Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

|8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin ghét những kẻ dâm đãng, luôn ngay lập tức lớn tiếng rên rỉ khi mọi chuyện còn chưa bắt đầu, bởi anh nghĩ điều đó thật đầy giả tạo. Nhưng với Jungkook đang lấp đầy miệng nhỏ của mình với gậy thịt to lớn, dồn ép anh lên trần xe, thì Jimin liền hiểu được mọi điều. Anh rên rỉ với từng chuyển động nhỏ mà Jungkook tạo ra, thở hổn hển khi cảm nhận được nhịp nhấp nhô trên đùi Jungkook, khi dương vật to lớn cắm ngập bên trong. Còn Jungkook thì nhấp một cú đầy tàn nhẫn, tay cậu buông khỏi cổ Jimin mà nắm lấy phần thân ghế, giúp tạo nên sức đẩy để đâm vào sâu trong đối phương.

Cả người Jimin run rẩy trong giây lát, rồi môi anh nút lấy lưỡi ngài thanh tra đầy thô bạo như cái lần họ ở đồn cảnh sát vậy. Thân thể cả hai đều đỏ rực bởi ham muốn, bóng mồ hôi, không khí xung quanh thì đặc quánh mùi vị của tình dục, Jungkook thì như lạc lối khi bắp đùi Jimin siết chặt lấy, khi mông anh kêu từng tiếng vang đập mạnh xuống dương vật mình. Chúng khiến cậu gần như quên mất họ đang ở nơi đâu, hay đến đây bằng cách nào.

Jimin cảm giác thiên đường như đang bao lấy anh, nó vừa khăng khít lại ướt át đầy trơn mượt, và ngay cả chính anh, cũng là một vị thiên sứ gợi tình trong giây phút này. Nhất là khi Jimin ngửa người về sau, lưng duỗi ra để một tay chống lên đầu gối Jungkook, tay còn lại thì lướt qua mái tóc mà hướng mắt nhìn xuống ngài cảnh sát.

Bờ môi hồng bị vần vò thê thảm bởi biết bao nụ hôn đầy xâm lược từ Jungkook, cùng từng lọn tóc vàng rung rinh lẫn giữa hơi thở nặng nhọc, yết hầu run rẩy khi anh cố rồi lại thất bại khi nuốt xuống từng âm thanh của mình. Jimin không hay như thế này, không hay gào la và bật thốt ra cái tên Jungkook mỗi lúc cậu trượt sâu vào trong anh, giật ngửa đầu và rên rỉ theo từng cử động nhỏ bé. Đáng ra anh phải giải quyết đầy mạnh mẽ và dứt khoát, nói mấy câu gợi dục tục tĩu để khiến bạn tình ra nhanh hơn, và rồi cuốn xéo khỏi đó.

Nhưng với Jungkook, anh lại muốn mọi chuyện diễn ra thật lâu, thật dài. Jimin có thể đánh mất bản thân chỉ với việc Jungkook đang làm tình với anh, theo cái cách cậu ấy bám chặt lấy bắp đùi tới mức có khi sẽ bầm tím, chỉ để giữ lấy anh và một hơi xuyên thẳng vào.

Lần này, khi Jimin cúi xuống đưa những lời thầm thì tới bên tai Jungkook, chúng chẳng hề liên quan tới việc anh muốn dừng lại chuyện điên rồ này. Bởi Jimin còn muốn nhiều hơn nữa. Anh muốn Jungkook mạnh bạo hơn nữa, đánh dấu từng inch trong cơ thể mình, làm tình cho tới khi cái lỗ kia không còn thể khép chặt lại và khiến anh liệt giường cả tuần.

Anh muốn tất cả của Jungkook, và hơn thế nữa...

Jimin đưa môi lướt tới đường hàm đối phương, dừng bên cổ để lưu tại nơi đó một vết bầm chói mắt, rồi rê dần lên tai. "Chúng ta nên di ch-chuyển-" Jimin quá mệt để thở, và Jungkook dần chậm lại, đủ để anh ổn định lại chút tinh thần.

