Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Jimin, ta có thứ tặng em

Jungkook lấy từ trong túi áo khoác dày của mình một chiếc hộp tinh xảo đưa vào tay em.

Trước giờ em chưa từng nhận lễ vật từ người nào khác ngoài cha, em thích thú như một đứa trẻ, chậm rãi mở lòng bàn tay ra ngắm nghía món quà nhỏ.

- Vật này sẽ bảo vệ em, em hãy luôn mang bên mình nhé!

Jimin không rời mắt khỏi chiếc hộp, thậm chí chớp mắt cũng chưa một lần. Chiếc hộp đẹp quá, nó không rực rỡ như những cánh hoa em trồng mà lại mang một nét đẹp kì bí chọc người tò mò giống với chủ nhân của nó vậy. Bé con cười khúc khích với những suy tư, tay vẫn giữ chặt chiếc hộp.

- Em nhất định trân quý lễ vật Ngài tặng. Cảm ơn Ngài!

- Em mở bên trong ra xem đi!

Em nhìn Ngài rồi nhìn chiếc hộp, em hồi hộp theo chiếc nắp mở he hé cho đến khi thứ bên trong hiện ra rõ ràng.

- Là một viên ngọc đen!

Jimin phấn khích reo lên, em chưa từng nhìn thấy viên ngọc như thế bao giờ. Em được giữ vật trân quý này ư? Ngài thực sự tặng viên ngọc quý giá này cho em?

Bé con luống cuống, em muốn sờ vào thử quá! Em sờ một cái thì viên ngọc có bị sứt mẻ không nhỉ? Jimin ngước mắt nhìn Ngài chờ đợi một sự cho phép. Hades hiểu ý gật nhẹ đầu, Ngài còn đang mong bé con mau chóng âu yếm nó.

"Hãy nhanh chóng ôm lấy viên ngọc đi, bé con. Hãy để linh hồn ta được cảm nhận sự ấm nóng từ cơ thể em."

Jimin cẩn trọng lấy viên ngọc ra nâng niu trong lòng bàn tay. Ngay khi ngón tay em chạm lên, ấm áp và hạnh phúc len vào từng tế bào trong cơ thể Ngài, linh hồn của Ngài đang được em vuốt ve.

Ngài nhắm mắt hưởng thụ cảm giác lạ lẫm, thoải mái đến Ngài phát ra tiếng "hừ" nhẹ. Vậy mà, bé con ngây ngô kia lại hiểu lầm Ngài đang thấy khó chịu, em dừng động tác xoa ngọc, đặt nó trở lại vị trí cũ. Em cúi đầu nhìn hai ngón tay cái chơi đùa với nhau.

Đang lâng lâng đột nhiên không còn cảm giác, Ngài mở mắt mông lung nhìn em đang sợ sệt một cách khó hiểu.

- Em sao vậy?

- Xin lỗi, em không cố ý làm Ngài khó chịu

Ngài ngơ ngác ngẫm lại mình đã khó chịu khi nào, lúc nãy còn rất thoải mái, rồi bật cười thành tiếng. Bé con của Ngài thật nhạy cảm!

- Ta không hề khó chịu, vô cùng thoải mái là đằng khác.

Mặc dù hai người đã nói chuyện vui vẻ với nhau nhưng Jimin vẫn giữ kẽ với Ngài, lời nói lẫn hành động đều vô cùng cẩn thận.

- Jimin à, sao em e dè ta như thế?

- Em xin lỗi vì em cảm nhận được khí thế bức người ở Ngài, nếu Ngài không nói Ngài là người thường, em đã nghĩ Ngài là đấng tối cao...

"Người xứng đáng bên cạnh ta phải là người thông minh và nhạy bén. Jimin, em quả nhiên sinh ra là giành cho ta."

Ngài vỗ về ngón út xinh xinh, không hiểu sao Ngài rất ưng bộ phận này, vì nó trắng trắng mềm mềm dễ cầm nắm sao?

- Bé con, em đã sớm nắm ta trong lòng bàn tay nhỏ của em rồi, em không cần phải e dè ta.

Sao Ngài lại dễ dàng nói ra những lời đường mật, thật biết cách làm em ngượng ngùng. Ngài rất hay nói những lời tình ý cùng dịu dàng vuốt ve, em làm sao tránh khỏi con tim đập nhanh như muốn văng ra nơi lồng ngực.

- Ngài ơi! Ngài thích lọ hoa này không?

- Thật tinh xảo, là em làm?

- Vâng, nó có tên là Serendipity, mang ý nghĩa là ngẫu nhiên gặp gỡ, giống như chúng ta. Mỗi sự gặp gỡ đều là định mệnh, em tin chúng ta là định mệnh của nhau. Em không có gì đáp lễ nên tặng Ngài lọ hoa này, mong Ngài không chê bai.

