Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 3: Thách đấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cả đàn bây giờ được chia thành hai phe: một bên trung thành với Alpha đầu đàn, một bên họ cũng tin tưởng Jeongguk – một con sói có năng lực ở trong đàn của họ hơn là tin tưởng vào một alpha xa lạ từ một đàn khác.

"Nếu tôi thắng, tôi sẽ có quyền giao phối với Jimin và thành thủ lĩnh đàn"

Jimin vừa cảm thấy mong chờ vừa thấy nôn nao trong bụng, tuy nhiên cậu vẫn lo lắng cho appa của mình.

Nhưng ba của Jimin hiểu lầm sự lo lắng của cậu là do sợ phải giao phối với Jeongguk nên ông chấp nhận thử thách và đặt ra yêu cầu: "Ta chấp nhận đấu với con, nếu con chiến thắng con sẽ là thủ lĩnh của đàn nhưng không nhất thiết phải liên quan đến con trai ta, nó chỉ là một omega vô tội, hãy để cho buổi hôn phối của nó diễn ra trong hòa bình"

Jimin định lên tiếng phản đối nhưng cậu chưa kịp nói gì thì Jeongguk đã bác bỏ

"Làm sao anh ấy không liên quan trong khi anh ấy mới là nguyên nhân chính của chuyện này" Jeongguk cười gằn "Lý do duy nhất tôi không thách đấu với ông trong bấy nhiêu năm chính là vì Jimin. Lý do duy nhất tại sao tôi chấp nhận và sống theo các quy tắc chó má của ông cũng là vì Jimin, vì tôi biết anh ấy rất yêu ông và bầy đàn của mình, anh ấy sẽ không chịu rời đi cùng với tôi, nên đó là lí do tôi không nói gì sau ngần ấy năm. Nhưng giờ thì hết rồi, ông định đưa anh ấy rời khỏi tôi, tôi không thể khoanh tay đứng nhìn ông cướp người tôi yêu nhất!"

Một dòng máu đỏ chảy ra từ khóe mắt của alpha, đồng tử hắn mờ đi, omega của cậu cảm nhận được và run rẩy.

Jimin cứng người, cậu không thể tin được rằng Jeongguk dám nói những lời này trước mặt ba và cả đàn của cậu, cậu cũng chưa bao giờ cố gắng nói với ai những chuyện này, cả hai chưa bao giờ có thể thẳng thắn nói chuyện với nhau, cậu cũng không thể tin được tầm quan trọng của mình đối với Jeongguk.

"Em rõ ràng đã không ngó ngàng gì với anh trong nhiều năm nay, nhưng bây giờ sao em lại thay đổi?" Jimin nghẹn ngào hỏi, đây là lần đầu tiên cậu hấp tấp xông vào quảng trường, Jeongguk nhìn cậu, ánh mắt cả hai chạm vào nhau, Jeongguk bỗng nhiên nao núng, bước về phía cậu, ngay lập tức appa chắn phía trước để bảo vệ cậu, nhưng cậu biết Jeongguk sẽ không làm gì cậu cả.

Mùi đất của alpha bao phủ lấy cậu như một cơn lốc, Jimin bước lại gần hơn, như ngày xưa, đã từng là nơi trú ẩn của cậu.

"Tại sao lại là bây giờ? Jeongguk?" là câu duy nhất mà Jimin có thể nói

"Vì em có giới hạn của mình!" Jeongguk trả lời ngắn gọn nhưng kiên định "Rất nhiều năm nay em đã cố gắng kiềm nén không dám nói với anh, vì anh đã lựa chọn số phận này, nhưng chỉ cần anh ở trong tầm mắt em, ít ra em vẫn chắc chắn rằng anh vẫn ổn, nhưng bây giờ ba của anh muốn anh rời khỏi em, ông ta muốn giao anh cho một con soi chính thống có chung chí hướng và cách sống giống ông ấy, làm sao em có thể đứng yên và chịu đựng được đây Jimin?"

Cậu cảm thấy nước mắt bắt đầu trực trào ra ngoài, nên cậu lắc đầu dữ dội nói "Đây không phải là cách để em hành động như thế này, nếu em làm tổn thương đến ba anh, anh sẽ không bao giờ tha thứ cho em"

"Em biết chứ, nhưng em còn sự lựa chọn nào nữa bây giờ?" Jeongguk nói và Jimin bỗng nhìn thấy trong mắt Jeongguk một điều mà trước đây cậu không muốn nhìn thấy - không muốn chấp nhận – sự thống khổ và hoàn toàn bất lực.

