Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phòng vé phim điện ảnh mới của Điền Chính Quốc không tồi, ngày đầu tiên đã phá cả trăm triệu, nhưng anh không chạy tuyên truyền, mà là tham gia vào công việc của đoàn làm phim tiếp theo, Mẫn Doãn Kỳ giúp anh nhận một bộ phim truyền hình dân quốc, tên dự kiến là "Lá Phong".

Đội ngũ sản xuất của bộ phim tương đối đáng tin cậy, Điền Chính Quốc vào vai nam số 3 trong đó, là vai diễn nhân vật phản diện, có thể diễn cùng với nhiều diễn viên kỳ cựu. Cơ hội học tập tốt như vậy, Điền Chính Quốc đương nhiên sẽ không bỏ qua.

Hôm nay anh đến để chụp ảnh tạo hình, nhân vật của Điền Chính Quốc là một quân phiệt trẻ tuổi, tính cách tàn nhẫn, tàn bạo. Để làm nổi bật đặc tính của nhân vật, các stylist của phòng làm việc đã thêm một chút máu đạo cụ cho anh.

Điền Chính Quốc mặc một bộ quân phục tối màu được cắt may gọn gàng, bên trong để lộ áo sơ mi và cà vạt một chút, đeo thắt lưng, phía trên treo một sợi xích dùng để trang trí, phía dưới là một đôi jackboot màu đen.

*Có lẽ là như vầyy

Cúc áo được cài rất kín đáo, tự nhiên sinh ra cảm giác cấm dục, kiểu tóc là tóc dấu phẩy. Tạo hình này của Điền Chính Quốc vô cùng điển trai, rõ ràng đã khiến một vai diễn là nhân vật phản diện làm người ta chán ghét trở thành tình nhân trong mộng của các thiếu nữ.

Vừa đeo găng tay da vừa cúi đầu để stylist bôi máu cho anh, tạo ra hiệu ứng vết thương giống y như thật, Điền Chính Quốc chìm đắm trong thế giới của mình, suy nghĩ xem trạng thái của nhân vật kia là gì, khi nhìn ống kính sẽ có ánh mắt thế nào, có hoạt động tâm lý nhỏ bé ra sao.

Hình ảnh quy định tính cách, Điền Chính Quốc liền trao cho nhân vật này một linh hồn. Anh nhìn thẳng vào ống kính, không bao giờ sợ hãi, coi mạng người như cỏ rác, người bình thường chỉ là nhãi nhép.

Từ nhỏ hắn đã bị cha mẹ vứt bỏ, tự lăn lộn để lớn lên, giống như một con chó giữ nhà ở trước mặt cấp trên, sức tàn lực kiệt mặc cho người đánh người mắng. Chờ hắn có được thế lực, biến hóa nhanh chóng, nghiễm nhiên trở thành người phát ngôn thủ đoạn độc ác.

Chưa bao giờ được hạnh phúc, cho nên thích nhìn người khác đau khổ.

Một ánh mắt chính là một vở kịch, đợi đến khi chụp ảnh tạo hình xong, bất luận là nhiếp ảnh gia hay là phó đạo diễn đều rất hài lòng, hết sức khen ngợi Điền Chính Quốc. Điền Chính Quốc thoát vai cũng rất nhanh, đến khi khóe miệng anh cong lên, mỉm cười nói chuyện với nhân viên công tác, đã hoàn toàn thoát ly khỏi hình tượng quân phiệt nắm giữ quyền sinh quyền sát trong tay kia.

"Vất vả rồi."

Công việc kết thúc, trước khi đi còn chào hỏi nhân viên công tác ở đây, Điền Chính Quốc tẩy trang, thay quần áo của mình, chui vào xe bảo mẫu nhanh chóng chạy đến địa điểm lịch trình tiếp theo.

Điền Chính Quốc ngồi trong xe nhắm mắt dưỡng thần, qua khoảng năm phút, anh nghĩ một chút rồi lấy điện thoại ở trong túi ra, gửi trước ảnh tạo hình đã chụp xong cho Phác Trí Mân, dù sao cũng là đồng phục quyến rũ... Nói không chừng cậu sẽ thích.

【Ôi mẹ ơi!】

【Đẹp trai đến mức chân em cũng mềm nhũn luôn rồi】

【Mỗi ngày tự suy ngẫm lại, bạn trai đẹp trai như vậy thật sự thuộc về em sao? Em quả là quá hạnh phúc rồi(≧∇≦*) 】

Được khen đến mức cả người đều có chút lâng lâng, Điền Chính Quốc cảm giác mình sắp bị Phác Trí Mân làm hư rồi, trong lòng nghĩ như vậy không được, nhưng trên mặt lại không kiềm chế được lộ ra ý cười.

"Chắc chắn em ấy sẽ tham gia chương trình đó đúng không?" Không nhịn được xác nhận lại một lần nữa.

"Chắc chắn nhất định và khẳng định."

Người đại diện Mẫn Doãn kỳ ngồi ở ghế phó lái, bất lực thở dài, "Điền Chính Quốc em yêu đương vào hủy hình tượng quá rồi đó, sao lại trở thành mẹ chồng cằn nhằn như vậy hả. Xin em cả đời đừng công khai, sẽ mất fan, cảm ơn."

【Còn có góc độ nào khác không anh? Em cài màn hình khóa rồi!】

Qua mấy giây lại có một tin nhắn, Điền Chính Quốc không rảnh để ý đến Mẫn Doãn Kỳ, trực tiếp ngồi nói chuyện phiếm với Phác Trí Mân, em vừa đến thì anh đã qua, không biết có bao nhiêu ngọt ngào.

Đến địa điểm ghi hình chương trình, Điền Chính Quốc không trả lời tin nhắn nữa, mặc cho điện thoại rung. Chỉ nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Phác Trí Mân, thấy người khác không chú ý, cánh tay thân mật nhéo tai cậu một cái.

"...Sao anh lại ở đây?" Phác Trí Mân mở to mắt, vô cùng kinh ngạc.

"Không nghe nói sao?" Điền Chính Quốc cười cười, "Anh là khách mời bí ẩn đó."

-tbc-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top