Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Số 1

Xin chào. Tên của mik là bọ. Mik có chơi lq Mobile và đây là lần đầu tiên mik viết. Có lỗi j mong mọi ng thông cảm ha ha :(((((((

P/S: nếu mọi ng đọc thấy có mấy cái tên tào lao như động Sơn ca hay là núi ánh sao bla bla... Thì đều là tên riêng mik tự nghĩ hết đó, ahihi:((((((((( bịa. Nặn mãi mới ra cái hình minh họa nhìn chả liên quan:(((((((.

Zephys và ông bạn già nua của anh ấy.

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tôi nhớ là tôi đã từng gặp người giống cậu bé này rồi, nếu không lầm thì tên cậu ta là... Gì gì đấy nik... À là Fennik. Mà nói là người thì không đúng lắm, là cáo thì đúng hơn. Một cậu chàng hoạt bát. Tôi gặp cậu ta ở vách núi Hăc chà phía tây khu rừng chạng vạng khoảng vài tháng trước. Nghe giọng thì có vẻ nhỏ hơn tôi vài tuổi. Thứ đầu tiên đập vào mắt tôi lúc đó là đôi mắt vàng to tướng của cậu ta. "Cậu" cáo trước mặt tôi lúc này cũng có mắt vàng, nhưng đã bị chuyển sang màu ngà và chằng chịt mạch máu, nhìn khác hẳn Fennik. Hơn nữa, màu lông và tai cậu này cũng khác, hơn nữa lại nằm còng queo thế này thì giống chỗ nào phỏng? Mà tôi cũng ngốc thật, phải một hồi lâu mới nhận ra cậu ta đã chết rồi. Nên đem so sánh một chú bé lạc quan, dồi dào sức lực với một cái xác chết đang phân hủy thì không hay cho lắm.

Tôi gọi đám ấu trùng của tôi ra, tranh thủ vơ vét những gì có thể của cái xác. Chà... Chúng béo hơn tôi tưởng. Dạo gần đây liên tục xuất hiện những cái xác như thế này ven rừng nên chúng béo là phải. Thế chiến Athanor vẫn đang diễn ra, ngay cả khu rừng yên bình này cũng không bị bỏ sót. Giờ ai cũng phải biết đánh nhau thì may ra mới sống được. Và lũ ấu trùng của tôi sẽ ít béo thêm, và tôi cũng không có nguy cơ mất việc.

- Ăn thế đủ rồi, về thôi - tôi nói.

Lũ ấu trùng ngoan ngoãn chui vào cái túi giắt bên hông tôi. Rồi tôi đi về phía vách núi Hắc Chà, dang cánh, và nhảy xuống. Lúc đi qua tường lửa-ranh giới giữa âm và Dương gian- người tôi run lên. Người thường qua đây sẽ bị thiêu cháy, nhưng tôi thì không. Kể cả người của lực lượng sa đọa cũng hiếm khi qua đây. Zephys bảo còn một con đường vòng, xa hơn một chút nhưng ít ra không bị thành thịt quay, mọi người thường đi đường đó. Có khi tôi là người duy nhất sử dụng con đường này thường xuyên cũng nên?

Sau khi xuống hết cái vách núi chết bằm đó, tôi hạ cánh xuống đám tro bụi quen thuộc, đây là "hang ổ bí mật" của tôi và chỉ mình tôi thôi. Nói thế chứ thật ra nó chỉ là cái hang đằng sau núi lửa duy nhất ở đây mà thôi. Tôi không biết núi lửa khác trông thế nào, nhưng núi lửa ở đay trông không khác gì một cái xô lộn ngược, xấu mù. Không biết nó ngưng hoạt động bao nhiêu năm rồi, nhưng chỗ dung nham chảy ra vào lần cuối nó phun trào cứng đến mức khi tôi thử nạo nó bằng sừng của mình, nó đã để lại 1 vết mẻ to tướng. Tôi bảo đó là do đánh nhau với bọn lính canh của lâu đài, nghe hơi ngố nhưng ít ra còn đỡ hơn việc cố nạo dung nham như nạo dừa.

Tôi đi về hướng lực lượng. Trên đường về phải băng qua 1 cây cầu. Searcy chủ nhân nói thửa bé đã nhặt tôi ở đây( vâng lại cái concept nhặt con ở gầm cầu ạ ), mặc dù tôi chẳng xuất thân từ âm giới. Không biết vì sao hay tôi xuất hiện ở đây như thế nào, nhưng quan trọng tôi là một chiến binh có ích, và họ không thể và không nên tìm hiểu tại sao. Tôi chỉ biết có vậy.

