Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trần Trừng cũng hiểu, cái tài nguyên này nếu Ngu Thư Hân nháo lên thì ai cũng chiếm không được chỗ tốt. Cô ta hoãn sắc mặt, ôn tồn nói:

"Tính tình Giai Thần có chút kiêu ngạo, cái này tôi sẽ nói với cô ấy. Cô cũng không phải người mới, chút chuyện này cũng không cần quá quan tâm!"

Thật ra Lâm Giai Thần nghiêm khắc mà nói cũng không phải người mới, Lâm Giai Thần giống Ngu Thư Hân, đều là diễn vai quần chúng, nhưng hai người bọn họ có một cái khác nhau trí mạng, chính là Lâm Giai Thần có kỹ thuật diễn, nhưng Ngu Thư Hân không có.

Mà so bề ngoài, Ngu Thư Hân xinh đẹp hơn Lâm Giai Thần, cho nên, đều là sinh hoạt của diễn viên quần chúng, thật ra tài nguyên của Ngu Thư Hân hơn xa Lâm Giai Thần.

Nhưng lời nói không phải nói như vậy, Lâm Giai Thần nhìn Ngu Thư Hân không vừa mắt, chủ yếu là do Ngu Thư Hân bồi ngủ mới có tài nguyên.

Lâm Giai Thần thì không giống vậy, nhưng mà tài nguyên tốt trong tay cô ta đều là lấy từ chỗ Ngu Thư Hân, Lâm Giai Thần không có khả năng không biết, dùng đến yên tâm thoải mái cũng thôi đi, bằng cái gì khinh thường tôi?

Ngu Thư Hân nhìn Trần Trừng: "Đây không phải vấn đề ngạo hay không ngạo, thái độ Lâm Giai Thần có vấn đề. Ghét bỏ tôi bồi ngủ, vậy nhổ ra hết tài nguyên từ chỗ tôi đi?"

Trần Trừng sửng sốt, Ngu Thư Hân đều biết?

Ngu Thư Hân không nhìn sắc mặt Trần Trừng mà tiếp tục nói: "Ghét bỏ tôi dơ, dùng đồ của tôi, cô ta sạch sẽ chỗ nào? Tôi nguyện ý cho cô ta thì cho cô ta, hiện tại tôi không muốn, chính là nháo đến hai người cũng không ai có, tôi cũng vui."

Trần Trừng cười cười nói: "Miệng thật ra có thể nói không ít."

"Chị Trần, tôi cũng không lòng vòng, cái Thời Gian Vui Vẻ này tôi nhất định phải tham gia. Lâm Giai Thần ấy à, tự cô mang theo cô ta nhìn xem có chỗ nào tranh thủ được một danh ngạch hay không đi!"

Ngu Thư Hân cũng đã nói đến tình trạng này, Trần Trừng không ngốc, hiện giờ xé rách da mặt đối với cô ta một chút chỗ tốt cũng không có. Thời Gian Nhàn Nhã xác thật là một cơ hội tốt, Ngu Thư Hân tham gia nếu có thể nổi, đối với cô ta cũng có chỗ lợi.

Nếu đoạt không được, cũng không cần thiết phải làm căng, Trần Trừng đứng dậy nói.

"Vậy được, công tác tháng 8 tôi đều dời cho cô, cô kêu Thái tổng chiếu cố cô nhiều thêm một chút, nếu có thể ở Thời Gian Vui Vẻ nổi lên, cũng là bản lĩnh của cô."

Ngu Thư Hân cũng cười cười đứng dậy: "Vậy cám ơn cát ngôn của chị Trần."

Trần Trừng gật gật đầu liền rời đi, Triệu Vũ Lâm lúc này mới thở ra một hơi, nói:

"Thư Hân, cậu cũng thật lợi hại, dám khiêu chiến với chị Trần."

Ngu Thư Hân cũng hư thoát mà ngồi xuống sô pha: "Nếu muốn ăn thịt, nhất định phải vùng lên."

Triệu Vũ Lâm cười cười, sau đó nói:"Vậy lịch trình mình lại làm một phần mới cho cậu, đúng rồi, suất diễn của cậu trong đoàn phim này còn hai cảnh nữa sẽ đóng máy, thời gian phân biệt là cuối tuần này và cuối tuần sau."

Ngu Thư Hân gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.

Triệu Vũ Lâm tiếp tục hỏi: "Vậy thời gian nhàn rỗi cậu có sắp xếp gì không?"

Ngu Thư Hân nghĩ nghĩ nói: "Vậy đi công ty trước! Bình thường không có việc gì không phải đi công ty bên kia nhìn một chút xem có công việc gì hay không sao?"

Dù sao Trần Trừng mỗi lần chỉ cấp một cái công việc đơn giản để tống cổ mình, công ty có đôi khi sẽ có cái loại lâm thời cần người, hoặc là công việc mà người khác chướng mắt.

Ngu Thư Hân nghĩ nghĩ tiền trong thẻ rồi nói.

"Mình cũng muốn kiếm thêm một chút, hiện tại những suất diễn đó của mình cũng không kiếm được bao nhiêu tiền. Khấu trừ cho công ty, tới tay mình một tháng cũng chỉ mấy ngàn."

Triệu Vũ Lâm ở sâu trong nội tâm mắt trợn trắng, nhưng ngoài miệng vẫn khuyên bảo.

"Thư Hân, lần sau không thể phung phí. Cậu hiện tại quần áo túi xách gì đó cũng đủ rồi, tiền phải để dành."

Triệu Vũ Lâm không có nói rõ, Ngu Thư Hân lật qua lật lại ký ức cũng biết cô ấy nói chính là tiền mỗi tháng Thái Từ Khôn cấp cho.

