Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14: Nổi Giận

⤝❁⤞

Sau một tuần, tình trạng của Chae Young trở lại bình thường. Cả gia đình cảm thấy nhẹ nhõm khi nhìn cách bà chủ của họ đã có thể đi lại trong vườn. 

Và kể từ ngày hôm đó, họ không bao giờ dám để bà chủ một mình. Ngay cả khi cô ấy ngủ trưa trong phòng, cũng sẽ có một người trong số họ sẽ đứng canh ở bên ngoài.

*

"Jung Kook nói, hôm nay anh ấy sẽ về sớm và muốn uống sinh tố chuối. Bây giờ, chúng ta có thể đi ra ngoài và mua chuối không?" Chae Young hỏi Soo Bin.

Soo Bin có thể nhìn thấy đôi mắt của Phu nhân lấp lánh và vui mừng. Thực lòng anh không muốn để bà chủ đi ra ngoài, anh muốn cô ấy nghỉ ngơi ở nhà.

Nhưng vì Phu nhân trông rất hạnh phúc và mong đợi, nên Soo Bin đã gật đầu đồng ý.

Mối quan hệ của Chủ nhân và Phu nhân gần đây có vẻ rất tốt.

Và mọi người trong nhà đều chú ý đến việc, ông chủ bắt đầu dành ít thời gian hơn trong phòng đọc sách của mình. Vào buổi tối, sau khi ăn cơm xong, đôi vợ chồng thường cùng nhau xem phim.

*

Chae Young bảo người lái xe dừng lại khi cô ấy bắt gặp quầy bán trái cây bằng xe kéo ở bên cạnh một cửa hàng tiện lợi. Cô bước ra khỏi xe, Soo Bin theo sau cô.

Có một bà cụ và một cô bé nữ sinh trung học đang sắp xếp hoa quả lên bàn.

Chae Young mỉm cười khi cô ấy bắt gặp quả chuối vàng đẹp mắt treo trên nóc quầy hàng.

"Chuối này trông ngon quá!" Chae Young vui vẻ thốt lên.

Bà lão nhìn lên. Đôi mắt bà chăm chú nhìn người phụ nữ trước quầy hàng của mình.

Bà lão tiếp tục dõi theo cô ấy, sau đó một nụ cười xuất hiện trên môi.

"Cuộc sống của cô bây giờ thế nào?" Bà lão hỏi.

Chae Young dừng lại, mắt cô nhìn vào khuôn mặt của bà lão. Cô cảm thấy dường như có gì đó đang giằng xé trong tim mình.

Sau đó, Chae Young đưa mắt nhìn xung quanh, nghĩ rằng có thể bà lão đang hỏi một ai đó khác...

Nhưng không, chỉ có Soo Bin đang ở phía sau cô vài mét, và cô bé nữ sinh vẫn đang mải miết lấy hoa quả trong hộp ra.

"Bà hỏi cháu ạ?" Chae Young hỏi.

Bà lão mỉm cười, rồi sau đó bật cười khúc khích. 

"Ahhh... Ta quên, cô sẽ không nhớ gì cả." 

Nhưng đôi mắt bà lão vẫn nhìn vào khuôn mặt Chae Young, sau đó nhìn xuống quần áo trên người của Chae Young.

"Ta tin rằng cô đã có một người chồng tốt."

Lông mày Chae Young nhíu lại, cách bà cụ này nói chuyện với cô, như thể họ có quen biết nhau, nhưng đây là lần đầu tiên cô đến quầy hàng này.

"Vâng, chồng cháu là một người đàn ông rất tốt và tuyệt vời." Chae Young không thể ngừng mỉm cười mỗi khi nghĩ về Jung Kook.

Bà lão cười rộng hơn, "Ta rất vui khi được nghe điều đó..."

"Rất đáng giá." Bà cụ gật đầu, tự lẩm bẩm một mình.

Chae Young chỉ cười, không hiểu bà cụ đang nói gì. Cô ấy lấy chuối và một số loại trái cây khác.

Sau khi trả tiền cho bà lão, Chae Young nghe thấy bà lão nói...

"Hãy đến tìm ta nếu cháu gặp khó khăn..."

Chae Young muốn hỏi, nhưng đột nhiên Soo Bin gọi cô, nói rằng thời tiết đang trở nhiều mây và họ nên đi về ngay.

Chae Young mỉm cười với bà lão. Cô có thể cảm nhận được ánh mắt của bà lão đang dõi theo, cho đến khi cô lên xe.

*

"Ahhh... Cô ấy đã gặp được người đó." Bà cụ nói với chính mình khi mắt bà vẫn đang nhìn theo chiếc xe của Chae Young rời đi.