"Đổi vị trí và kéo ch-chân anh vòng qua cổ. Anh muốn em tới thật sâu bên trong, hủy hoại nơi đó đi. Anh m-muốn--"

Jimin thít chặt mông lại và đổi lấy được tiếng rên bất ngờ từ ngài cảnh sát, người đang nắm chặt lấy anh, kéo anh lại gần rồi lại tiếp tục một cuộc đâm rút nữa. Jimin hổn hển. "Dương vật của Jungkook, anh muốn nó khắc sâu nơi này, để nó nhớ lấy dáng hình của em, kể cả khi nơi đó không còn em nữa."

Và mọi nguyện ước trên đời này của Jimin đều cần được đáp ứng.

Jungkook kéo anh khỏi nơi bám víu vững trãi trên người, ôm quanh eo Jimin để giữ anh lại khi cả hai trở mình. Cậu đè Jimin lên mặt ghế da, tấm lưng ướt mồ hôi khiến anh trượt trên bề mặt đó, và Jungkook nghiêng tới để hạ xuống từng nụ hôn mãnh liệt lên môi người dưới thân, xuống cả cổ lẫn ngực, để lại dấu ấn lên khắp Jimin, răng Jungkook thì như thể sắp ứa máu khi những vết cắn mút được tạo thành. Tiếp đến là ghé đến bên núm hồng nhỏ của Jimin, đặt nó giữa môi mình, liếm mút cho tới khi nó cứng rắn và đỏ tươi, rồi làm y hệt với núm hồng đang trống vắng còn lại.

Jimin nhìn theo Jungkook, tới từng nơi mà yêu phép của cậu nở rộ trên cơ thể mình, khiến anh thành của riêng cậu, khiến tất cả những người bên ngoài chiếc xe này biết được tối nay vị thanh tra đã làm những gì với tên tội phạm của mình. Rồi Jungkook đưa chân chàng tiên tóc vàng hoe vòng quanh cổ, anh phối hợp câu giữ nơi đó lại, thật chặt chẽ, và cách chiếc đùi đấy cong lên khiến cậu nhỏ của Jungkook càng thêm khó chịu. Cuối cùng cậu lại trượt vào mông Jimin lần nữa, tay bám lấy đùi anh và sẵn sàng cho cuộc tấn công đầy bạo tàn và không khoan nhượng.

Bám chặt tay lên ghế, Jimin cố gắng hết sức để cơ thể mình không bị văng ra bởi từng cú đẩy hông mà Jungkook đem tới, anh nhắm mắt và môi dưới run run mím chặt lại. Nhưng vì chúa, Jimin thực sự muốn gào to chết đi được. Anh muốn nói với Jungkook rằng cậu đã khiến anh sung sướng như thế nào nhưng đành kìm lại, bởi Jimin không muốn mình trông như một tên điếm đang đói khát cầu xin để được thỏa mãn dục vọng thân dưới.

Cho đến khi khối thịt cứng rắn của Jungkook dập mạnh vào tuyến tiền liệt người dưới thân, khiến Jimin gần như thét lên, đôi mắt bừng mở và bàn tay siết lấy lớp ghế da.

"Oh, mẹ kiếp, fuck, Jungkook, l-làm lại điều đó đi-- Ngay chỗ ấy, mẹ nó--ôi chúa ơi"

Và Jungkook lại đáp ứng lời thỉnh cầu đó thêm lần nữa.

"Fuck, đúng rồi, nhanh lên Jungkook, làm nữa đi-- làm cho đến khi anh không thể nào-- ohh fuck--"

Jimin cong lưng lên khi hông của kẻ xâm lược như được gắn tên lửa, ra vào không ngừng, khiến nụ hoa hồng của anh như đang nở ra, trào ra những giọt mật dịch nhớp nháp đầy hỗn loạn. Nhưng tiếng gọi tình chỉ dừng lại ở đó, Jimin vẫn không rên rỉ thêm nữa ngay cả khi anh bắt đầu tự ve vuốt lấy thân thể mình.

