Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 05: Bổn Phận

⤝❁⤞

Chae Young đã quyết định rằng cô ấy sẽ sống cuộc đời của mình tốt nhất có thể. Cô ấy không muốn sống như cuộc đời trong giấc mơ của mình. Không, cô ấy sẽ làm cho cuộc sống của mình tốt hơn thế.

Jeon Jung Kook không phải là Park Chan Yeol. Ngay cả khi Jeon Jung Kook nổi tiếng với cái danh ăn chơi, ít nhất anh ấy cũng sẽ làm đúng theo những gì đã nói trong hợp đồng.

Jung Kook nói cô ấy có thể làm bất cứ điều gì bản thân muốn. Đó là lời hứa của anh ấy.

Anh ấy đã đưa cho cô một thẻ tín dụng, không giới hạn.

Jung Kook còn nói cô ấy cũng có thể đi du lịch ở bất cứ đâu.

Chae Young biết Jung Kook thực sự có ý đó khi nói rằng cô có thể tự do làm bất cứ điều gì, kể cả sau khi kết hôn với anh ấy.

Vì vậy, Chae Young quyết định sẽ sử dụng quyền tự do mà Jung Kook đã cho.

Chae Young đã sử dụng thẻ tín dụng của anh để mua hạt giống, chậu hoa và mọi thứ cô cần để thay đổi khu vườn ở phía đông của ngôi nhà thành vườn hoa của riêng cô.

Chae Young dự định xây một ngôi nhà kính, và ngoài hoa, cô ấy cũng có thể trồng một vài loại rau.

Từ từ, khu vườn xanh trong nhà bắt đầu tràn ngập các loại hoa khác nhau.

Jeon Jung Kook chưa một lần nghĩ rằng, Chae Young sẽ tiêu tiền vào việc làm vườn, thay vì đồ trang sức và quần áo....

Đồ đạc trong nhà anh cũng bắt đầu thay đổi, lọ hoa được đặt ở khắp mọi nơi. 

Có lần, Jung Kook vô tình làm rơi một chậu hoa nhỏ xuống cầu thang, anh nghĩ không có gì to tát... Cho đến khi Soo Bin nói rằng, Chae Young đã rất buồn sau khi biết một chậu hoa của cô ấy bị vỡ...

⤝❁⤞

Hôm nay, Jung Kook nhận thấy người giúp việc đã mang lên bàn ăn rất nhiều món rau, trước khi anh ấy có thể yêu cầu họ phục vụ thêm thịt...

Chae Young đã vui vẻ nói, "Cà chua bi và salad là từ vườn của tôi!"

Jung Kook muốn nói với Chae Young rằng, anh không thích rau cho lắm, nhưng khi nhìn thấy đôi mắt cô lấp lánh chờ anh nếm thử.....

Jung Kook đã ăn hết chúng.😅

"Em có thể nhờ người giúp việc mua mọi loại rau mà em muốn... Em không cần phải mất thời gian để trồng cây." Jung Kook nói sau khi ăn xong quả cà chua bi cuối cùng trên đĩa.

Chae Young trả lời, "Nó không lãng phí thời gian của tôi, làm vườn rất tốt cho sức khỏe và tinh thần... Hơn nữa còn tiết kiệm và kinh tế hơn." Vầng trán cô cau lại, không thích khi Jung Kook nói chuyện như vậy.

'Tiết kiệm? Chae Young có biết rằng anh giàu đến thế nào không?' 

Đây là lần đầu tiên trong đời, có người nói về việc tiết kiệm trước mặt anh.

"Uhm. Em có thể thuê người để giúp làm vườn và........"

"Tôi có thể làm tất cả những việc đó một mình." Chae Young cắt lời anh.

"Tôi nghĩ em nên dành thời gian cho bản thân........"

"Anh đã nói rằng tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn." Chae Young lại cắt lời anh, lần này giọng cô nghiêm nghị, mắt cô trừng trừng nhìn anh.

Không khí trên bàn ăn thay đổi......

*

Soo Bin đang đứng ở góc tường, mồ hôi nhễ nhại.

Chủ nhân và Phu nhân hầu như không nói chuyện và dành thời gian cho nhau. Bữa tối là thời gian duy nhất họ có thể gặp nhau và nói chuyện với nhau nhiều hơn một vài từ...

Nhưng......

Chưa một lần nào Phu nhân lớn giọng như thế này. Và cũng chưa từng có ai dám lớn giọng nói chuyện với Chủ nhân của anh.

Mỗi ngày, Soo Bin sẽ báo cáo với Jung Kook về mọi việc của Phu nhân, và Soo Bin nhớ cách Jung Kook đã nhìn cậu ấy một cách kỳ lạ khi nghe rằng, Chae Young dành phần lớn thời gian của cô ấy trong vườn.