Cô làm minh tinh tiền làm việc một tháng có thể thừa mấy ngàn nguyên, hiện giờ hàng hiệu hàng mã trên người đều là do Thái Từ Khôn cho tiền mua. Nghệ sĩ nhỏ tuyến 18 như cô ăn mặc thật ra cũng không thua gì Lâm Giai Thần, hoặc nói so với cô ta có khả năng tốt một chút.

Nói cho cùng thì, Thái Từ Khôn thật sự rất hào phóng, thời điểm tâm tình tốt, một tháng cấp cho nữ phụ Ngu Thư Hân 20 vạn để mua sắm, đôi khi đồ cô ấy mua, đều là nợ của Thái Từ Khôn.

Đương nhiên, cũng không thể nhiều lần như thế, ký sổ nợ trước, việc này phải báo cáo với thư kí Kiều, thư kí Kiều nói có thể, nữ phụ Ngu Thư Hân mới có thể mua trời mua đất.

Cho nên, vài thứ kia trong tủ quần áo hiện giờ của Ngu Thư Hân, giá trị không dưới 200 vạn đâu!

Nhưng mà, những điều này đối với Ngu Thư Hân mà nói không có ý nghĩa gì, 2 vạn quần áo cùng với 200 vạn quần áo, đối với cô mà nói là hoàn toàn giống nhau. Nếu đã có nhiều quần áo như vậy, cô cũng không muốn mua thêm.

Một năm này hầu hạ Thái Từ Khôn cho tốt, dành dụm đủ tiền, chờ một năm, nữ chủ nên lên sân khấu tỏ sáng. Khi đó, mình mỗi ngày ở nhà hưởng điều hòa, mỗi tháng đi ra ngoài thu tiền thuê nhà, còn có thể ăn một nửa để dành một nửa...... Hì hì hì...... Trên thế giới này làm sao lại có nghề nghiệp vĩ đại như bao thuê bà vậy chứ?

Đời trước Ngu Thư Hân thuê phòng ở của người ta, tuy rằng là trong thành thôn, một tháng cũng tốn 500 tiền thuê nhà, nhưng một tòa nhà đó Ngu Thư Hân tính tính, một tháng kiếm được gần ba vạn!

Đến lúc đó cô ở thành phố lớn mua một đống phòng ở, tiền thuê nhà cùng với nhà trệt nhỏ ở nông thôn kia không giống nhau, tiền thuê nhà mỗi tháng...... Ngẫm lại cũng cảm thấy vui vẻ.

Có chút tâm tư cùng với mộng tưởng như thế, Ngu Thư Hân nghĩ nghĩ đến thất thần. Triệu Vũ Lâm nhìn cô trong chốc lát nhíu mày, trong chốc lát cười hì hì, cảm thấy Ngu Thư Hân gần đây đều như thế này, cũng không thèm để ý, chỉ một lần nữa nghiêm túc bắt đầu đổi lịch trình.

Thời điểm Ngu Thư Hân đi công ty, đối với công ty còn có chút cảm giác xa lạ. Nói cho cùng bản thân cô chưa từng tới, nữ phụ Ngu Thư Hân vốn dĩ cũng ít khi tới. Nữ phụ Ngu Thư Hân chính là loại người không biết cố gắng lại không có thực lực, có Thái Từ Khôn nuôi liền vui vẻ, còn ảo tưởng cả đời.

Có Trần Trừng cung cấp công việc thì bắt đầu làm, còn muốn một lần là nổi tiếng.

Tính nết như vậy, có chỗ dựa lớn, sớm có được năm vạn tám vạn, làm sao chịu đến công ty.

Cho nên tuy rằng trong trí nhớ Ngu Thư Hân cũng có bộ dáng của công ty, nhưng đều có vẻ thật xa xưa.

Vào đại sảnh, đại sảnh cũng giống như Thái thị, có một quầy lễ tân dẫn đường, có hai vị lễ tân xinh đẹp ngồi ở chỗ kia.

Lầu một rất ít khu làm việc, chủ yếu là tạo ấn tượng cho người khác, cho nên đại sảnh giống nhau đều rất lớn. Loại công ty giải trí này, đại sảnh trừ bỏ quầy lễ tân, còn có một khu nghỉ ngơi thoải mái, cũng có phục vụ trà uống với điểm tâm.

Ngu Thư Hân tiến vào, liền thấy khu nghỉ ngơi có không ít người vây quanh.

"Bên kia xảy ra chuyện gì?" Ngu Thư Hân thò đầu ra nhìn, tâm bát quái bất đầu ngo ngoe rục rịch.

Triệu Vũ Lâm nhìn qua nói.

"Đại khái là nhất ca hoặc nhất tỷ của công ty ở bên kia!"

Loại tình huống này rất thường thấy, địa vị không giống nhau cũng chú định người theo bên người mình nhiều hay ít. Loại bởi vì có chỗ dựa giống Ngu Thư Hân, công ty cấp cho một trợ lý, bằng không, đến tư cách có trợ lí cũng không đủ.

"Hình như là Lâm Giai Thần!"

Đây là lần đầu tiên Ngu Thư Hân nhìn thấy Lâm Giai Thần, nhưng ấn tượng của nữ phụ Ngu Thư Hân đối với cô ta khắc rất sâu, cho nên chỉ liếc mắt một cái Ngu Thư Hân cảm giác được chính là Lâm Giai Thần.

"Chị Giai Thần?" Triệu Vũ Lâm nhìn qua theo: "Có chút giống, chị ấy làm sao trở về rồi? Gần đây không phải vội đến thời gian ngủ cũng không có sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top