Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thái Từ Khôn thật ra khá dễ dỗ, Ngu Thư Hân lần đầu tiên có loại cảm giác này, tuy rằng cô tới không lâu, thậm chí mới mấy ngày, nhưng trong trí nhớ nữ phụ Ngu Thư Hân lấy lòng hắn thật đúng là liều mạng.

Mà cô mới đến mấy ngày lại cảm giác mình trong lúc vô tình dẫm đến vận cứt chó, làm cô rất là nhẹ nhàng chăm sóc chu đáo cho đại lão.

Loại chu đáo này liên tục đến trên giường của Thái tổng - lão hán đẩy xe.

Tuy rằng cả đêm chất lựơng giấc ngủ của hai người rất tốt, nhưng có giáo huấn của ngày hôm trước nên ngày hôm sau Thái Từ Khôn rất đúng giờ rời giường.

Ngu Thư Hân hôm nay không có đi đoàn phim, chịu đựng eo đau chân mỏi dậy nấu một nồi cháo trắng cho Thái Từ Khôn, lấy củ cải trắng mà mình đã ướp sẵn, rau trộn rong biển cùng một chén con sứa da.

Những món ăn đó đều rất đơn giản, nhưng tay nghề cô không tồi, đi theo đầu bếp học được, tuy rằng không có cái loại hương vị tinh xảo như đầu bếp. Nhưng tay nghề cô nhiều thêm một chút hương vị gia đình, giống như có một số người đẹp thì rất đẹp, nhưng nhìn lâu sẽ chán. Mà có một số người, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng càng nhìn càng có ý vị.

Thái Từ Khôn thực hiển nhiên vừa lòng tay nghề của Ngu Thư Hân, nếu không ngày đó cô mang theo hộp cơm đến công ty, hắn sẽ không ăn hết tất cả.

Buổi sáng với cơm sáng thanh đạm, Thái Từ Khôn thực nể tình uống hai chén cháo, sau đó đi làm.

Thời điểm Triệu Vũ Lâm tới, Ngu Thư Hân cũng vừa ăn xong, thấy Triệu Vũ Lâm cô còn rất ngạc nhiên:

"Hôm nay không phải mình không có lịch sao?"

Triệu Vũ Lâm gật đầu, nói: "Đúng vậy! Mình lại đây báo cáo lịch trình sau này cho cậu. Chị Trần lát nữa cũng muốn lại đây, chị ấy kêu mình đem lịch trình cho cậu xem trước."

Ngu Thư Hân chỉ có thể dọn dẹp chén đũa trước: "A, đúng rồi, cậu biết Thái tổng vì sao lại thích dùng tư thế lão hán đẩy xe không?"

Triệu Vũ Lâm sửng sốt 10 giây, sắc mặt đỏ bừng mà nói:

"Cậu...đây vẫn là chính cậu nói với mình, cậu quên rồi sao? Bởi vì Thái tổng coi trọng cậu, chính là coi trọng bóng dáng của cậu đó.!"

"Bóng dáng?"

Ngu Thư Hân sửng sốt một chút, trong mơ mơ hồ hồ xác thật nhớ tới Ngu Thư Hân thân là thế thân luôn có chỗ tương tự với bạch nguyệt quang, thì ra là bóng dáng!

Nữ chủ Lâm Phỉ mắt đào hoa hầu như là giống với bạch nguyệt quang, đây cũng là nguyên nhân sau này Ngu Thư Hân bị Lâm Phỉ thay thế, thế thân à! Ngu Thư Hân lắc đầu, tiếp tục rửa chén.

Chờ sửa sang lại xong, lúc ngồi vào phòng khách, Trần Trừng vừa vặn cũng đến, Trần Trừng hôm nay vẫn như cũ mặc âu phục của cô ta, mang một cái túi xách màu đen.

"Chị Trần." Ngu Thư Hân và Triệu Vũ Lâm cùng nhau chào một tiếng.

Trần Trừng gật gật đầu, ngồi xuống đối diện Ngu Thư Hân hỏi: "Nhìn lịch trình chưa?"

Ngu Thư Hân lắc đầu, Trần Trừng liền hất cằm ra hiệu với Triệu Vũ Lâm.

Triệu Vũ Lâm nhanh chóng đem văn kiện tìm ra đưa tới trước mặt Ngu Thư Hân, Trần Trừng nói: "Cô xem trước đi."

Ngu Thư Hân gật đầu, cầm lấy tờ giấy kia, mấy ngày nay vẫn như cũ không có công tác gì, thời điểm cuối tháng 7 nhận cho cô một cái gameshow đang hot, Ngu Thư Hân biết loại gameshow này mời dạng như Ngu Thư Hân đi lên thật ra căn bản không có mấy ống kính, nhưng phải đi theo những người đó quay một ngày.

Nữ phụ Ngu Thư Hân không biết điều đó, thường thường thấy chương trình hot như vậy cũng đã vui vẻ đến không được rồi.

Ngu Thư Hân không có kích động, tiếp tục nhìn xuống, đầu tháng 8 nhận cho cô một cái vai phụ thứ n phim hiện đại. Cũng là một bộ phim chuyển thể, mấy năm trước bộ truyện đó nổi tiếng trên internet, hiện giờ được tôn sùng là một trong những tiểu thuyết kinh điển tiêu biểu.

Ngu Thư Hân nhíu mày, nhìn lịch trình nói: "Chị Trần, tháng 8 tôi đã có công tác, lịch trình để trống đi!"

Trần Trừng nhíu mày, hỏi cô: "Công tác gì?"

"Chị không phải kêu tôi muốn vị trí trong Thời Gian Vui Vẻ với Thái tổng sao? Thái tổng ngày hôm qua tới nói có một vị trí cho tôi, kêu tôi tháng 8 đi quay."

