Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

H ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Jungkook...ah, chúng ta phải đi ư...-

-Không đâu bae, mau di chuyển tay anh lên gáy của em nào.

Và rồi chúng tôi ướt sũng, cả tôi và Jiminie. Tôi đã nói đều này chưa nhỉ, rằng khi ướt Jiminie hyung như một đóa hoa hồng vào sáng sớm, đọng sương và tươi mát. Anh ấy làm tôi nôn nóng muốn nghe tông giọng ngọt ngào ấy cất lên.

Nụ hôn nhạt hơn mọi khi vì nước liên tục chảy xuống mặt và môi  vào miệng chúng tôi, nhưng ai mà quan tâm chứ, vì lồng ngực và thân dưới chúng tôi đều nóng rực lên.

-Jungkook, anh cần thở-

-Đây anh yêu.

Tôi ngoan ngoãn ngay lập tức, di dời đôi môi của mình xuống chiếc cổ trắng ngần. Hôm qua chúng tôi chạy nhảy đến mồ hôi ướt cả ra áo nên tôi đã vô tình đưa cho anh ấy cái áo hơi mỏng, và giờ thì nó chẳng khác gì làn da trắng nõn của anh ấy cả, nên là tôi xé nó rồi ném ra góc phòng tắm.

-Ah...

Tiếng rên của Jiminie khẽ khàng nhưng mãnh liệt, lại còn lặp lại nhiều lần  khiến thằng nhóc của tôi cứ vươn lên lắng nghe. Thân dưới tôi cứng đờ nhưng vững chắc, tôi dồn anh vào tường, mải mê rong chơi trên bờ ngực và hai viên ngọc nhỏ.

-Đừng liếm nó nữa Jungkook a... di chuyển đi.

Tay tôi chậm rãi chạm lên từng tất cơ thể của anh như một con thú săn mồi, rồi đột ngột nắm lấy thứ đang trong tình trạng hệt như thằng nhóc của tôi, bắt đầu làm việc một cách chăm chỉ.

-Jungkookie ư.. ch-chậm thôi-

-Chậm hả ? Anh biết có những việc càng chậm càng nguy hiểm đấy.

Jimin như chẳng còn nghe tôi nói gì nữa, hai bàn tay nhỏ xíu nắm chặt lấy tóc tôi, hơi thở mạnh mẽ cùng những từ ngữ khó định nghĩa cứ phát ra mỗi lúc một nhanh, một nhiều rồi ngân dài. Tay tôi ướt sũng chất dịch trắng đục của Jiminie. Cảm giác thành tựu đột nhiên loang ra trong lồng ngực, tôi không kiềm được nở nụ cười.

-Jungkook ah, mau đứng dậy đi.

Chúng tôi đổi vị trí cho nhau. Cái miệng chúm chím ấy hiện giờ đang bao bọc lấy thằng nhóc nhà tôi, ấm áp và bức rức vô cùng. Từng đợt ngứa ngáy cùng cực cứ dội lên từ nơi anh ấy ngậm lấy làm tâm trí tôi chẳng còn gì ngoài cái não trống rỗng. Tiêu rồi, tôi hối hận vì đã bắt đầu với cái mốc thời gian 10 phút tự định đó quá.

Đến một thằng ngốc cũng biết, việc này sẽ chẳng bao giờ được hoàn thành trong 10 phút. 


-Urg !

Như thủy triều rút xuống, chân tôi bủn rủn chẳng đứng vững nổi. Mắt tôi lờ đờ nhìn xuống chân mình. Đôi vai gầy ấy vẫn gần sát với hông tôi, giữ ở đó một lúc lâu mới đứng lên.

Dòng chảy đục rơi từ từ xuống cầm rồi cổ anh ấy, tôi như dại lao đến cắn lên cổ anh. Vết cắn dần đỏ ửng, rực rỡ trên nền trắng hồng. Tác phẩm trong đẹp tuyệt !

Trong lúc chưa hoàn hồn vì cơn cực khoái lúc nãy, lí trí của tôi nhanh chóng kéo tôi về hiện tại rằng, chúng tôi còn phải đến phim trường cách đây 20 phút đi xe, thế là cậu bé của tôi nhanh chóng gấp rút đi đến cuối dù rất tiết nuối.

Chắc là cả đời này tôi sẽ tha thiết tông giọng của Jiminie huyng đến mức bị ám ảnh, ăn ngủ ngồi làm đều nghĩ đến mất. 

Bỗng tiếng điện thoại chó má vang lên. Jimin hyung nhanh chóng lao ra ngoài. Chắc chẳng ai có thể hiểu được sự bực dọc hụt hẵng của tôi bây giờ đâu.

-Tôi đây Hayoon ssi?...Hôm nay sao ? Sao đột ngột thế nhỉ? Được rồi chúng tôi sẽ đến ngay, cô có thể đến đó trước để chuẩn bị khâu make up và set up phim trường nhé. Cảm ơn cô.

Hayoon, cô quản lý thực tập, em gái của Hoseok hyung ? Không phải là được điều sang người khác rồi sao, sao lại gọi cho Jiminie ? 

-Ngưng nhé ?

-Dạ ?

-Ngưng ở đây thôi, chúng ta trễ mất. Hôm nay Hayoon sẽ đi cùng chúng ta đấy.

-Nhưng-

-Jungkookie, tối nay tính sau nhé ?

Đôi chân mày nhếch nhẹ cùng với biểu cảm nghiêm túc của anh ấy nhanh chóng khiến tôi cứng họng. Dù nhỏ con và hài hước thì lúc Jimine tức giận vẫn là đáng sợ nhất.

