Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 04: Đối Mặt

⤝❁⤞

Chae Young không ngủ được. Khi ở một mình, tâm trí cô luôn nghĩ về giấc mơ đáng sợ kia. 

Người chồng bạo hành trong giấc mơ của cô...

Park Chan Yeol - Đó là tên của anh ta.

Cô không nên nghĩ về anh ta, cơ thể cô rùng mình mỗi khi nhớ đến giấc mơ đó... về việc anh ta đã đối xử tệ bạc với cô như thế nào.

Tiếng búng nước khiến cô ngừng suy nghĩ. Joohwangie trong bể cá nhỏ đang nhìn thẳng vào cô. Tâm trí Chae Young dần thoải mái hơn. Ý nghĩ về giấc mơ của cô cứ thế mà tan biến. 

Cô ấy đi lại gần bể và chơi với bé cá màu cam dễ thương.

Nhìn Joohwangie di chuyển trong nước thật đẹp, Chae Young bất giác mỉm cười.

Cô nhớ Soo Bin đã nói, căn nhà có một bể bơi trên sân thượng và cũng có một bồn tắm nước nóng giống như "suối nước nóng" trên tầng 3.

Tắm nước nóng vào ban đêm... nghe có vẻ tốt nhỉ?

Chae Young phân vân không biết có nên hỏi Soo Bin hay không. Đồng hồ đã điểm 11h30 tối...

Chae Young nhớ Soo Bin đã nói rằng, cô có thể sử dụng bất cứ thứ gì và đi bất cứ đâu cô muốn trong nhà, ngoại trừ phòng đọc sách của Jung Kook.

*

Căn nhà có cảm giác trống trải và yên tĩnh vào ban đêm.

Chae Young không nhìn thấy ai trên hành lang, bước chân dừng lại khi đi qua phòng bên cạnh. Cô tin rằng không có ai bên trong nó... 

Jung Kook luôn trở về vào đêm muộn, và lúc này nhất định là không có anh ấy ở trong phòng.

Chae Young thở dài, tại sao cô lại quan tâm xem anh ấy có ở nhà hay không?

Trong hợp đồng hôn nhân của họ có ghi rằng, cả hai đều được tự do làm bất cứ điều gì trong cuộc sống riêng tư của mình. Có nghĩa là, Jung Kook có thể ngủ bên ngoài với bất cứ ai anh ấy muốn và cô cũng có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.

Điều này không phải tốt hơn cuộc sống ở trong giấc mơ đau khổ kia của cô sao?

Chae Young lại thở dài, rồi bước lên tầng 3.

*

Khi Chae Young mở phòng tắm nóng, đèn bên trong đã được bật sáng mờ mờ.

Chae Young không cảm thấy thắc mắc về điều đó, bởi vì theo những gì cô biết thì ánh sáng trong ngôi nhà này luôn lờ mờ vào ban đêm.

Cô thay quần áo của mình và chỉ choàng một chiếc khăn tắm màu trắng từ giá treo bên cửa trước khi đi đến bể tắm nóng.

Cô vui vẻ bước lại gần, thích thú khi được ngâm mình trong làn nước nóng. Cô mở tấm màn kéo ra, ngăn cách giữa bồn tắm nước nóng và khu vực thay đồ, mắt cô thậm chí không nhìn xung quanh khi cô đã trượt xuống bồn và đưa tay kéo tấm màn lại.

Nhưng ngay khi quay người lại trong làn nước ấm, cơ thể cô như lập tức đông cứng....

Chae Young há hốc mồm, tròn xoe mắt nhìn chằm chằm một cách kinh ngạc...

Bồn tắm nước nóng này rất lớn... Và có một người đàn ông ở đó... đang ngâm mình trong nước...

Chae Young không kịp phản ứng để nhắm mắt lại.

*

*

*

Trước đó, Jung Kook đang nhắm mắt thư giãn thì nghe có ai đó mở tấm màn kéo.

Jung Kook vốn có thính giác nhạy bén, từ mấy phút trước anh đã nghe thấy có người bước vào phòng. Và từ các giác quan của mình, anh biết đó không phải là một mối đe dọa, và người nọ có vẻ rất phấn khích khi bước vào căn phòng này.

Vì vậy, Jung Kook đã im lặng chờ xem... Anh vẫn không tạo ra tiếng động hay nói một lời nào sau khi tấm màn kéo được mở ra và đóng lại.

Cuối cùng, anh mở mắt ra và nhìn vào người đó...

Đúng như dự đoán... Là cô ấy. Park Chae Young, vợ của anh.

Đông cứng... Cô ấy không di chuyển, cứ như một bức tượng.

Anh nhướng mày nhìn cô.

Sau khi nhìn vợ được một lúc và chắc chắn rằng cô ấy sẽ không có ý định mở miệng nói bất cứ gì, anh liền đứng dậy khỏi bồn tắm.