"Bà ơi, đừng nói những điều kỳ lạ với khách hàng nữa. Họ có thể sẽ hoảng sợ và ngừng mua trái cây của chúng ta." Cô cháu gái thở dài nhìn bà mình.

Bà của cô ấy thích nói về những điều kỳ lạ.

Đôi khi gia đình họ nghĩ rằng bà có thể đoán trước được tương lai.

Bà thường nói về những gì có thể xảy ra, và đáng ngạc nhiên là nó thực sự đã xảy ra sau đó.

Và bà của cô ấy luôn nói rằng bà đã 88 tuổi, nhưng thực tế là bà chỉ mới 85 tuổi...

*

*

*

⤝❁⤞

Jung Kook bước vào Maison Café với vẻ mặt nghiêm nghị.

Các nhân viên quán cà phê hoảng sợ khi biết ông chủ mới sẽ đến.

Họ nhận được tin Jeon gia đã mua hết cổ phần và giờ quán cà phê không thuộc quyền của gia đình Kim Jong In nữa.

Kim Jong In, người vẫn đang làm quản lý đã nhanh chóng tập hợp tất cả nhân viên đến đứng ở cửa ra vào để chào đón chủ nhân mới.

Họ cảm thấy lo lắng khi nhìn Jeon Jung Kook đi cùng vệ sĩ của mình và một người đàn ông khác. Jung Kook đeo kính râm, anh ấy cảm thấy không cần phải tháo nó ra, vì dù gì, anh cũng sẽ rời khỏi chỗ này thật nhanh để về nhà sớm.

Jung Kook ngồi trên ghế, thậm chí không thèm nhìn quanh quán cà phê, mắt tập trung vào điện thoại.

Chae Young đã chia sẻ một đoạn video ngắn về cách cô ấy làm sinh tố chuối cho anh.

"Chi nhánh này có 20 nhân viên, 12 nữ và 8 nam. Tất cả đều làm việc theo ca, ngoại trừ quản lý Kim Jong In, anh ấy là con trai của Kim Sang Joong từ KAI Group, công ty quản lý trước đây." Park Ji Min nói, sau khi đọc tờ giấy trên tay.

Nghe tên mình, Kim Jong In cảm thấy tự hào. Mặc dù, Jeon gia đã mua hết cổ phần của Maison Café, nhưng việc quản lý vẫn như cũ.

"Lấy cho tôi danh sách các nhân viên đã làm việc vào ngày 17 tháng này và cả đoạn phim CCTV vào ngày hôm đó." Jung Kook nói mà không nhìn Park Ji Min, mắt vẫn chăm chú vào điện thoại.

Chae Young tiếp tục gửi cho anh ấy một đoạn video ngắn về những gì cô ấy đã làm trong nhà bếp.

Thực sự không có gì quá đặc biệt từ video của cô ấy, nhưng Jung Kook cảm thấy nó rất thú vị khi xem mọi thứ mà Chae Young làm cho anh.

Trong khi chờ Park Ji Min lấy được những thứ mình muốn, anh tiếp tục xem những đoạn video ngắn của Chae Young và thản nhiên bật âm thanh.

Tất cả các nhân viên đang đứng yên ở đây đều có thể nghe thấy giọng nói của Chae Young trong các đoạn video cô gửi.

"Em đang làm cơm chiên... Anh muốn em cho gà hay thịt vào?" Giọng nói của cô ấy có thể được nghe thấy rõ từ điện thoại của anh.

Thay vì trả lời cô ấy bằng ghi chú giọng nói hoặc video, anh ấy gõ một tin nhắn.

💌 "Thịt... Thật nhiều thịt."

*

"Đây là danh sách nhân viên làm việc vào ngày 17 và video vào ngày hôm đó." Park Ji Min biết Jung Kook chỉ muốn xem đoạn phim khi vợ anh đến quán cà phê này.

Jung Kook lấy ipad từ tay Ji Min, anh xem đoạn phim CCTV, sau đó xem danh sách tên nhân viên.

"Tốt. Hãy sa thải tất cả mọi người có mặt trong video này, những người làm việc vào ngày 17. Sau đó, hãy bố trí lại nhân viên mới." Jung Kook đưa iPad cho Ji Min.

Tất cả nhân viên quán cà phê đều bối rối và hoảng sợ khi nghe những lời nói từ Jeon Jung Kook.

"Chờ đã... Tôi đã làm việc vào ngày hôm đó, làm thế nào chủ tịch có thể sa thải tôi. Tôi là quản lý ở đây." Kim Jong In nhìn Jung Kook, anh cố gắng đi lại gần nhưng Yeon Jun đã đẩy anh ra.

