Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Bữa tiệc ấm cúng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày cô được xuất viện, sau khi ăn trưa xong đã có một số người đến giúp cô thu dọn đồ đạc.
Kim Taehyung vẫn ngồi trên ghế sofa làm việc như mọi khi.
Đầu giờ chiều xe đến đưa họ về nhà, từ khu nhà của anh có thể nhìn được bao quát một phần của thủ đô Seoul, đây là một khu dân cư cao cấp trên một ngọn đồi hướng ra sông Hàn. Nhà của họ nằm ở trên cùng, đây là một căn biệt thự biệt lập có kiến trúc khác hoàn toàn so với những ngôi nhà phía dưới kia.

Đây là căn nhà mà trước đây gia đình họ sống cùng nhau, sau khi cha mẹ qua đời, anh đã chuyển ra căn hộ khác sống, nơi đây thỉnh thoảng chỉ ghé về.

Anh đưa cô về đây tĩnh dưỡng một phần vì nơi đây không gian yên tĩnh, hòa hợp với thiên nhiên, một phần vì đây là nơi cô từng sinh sống nên có thể quay về đây sống sẽ giúp cô tìm lại ký ức của mình.

Phòng ngủ của cô ở trên tầng 2, trong phòng có đầy đủ những nội thất cơ bản, trên tường treo rất nhiều tranh:
"Đó đều là tranh em vẽ đấy" Taehyung quay qua thấy cô đang ngẩn ngơ, nói với cô.
"Trên tầng 3 còn có phòng làm việc của em nữa, có muốn lên đó không"?
Cho Eun gật đầu rồi đi theo Taehyung lên tầng 3.

Tầng 3 được chia là 2 gian, phòng tranh của cô được đặt ở phía trước mở cửa vào có thế thấy rất nhiều bức tranh được xếp và treo trong phòng.
Phía bên kia còn có một chiếc rèm màu xám rất to, che toàn bộ một cạnh của căn phòng, Taehyung kéo tấm rèm ra cô mới phát hiện phía sau tấm rèm là một cửa kính lớn, mở ra có thể thấy một ban công trồng rất nhiều loài hoa, phía xa xa còn có thể thấy rất rõ sông Hàn.

Đây quả là một môi trường hoàn hảo để làm việc, có thể nhận ra rằng, cuộc sống trước đây của cô rất tốt, được bố mẹ thương yêu và chiều chuộng hết mực, cô cảm nhận được rằng cô thực sự thuộc về nơi này.

Taehyung ở cùng cô một lúc đã phải rời đi, mấy ngày này cô biết anh rất bận, nhưng dù có nói thế nào anh chẳng chịu rời khỏi cô nửa bước nên có lẽ bây giờ khi đã đưa cô trở về nhà, anh mới an tâm đi giải quyết công việc của mình.

Sau khi anh rời đi, cô đi loanh quanh trong khu biệt thự, cuối cùng dừng lại trong thư phòng của anh.

Thư phòng của anh tựa như một thư viện thu nhỏ, mở cửa ra là có thể thấy giá sách cao đến trần nhà, thậm chí còn có thang để đi lên hàng sách phía trên. Bàn làm việc nằm ở bên trái cửa ra vào, phía bên cạnh là cửa sổ với ánh sáng nhàn nhạt vì bị rèm cửa che bớt đi.

Cô ngồi xuống bàn làm việc của anh, bàn của anh rất gọn gàng, ánh mắt cô dừng lại ở một tấm ảnh được đóng khung đặt trên bàn, trong hình là một nhà 4 người chụp ảnh phía trước tượng nữ thần tự do ở Mỹ.

Lúc đó có vẻ là mùa đông, 4 người họ mặc áo bông ấm áp, cặp vợ chồng đứng phía sau, người vợ e ấp nép vào vòng tay người chồng, người chồng với khuôn mặt phấn khích một tay khoác vai vợ, một tay dang rộng ra. Phía trước là Kim Taehyung lúc này khoảng mười tám đôi mươi. Anh mỉm cười dịu dàng hơi cúi người, hai tay đặt lên vai của cô gái đội chiếc mũ nồi màu đỏ đang cười tươi tạo dáng giống Superman. Cho Eun bất giác bật cười, hóa ra trước đây cô đã có quãng thời gian cực kỳ hạnh phúc.

Biệt thự hằng ngày sẽ có người đến dọn dẹp ngoài ra buổi sáng sẽ có một người phụ nữ trung tuổi đến lo việc bếp núc và một số việc lặt vặt khác.

Cô dặn dò mấy  người dọn dẹp không cần dọn phòng làm việc trên tầng 3 của cô, cô cảm thấy nơi đó tự mình dọn dẹp sẽ yên tâm hơn. Sau khi Taehyung biết chuyện anh nhận xét:
"Có vẻ như em đang dần dần trở lại là em rồi" Anh nói tiếp "Trước đây em cũng không thích cho người lạ vào phòng làm việc của mình".

Cô ở trong thư phòng một lúc mà thiếp đi từ lúc nào, lúc tỉnh dậy nhìn ra bên ngoài trời đã sẩm tối, đoán giờ này anh sắp về, cô chạy xuống dưới nhà.

Lúc này tỏa ra mùi thức ăn tỏa ra thơm lừng, Cho Eun xuống bếp xem thử thì thấy đang có một người phụ nữ trung tuổi nấu nướng, trên bàn ăn đã cắm nến và có sẵn cả rượu vang.