Soo Bin nói với Jung Kook rằng, cô ấy đã cười rất nhiều khi thấy cây cối của mình lớn lên và nở hoa.

Có lẽ, đó là lý do tại sao Chủ nhân của cậu ấy để vườn cây xanh từ từ đổi thành vườn hoa. Và Soo Bin nhận thấy rằng, Chủ nhân có xu hướng khoan dung hơn rất nhiều với phu nhân.

Jung Kook nhìn thẳng vào đôi mắt cô. Chae Young vẫn đang nhìn anh không chớp mắt.

Jung Kook không biết tại sao, nhưng anh luôn thấy thú vị mỗi khi cô nhìn anh như vậy.

"Được. Cứ làm mọi thứ em muốn."

*

*

*

⤝❁⤞

Jung Kook lắp ráp súng sau khi làm sạch. Park Ji Min đưa cho anh sáu viên đạn. Jung Kook nhếch mép cười khi nạp băng đạn.

Vẫn cầm khẩu súng yêu thích của mình, Jung Kook đứng dậy khỏi chiếc ghế da và chậm rãi bước đến người đàn ông đang quỳ trước mặt mình.

Sau cái gật đầu của anh, các vệ sĩ gỡ bỏ miếng bịt trên miệng người đàn ông kia. 

Người đàn ông này không những đã có gan tham ô tiền từ một trong những doanh nghiệp của Jeon Jung Kook anh, mà còn dám bán thông tin mật quan trọng của công ty ra bên ngoài.

Người đàn ông này thật đen đủi, chắc hẳn anh ta không biết rằng, Jung Kook luôn có những nhân viên bí mật làm việc trong mọi công ty mà anh sở hữu.

"Chủ tịch! Xin đừng giết tôi. Tôi sẽ không bao giờ làm như vậy nữa! Tôi thề! Tôi sẽ trả ơn người..." Lời cầu xin của người đàn ông bị cắt ngang khi vệ sĩ thân cận của Jung Kook - Choi Yeon Jun đấm mạnh vào quai hàm của anh ta.

Người đàn ông đau đớn hét lên.

"Trả ơn?" Jung Kook bật cười, "Shin Sung Rok... Anh biết rõ là tôi ghét sự phản bội như thế nào, đúng không?"

Với một cái gật đầu khác từ Jung Kook, Yeon Jun vặn cánh tay Shin Sung Rok cho đến khi một tiếng rắc lớn vang lên trong phòng.

Mặt tàn bạo của Jung Kook dửng dưng khi nhìn thấy vẻ đau đớn trên khuôn mặt của Shin Sung Rok.

Thật buồn cười khi mọi người dám phạm sai lầm nhưng lại sợ hãi khi đối mặt với những cảnh như thế này.

Jung Kook định yêu cầu Yeon Jun cứ tiếp tục, nhưng cái rung trong túi quần của anh ấy có vẻ cấp bách hơn.

1 tin nhắn mới từ Chae Young.

Jung Kook nhướng mày. Vợ anh hầu như không nhắn tin hay gọi điện cho anh. Bình thường thì Soo Bin là người sẽ gọi cho anh ấy.

💌 Tôi đang nấu bữa tối. Anh có thể giúp tôi mua hành tây trên đường về nhà không? Tôi đang làm món canh tương hải sản.

Jung Kook nhìn lên. Ji Min ngay lập tức bước tới và lấy súng từ tay Jung Kook.

Sau đó, Jung Kook trả lời tin nhắn của Chae Young.

💌 Được. Nhưng nhớ cho tôi nhiều tôm.

Jung Kook nhấn nút gửi, nhưng sau đó anh nhận ra lần đầu tiên trong đời mình sử dụng "cho tôi" với một ai đó..... Nhưng Jung Kook không quan tâm, ít nhất anh ấy có thể được ăn nhiều tôm hơn là rau.

Jung Kook mỉm cười nhìn người đàn ông trên sàn và lấy lại khẩu súng từ tay Ji Min.

"Xin đừng giết tôi!" Shin Sung Rok đã khóc.

"Anh thật là may mắn. Vốn dĩ tôi thích hành hạ hơn... Nhưng hôm nay, tôi cần phải làm nghĩa vụ của một người chồng. Xem ra phải nhanh chóng kết thúc thôi." Jung Kook mỉm cười, rồi nâng súng hướng vào đầu Shin Sung Rok.

Không đợi anh ta thốt ra thêm lời nào, Jung Kook đã bắn hai phát súng, và người đàn ông ngã quỵ xuống sàn.

Jung Kook đưa súng cho Ji Min, sau đó nhìn Yeon Jun.

"Cậu có biết tôi có thể mua hành tây ở đâu không?" Jung Kook thản nhiên hỏi.

-----------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top