Jung Kook nhận thấy mắt cô còn mở to hơn. Anh bước đến chỗ cô.

Jung Kook vốn nhạy bén, có khả năng đoán được những gì đang diễn ra trong tâm trí mọi người... nhưng điều đó không thể dùng với cô ấy.

Chae Young có vẻ là người dễ biểu lộ cảm xúc trên khuôn mặt, nhưng hành động của cô ấy sẽ rất khác.

"Em muốn dùng bồn tắm nước nóng?" Anh hỏi, tiến lại gần cô hơn.

Chae Young không trả lời, mắt và miệng vẫn mở to.

Jung Kook cau mày, anh nhìn theo nơi mà mắt cô đang... nhìn xuống.

Ồ.....

Cô ấy chưa bao giờ nhìn thấy một người đàn ông khỏa thân sao?

Anh quay người lại, lấy chiếc khăn tắm của mình, và che nó quanh eo.

Vậy mà cô ấy vẫn đơ ra...

"Em vẫn ổn chứ?" Bàn tay anh đưa lên má trái của cô, chạm thật nhẹ vào nó.

Chae Young thở ra như thể vừa trồi lên khỏi mặt nước.

"Tôi-tôi xin lỗi... Tôi không cố ý nhìn thấy........"

"Không sao..." Jung Kook tiến lại gần để an ủi cô ấy.

Đây là một phản ứng kỳ lạ mà anh nhận được từ một người phụ nữ khi nhìn thấy anh như vậy.

Anh hơi nâng cằm cô lên để cô có thể nhìn thẳng vào mắt anh. 

"Em không sao chứ? Em có thể tắm nước nóng nếu muốn."

Chae Young rõ ràng muốn sử dụng nó vì cô ấy đã thay khăn tắm, nhưng không biết tại sao, lúc này, Jung Kook nghĩ mình cần phải trấn an cô ấy.

Chae Young hoảng sợ. Cô chưa bao giờ nghĩ cuộc gặp gỡ của mình với chồng sẽ diễn ra trong bồn tắm nước nóng... như thế này!

Tay anh vẫn đặt trên má cô, nhẹ nhàng vuốt ve. Đầu óc cô quay cuồng suy nghĩ liệu đây có đúng là chồng cô không? Là người đàn ông hầu như không lộ mặt dù là đang ở nhà?

"Tôi không sao..." Chae Young hơi nghiêng đầu để rời khỏi tay anh, cố gắng bình tĩnh lại.

Môi Jung Kook giật giật. Chae Young hành động như thể cô ấy bị bỏng và phải tránh xa tay anh ấy.

Jung Kook cảm thấy không hài lòng. Jung Kook vốn là một người cực kỳ tự tin vào bản thân, năng lực và danh tiếng của một doanh nhân quyền lực, anh tin rằng không ai có thể chống lại anh ấy. Nhưng ở đây... Vợ anh lại hành động như thể cô ấy muốn né tránh anh.

"Có thật không?" Jung Kook tiến lại gần hơn.

Chae Young chỉ gật đầu.

Những ngày qua, cô luôn tự hỏi tại sao rất khó để nhìn thấy anh, nhưng khi anh ấy ở trước mặt... Cô lại đứng hình, lắp bắp và lo lắng.

Có rất nhiều điều cô muốn hỏi anh, nhưng cuối cùng, cô không thể lấy hết can đảm để nói bất cứ điều gì.

"Tôi nghe nói em đã không ăn nhiều trong bữa tối hôm nay." Jung Kook nói, anh nhớ lại báo cáo dài của Soo Bin khi anh trở về nhà.

Tâm trí Chae Young tự động nghĩ lại những gì đã xảy ra trong bữa tối.

"Thức ăn quá nhiều nên tôi không thể ăn hết."

"Nhưng em đã có thể ăn hết vào những ngày trước."

Bằng cách nào đó, cách anh nói những lời này khiến cho sự căng thẳng của Chae Young tự nhiên rời khỏi cơ thể, thay vào đó cô cảm thấy hơi khó chịu. Anh ấy nói nghe như thể cô là một kẻ háu ăn vậy?!

"Vậy có phải hôm nay em ăn không ngon miệng?"

Chae Young lườm anh, sao giọng anh lại giống như đang chế nhạo cô vậy?

Jung Kook cố gắng nín cười. Anh tự hỏi tại sao anh lại cảm thấy vui vẻ như thế này khi cô ấy trừng mắt nhìn anh?

"Tôi chỉ cảm thấy không muốn ăn... Vậy thôi."

"Đồ ăn không ngon sao?"

"Không. Mọi thứ đều ngon."

"Nhưng em lại không ăn chúng."

Chae Young cảm thấy muốn vò đầu giật tóc, tại sao sự thèm ăn của cô ấy lại trở thành một vấn đề ở đây?!

