Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10: Xinh Đẹp

⤝❁⤞

Trán Chae Young bắt đầu cau lại khi cô nhận ra quán cà phê có vẻ như đã quên món của mình. Cô cố ý đi ra ngoài sớm để có thể mua nước hoa quả từ quán cà phê nổi tiếng mà cô đọc được trên mạng.

Quán cà phê chỉ cách công ty của Jung Kook một dãy nhà, cô ấy đã đợi hơn 40 phút cho món của mình nhưng vẫn chưa được nhận.

Soo Bin nhận thấy khuôn mặt của phu nhân bắt đầu thay đổi và đang khoanh tay trước ngực, cho thấy tâm trạng của cô ấy không tốt. Nhưng Soo Bin nhớ những lời của Chae Young đã nói với anh và tài xế trước khi họ rời khỏi nhà.

"Khi chúng ta ra ngoài, đừng gọi tôi là phu nhân và hãy cư xử như thể chúng ta là những người bạn."

Điều này khiến Soo Bin im lặng trong suốt chuyến đi và khi họ đang ở bên trong quán cà phê. Soo Bin không biết nên gọi cô ấy là gì? 'Chae Young?'...... Soo Bin tin rằng, Chủ nhân sẽ giết anh nếu biết chuyện này...

"Urmmm... Tôi có nên đến quầy và hỏi họ về đồ uống không?" Soo Bin chọn không gọi tên của phu nhân.

Chae Young lườm anh. "Không, để tôi. Tôi nghĩ họ cố tình đối xử với chúng ta như thế này. Họ đang coi thường chúng ta."

Soo Bin gật đầu, anh ấy cũng nhận thấy điều đấy. Đó là lý do tại sao anh ấy muốn đi đến quầy và cho họ biết rằng, người phụ nữ chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần jean đơn giản và giày converse kia, chính là Jeon phu nhân.

Soo Bin nhìn theo phu nhân khi cô đi đến quầy.

*

*

*

⤝❁⤞

Đến giờ nghỉ trưa và các nhân viên trong công ty đã bắt đầu đi ăn. Đi ngang qua sảnh, họ không thể không nhìn người vệ sĩ của sếp, Yeon Jun đang đứng ở cửa ra vào để chờ ai đó.

Họ dừng lại khi thấy một chiếc ô tô đắt tiền đỗ trước lối vào. Họ chưa bao giờ nhìn thấy chiếc xe này trước đây, và nhất định phải là một người cực kỳ quan trọng, mới cần đến sự hộ tống từ Yeon Jun.

Choi Yeon Jun - Anh chàng vệ sĩ thân cận chỉ phục vụ cho chủ tịch của họ, Jeon Jung Kook. Yeon Jun luôn bên cạnh Jeon Jung Kook.

Đôi mắt tò mò của họ mở to khi nhìn thấy một người phụ nữ tóc vàng bước xuống xe. Có một người đàn ông đi theo sau cô.

Họ nhìn thấy Yeon Jun bước đến và cúi đầu chào cô ấy, tất cả đều tự động biết rằng, cô ấy chính là vợ của chủ tịch. Người phụ nữ kia không mỉm cười hay tỏ vẻ cao sang, thay vào đó cô ấy có vẻ trông rất buồn.

Họ đã đọc trên cách các phương tiện truyền thông viết về vợ của chủ tịch. Tuy không có hình ảnh nhưng có mô tả. Tóc vàng và những đường nét mềm mại.

Họ muốn nhìn cô ấy một cách đàng hoàng nhưng họ biết họ không thể, bởi vì Yeon Jun đang gửi một cái nhìn chằm chằm vào họ, như một chỉ thị, "Không được nhìn!"

*

Jung Kook mong Chae Young nói chuyện phiếm khi cô ấy đến văn phòng của anh. Cô ấy có vẻ đã rất phấn khích từ sáng nay.

Vậy tại sao bây giờ cô ấy lại bĩu môi buồn bã thế kia?

"Tôi đã gọi món salad trộn yêu thích của em làm món ăn phụ, món này được làm từ khách sạn nổi tiếng." Jung Kook nói khi họ đang ngồi trên chiếc ghế dài.

Jung Kook hy vọng cô ấy sẽ "đối đầu" với anh như mọi khi, và sẽ tự hào khoe khoang món salad được làm từ rau trong khu vườn của cô ấy tươi ngon hơn.

Nhưng cái bĩu môi của cô ấy trở nên dài hơn trước, cô ấy cố gắng nở một nụ cười, rồi nói. 

"Tôi đói rồi, chúng ta ăn thôi."

Jung Kook liếc nhìn Soo Bin đang đứng sau Chae Young. Anh chàng cắn môi dưới. Vì vậy, có nghĩa là, có chuyện gì đó đã xảy ra trên đường đến đây.

"Em có thể giúp tôi rửa đũa được không?" 

Jung Kook nhìn Chae Young ngoan ngoãn làm theo lời anh nói.

Chae Young bình thường sẽ không làm vậy. Cô ấy sẽ "đánh trả" và bảo anh cứ thích làm theo ý mình.

