Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20: Công Ty

⤝❁⤞

Chồng cô là một người vô cùng bận rộn. Đó là những gì Chae Young nghĩ về Jung Kook.

Jung Kook nói với cô rằng anh ấy có một chuyến bay sớm vào ngày mai, và phải để cô ấy ở nhà một mình trong 3 ngày.

Bây giờ làm sao cô có thể ngủ ngon khi không có anh bên cạnh? Và...... sẽ không có anh hôn cô ở chỗ này chỗ kia trước khi ngủ?

Kể từ buổi tối xem phim, Jung Kook đã tạo thói quen hôn, vuốt ve và đôi khi anh ấy sẽ hạ gục cô cho đến khi cô cảm thấy mệt và ngủ thiếp đi.

Chae Young đã dần cảm thấy thoải mái với sự đụng chạm của anh trong nhiều ngày, nhưng bây giờ Jung Kook đột nhiên nói rằng anh ấy cần phải rời đi trong 3 ngày?!

"Em buồn vì anh phải đi hay em buồn vì không có ai ngủ bên cạnh?" Jung Kook kéo eo Chae Young về phía mình cho đến khi lưng cô áp vào ngực anh.

Khi anh nói với cô rằng anh cần phải đi công tác trong 3 ngày, cô đã lập tức quay lưng lại với anh và gọi anh là "đồ xấu xa".😂

"Đừng chạm vào em, bây giờ anh nên đến thư phòng của mình đi, đã 8 giờ tối rồi..." Chae Young cố gắng đẩy tay anh lúc này đang luồn vào trong áo của cô ra.

Jung Kook cười khúc khích dựa vào gáy cô. Thật điên rồ khi anh phát hiện ra mình 'nghiện' chạm vào làn da của cô mỗi ngày.

Thành thật mà nói, anh đã từng chạm vào những người phụ nữ khác trước cô, vậy mà không ai khiến anh trở nên như thế này.

Cơ thể Chae Young mềm mại và trắng mịn, anh thích cảm giác khi bàn tay hoặc đôi môi của mình mơn trớn làn da trần của cô.

Tiếng cười khúc khích nhẹ nhàng của cô mỗi khi anh hôn vào những điểm nhạy cảm của cô khiến anh càng phát điên lên.

Jung Kook thích cảm giác khi ở bên cạnh Chae Young. Thậm chí anh còn tự hỏi, liệu bản thân đã bắt đầu thích được ở cùng Chae Young hơn tới công ty đến mức này từ bao giờ?

Ba tháng đầu, Jung Kook chỉ nghĩ tính cách cô ấy dễ thương, nhưng bây giờ... Jung Kook biết, anh đã có tình cảm với vợ. Ngay cả khi cô đang ở trước mặt anh hay ngủ cùng giường với anh... Anh vẫn cảm thấy nhớ cô.

Chae Young cắn môi dưới khi tay Jung Kook đưa lên ngực cô. Anh biết điểm yếu của cô, anh biết nơi mà cô sẽ nhượng bộ anh.

Không... Cô không thể để anh thắng.

Nếu để Jung Kook chạm vào cô, vậy còn ngày mai thì sao? Anh chỉ làm cho cô khao khát cái chạm vào của anh nhiều hơn mà thôi!

Chae Young nắm lấy tay anh từ ngực mình, rồi quay lại đối mặt với anh, hơi lùi ra sau. Đôi mắt trừng trừng nhìn anh khi cô đưa tay về phía trước.

"Anh không thể mang em theo sao?" Môi cô ấy bĩu ra.

Ngón tay cái của Jung Kook đưa đến môi cô, nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi đang căng mọng kia.

Thật sự... Anh muốn đưa cô đi cùng.

Nhưng công việc ba ngày sắp tới không phải là công việc đơn thuần hay gặp gỡ khách hàng. Đó là công việc có thể khiến tay anh dính đầy máu hoặc cơ thể anh sẽ có mùi máu.

Đó là cảnh tượng mà anh không muốn cho Chae Young thấy...

Jung Kook không sẵn sàng để cô nhìn thấy anh như vậy.

"Anh không thể. Nhưng anh hứa sẽ trở lại ngay khi có thể, được chứ?" Anh tiến lại gần cô hơn và cố gắng kéo cô vào ngực anh một lần nữa.

Lần này, Chae Young không còn kháng cự nữa, cô cũng bước đến, hai tay ôm lấy eo anh, gục đầu vào lòng Jung Kook, và ngửi mùi hương dễ chịu trên người anh.

"Anh phải giữ lời, nếu quá 3 ngày... Em sẽ giận, không nói chuyện với anh nữa..." Chae Young lầm bầm dựa vào xương quai xanh của Jung Kook.