Jimin bị giới hạn bởi những nguyên tắc truyền thống còn Jeongguk thì bị ràng buộc bởi những nguyên tắc của riêng mình, nhưng cả hai được gắn kết bởi tình cảm dành cho nhau, làm thế nào họ có thể giải quyết được bây giờ?

Sự phản đối của cậu bị phớt lờ, thách đấu đã được chấp nhận và chuẩn bị. Cả đàn nín thở hồi hộp mong chờ người chiến thắng, trừ Jimin, vì dù ai chiến thắng đi chăng nữa người thua cuộc vẫn là cậu.

Hai người quan trọng nhất cuộc đời cậu lao vào một cuộc chiến nguy hiểm. Sự hồi hộp lo lắng của cậu bị đẩy lùi trước sự phấn khích của đám đông xung quanh.

Vào ngày thách đấu, Jimin quỳ gối trước tượng Nữ thần Mặt trăng hàng giờ để cầu nguyện, mặc dù cậu không biết mình cầu nguyện điều gì, nhưng cậu biết những lời cậu nguyện đó đã được đáp lại vì cậu đã nghe được tin Jeongguk chiến thắng, và kỳ diệu thay, ba cậu vẫn bình an vô sự.

"Em không làm tổn thương ông ấy?"

Đó là câu đầu tiên cậu nói ra khi cậu nhìn thấy Jeongguk sau cuộc thách đấu, đôi mắt to tròn của Jeongguk nhìn cậu cầu xin được tha thứ, cuối cùng thì Jimin cũng có thể xả ra những điều chất chứa trong lòng, cậu khóc òa lên.

Jimin không biết điều gì sẽ xảy ra sau này – liệu Jeongguk có thực sự muốn cậu như hắn đã nói hay cái hắn muốn chỉ là chức danh thủ lĩnh đàn, nhưng cái ôm dịu dàng của Jeongguk dành cho cậu như thể cậu là kho báu trân quý nhất trên đời, hôn cậu như thể khao khát mong chờ thì mọi suy nghĩ vẩn vơ của cậu đều tan biến.

Một nụ hôn đầy khao khát và tuyệt vọng, và cả sự hoài nghi. Môi Jeongguk trên môi cậu, lưỡi của cậu trong miệng của Jeongguk, cả hai ôm lấy nhau như thể không muốn xa rời, như vẫn không thể tin được rằng họ cuối cùng đã ở được với nhau. Nụ hôn này chính là để xóa bỏ mọi nghi ngờ và lo lắng bấy lâu nay, để khẳng định đây không phải là một giấc mơ, cũng không phải là sự tưởng tượng.

Tất cả đều là sự thật.

Jimin nức nở suốt trong lúc hôn nhau, cậu cũng biết Jeongguk đã nếm được vị mặn của nước mắt cậu. Đôi môi mỏng của Jeongguk thật mạnh mẽ nhưng cũng rất mềm mại áp vào đôi môi mọng và dày của cậu. Jimin luồn tay vào tóc Jeongguk để kéo lại gần hơn mặc dù cơ thể cả hai đã quấn lấy nhau không còn kẻ hở, cậu thở gấp khi cảm thấy bàn tay của Jeongguk di chuyển trên lưng mình.

Thật phấn khích, cậu cảm thấy mình sẽ phát điên nếu họ tiến xa hơn hoặc dừng lại – cả hai đều làm cậu phát điên lên được.

"Làm sao chúng ta có thể ở bên nhau?" Cậu thì thầm trên môi Jeongguk khi họ tách ra nhau để thở "Tư tưởng của chúng ta, lý tưởng sống của chúng ta sẽ không thay đổi, chúng ta sẽ xảy ra tranh cãi liên tục"

Jeongguk nghiêng người về phía trước nhưng Jimin lùi lại, hai đôi môi nhau một centimet, họ bắt đầu ngại ngùng, Jeongguk dùng tay che mặt như để che đi nỗi sợ hãi

"Chúng ta sẽ có tranh cãi, sẽ xung đột, chắc chắn! nhưng chỉ cần hai ta cố gắng, em sẽ sẵng sàng làm mọi thứ vì anh, và em sẽ không bao giờ từ bỏ anh, vì em không thể sống thiếu anh được, từ anh em đến bạn đời của nhau, điều đó sẽ mãi mãi không thay đổi. Còn anh thì sao? Anh có sẵn sàng cùng em không?"

"Ừm" Cậu thở ra, nuốt chửng tiếng thở hổn hển nhẹ nhõm của Jeongguk.

