưng đây cũng là chuyện sớm muộn thôi." Ju Eun Seok muốn nói gì đó nhưng lại do dự, "Cũng có phải mới chia tay có mình em đâu."

Tôi bị câu nói của anh ta làm cho bối rối, nhưng mà do khóc đến nỗi choáng váng nên cũng không kịp suy xét.

Bạn cùng phòng xuống đón tôi lên, mọi người thay phiên nhau đỡ tôi, an ủi tôi, thế mà tôi chẳng lọt tai được câu nào.

Khóc đủ rồi, tôi nằm trên giường, điện thoại vang lên.

Tôi theo phản xạ cầm lấy điện thoại, gấp gáp mở ra, là Ju Eun Seok.

Anh ta gửi cho tôi một bức ảnh, là vòng bạn bè của Kim Min Young, ảnh công khai hẹn hò.

Thời gian là 12 giờ trưa, lúc tôi vừa mới rời khỏi chỗ kí túc xá của Jungkook.

Nam chính của bài công khai đó, là Jungkook.

Giây phút ấy tôi khóc không tôi khóc không nổi nữa, linh hồn đều bị mang đi cả rồi.

Hóa ra, bọn họ ở bên nhau rồi.

Hóa ra tất cả những chuyện này từ sớm đã có dấu hiệu rồ, chỉ là tôi tự lừa dối bản thân mình mà thôi.

Tôi nhớ lại lúc Jungkook với tôi rằng hắn và Kim Min Young không có bất kì mối quan hệ nào cả, không có ý gì với cô ta, thế mà chia tay chưa được một tiếng đã cùng người ta công khai yêu đương rồi.

Tức cười không?

Có.

Tôi giống như một con hề, ngu ngốc tin hắn, tin mỗi câu mà hắn nói.

Còn hắn thì sao? Chỉ là trêu đùa tôi mà thôi.

19/10/2023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top