Bàn tay ngài thanh tra đặt trên đùi Jimin bỗng rời đi, đưa lên môi anh và nhấn ngón cái lên phần thịt hồng hào ấy. Jimin nhìn thấy ánh mắt của đối phương, và từng luông hơi thở phả ra trong anh khi trông thấy đôi mắt ấy, long lanh thuần khiết nhưng ẩn chứa thứ dục vọng hắc ám cùng niềm khao khát hoang dã sâu trong, và nó sặc mùi nguy hiểm hơn bất cứ đôi mắt nâu to tròn nào Jimin đã từng thấy trước đó. Anh mặc cho ngón cái của cậu luồn vào môi mình, trượt sâu trong khoang miệng ướt đẫm rồi tha hồ vẫy vùng mở rộng nơi đó, rồi ngài thanh tra mỉm cười, một nụ cười mang chút lười biếng khi cậu đang thật chật vật để kìm hãm sự trỗi dậy của dục vọng trong mình.

"Em muốn nghe thanh âm của anh, Jimin" cậu run rẩy ngưng lại nửa chừng trong lần đâm rút kế tiếp, và rồi lại tiếp tục đút sâu vào trong người tóc vàng. "Em thích-- anh rên rỉ kêu tên em, nói cho em biết anh muốn-- anh muốn em làm anh như thế nào."

Jimin khép mắt đáp lại Jungkook và gật đầu, rồi mím đôi môi dày bao trọn lấy ngón cái của Jungkook mà hút lấy, mà liếm láp vòng quanh nó. Khi ngón tay hư hỏng đó rời đi, quay về bên đùi, thì Jimin tiếp tục ve vuốt lấy mình, để mặc cho tiếng rên rỉ ngọt ngào thoát ra. Tất cả những vỡ vụn, đau đớn, tội lỗi đều được rên lên, và cái tên Jungkook thì trượt ra ào ạt khỏi lưỡi anh, ngày một nhiều hơn.

"Anh thật là--âm thanh ấy-- thật mẹ nó xinh đẹp." Jungkook nhấn chìm Jimin xuống mặt ghế da bởi từng cú tấn công từ thằng nhỏ tham lam ấy, nghiền nát tuyến tiền liệt của anh thêm vô số lần, và Jimin như đang phát điên, bật thốt từng âm điệu vỡ nát, tầm nhìn phía trước thì đen lại khi anh bắn ra mà chẳng thể tự chủ. Jimin rất giỏi trong việc níu giữ cơn cực khoái một cách dài lâu, nhưng với Jungkook thì anh buộc đầu hàng.

Jimin thấy hông của cậu cảnh sát bỗng run run, như đang do dự có nên tiếp tục trận chiến với nơi hồng nộn xinh xắn trước mắt, và tay anh liền lần xuống, quệt đi những dòng sữa đục đang rơi trên ngực của cả hai, nắm lấy cánh tay đang lên gân đầy nam tính của Jungkook, còn ánh mắt lại chìm trong nhau.

"Đừng d-dừng lại---" Jimin ngọt ngào níu kéo, và Jungkook lại xoáy sâu vào lỗ nhỏ mịn màng ấy thêm một lần.

"Tiếp tục giết anh đi--cho tới khi em đến -- Ước gì em có thể vắt kiệt anh ra--- bắn hết vào nơi đó-- tưới đầy nụ hoa của anh..."

Jungkook gằn tiếng, ngẩng mặt về phía trước trong khi phần thân dưới mãnh liệt đưa Jimin tới một đỉnh cao mà cậu chưa bao giờ từng đạt tới trước giờ. Sự mãnh liệt đó khiến từng sợi thần kinh của Jimin đều như đang bốc cháy, khiến anh thậm chí không còn nghĩ tới việc phải chạm vào cậu nhỏ của mình thêm lần nào để tự xuất ra. Nên Jimin nhanh chóng níu lấy bắp tay Jungkook, kéo lý trí của cậu bé đang hăng say này quay trở lại.

"Cởi ra đi." Anh ra lệnh, và Jungkook dừng lại mọi động tác, trong khi cả cơ thể vẫn bỏng cháy cái khát khao hoang dại và nhẫn nhịn tới trong từng thớ cơ, rằng sẽ không nhào tới xuyên thấu trong Jimin trong chớp mắt.

"Cởi bao cao su ra đi," anh nhấn mạnh thêm lần nữa, tự hỏi mình có mất trí không khi đang mặc kệ mọi lo toan về việc chàng thanh tra này đang chuẩn bị sản xuất ra thứ trắng đục gì.

"Anh muốn tinh dịch của em tràn đầy trong đó-- muốn cảm thấy nó ẩm ướt và nhỏ giọt trào ra khi chúng ta làm xong."