- Ta thích lắm. Sau này em có thể dạy ta về những loài hoa không? Ta muốn đem chúng trang trí cho nơi ở của mình

- Được chứ ạ!

Ngài với em thật hoà hợp, em đã bao lâu không có lấy một người bầu bạn? Ngài xuất hiện, Ngài đem cả sự thân thương đến bên em.

Jungkook hằng ngày đến bên Jimin, sáng sớm khi Demeter rời khỏi đi làm việc thì Ngài đến, ở với em đến bầu trời ngả sang vàng cam và cha em trở về mới chịu biến mất.

Ngài và em đã hái hoa cùng nhau, ngân nga những điệu nhạc chỉ mình họ biết. Ngài đã ôm em trong vòng tay vô số lần, ghé vào tai em thì thầm hàng ngàn lời yêu, trang giấy dài 1 mét Ngài viết giờ đây chỉ còn vỏn vẹn một câu "Cùng ta về âm ty" vẫn chưa nói với em.

Hiện giờ, có đôi tình nhân đang ngồi tựa vào cây anh đào trên cánh đồng hoa ngập tràn ánh sáng, những cánh hoa rơi bay trong gió thoảng tô điểm thêm tình sắc cho khung cảnh.

Em ngồi ngoan ngoãn trong lòng Ngài, tựa đầu vào vai Ngài, còn Ngài của em đang nhắm mắt, dường như rất mệt mỏi nhưng cũng rất vui vẻ.

- Ngài ơi! Ngài có thể yêu em đến bao giờ?

Em nghịch ngợm những ngón tay thon dài của vị chúa tể, ngẩng đầu hỏi ngô nghê. Mỗi khi Jimin tò mò về mọi thứ, em luôn tròn xoe đôi mắt đến lúc nhận được câu trả lời từ Ngài. Ngài yêu chết dáng vẻ em nhìn thế giới như lần đầu tiên được mở mắt. Hades đặt một nụ hôn nhẹ nhàng chớp nhoáng lên đôi môi mọng.

- Ta có thể yêu em đến khi ta chết.

Jimin cười rộ lên, em hạnh phúc khi có Ngài bên cạnh. Hạnh phúc đến nỗi em không chần chừ xoay người đối diện với Ngài, em muốn chia sẻ niềm hạnh phúc này. Đôi tay rụt rè vòng qua cổ, khuôn mặt em chỉ cách Ngài chừng một bàn tay. Gần quá! Em có thể ngửi được hơi thở nồng đậm nam tính. Trêu Ngài một chút chắc Ngài không trách em đâu.

- Em không tin

Bé con bắt đầu tinh nghịch rồi, Ngài đã quen thuộc với hình ảnh nghịch ngợm của em và Ngài yêu nó vô cùng. Sau đó Ngài hay véo mũi em cưng chiều như một chú mèo con.

- Nếu ta phản bội em, em hãy mang viên ngọc đen đập vỡ, đó là sự trừng phạt đau đớn nhất đối với ta...

Em vội vàng đưa tay che miệng Ngài, chau mày lại. Ngài nói bậy gì vậy chứ? Em sẽ không làm thế, Ngài đau đớn, chính em cũng đau đớn gấp bội không phải sao?

Đôi tay em thơm tho hương hoa, mùi vị lại ngọt ngào câu dẫn. Đột nhiên Jimin cảm nhận được thứ gì đó ngọ nguậy nhột nhột trong lòng bàn tay. Ngài thật gian manh, em đang lo lắng cho Ngài ấy vậy mà Ngài cứ...

Jimin ngại ngùng rút tay lại nhưng Hades sao có thể tha cho em dễ dàng thế được. Ngài siết lấy vòng eo thon nhỏ, kéo em hoàn toàn tựa cả cơ thể vào lòng. Không phí hoài một khắc nào, Ngài nhanh chóng hôn lên môi em, nụ hôn lúc này đầy sự chiếm hữu, Ngài muốn chiếm trọn hương vị của em, hương vị khiến người ta không thể dứt ra được.

Em không bất ngờ về sự mãnh liệt của Ngài vì họ không chỉ hôn nhau một, hai lần nhưng em vẫn chưa biết cách đáp trả như thế nào khiến Ngài thoả mãn, em chỉ ngoan ngoãn hé miệng để Ngài tham lam tấn công không chút vướng mắc. Và rồi bên khoé miệng em trào ra dòng nước trong suốt, em đỏ lựng cả người, hồng hào dựa vào ngực Ngài thở dốc.

- Persephone!

Tiếng hét lên kinh ngạc và đầy đau đớn, xé tan khung cảnh lãng mạn đã đánh thức Persephone đang trong cơn mộng mị.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top