Đang mơ màng hoài niệm thì ai đó vỗ vào vai tôi từ đằng sau 1 cái đau điếng. Tôi quay lại và suýt buông 1 câu chửi thề cho đến khi nhận ra bà chị Mina đang đứng đằng sau mình. Mina là 1 trong những trợ lý của Zephys tiền bối, chị ta hơn tôi khoảng 200 tuổi( già nhanh dữ~ ), tính tình dễ cáu bẳn, hơi khó ưa, nhất là với những người lại gần Zephys tiền bối"của chị ta". Tôi không biết Mina là vệ sỹ đặc biệt hay có cái thể loại tình cảm gì với tiền bối nữa mà đến cả tôi chị ta cũng không tha. Tôi và chị ta là cái thể loại"vừa gặp đã biết không ưa"với nhau, nên khi chị ta chủ động bắt chuyện với tôi như thế này khiến tôi hơi bất ngờ.

- Bọ - Chị ta gọi tôi.

- Nếu như chị muốn chuyển lời chủ nhân hay sai vặt tôi cái gì thì chị tự đi mà làm đi - Tôi nói, song vẫn chưa hết ngạc nhiên.

- Đi theo tôi.

- Cái quái gì vậy? - Tôi hỏi gần như quát.

- Cứ đi theo thì sẽ biết.

Tôi chẳng biết thế nào mà não nói "không"mà chân lại theo bước chị ta. Hẳn chị ta vừa dùng cái ma lực bóng tối (ulti Mina) gì gì đó lên tôi. Khỉ thật, đúng ra tôi nên để ý dưới chân mình lúc đó. Khi cái thứ đó hết tác dụng, tôi nhận ra mình chẳng có gì để mất cả, hơn nữa có đổi ý thì cũng đã quá muộn, nên tôi đi theo chị ta. Rồi tôi thấy Mina đang dẫn mình vào một đường hầm gần trung tâm thành phố, nó dẫn xuống lòng đất tối nhưng không lạnh. Sao tôi có cảm giác chỗ này vừa lạ vừa quen vậy...

- Xin hỏi, chúng ta đang đi đâu vậy? - Tôi hỏi Mina.

- Xuống hầm - chị ta đáp cụt ngủn.

- Không, chỉ là tôi thấy chỗ này quen quen...

- Quen là phải, cậu từng đến đây rồi mà.

Ồ, tôi từng sao? Rõ ràng là mới lần đầu mà...

- Không nhớ thì để tôi nói lại cho, đây là nhà bạn tiền bối, tiền bối dẫn cậu tới đây lúc cậu khoảng 300 tuổi; hồi đó cậu bé lắm, không nhớ cũng phải - Mina nói như thể đọc được suy nghĩ của tôi.

Không, tôi nhớ đấy, chị nhắc làm tôi nhớ. Bạn Zephys là một người đàn ông cao, cao lắm, có giọng nói khàn giống tôi và mái tóc trắng dài, bên miệng có một vết sẹo. Nghe nói tôi là một người may mắn khi được nhìn mặt ông ta, vì ông ta lúc nào cũng khư khư chiếc mặt nạ. Một người đàn ông kỳ dị. Nhưng lại khiến tôi thấy thật...gần gũi.

Đến đây thì tôi chợt hiểu hết nguyên nhân cho sự kỳ lạ của Mina hôm nay.

Hẳn là tiền bối muốn tôi tới gặp ông ta lần nữa để...ai mà biết được.

- Tôi chỉ đưa cậu đến đây thôi - Mina nói khi chúng tôi xuống hết các bậc thang, chuẩn bị dẫn vào một hành lang lớn.

- Tiền bối đâu? - Tôi hỏi.

- Hôm nay Zephys tiền bối bận công chuyện, nếu không đã tự đưa cậu đi rồi. Mà nếu là tiền bối thì cậu vẫn phải vào 1 mình thôi, mục đích cho cuộc gặp hôm nay là vậy.

- Nhưng tôi không biết đường .

- Dễ lắm, cứ đi hết hành lang này cậu sẽ gặp ông ấy đang ngồi chờ đấy. À mà tiền bối bảo phải dặn cậu là, hôm nay bạn anh ấy nói gì, cậu phải nghe cho kĩ ghi nhớ đấy, hiểu không?

Tôi gật đầu. Khi chị ta biến mất sau các bậc cầu thang, tôi lắc cái đầu, ra vẻ khó hiểu rồi đi vào hành lang...

Rốt cuộc ông ta là ai mà tiền bối lại dặn tôi như vậy?

---------------------------------------------------to be continue----------------------------------------------------------

Ừm, ông ta là ai mọi ng bít đúng hem?

Mik viết dở lắm đúng ko các chế? Mik Best Kriknak trong lq và thử viết truyện nên mún làm j đó ý mà... Nếu mún đọc tiếp thì bình luận Nhìu nhìu nha<3,mik thik đọc bình luận lắm lắm. Like ít mà bình luận nhìu mik cũng vui òi:))))




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top