Jeongguk hôn cậu ở khắp mặt – Mí mắt, trán, mũi, má, từ môi xuống cổ rồi đến xương quai xanh. Jimin nắm chặt lấy tay Jeongguk như thể cậu sắp ngất nếu không có chỗ tựa.

Cậu cảm thấy bụng mình nóng lên, chất nhờn chảy xuống đùi, cả người cậu bắt đầu nóng lên như bị sốt. Omega của cậu đang vẫy đuôi vui mừng, gần như phát điên, mùi hương hoa mềm mại của cậu bắt đầu nồng nàn và ngọt ngào - nó ngọt gắt như đường. Cậu phát hiện ra rằng chỉ cần một nụ hôn của Jeongguk cũng có thể tạo "nhiệt" cho cậu.

Cậu cảm thấy sợ hãi, đông cứng và lùi ra xa, Jeongguk cũng cảm nhận được điều đó nên dừng lại.

Jeongguk định nói với cậu, nhưng rồi mùi của cậu bắt đầu lan tỏa trong không khí, nó cứ phập phồng, lan tỏa rồi lại ngưng, cậu mở to mắt vì hoảng loạn.

"Đừng đẩy em ra, làm ơn hãy để em chăm sóc anh!" Jeongguk cầu xin và Jimin nuốt nước bọt.

"Anh muốn, nhưng mà..." cậu ngập ngừng.

Cậu không ngại dành cơn nhiệt của mình cho Jeongguk – thực tế thì cậu rất ham muốn và mong chờ, nhưng tưởng tượng đến cảnh đau đớn khi làm tình làm bụng cậu co quắp lại vì sợ.

"Em hứa sẽ không đau đâu, hãy để em chăm sóc và giúp cho anh trải qua cơn đau. Em không thể nào đứng yên nhìn anh đau đớn được"

Và như thể có công tắc, một cơn đau đớn thấu tận tâm can cậu, Jimin theo bản năng ôm lấy Jeongguk, vùi đầu vào cổ alpha.

"Alpha!" cậu lẩm bẩm trên làn da của alpha, omega của cậu đã trỗi dậy tận sâu trong tâm hồn khi cậu vùi miệng mình lên tuyến mùi của alpha, cậu cảm thấy Jeongguk rùng mình.

Jeongguk thì thầm những lời ngọt ngào vào tai cậu, ngọt ngào hơn tất cả những từ ngữ cay độc khắc nghiệt khi xưa hắn từng nói với cậu cộng lại và hôn dọc sống lưng cậu khi cởi quần áo cho cậu.

Cậu mất đi cảm giác về thời gian và địa điểm, một lúc lâu sau cho đến khi alpha đẩy người về phía cậu một cách tinh tế và kỹ lưỡng, tâm trí cậu chỉ nhớ về Jeongguk, từng cái chạm, đôi môi, chiếc lưỡi rê dọc từng milimet trên làn da của cậu.

"Ổn mà đúng không omega của em? Anh cảm thấy thế nào, có đau không, hãy nói cho alpha của anh biết" Jeongguk thì thầm và Jimin rên rỉ, khao khát và đòi hỏi hơn.

Nhu cầu phụ thuộc Jeongguk của cậu nhiều như Jeongguk cần cậu phụ thuộc mình, cậu không thể tin rằng họ đã mất rất nhiều năm mới nhận ra điều này. Jimin cho phép mình đỏi hỏi một cách không nao núng xấu hổ, lấy lại những gì thuộc về mình mà bấy lâu nay cậu đã bỏ lỡ.

Jeongguk cắn vào làn da nhạy cảm trên tuyến mùi của cậu và trêu chọc, day đi day lại giữa hai hàm răng của mình. Cậu rên rỉ, cong người khỏi giường, cậu cầu xin alpha nghiến răng cắn ngập sâu vào tuyến mùi của mình, nhưng đây là lần duy nhất alpha không chiều theo ý cậu

"Anh không phải là omega của em sao? Alpha?" Cậu hỏi, mắt rưng rưng đẫm lệ

"Nếu không thì em có thắt nút cho anh không?" Alpha hỏi, hôn đi những giọt nước mắt của cậu, làm cậu càng trở nên nóng nảy.

"Vậy tại sao em không làm?"

"Vì em không muốn làm ở nơi chỉ có hai ta, cả đàn sẽ chứng kiến cảnh anh là của em!"

Lần đầu tiên trong đời cơn nhiệt của cậu không làm cậu đau đớn nữa mà trở nên dễ chịu hơn, và nước mắt của cậu chảy cũng không phải vì cơn đau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top