Như chưa từng có chuyện gì nóng bỏng xảy ra, Jiminie đứng ngay dậy, dứt khoát bước ra khỏi phòng tắm trong sự ngỡ ngàng và tồng ngồng của tôi. Như một con hổ mất mồi, tôi cũng lủi thủi đi ra. Tối nay sao, còn chưa chắc chúng tôi có thể về nhà sớm hay không cơ...

-Nhanh lên nhé, tôi ra ngoài trước, cho cậu 5 phút thay quần áo đấy.

Ra là vậy, dáng vẻ quyến rũ ngon tuyệt của Jimin hyung khiến tôi quên mất anh ấy chính là quản lý "ắc quy" chính hiệu.

.

.

.

-Theo dự kiến thì make up đơn giản kéo dài 10 phút. Buổi chụp hình bắt đầu vào 10 giờ, vậy nên phải đảm bảo trong quá trình chuẩn bị không có vấn đề gì xảy ra nhé, Hayoon ssi.

-Vâng.

Jiminie đang ở cùng với cô em gái của Hobi hyung bàn công việc gì đó đằng kia, cách tôi và Jin hyung một khoảng vừa vặn để tôi được chữ được chữ mất từ cuộc nói chuyện của họ. Hay thật, góp phần vào tâm trạng khó chịu vì cơn hưng phấn bị cắt ngang của tôi là cô trợ lý quản lý phiền phức này. Cô ta vốn không đụng chạm gì nhiều đến tôi, nhưng ác cảm với cô ta vẫn ngày một tăng. Jimin hyung thì vẫn đối xử tốt với cô ta, tận tình chỉ dẫn, nhìn ngầu hết sức. 

-Jungkookie, mày nhìn Jimin đến tròng đen quay ngược vô trong luôn rồi kìa. Công tư phân minh tí đi.

-Hyung, anh không thấy em gái của Hobi hyung có vấn đề à ?

-Tao không biết ai có vấn đề nhưng tao thấy mày có vấn đề với những người đến gần Jiminie đấy. Lụm con mắt rồi xoay người qua đây coi, ngồi xéo vậy rồi sao tao make up ?

-Sorry hyung.

Tôi biết việc khó chịu của tôi xuất phát từ đâu, nhưng nó không có dấu hiệu thuyên giảm mà càng ngày càng khó chịu. Chốc nữa sau khi hoàn thành shoot hình còn phải phỏng vấn, nếu tôi cứ kéo dài tâm trạng này thì thật sự không ổn lắm. Chắc phải gác lại những vấn đề cỏn con này lại rồi.



.

.

.

-Jungkookie, Jungkookie à.

-V-Vâng hyung ? Sao ạ ?

-Nãy giờ tôi nói cậu có nghe không đấy ?

-...

Bây giờ là 1 giờ sáng, chúng tôi đang trở về nhà, nhưng tâm trạng của tôi vẫn chưa thể cải thiện. Buổi phỏng vấn lúc trưa đã lấy đi bao nhiêu sức lực của tôi khi tôi phải liên tục gượng cười và pha trò một cách giả trân chưa từng có. Suốt buổi làm việc tôi không thể rời mắt khỏi Jiminie hyung cùng cô trợ lý thư kí, khi cô ta liên tục kiếm cớ để đến gần tôi, làm vướng tay vướng chân Jiminie trong việc nói với tôi về những lịch trình tiếp theo, cố tình tỏ ra thắc mắc quá nhiều thứ trong lịch trình và phim trường để ngăn không cho tôi bắt chuyện với anh, luôn chăm chú lắng nghe mọi thứ Jiminie nói trong khi mắt cứ dán chặt vào tôi. Dù không đến mức ghét, nhưng thực sự tôi đã sợ cô ta, sợ đến mức mỗi lần cô ta có dấu hiệu đến gần tôi để btws chuyện, tôi đều muốn đứng dậy bỏ chạy.

-E-em xin lỗi, em không nghe anh nói. Hôm nay em hơi mệt.

Đôi chân mày của Jimin cũng giãn ra, sự lo lắng lộ rõ nhưng nhanh chóng cúi mặt. Anh ấy cũng như tôi, cũng nhạy cảm và hiểu chuyện. Anh ấy tắt chiếc ipad trên tay, nhìn lên Hayoon ngồi ghế trên:

-Hôm nay đến đây thôi, lúc về tôi sẽ gửi lịch trình cả tuần này cho cô, nếu có thắc mắc thì đến sáng mai hãy gọi nhé. 

-Vâng. Jungkook oppa, hôm nay vất vả cho anh rồi, hãy nghỉ ngơi thật khỏe nhé. Hẹn ngày mai gặp anh ạ.

Chú lái xe nhìn vào cũng biết cô ta cố tình lờ đi lời dặn của Jiminie, nhưng anh ấy thì không nói gì cả, chỉ tiếp tục lục lọi gì đó trong balo.



-Jiminie, anh ổn chứ ?

Cả hai chúng tôi cuối cùng cũng về đến nhà sau một ngày bận rộn. Người thật sự bận đến tối mặt tối mày hôm nay là Jiminie hyung, vừa phải quản lý lịch trình và từng hành động của tôi vừa phải chỉ bảo cho Hayoon biết phải làm gì. Cả buổi trưa cũng ăn được nửa phần cơm rồi cầm hồ sơ chạy đi đâu mất, đến đầu buổi họp chọn lọc shoot ảnh thì anh ấy mới về. Nhìn anh ấy bây giờ chẳng khác gì cọng rau cả, tái xanh và thiếu sức sống.

Thang máy vẫn còn đang lên, và Jiminie của tôi cứ dần dần lùi xuống phía sau.

-Không anh không sao, đột nhiên hơi choáng một chút...

...



tui up 2 chap liên tục là phải đọc liên tục cả 2 nhen mấy pà:>>>>




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top