Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu đã dành ra nhiều tuần để tìm hiểu về Jimin nhiều nhất có thể, trong vô thức, không hề nhận ra rằng cậu đã chìm đắm vào nó như thế từ lúc nào, không còn để ý đến sự thật là với mỗi tweet mà cậu thấy, mỗi bài đăng trên instagram mà cậu chú ý, mỗi một tin nhắn cậu ấy nhận được là cách để biết rằng có một ai đó hoàn toàn khác biệt so với những người mà cậu đã biết,  những người trong giới thượng lưu mà cậu phải đối mặt hầu như mỗi ngày.

Jungkook biết rằng khoản nợ đó là một con số rất lớn đối với anh ấy, cậu biết rằng Jimin hầu như không hề ăn một chút nào và mỗi khi cậu nhìn thấy anh ở trên trường học, trông anh giống như một con ma ốm yếu, vô cùng xanh xao và mệt mỏi, nhưng vẫn luôn luôn giữ một nguồn năng lượng tích cực trông như thể không có điều gì có thể khiến phá vỡ anh ấy.

Cậu có thể cảm thấy rằng bản thân chắc chắn sẽ rơi vào lưới tình với một người mà cậu không bao giờ có thể ở bên, và cuối cùng biến một cuộc chơi đầy rẫy hận thù thành một điều mà cậu hằng mong muốn, nhưng Jungkook luôn biết rằng đó là điều mình không bao giờ có thể đạt được.

Cậu muốn phá nát mọi thứ, cậu muốn hét lên thật to, nhưng tất cả những gì cậu có thể làm là cố gắng đẩy mọi thứ ra thật xa. Cậu không thể để bản thân chìm đắm trong tình yêu thêm một lần nữa, ít nhất không phải sau những gì mà cha cô ta đã làm, không phải một lần nữa.

Cậu đang ở trên trường học, đã đến giờ nghỉ trưa và cậu đang ngồi trên băng ghế phía sau khuôn viên trường nhìn mọi người rôm rả đi thành cặp, mỉm cười và nói chuyện một cách xôn xao, một vài cặp đôi thì đang âu yếm trong các góc khuất và một số thì ngồi đọc sách dưới tán cây, tận hưởng cuộc sống đại học của họ.

Jungkook bị mê hoặc bởi khung cảnh ấy và tự hỏi liệu cậu ấy có thể cảm thấy như vậy lần nữa hay không. Và rồi cậu lại nhìn thấy Jimin, với bộ dạng vô cùng buồn ngủ, nhưng vẫn giữ chặt ba cuốn sách trong tay, dừng lại dưới một gốc cây vắng vẻ. Anh không ăn bất cứ thứ gì, có lẽ bởi vì anh chưa bao giờ làm vậy và nó làm cho trái tim cậu nhói lên một chút, cậu trở nên bối rối. Jungkook theo dõi anh mười phút, anh vẫn chăm chú đọc sách và đánh dấu những phần quan trọng, dường như đang tập trung hết mức có thể, trước khi Jungkook nhận ra rằng Jimin đã không lật trang sách nào trong suốt bảy phút, cơ thể anh gật gù và chân tay trở nên mềm yếu. Jungkook tiến đến gần hơn, ngồi cách Jimin vài mét trong một cách yên lặng hết sức có thể để cố gắng không đánh thức anh. Jungkook dành thêm hai mươi phút sau đó chỉ để nhìn anh ấy ngủ say. Một lúc sau, cậu đứng dậy, đi đến quán cà phê gần nhất mà cậu có thể tìm thấy, mua một vài chiếc bánh mì, quay lại và để chúng bên cạnh Jimin. Jungkook mỉm cười, một nụ cười thực sự, gần như rất hạnh phúc. Jimin chỉ thật khác biệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top