Chae Young không biết tại sao, nhưng cô ấy cảm thấy bất an khi không có Jung Kook ở bên. Cứ như cô chỉ có thể cảm thấy an toàn và bình yên khi được hít thở cùng một bầu không khí với anh.

*

*

*

⤝❁⤞

Quầy hàng có vẻ quen thuộc, nhưng Jung Kook không thể nhớ là mình đã từng đến đây trong quá khứ hay đó chỉ là giấc mơ của mình.

Nhưng... Mọi thứ anh cảm nhận được rất thật, cứ như nó đã xảy ra trong thực tế.

Cửa hàng tiện lợi ở bên kia quầy bán trái cây, đó là cửa hàng mà Jung Kook đã ghé vào trong giấc mơ của mình. Nhưng anh không thể nhớ mình đã từng nhìn thấy bà cụ này và gian hàng trái cây của bà hay chưa.

"Cháu đã từng gặp bà chưa?" Jung Kook hỏi bà cụ.

Bà cụ nhìn người đàn ông đẹp trai trước mặt. Bà cho rằng, cậu ấy là một trong những khách hàng đã mua trái cây của bà, vì khuôn mặt cậu ấy trông rất quen.

"Ta từng gặp rất nhiều người, ta đã bán trái cây ở quầy hàng này hơn 50 năm rồi."

Jung Kook nhìn quầy hàng. Báo cáo của Soo Bin về việc bà cụ đã nói chuyện với Chae Young như thể bà biết cô ấy, khiến Jung Kook tin rằng, có điều gì đó đang kết nối giữa anh và vợ trước khi họ kết hôn.

Nếu bà cụ biết Chae Young, nghĩa là bà đã từng nhìn thấy cô ấy ở đây. Cũng chính là nơi mà anh gặp người phụ nữ ngủ trong ngõ... trong giấc mơ của anh.

"Vậy... Bà có biết cô ấy không? Bà có nhìn thấy người phụ nữ này vào năm ngoái hay 2 năm trước chưa?" Jung Kook đưa ảnh Chae Young trên điện thoại cho bà cụ xem.

Mắt bà cụ chợt sáng lên. Jung Kook nhận thấy những thay đổi trên khuôn mặt của bà cụ.

"Không, ta không biết cô ấy." Giọng bà cụ cứng lại.

Mí mắt Jung Kook giật giật, anh biết bà cụ đã biết chuyện gì đó.

"Vâng. Cháu xin lỗi vì đã làm phiền." Jung Kook quay người đi về phía xe của mình.

"Tại sao cậu lại muốn tìm cô ấy?" Bà cụ hỏi.

Jung Kook mỉm cười, "Không, cháu không tìm cô ấy. Cháu chỉ muốn biết liệu bà có bao giờ gặp cô ấy ở đây hay chưa? Cô ấy là vợ cháu... Và cô ấy hiện đang ở nhà."

Jung Kook tiếp tục đi về phía xe của mình.

*

"Cho người theo dõi và điều tra bà cụ. Tôi muốn báo cáo trong tuần này." Jung Kook nói với Yeon Jun - vệ sĩ của mình.

"Vâng." Yeon Jun trả lời, sau đó lái xe đến sân bay.

*

Đôi mắt bà cụ nhìn theo cho đến khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt của bà. Bây giờ bà đã nhớ ra... Bà đã từng nhìn thấy người đàn ông này trong quá khứ.

*

*

*

⤝❁⤞

Vào một ngày mùa đông lạnh giá,

"Bà có nhìn thấy người phụ nữ đã ngủ ở đó không?" Người đàn ông trẻ chỉ tay về con hẻm bên cạnh cửa hàng tiện lợi.

"Không. Sao vậy?" Bà hỏi lại.

"Không có gì. Cám ơn bà." Người đàn ông trẻ trả lời.

*

*

*

⤝❁⤞

Cậu ấy là người đã đến tìm Park Chae Young khi đó....

Bà nhớ bà đã nói dối rằng bà không gặp cô ấy, vì nghĩ rằng cậu ấy có thể là người chồng bạo hành tàn ác của Park Chae Young khi đó.

Park Chae Young đã quay lại tìm bà vào hai ngày sau đó với khuôn mặt sưng tấy và máu chảy khắp người....

Và đó là đêm bà đã giúp Chae Young 'đảo ngược thời gian'.

Vậy bây giờ Chae Young đã kết hôn với người đàn ông này sao?

Bất chợt bà cụ bật cười ha hả... 

Chủ nhân của chiếc áo khoác dài là cậu ấy?

Bây giờ, bà cụ tự hỏi, hai chữ "định mệnh" trên cuộc đời này là gì.....

-----------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top