Jung Kook khẽ nhếch môi cười, đưa tay kéo nhẹ kính râm xuống chóp mũi. Anh nhìn Kim Jong In, rồi nhìn các nhân viên khác.

"Bởi vì anh không tôn trọng vợ tôi."

Kim Jong In há hốc mồm, làm gì có chuyện anh ấy không để ý đến vợ của JEON JUNG KOOK! Chẳng phải phu nhân sẽ là người ăn mặc hàng hiệu và túi xách độc quyền bản giới hạn sao, một khi người như vậy xuất hiện ở đây, sẽ luôn nhận được sự phục vụ tốt nhất.

Trước khi Kim Jong In có thể nói rằng, đã có nhầm lẫn gì đó ở đây, thì Park Ji Min đã bước tới trước mặt và đưa video cho anh ấy xem.

Kim Jong In mở to mắt nhìn người phụ nữ tóc vàng, ăn mặc đơn giản trong đoạn video.

*

*

*

⤝❁⤞

Jung Kook mỉm cười khi thấy Chae Young mặc tạp dề đứng trong bếp. Cô ấy đang bận rộn sắp xếp đồ đạc trong các ngăn tủ.

Nhìn thấy sự hiện diện của ông chủ, tất cả những người giúp việc và đầu bếp lập tức im lặng "rút lui" khỏi nhà bếp.

Chae Young không nhận thấy sự hiện diện cao lớn phía sau cô cho đến khi cô cố gắng với tới tủ trên cùng.

Có một đôi bàn tay đã đặt lên eo cô, giữ cho cô đứng vững.

Đáng ngạc nhiên là, Chae Young không cảm thấy sốc. Có lẽ, bởi vì những ngày qua, hai bàn tay này đã chạm vào cô nhiều hơn, không chỉ là eo.

Trong thời gian Chae Young bị sốt, Jung Kook đã giúp cô ấy lau người bằng khăn ướt. Có lẽ... Jung Kook đã nhìn thấy mọi thứ.

"Anh về rồi. Sao anh lại vào bếp?" Chae Young quay đầu lại nhìn anh.

Jung Kook mỉm cười, "Để gặp em." Anh nghiêng người và hôn lên tóc cô.

Chae Young chưa kịp nói gì thì anh đã đặt chiếc iPad của mình lên quầy, "Anh có quà cho em..."

Chae Young cau mày, cô nhìn iPad trên quầy trước mặt. Nó có vẻ giống như một tài liệu gì đó...

Khi Chae Young đọc từng chữ, cô ấy có thể cảm thấy Jung Kook đang ép chặt vào lưng mình.

"Cái này là cái gì?" Cô hỏi, anh siết chặt eo cô khi anh đặt một dấu hôn nhẹ lên vùng da sau cổ cô.

Cô muốn đẩy anh ra... Nhưng đồng thời, cô cũng thích cảm giác được gần gũi anh như thế này.

"Anh đã mua Maison Café cho em." Anh tựa cằm vào vai cô.

"Cái gì? Tại sao?" Lần này, Chae Young quay người lại để nhìn anh.

"Bởi vì, anh nghe nói em thích nước trái cây của họ. Và anh có tiền, vậy tại sao không được?" Jung Kook nói một cách thờ ơ.

"Không! Anh không nên mua một quán cà phê và gọi nó là một món quà chỉ vì anh có tiền, Jeon Jung Kook!" Cô đẩy hai tay anh ra khỏi eo mình, vẻ mặt tức giận.

Mí mắt Jung Kook giật giật. Cô vừa gọi đầy đủ tên của anh. Thật hiếm thấy.

Và chưa bao giờ anh nghĩ, cô sẽ tức giận đến thế này chỉ vì cái quán cà phê anh đã mua.

"Anh mua nó như một món quà vì em không thích hoa và đồ trang sức anh đã mua trước đó."

"Em không cần quà."

"Vậy... Em muốn những gì?"

"Em không muốn gì cả..." Cô ấy khẽ thở dài, khoanh tay trước ngực.

Đột nhiên, Chae Young cảm thấy Jung Kook đối xử với cô chẳng khác gì những người phụ nữ khác của anh.

"Anh đang đối xử với em... như thể... tất cả những gì em cần là tiền của anh..." Giọng cô ấy trở nên chậm rãi, một nụ cười khổ xuất hiện trên môi.

Chae Young bước ra khỏi bếp, nhưng sau vài bước, cô quay lại nhìn anh. 

"Đừng đi theo em!"

Jung Kook há hốc miệng, hơi sửng sốt trước phản ứng của Chae Young.

Cô ấy nổi giận thật rồi....

-----------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top