Và Jungkook, vẫn như lần trước đó, tuân theo mọi mệnh lệnh của Jimin, thậm chí vô cùng thỏa mãn và hăng hái lột bỏ lớp vỏ cuối cùng ngăn cách họ, quẳng nó sang một bên. Cậu điều chỉnh tư thế, kéo chân Jimin lại gần eo mình và giữ chặt chúng, trước khi một lần nữa nhét sâu con quái vật đã cởi giáp để vùi vào trong, cảm nhận được vách tường thịt ấm nóng của Jimin bao chặt lấy dương vật trần trụi, để tiếng rên rỉ ngọt lịm, đầy thống thiết và lạc lối của Jimin không nén nhịn được mà bật ra.

Jimin gần như cong gập người lại khi Jungkook nện liên tiếp vào chiếc lỗ bé nhỏ của mình, và khoảng cách đó cũng thật hoàn hảo để cả hai bắt lấy môi nhau mà gặm cắn. Jungkook có thể thấy bản thân mình đã sắp lao đến đích rồi, khi luồng nhiệt nóng bỏng đang cuộn trào vùng bụng dưới, chân run rẩy khi anh thúc Jimin quay trở về với tư thế của mình, lỗ tai thì lấp đầy bởi vô số tiếng rên, tiếng gọi tình tục tĩu từ đọa thiên sứ tóc vàng, người đang cầu xin cậu làm tình hãy càng thêm thô lỗ, và bật ra tiếng nức nở mong cậu sẽ làm nụ hoa của mình được tưới tắm bởi tất cả thứ nước thánh trắng đục mà Jungkook sắp xuất ra.

Jungkook có thể cảm nhận được sự rung động từ những tiếng kêu rên của Jimin khi cậu hôn lên yết hầu anh, và cắn nuốt nơi đó cho đến khi mọi vết đỏ bầm bung tỏa đến độ không ai trên thế giới này có thể bỏ lỡ chúng. Rồi Jungkook cúi đầu xuống chiêm ngưỡng vị thần của mình, thứ tác phẩm đầy nghệ thuật mà cậu đang vẽ nên, và cứ đau đáu ánh nhìn xuống nơi đó cho đến khi thấy Jimin đang từ đỉnh cực lạc mà ổn định lại, đưa tay xóc nhẹ cậu bé của mình, và tuyệt vọng để có thể tự bắn ra lần thứ hai đêm nay. Còn con quái vật của Jungkook thì vẫn vùi sâu trong nụ hoa đỏ ửng của Jimin, da thịt nối liền da thịt.

Hông Jungkook giần giật khi cậu trông thấy tinh dịch Jimin tràn qua nắm tay anh, lưng cong lên, mắt nhắm nghiền còn môi kêu lên hai từ Jungkook, và tất cả những điều đó đủ khiến cậu lao ra khỏi ranh giới tỉnh táo của mình. Jungkook thấy mình bắn ra toàn bộ chỉ với một cú thúc cuối cùng trong mông Jimin, đong đầy anh với tất thảy dịch mật trắng sữa và các nhóc Kookie tí hon, tận hưởng nét mặt thỏa mãn của người tiếp nhận khi anh thở ra một hơi dài run nhẹ, lạc lối trong đáy mắt nâu to của ngài cảnh sát, và dõi theo từng rung động cậu truyền tới anh khi Jungkook lên đỉnh trong đóa hoa đang nở rộ của mình.

Cả hai cứ bình yên như thế, chìm sâu với đôi mắt nhau trong khi điều hòa từng nhịp thở phập phồng. Rồi tay Jimin vòng lên bờ vai rộng lớn của Jungkook mà ghì cậu xuống, tấn công đôi môi của kẻ bạo tàn ban nãy mà vần vò liếm mút, răng cắn lấy môi dưới, lưỡi thì hung hăng khuấy đảo bên trong.

Jungkook cứ thế buông mình vào nụ hôn, để phiến môi dày thơm mọng ấy ve vuốt trái tim đập loạn của mình. Ngón tay Jimin bấu ngập vào da thịt cậu, trượt lên từng thớ cơ lạnh lẽo đẫm mồ hôi.

Và Jungkook nghĩ rằng, được hôn lấy đôi môi Jimin, cũng thật thỏa mãn như làm tình với anh vậy.