"Bởi vì đầu bếp nấu quá nhiều thức ăn, tôi không thể ăn hết tất cả chúng một mình. Anh đừng có nghĩ rằng tôi là một kẻ háu ăn!"

'Em không háu ăn sao?' Jung Kook muốn hỏi cô điều đó, nhưng anh biết cô có thể sẽ nổi điên lên với anh mất.

Thật vui khi được nhìn thấy vẻ mặt khó chịu của cô ấy với anh ngay lúc này. Nhưng đồng thời anh cũng không muốn chọc giận cô hơn nữa. Chae Young vẫn là một điều đì đó rất kỳ lạ đối với anh... Anh hoàn toàn không thể đọc được suy nghĩ của cô.

"Vậy thì bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ ăn tối với em." Jung Kook nói một cách thản nhiên, khuôn mặt anh nghiêng lại gần cô hơn.

Ahhh... Chae Young thực sự có một nốt ruồi nhỏ rất đáng yêu ở môi dưới.

Đôi mắt của Chae Young lại mở to khi nhìn thấy Jung Kook đang di chuyển khuôn mặt lại gần cô hơn.

Tại sao người đàn ông này lại như thế? Anh ấy không biết xấu hổ sao? Anh chạm vào má cô như thể họ đã biết nhau lâu rồi, và còn lo lắng về sự thèm ăn của cô.... Chae Young không thể hiểu được anh ấy.

"Đứng lại! Đừng lại gần!" Chae Young lùi lại một bước.

Đôi mắt cô nhìn vào chuyển động của anh.

Mặt cô đỏ bừng.

Jung Kook đưa tay lên cố chạm vào môi cô.

"Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng em thực sự có ăn ngon......." Anh không thể nói hết lời vì Chae Young đã nhẹ hất tay anh ra và chạy ra khỏi phòng tắm nóng nhanh như một mũi tên đang bay.

Jung Kook đứng đó và sửng sốt. Anh nhìn vào tay mình... nơi mà cô vừa hất ra.

Chae Young mạnh mẽ đến vậy...

Chae Young trông thật mong manh, vậy mà cái hất tay của cô ấy lại khiến anh cảm thấy nhói như vậy...

Cô ấy là người phụ nữ đầu tiên hất tay anh ra, người phụ nữ đầu tiên bỏ chạy khỏi anh.

Jung Kook khẽ mỉm cười đau khổ...

Anh đã quên mất... Cô ấy cũng là người phụ nữ đã muốn chết trong đêm tân hôn của họ....

Thực sự rất khác biệt....

*

Khuôn mặt của Chae Young càng đỏ hơn khi cô đụng phải một người giúp việc khi đang trên đường chạy về phòng ngủ của mình.

"Thưa phu nhân, người có sao không?" Người giúp việc nhìn Chae Young lo lắng.

"Tôi không sao... Tôi về phòng đây." Chae Young tránh giao tiếp bằng mắt khi cô ấy bước về phòng chỉ với một chiếc khăn tắm trên người.

Cô cố gắng hành động một cách tự nhiên hết mức có thể.

Người giúp việc nhìn cô với ánh mắt tò mò, tại sao toàn thân phu nhân lại đỏ bừng như vậy? Cô ấy chỉ quấn một chiếc khăn tắm và chạy ra từ trên lầu... Phu nhân đang sử dụng hồ bơi hay bồn tắm nước nóng sao?

Người giúp việc chỉ nhún vai, cô nghĩ mình nên tiếp tục kiểm tra tầng trên trước khi đi ngủ, nhưng khi cô đi lên cầu thang... chân cô lập tức dừng lại.

Chủ nhân của cô bước xuống cầu thang và cũng chỉ với một chiếc khăn tắm.

Trong tay... Chủ nhân đang cầm quần áo và đồ lót của một người phụ nữ... rất quen thuộc. Cô chắc chắn đó là của phu nhân.

Cô đã phục vụ Phu nhân trong suốt thời gian hôn mê, do đó cô ấy biết quần áo của Phu nhân, tất cả từ trong ra ngoài.

"Chủ nhân!" Người giúp việc chào Jung Kook.

"Ngày mai hãy thay nước trong bồn tắm nước nóng." Jung Kook nói khi đi ngang qua người giúp việc.

Người giúp việc đã hiểu, đầu vẫn cúi thấp khi Jung Kook bước về phòng.

Sau khi cánh cửa đóng lại, cô ấy ngẩng đầu lên với một nụ cười rộng mở.

"Ối... Chủ nhân và Phu nhân đã làm gì trong bồn tắm nước nóng vậy?! Toàn thân phu nhân đỏ bừng, và Chủ nhân thì đang giữ quần áo của phu nhân! Ôi trời đất ơi!"

-----------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top