Cảm giác có ánh mắt tò mò của ai đó ở đằng sau, người phụ nữ quay lại, khi thấy cô thì mỉm cười, chào: "Chào phu nhân" người phụ nữ nhận thấy trên gương mặt của cô vẫn còn chút mơ hồ, bà nói tiếp:
"Tôi là người giúp việc, tên là Lee Mi Son".
"À vâng chào dì...ừm dì đang nấu món gì vậy"Nói rồi cô đi đến gần bếp

Dì Lee nhìn cô, hai mắt cười díu vào: "Bò beefsteak ạ, nãy chủ tịch có gọi điện cho tôi dặn dò là tối nay sẽ cùng phu nhân mở bữa tiệc nhỏ ăn mừng"
Cho Eun mơ màng nghĩ: "Tiệc"?

Lúc này, một chiếc xe đen từ từ tiến vào sân. Nghe thấy tiếng xe dì Lee quay sang nói với cô: "Chủ tịch về rồi đó phu nhân".

Nhìn thấy ánh mắt háo hức của dì Lee, Cho Eun có chút ngại ngùng, chân cô vô thức đi ra cửa.
Người tài xế chưa kịp đi tới thì cánh cửa đằng sau đã tự mở, người đàn ông mặc vest đen bước ra, trên tay ôm một bó hoa hồng Pháp lớn màu hồng phấn.
Ngước mắt lên nhìn thấy cô gái nhỏ nhắn đứng trước cửa, khuôn mặt cô có chút ngại ngùng nhìn anh rồi lại quay đi chỗ khác né tránh.
Anh có chút sững sờ, hóa ra đây là cảm giác nhìn thấy người mình yêu đang chờ đợi mình về, hóa ra cảm giác của hắn ta là như vậy, những gì anh cảm nhận được lúc này đây, hắn ta đã có được từ trước, thậm chí là nhiều hơn gấp vạn lần.
Nhưng bây giờ mọi thứ đã thay đổi rồi, bây giờ cô đã thực sự ở nơi cô ấy nên thuộc về và trở về trong vòng tay của anh.
Anh cố gắng kiềm chế cảm xúc đang trực chờ vỡ òa của mình, ngước lên lần nữa nhìn cô rồi từ từ tiến đến gần.
Cho Eun vẫn đứng đó, hơi dựa vào cửa "Về rồi à, có mệt lắm không". Anh mỉm cười âu yếm: "Có, hôm nay có rất nhiều việc cần phải giải quyết, nhưng cho đến lúc nãy thì không còn thấy mệt nữa"
Nhận ra ý tứ trong lời nói của anh, mặt cô thoáng ửng hồng. Thấy cô như vậy, Taehyung cười nhẹ đưa bó hoa cho cô:
"Tặng em"
Cho Eun đón lấy, hỏi:
"Sao tự dưng lại tặng em hoa"?
Anh nhìn cô chăm chú:
"Mừng em trở về nhà" nói xong anh tự nhiên đặt tay lên vai cô dẫn cô vào trong.

Lúc này ở bên trong, nến đã được thắp, trên bàn là 2 đĩa beefsteak cùng một chút salad. Ánh đèn vàng vẫn được bật mờ mờ, không gian bây giờ trông rất mê hoặc.
Dì Lee đi ra cúi đầu chào hai người rồi đi mất, trong phòng ăn lúc này chỉ còn lại 2 người họ,

Taehyung tiến lên phía trước kéo ghế ra rồi nhìn cô, Cho Eun hiểu ý đi đến gần rồi ngồi xuống.
Anh đứng cạnh cô, hương nước hoa nam tính thoang thoảng, áo vest anh cởi ra rồi đặt bên cạnh, bây giờ anh mặc một chiếc áo gile đen, hai tay áo somi xắn lên gần đến khuỷu tay, bàn tay thành thạo mở nắp rượu vang.

Cho Eun lúc này vẫn đang ngồi ngây ngốc bên cạnh tay vẫn ôm bó hoa khi nãy anh đưa, cô mặc một chiếc váy suông trắng bình thường, trái ngược với vẻ ngoài lịch lãm của anh và khung cảnh lãng mạn này.

Taehyung rót cho cô một chút rượu vang rồi ngồi xuống đối diện cô. Anh vừa cắt thịt trên đĩa vừa hỏi:
"Hôm nay ở nhà có chán không? Thích thì lên thư phòng của anh đọc sách, trên đó có nhiều sách hay lắm, lát anh chọn ra cho em vài quyển. Không thì em chỉ cần bảo với dì Lee, sẽ có người cùng em đi dạo phố mua đồ".

Nhận ra đây có vẻ như chỉ là một bữa ăn bình thường chỉ là có phần trang trọng hơn, Cho Eun bớt căng thẳng, thả lỏng người:
"Hôm nay em đã đi quanh quanh nhà và lên thư phòng xem thử rồi, trên đấy là thư phòng hả, thư viện thì đúng hơn".
Taehyung bật cười: "Trước đây ông nội là Giáo sư Đại học, tuy đến đời bố chuyển qua kinh doanh nhưng bố vẫn có thói quen đọc sách giống ông nội. Ở đó cũng có khá nhiều sách hiếm mà anh mang từ Mỹ về"
Vừa nói anh vừa chuyển chiếc đĩa trước mặt cô đi rồi đặt vào đó phần ăn mà anh đã cắt. Từng miếng thịt được cắt đều, nằm ngay ngắn trên chiếc đĩa.

Hai người vừa ăn uống vừa trò chuyện, bên ngoài gió thu đã bắt đầu thổi nhè nhẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top