Gần như là thế.

--------------------------------

Một tiếng thở dài lượt thượt thoát ra bên miệng Jungkook khi cậu bước ra khỏi chiếc xe tuần tra, đong đưa cánh cửa xe rồi đóng sập nó lại khi đôi ủng nghiền xuống mặt đường sỏi đá. Vuốt tóc ra sau trán rồi tiến đến bên cạnh chiếc xe vừa dừng lại, cậu gõ cửa. Tấm kính mờ hạ xuống.

"Cô có biết mình đang phóng nhanh như thế nào không đấy hả?" Jungkook hỏi, và thấy chán ngán cái câu nói đơn điệu đã được sử dụng cả tỉ lần này. Cậu liền bắt gặp ngay sự nức nở hoảng loạn từ một thiếu nữ mặt đỏ au, mắt đẫm nước, và lạy chúa cậu chỉ muốn chuần ngay ra khỏi tình huống này thôi. Cậu không giỏi đối phó với những giọt nước mắt chút nào hết.

"Tôi xin lỗi, thưa ngài cảnh sát. Tôi đang thực sự rất muộn, nên là-"

"Thôi nào, okay okay, bình tĩnh đi. Chỉ hơn có 5 dặm thôi." Cậu nói, đã lên kế hoạch về việc bỏ qua việc viết vé phạt và để cô gái đi với một lời nhắc nhở. Jungkook đã thể hiện rằng trong suốt quãng thời gian qua cậu thực sự là một cảnh sát siêu tồi, cứ với những lần cậu thả Jimin là đủ biết.

"Nghe này, chỉ cần...đi chậm trong suốt quãng đường còn lại, thì tôi sẽ cho cô đi chỉ với một lời cảnh cáo." Jungkook trấn tĩnh cô gái trong khi nghe thấy tiếng của một chiếc xe khác đang đến gần, với âm thanh động cơ đầy quen thuộc, truyền tới cậu một cơn lạnh sống lưng.

"T-Thật sao?" Cô gái nghẹn ngào, hướng ngài cảnh sát một ánh mắt lấp lánh.

Jungkook liếc nhìn khi chiếc xe đó lướt qua, và cậu nhận ra nó. Chính xác như những gì cậu trông đợi nó sẽ là gì. Con xe đó chậm lại khi đi vào tầm nhìn của Jungkook, chậm rãi men theo lề đường, hạ xuống mặt kính đen, và để lộ ra nụ cười yêu nghiệt của cái người tên Jimin ấy.

"C-cảm ơn ngài rất nhiều. Thực sự đó, tôi biết lời cảm ơn này cũng không đủ--"

Nhưng bên tai Jungkook chẳng còn bất cứ thanh âm nào lọt vào khi Jimin khởi động động cơ lên một tiếng rồ lớn, rồi phóng ra khỏi con đường cao tốc với cái tốc độ dễ dàng đoán được là vượt giới hạn cấm ít nhất là 20 dặm.

Jungkook gật đầu với cô gái. "Chỉ cần cẩn thận thôi." Cậu từ biệt và quay đầu lại ngay về xe, trước khi bật ra bất cứ nụ cười ngốc nghếch nào trước mặt cô gái ấy. Jungkook bật còi báo động, kiểm tra xem còn chiếc xe nào trên đường cái không rồi mới vặn khóa và bay vèo qua xe cô gái đáng thương đó, để đuối theo ác quỷ Park Jimin.

Có lẽ về mặt đạo đức Jungkook sẽ chẳng bao giờ là người cảnh sát hoàn mỹ, nhưng cậu chắc chắn sẽ bị trời phạt nếu chỉ vì điều đó mà ngừng lao tới và ấn nút play cho trò chơi thú vị này của Jimin. Hơn nữa, đây cũng chỉ là một bí mật nho nhỏ, và chỉ cung đường này biết mà thôi. Những gì mà người khác không biết tới sẽ không bao giờ khiến họ phiền lòng.

Jungkook bắt kịp Jimin, tiến đến bên cạnh khi vị tài xế tóc vàng dừng lại. Cậu hạ cửa sổ xuống, cười toe khi thấy Jimin đang hướng đầu về phía mình.

"Muốn đua?" Jimin hỏi, tay gập ngang trên vô lăng.