Ngu Thư Hân biết Trần Trừng đại khái là đã biết chuyện mình muốn đi quay, cho nên mới sắp xếp công tác tháng 8 cho mình, nếu cô ta đã biết, cô cũng không muốn giả ngu.

"Cô không thích hợp." Trần Trừng nói.

Ngu Thư Hân cười cười: "Có cái gì không thích hợp? Tham gia chương tình có rất nhiều người cũng không nổi tiếng."

"Nhưng người ta không bị bôi đen, huống chi Thời Gian Vui Vẻ mời đều là diễn viên nổi tiếng tuyến 1 không giống với những chương trình trước mời tuyến 1 lại thêm mấy người không nổi. Lại nói, chuyện cô và Viên Khải, trong khoảng thời gian này cô chính là không tham gia được Thời Gian Vui Vẻ, cũng không thể nổi lên được." Trần Trừng phân tích.

Ngu Thư Hân tay chống đầu, nhẹ giọng nói: "Dù sao tôi muốn thử xem, cho dù là thành công hay không thành công."

Trần Trừng nhíu mày: "Cơ hội tốt như vậy làm sao có thể tùy tiện dùng hết? Thử rồi lỡ như không thành công thì làm sao bây giờ? Cô vẫn là làm đâu chắc đấy mới tốt, trước tham gia chương trình tôi nhận cho cô, sau đó lại nhận vai nữ phụ của phim truyền hình. Hai cái đều là tài nguyên đứng đầu hiện tại, bao nhiêu người đoạt đến vỡ đầu cũng đoạt không được."

Ngu Thư Hân ném giấy lên bàn.

"Cái chương trình kia, cho dù tôi tham gia, người ta nếu muốn đều có thể cắt đến không còn gì giống như không tham gia. Còn bộ phim kia càng không cần phải nói, vai nữ phụ đó chỉ là một tuỳ tùng, lộ mặt cũng không ít nhưng một lời kịch cũng không có. Sau khi nữ chủ có công việc cô ấy thậm chí đến ống kính cũng không có. Tuỳ tùng diễn không có tiền đồ, chị Trần đẩy cho tôi đi! Tôi đã quyết định tham gia Thời Gian Vui Vẻ"

"Cô làm sao không nghe lời như thế?" Trần Trừng âm thanh lớn hai phần, nói: "Cô là người đại diện hay tôi là người đại diện, làm sao mới tốt cho nghệ sĩ tôi rõ ràng hơn cô."

Ngu Thư Hân nhíu mày, cô không biết lúc này xé rách da mặt với Trần Trừng có đúng hay không, nhưng nếu buồn bực không lên tiếng thì ăn không được chỗ tốt.

Ngu Thư Hân cười lạnh: "Tôi đây nếu không tham gia Thời Gian Vui Vẻ vậy tôi nỗ lực bồi ngủ lấy tài nguyên tới chị tính chuẩn bị cho ai?"

Trần Trừng sửng sốt, đại khái không nghĩ tới Ngu Thư Hân dám tranh luận. Sau khi cô ta tiếp nhận Ngu Thư Hân, Ngu Thư Hân cho dù kiêu ngạo cũng không dám ở trước mặt mình làm càn, thời điểm người đại diện mạnh hơn nghệ sĩ, nghệ sĩ muốn nổi, phải nhờ vào người đại diện có nhân mạch.

Trần Trừng lạnh lùng nói: "Cho ai tôi tự mình sắp xếp, cô chỉ cần làm theo lời tôi nói là được."

"Là cho Lâm Giai Thần đúng không?" Ngu Thư Hân lạnh giọng nói: "Dùng tôi đi dẫn mối có được tài nguyên đi dưỡng người khác, chị Trần, khi dễ người cũng phải như vậy đâu."

Trần Trừng trừng mắt với cô, sau đó cười nhạo: "Cô dưỡng? Cô với Giai Thần cùng một đẳng cấp sao? Người ta không cần bồi người khác ngủ, cũng đi được đến hiện tại, cô thì sao?"

"Chị Trần quên rồi sao? Lâm Giai Thần hiện giờ ở tuyến 2 là bởi vì tôi đem vai nữ chủ của bộ tiên hiệp kia cho cô ta, nếu không cô ta là một người mới, còn không muốn bồi ngủ, cho dù có thực lực nhưng không đến 10 năm hay 8 năm, có thể một lần là nổi tiếng nhanh như vậy?" Ngu Thư Hân nghĩ dù sao cũng xé rách mặt, cô dứt khoát nói ra hết.

"Đó cũng là thực lực, cô ấy diễn có thể nổi, nếu là cô, làm không tốt sẽ làm hỏng mất bộ phim."

Trần Trừng gõ gõ mặt bàn, nhìn kỹ thuật diễn của Ngu Thư Hân, cho dù có cấp tài nguyên tốt, cũng chỉ là hủy mất một tác phẩm đồ sộ mà thôi.

"Vậy thì thế nào?" Ngu Thư Hân không phục.

"Thái tổng nguyện ý cho tôi, anh ấy nguyện ý bồi tôi. Tôi nếu nguyện ý diễn, cho dù thất bại cũng là chuyện của tôi, cũng không tới phiên người khác đi chỉ vị trí cho tôi, trả lại sắc mặt cho tôi xem."

Đều là nghệ sĩ trong tay Trần Trừng, Lâm Giai Thần là người tốt nhất trong đó. Trần Trừng ngẫu nhiên cũng sẽ để Lâm Giai Thần mang theo những người khác, mọi người đều cảm động đến rơi nước mắt, Ngu Thư Hân mỗi khi được mang, đều phải bị ánh mắt Lâm Giai Thần xem rác rưởi, bởi vì Lâm Giai Thần ngại cô - dơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top