Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20. Chạm mặt.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tuyệt đối không được nhận bộ này!"

Từ phía cửa bước vào một thân quần áo xộc xệch, tóc tai có chút rối bên. Bộ dạng giống như vừa mới chạy giặc về, gấp gáp. Nhìn bộ dạng của người kia cả hai không khỏi há hốc mồm, kinh ngạc.

"Doãn Kỳ!"

"Anh đi đâu về mà trong lộn xộn thế?"

Doãn Kỳ không để tâm đến lời hỏi thăm gì của cả hai mà trực tiếp tiến tới chỗ ghế trống ngồi. Mệt đến nổi thở hồng hộc, tu liên ba ly nước trên bàn. Sau đó chỉnh tề lại quần áo, rồi dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn cả hai.

"Tại Hưởng à, anh chân thành khuyên em vì mạng sống của anh và em, đừng nên nhận bộ phim này! Tuyệt đối đừng nhận bộ này!"

Chí Mẫn khó hiểu, nhìn Doãn Kì. Cậu cảm thấy hôm nay Doãn Kì hơi lạ. Còn định hỏi thì bên ngoài đã có tiếng gõ cửa.

"Cốc cốc cốc!"

Giọng thư ký từ bên vọng vào trong phòng.

"Chủ Tịch đạo diễn Kim đã gặp ngài!"

Vừa nghe đến "đạo diễn Kim" khuôn mặt của Doãn Kì liền tái mét đi. Cơ thể theo phản xạ có điều kiện mà run lên. Cánh cửa vừa hé mở ra, cả người của Doãn Kì liền cứng đờ.

"Làm phiền mọi người nói chuyện rồi sao?"

Thạc Trân bước vào theo phép tắc chào hỏi. Sao đó dương đôi mắt nhìn những người trong phòng, rồi dừng ánh mắt trên người của chú mèo nhỏ đang run rẩy kia. Đôi môi nhấp nháy, thì thầm trong miệng rồi mở một nụ cười. Chẳng biết y là đang nghĩ gì trong lòng.

Chí Mẫn nhìn thấy Thạc Trân mặt liền như mùa xuân hoa nở. Nhiệt tình mời Thạc Trân ngồi.

"A Kim Thạc Trân! Nào nào vào ngồi đi đang lúc tụi này đang bàn về bộ phim của cậu."

"Vậy sao? Tôi cũng đang tìm cậu bàn về việc này."

Thạc Trân cũng không khách sáo đi đến kế bên Doãn Kỳ ngồi rất tự nhiên. Còn Doãn Kỳ từ khi Thạc Trân bước vào đã ngồi im thin thít, cứ cúi gằm mặt xuống không dám ngẩng lên, tay thì bâu vào đùi.

Kim Tại Hưởng một bên quan sát tất cả, ánh mắt thâm trầm. Hắn cũng không nói gì chỉ ngồi quan sát từ nhất cử nhất động của những người còn lại.

Lúc này Chí Mẫn như nhớ ra gì đó, cậu chỉ tay vào Tại Hưởng giới thiệu với Thạc Trân.

"Này là ảnh đế Kim Tại Hưởng chắc cậu cũng biết nhỉ. Còn người ngồi bên cạnh cậu đấy là trợ lý kiêm quản lý của Tại Hưởng. Còn vị này là Kim Thạc Trân đạo diễn của Đông Cung Tiếu."

"Xin chào, hân hạnh được làm quen với hai vị!"

"Hân hạnh."

Thạc Trân đưa tay đến trước mặt Tại Hưởng. Còn cười rất thân thiện với Tại Hưởng, nếu ai không biết còn tưởng y có ý tốt nhưng không thể nào qua mắt người có thâm niên như Tại Hưởng hắn  được. Dù gì cũng lễ phép đáp lại.

Sau vụ bắt gian kia, nghĩ sao chính thất lại có hảo cảm với tiểu tam được. Vốn là hắn cũng là người bị lười, cái sừng cũng hơi dài đấy. Cũng sau vụ đó hắn với Doãn Kì chấm dứt quan hệ rồi, vì tính chất công việc không thể thay đổi người ngay được nên Doãn Kỳ vẫn làm việc như cũ.

Dù không làm người yêu của nhau thì cũng làm bạn với nhau. Với cả hắn cũng xác định được trong lòng hắn có ai rồi.

"Chúng ta quay lại việc vừa nói vừa nãy đi. À Doãn ca mới nãy anh nói không cho Tại Hưởng nhận bộ Đông Cung Tiếu là vì sao thế?"

Nghe Chí Mẫn nhắc tên mình, trong lòng Doãn Kỳ có chút hoảng. Doãn Kì nào dám nói là vì bộ phim này do y làm đạo diễn nên không được nhận, khi có sự hiện diện của chính chủ ở đây được. Doãn Kỳ lo lắng, không biết nên dùng từ nào để trả lời nữa.

Thấy Doãn Kỳ mãi không lên tiếng, Chí Mẫn cũng lấy làm lạ. Nhưng Tại Hưởng thì có lẽ đã rõ lý do tại sao Doãn Kỳ lại không muốn hắn nhận bộ này rồi. Còn không phải là do kẻ trước mặt này sao?

"Cậu trợ lý này đây không phải là đang nghi ngờ tài năng của tôi nên không muốn cho ảnh đế nhà cậu nhận?"

Trong lời nói của Thạc Trân nhìn như đang hỏi bình thường nhưng sâu bên trong lại như con mãnh thú đang thăm dò con mòi.

Doãn Kỳ khóc không ra nước mắt

"Không...không có.."

"Vậy thì tại sao thế?"

Từng chữ trong lời nói nặng nhẹ, tuy người khác không rõ nhưng Doãn Kì hiểu y đang muốn nói 'em tốt nhất nên trả lời thành thật đi!'

Doãn Kỳ ra tính hiệu cầu cứu với Tại Hưởng. Hắn thật cũng bất lực với hai người họ mà...

Giờ mà hắn đứng ra giải vây giúp Doãn Kỳ thì chắc chắn Thạc Trân sẽ dùng vũ lực với hắn liền.

'Xin lỗi anh, em độ không nổi anh rồi:")'

Doãn Kỳ bây giờ trong lòng như một dòng sông toàn là nước mắt không rồi...

Đợi tới lúc Thạc Trân sắp không còn kiên nhẫn lúc này ngoài cửa lại vọng vào bên trong phòng.

"Anh à, anh lại ăn hiếp anh dâu nữa đấy à?"

Là giọng của Hạo Thạc!

"Chủ tịch cậu Trịnh Hạo Thạc cùng Thiếu gia Chính Quốc đến rồi ạ!"

"Vào đi!"

Lúc này bên trong phòng có hai con người như vớ được chiếc phao cứu hộ vậy. Hạo Thạc đến là để giải cứu Doãn Kỳ cùng với Tại Hưởng.

...

#Zi

Nay lại trễ rùi xin lỗi mn nhiều nhen, mãi bận ngắm...à không nay mình đi học về trễ nên ko kịp đăng cho mn.🥺

Mọi người đọc rồi vote sao ủng hộ mình nha!!! Có nhiều bạn xem chùa quá bùn ghê 😔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top