"Vậy phần thưởng là gì?" Jungkook gọi với lại, và Jimin ngửa đầu ra sau cười rung lên. Anh thực yêu cái cách Jungkook hùa vào trò chơi cùng mình, khi cậu phá bỏ mọi luật lệ chỉ vì anh mà thôi.

Jimin giả vờ suy nghĩ một lúc, rồi liếm lấy bờ môi dày, nhìn nghiêm túc về phía Jungkook.

"Nếu anh thắng, anh sẽ làm nằm trên vào tối nay," Jimin ra cá cược, và sẽ thật dối trá nếu Jungkook nói rằng cậu không thích ý tưởng này. Chỉ cần nghĩ đến cách thằng nhỏ Jimin thám hiểm tới nơi sâu nhất trong cơ thể, kéo căng từng nếp uốn trong đó... Jungkook có thể sẽ đánh mất mình trong giây lát thôi. Và cũng không có nhiều cơ hội thắng với cục cưng xe đua của Jimin chút nào.

"Được thôi," Jungkook đáp lại, "Nếu em thắng, thì chúng ta sẽ làm mọi việc một cách thật đứng đắn. Trên giường, một lần."

Jimin lại lần nữa bật cười. "Hy vọng em không phải ngồi nhiều vào ngày mai." Anh mở động cơ, vẫn cười toe, và Jungkook cũng hy vọng mình cũng không cần ngồi nhiều chút nào. Jimin sẽ không để mọi thứ dễ dàng cho cậu đâu... trên đường đua hay cả chuyện xảy ra sau đó nữa.

"Ba hồi còi để bắt đầu, nhớ chứ?"

Jungkook gật đầu. Cậu có thể có thể không là một tay quái xế đường phố kỳ cựu như Jimin, nhưng những thứ cơ bản luôn cần phải nắm được. Nâng cửa sổ lên, và Jimin làm điều tương tự, và cậu nghe thấy tiếng còi thứ nhất. Thứ hai. Thứ ba.

Và đạp mạnh chân ga.

Cả hai đều phóng đi bạt mạng, Jimin lao nhanh trong chớp mắt chỉ từ số 0 đến 60 dặm trong có vài giây (Jungkook không rõ chính xác thời gian lắm. Jimin đã nói với cậu về điều này khi đang đón nhận màn thổi kèn từ Jungkook, nên cậu có chút phân tâm.)

Jimin đón một khúc cua và Jungkook chỉ biết ngao ngán lắc đầu, biết chắc rằng không đời nào cậu có thể bắt kịp anh. Nhưng khi vòng cua kết thúc, Jungkook thấy anh đang giảm ga, cố ý để để chiếc xe tuần tra vượt mặt. Jungkook cũng chậm lại, cậu không muốn thắng chỉ vì Jimin nhường mình.

Jungkook vẫn giữ chân mình trên bàn đạp ga. Nếu đây là những gì Jimin muốn, thì cậu sẽ khiến anh có được nó. Jungkook sẽ không bao giờ thừa nhận điều đó liên quan mặt còn lại của vụ cá cược, rằng nó có thể có hoặc không cần làm, nhất là khi cảm xúc thật sự trong trận đấu này đang diễn ra. Jungkook luôn muốn cái gì đó vượt qua định nghĩa tình dục với kẻ tóc vàng xinh đẹp đầy tội lỗi này, và cậu cũng đang cố tin rằng Jimin đối với mình cũng là như thế. Và cho dù câu trả lời là không, Jungkook vẫn muốn được thật gần gũi bên Jimin.

Cơ mà dù kết quả trận cá độ là gì đi nữa, họ vẫn đâm sầm vào nhau bên cánh cửa phòng ngủ Jungkook tối muộn hôm đó thôi.

=========================

Định up sớm hơn cơ nhưng kiểm tra và deadline hit me like a truck nên nghỉ lễ mới full công lực trans cho mọi người được *sorry sorry*

Dạo này mmt của hai trẻ làm tim tui đau quá, cũng đang nghỉ lễ nữa nên có gì hãy đợi mình nha :3

Deadline và kiểm tra lao tới ăn thịt tui như Diminie đớp sữa dâu Chây kây vậy TT^TT

Thanks for reading, be free to comments and votes :3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top