Thêm vào đó, nếu Chae Young chú ý quan sát xung quanh, cô ấy sẽ nhận thấy có một phòng vệ sinh bên trong văn phòng của anh.

Nhưng Chae Young có vẻ như đang tập trung vào một thứ khác.

Nhìn Chae Young đã bước ra khỏi văn phòng của mình, Jung Kook trừng mắt nhìn Soo Bin.

"Chuyện gì đã xảy ra thế?"

Soo Bin nhìn xuống chân và kể về sự việc ở quán cà phê.

"Chúng tôi rời nhà sớm để đi mua nước trái cây từ Maison Café. Nhưng có vẻ như quán cà phê đang chọn lọc khách hàng trong việc cung cấp dịch vụ. Phu nhân đã phải đợi trong 40 phút, cô ấy đã hỏi nhân viên, và họ chỉ trả lời đơn giản rằng, họ đã bỏ lỡ đơn hàng của phu nhân.........."

"Họ không biết cô ấy là ai? " Jung Kook cắt lời Soo Bin, sốt ruột.

Soo Bin lại cắn môi dưới, "Phu nhân không muốn nói bất cứ điều gì về mình. Phu nhân đã cảnh cáo tôi không được nói gì với họ..."

"Ai là quản lý quán cà phê?" Jung Kook lại cắt lời Soo Bin.

Giọng anh đều đều, nhưng bất cứ ai từng làm việc với anh đều biết, Jeon Jung Kook càng bình tĩnh là càng không tốt. 😂

"Quán cà phê thuộc sở hữu của Kim Jong In, con trai của Kim Sang Joong."

Jung Kook lấy điện thoại và gửi tin nhắn cho Park Ji Min.

💌 "Mua Maison Café và đặt nó dưới tên vợ tôi."

*

Khi Chae Young quay lại, cô ấy vẫn còn trong tâm trạng buồn bã.

Soo Bin và Yeon Jun đã rời khỏi văn phòng.

Chae Young và Jung Kook không nói nhiều trong khi ăn. Đối với Jung Kook, chỉ cần Chae Young ăn hết đồ ăn là được.

Tuy nhiên, anh vẫn cảm thấy khó chịu khi nghĩ rằng thứ nước ép đơn giản kia có thể khiến tâm trạng của cô thay đổi đến vậy.

Sáng nay, cô ấy đã rất háo hức khi họ có thể ăn trưa cùng nhau ở văn phòng của anh, tâm trạng vui vẻ của cô tự động khiến anh cũng mong chờ đến giờ ăn trưa này.

Vậy mà bây giờ, Chae Young thậm chí còn không mỉm cười và chỉ ậm ừ trong khi ăn món salad.

Jung Kook lại lấy điện thoại và gõ tin nhắn gửi cho Park Ji Min.

💌 "Mua mọi lĩnh vực hoạt động của Maison và đặt chúng dưới quyền của Chae Young."

*

Sau khi họ ăn xong, Jung Kook đã bảo Chae Young ở lại. Một lần nữa, trông cô ấy rất miễn cưỡng.

"Lại đây." Jung Kook vỗ nhẹ vào lòng anh.

Chae Young lườm anh. "Đừng có biến thái nữa."

Jung Kook cười khúc khích, nhẹ nhõm khi biết lời nói của anh có thể khiến cô trở lại là chính mình. 

Khuôn mặt giận dữ của Chae Young là đáng yêu nhất.

Và Chae Young sẽ thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình mỗi khi cô ấy tức giận.

"Ngồi ở đây, em muốn tự mình đến hay là muốn tôi bế em đến? Chọn đi. Tôi chỉ muốn em ngồi ở chỗ này, sẽ không làm gì khác." Anh nở một nụ cười trêu chọc cô.

Chae Young trừng mắt to hơn. Chae Young biết anh ấy có thể sẽ bế cô lên nếu cô tiếp tục bướng bỉnh.

Nhưng chủ yếu vẫn là, Chae Young biết cảm giác sẽ như thế nào khi ở trong vòng tay của Jung Kook. Mỗi đêm, cô đều ngủ bên cạnh anh ấy, và luôn cảm thấy an toàn khi ở trong vòng tay anh.

Chae Young đứng dậy đi về phía anh, chưa kịp làm gì thì Jung Kook đã đưa tay ôm lấy eo cô, kéo cô ngồi vào lòng anh. Bên phải cô ép vào ngực anh.

Khuôn mặt của Chae Young đỏ bừng khi cô có thể cảm nhận được hơi thở của anh trên má phải của mình.

"Chuyện gì đã xảy ra trước khi em đến đây?" Jung Kook hỏi.

"Không có gì." Cô tránh nhìn vào mặt anh. Jung Kook đang ở rất gần.

"Không có gì? Vậy tại sao em lại bĩu môi cả bữa trưa?"

Chae Young chun mũi, cố tránh né nhưng tay Jung Kook đang đặt trên eo đã siết chặt cô lại gần hơn.

"Dừng lại! Tôi sẽ nói cho anh biết..." Chae Young nhanh chóng đặt tay lên ngực anh để đảm bảo có một khoảng trống giữa hai người.

Chae Young bắt đầu kể cho Jung Kook nghe về những gì đã xảy ra trong quán cà phê, cô ấy đã rất muốn mua nước trái cây của họ trong nhiều tuần qua.

Chae Young buồn vì cách họ đối xử với cô ấy. Chae Young đã đọc được rất nhiều bài đánh giá tốt về quán cà phê đó, nhưng thật đáng buồn là nó không đúng sự thật.

Chae Young không nhận ra rằng ngón tay của cô ấy đang nghịch nút áo sơ mi của Jung Kook khi cô ấy quá mải mê kể chuyện cho anh ấy nghe. Và tay của Jung Kook thì nhẹ vuốt ve eo cô như để xoa dịu, an ủi.

"Em nên nói cho họ biết, em là vợ tôi. Hãy cho họ biết vị trí của mình." Jung Kook nói.

Chae Young cau mày, "Tại sao tôi phải làm như vậy? Họ sẽ đối xử tốt với tôi không phải vì thiện chí và tình người mà vì địa vị. Điều đó không tốt." Cô ấy bĩu môi.

Jung Kook khẽ mỉm cười. "Tình người?"

Không có "tình người" trong từ điển của anh.

Jung Kook sẵn sàng làm xáo trộn cuộc sống của bất cứ ai nếu họ phạm sai lầm với anh. Nhưng người vợ nhỏ bé này, vẫn tin vào điều đó...

Và bằng cách nào đó, Jung Kook muốn bảo vệ niềm tin của cô ấy.

Ngón tay anh nâng cằm cô lên để cô nhìn thẳng vào mắt anh.

"Tôi biết một đầu bếp có thể làm ra loại nước trái cây ngon tuyệt. Hãy chọn bất cứ loại nước trái cây nào em muốn từ anh ấy."

"Có thật không?" Chae Young hỏi lại.

Jung Kook cố gắng nhịn cười. Anh để ý cách cô ấy thích hỏi "Có thật không?" để xác nhận lại một chuyện, và đôi mắt cô ấy lấp lánh đầy hy vọng như thế nào.

"Ừm. Nhưng bây giờ đừng bĩu môi buồn bã nữa." Ngón tay cái anh đưa lên mơn trớn môi cô.

"Em nên cười thường xuyên hơn." Ánh mắt anh thật dịu dàng. "Khi em cười là xinh đẹp nhất."

Nhịp tim của Chae Young đập nhanh liên hồi. Chưa từng có người đàn ông nào nói với cô điều đó.

Và khi điều đó được nói ra từ chính miệng Jung Kook khiến mặt cô càng đỏ hơn.

Chae Young lại né tránh mắt anh và nhìn vào tay mình. Màu đỏ trên khuôn mặt cô chuyển đến tai khi cô chợt nhận ra tay mình đang nghịch những chiếc cúc áo của anh.

Cái quái gì vậy Park Chae Young!

"Vậy khi nào chúng ta sẽ đến đó?" Cô hỏi, cố tỏ ra bình tĩnh.

"Bất cứ khi nào em muốn."

"Bây giờ?" Cô muốn có lý do để rời khỏi vị trí này.

"Được."

Chae Young nhanh chóng đứng dậy sau khi anh ấy nói vậy.

Jung Kook mỉm cười nhìn vợ.

Tại sao anh chưa từng gặp một người phụ nữ nào như cô trước đây?

Tất cả những người phụ nữ anh gặp đều rất táo bạo. Nhưng Chae Young thì khác....

Cô ấy không táo bạo nhưng cô ấy là duy nhất. Cô ấy nhút nhát, dễ nổi nóng, và có thể thay đổi cảm xúc của mình trong tích tắc...

Một phút trước, cô ấy có thể vui vẻ, thì một phút sau liền hờn dỗi, tức giận, rồi trở lại bình thường....

Anh đứng lên bên cạnh cô, sửa lại bộ vest, rồi đưa tay phải ra. "Đưa tay em đây."

Chae Young nhìn anh, hoài nghi. "Tại sao?"

"Đưa tay cho tôi."

Cô trừng mắt nhìn anh, nhưng vẫn nhấc tay và đặt vào lòng bàn tay anh.

Jung Kook đan những ngón tay của anh và cô vào nhau.

"Bây giờ đi thôi. Hãy cười thật tươi để nhân viên của tôi thấy em xinh đẹp như thế nào." Anh kéo tay cô bước ra khỏi văn phòng của mình.

Chae Young muốn trừng mắt nhìn anh, nhưng cô không thể.

Làm sao cô có thể tỏ ra giận dỗi khi anh nói cô xinh đẹp chứ?

'Park Chae Young ơi là Park Chae Young! Kể từ khi nào mày lại thích nghe anh ấy khen ngợi đến vậy?' - Chae Young tự bực bội bản thân trong đầu.

-----------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top