Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Kế hoạch (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tóm tắt nhẹ:
Sau khi ý định giết Alois Trancy bất thành, Sebastian đã mang Ciel Phantomhive trở về lại dinh thự với lý do để trị thương.
Nhưng thái độ của Sebastian rất khác, nó thay đổi rõ ràng và nhanh đến mức khiến Ciel hoang mang. Khi ở tại dinh thự, hắn tỏ một thái độ bình thường, chút châm chọc. Nhưng khi ở bên ngoài, Sebastian lại tỏ thái độ lo lắng về một điều gì đó, khiến cho Ciel thấy hoang mang.
Rồi đột nhiên, Ciel lại có cảm giác bất an gì đó. Từ từ cậu chìm vào giấc ngủ.
———————————————————————————
Phần 1: Gặp gỡ và vạch kế hoạch

Claude's P.O.V

Tôi chăm sóc chủ nhân của mình mấy tuần liền. Thú thật mà nói tôi không nghĩ là Bá Tước Phantomhive có thể đâm sâu đến mức này, và việc này thật sự quá là phiền phức.
Tôi lúc nào cũng phải kiểm tra vết thương, thay băng và vệ sinh cá nhân cho chủ nhân của mình. Rồi phải làm việc nhà, nấu nướng, dọn dẹp đủ điều. Ugh!! Nó thật là phiền toái mà!
Và có một ngày, chủ nhân của tôi bảo tôi đi chuẩn bị xe ngựa để đi đến dinh thự Phantomhive. Tôi khá là ngạc nhiên, vì vậy tôi đã hỏi chủ nhân tôi:
_ Cậu chủ! Tôi có thể biết lý do vì sao cậu muốn qua dinh thự Phantomhive không ạ? Tình trạng hiện tại của cậu cần phải nghỉ ngơi!
Nhưng câu trả lời mà tôi nhận được là cái tát mạnh như trời giáng (đối với loài người) vào mặt từ chính vị chủ nhân mà tôi đang phục vụ. Chủ nhân tôi nói:
_ Ngươi không biết lý do vì sao cả! Tất cả những gì mà ngươi cần làm là thực hiện theo mệnh lệnh thôi! Đừng nhiều lời!
Chủ nhân tôi dùng chất giọng kiêu ngạo, kiêu căng. Chất giọng khiến tôi cảm thấy khó chịu nhưng tôi lại không biểu lộ gì cả. Quỳ một chân xuống, tay để bên ngực trái tôi kính cẩn nói:
_ Yes, your highness!

(Sáng hôm sau)

Tôi đánh thức vị chủ nhân của mình dậy, cẩn thận và nhẹ nhàng kiểm tra vết thương và thay băng cho chủ nhân. Sau đó, tôi giúp chủ nhân mặc quần áo và bữa sáng được dọn ra ngay sau đó.
Sau khi chủ nhân của tôi dùng xong bữa, tôi dắt ngài ra xe ngựa đã đậu sẵn trước cửa dinh thự. Chủ nhân tôi bước vào chiếc xe, với sự giúp đỡ của tôi thì cũng đã có thể ngồi yên.
Tôi đóng cánh cửa xe lại, lên chỗ của người đánh xe, bắt đầu đi đến dinh thự Phantomhive. Trên khắp cả quãng đường đi, tôi không thể không ngừng nghĩ tới Ciel Phantomhive, người chủ đứng đầu gia tộc này.
Sau một hồi đi xe, chúng tôi cuối cùng cũng có mặt ở trước cánh cổng dẫn vào trang viên Phantomhive và lúc này còn khá sớm.
Tôi xuống xe, sau đó mở cửa và cẩn thận giúp người chủ nhân của tôi xuống xe ngựa. Sau đó chúng tôi đi vào trang viên vì cửa không khoá (Sao chủ quan quá vậy hả Ciel?). Chẳng mấy chốc chúng tôi đã có mặt ở trước cửa dinh thự Phantomhive.
Tôi nhẹ nhàng gõ cửa, lúc này chỉ mới 7:30 mà thôi. Cánh cửa gỗ được chạm khắc tinh xảo với những nét tinh tế mở ra chầm chậm, đứng ở ngưỡng cửa chính là quản gia trưởng của nhà Phantomhive. Hắn trông có vẻ ngạc nhiên trước sự xuất hiện không báo trước của chúng tôi.
Hắn cất giọng hỏi:
_ Ngài Trancy! Điều gì đã làm ngài đích thân đến tận dinh thự Phantomhive để nói ạ?
_ Không có gì cả! Ta chỉ là muốn gặp Ciel mà thôi. Vì vậy, Sebastian cho ta vào có được không? -Chủ nhân của tôi nói-
Hắn đáp lại:
_ Ồ! Xin thất lễ với ngài! Mời ngài vào, ngài Trancy! Chủ nhân của tôi bây giờ vẫn còn đang ngủ, vì không biết ngài Trancy đây sẽ đến nên là chưa kịp chuẩn bị gì cả! Mong ngài thông cảm!
Chủ nhân tôi mỉm cười trả lời:
_ Không sao cả! Dù gì thì ta cũng muốn gây bất ngờ cho Ciel mà!
Sebastian chỉ đáp lại:
_ Thưa ngài Trancy! Cảm phiền ngài ngồi đây đợi tôi một lát, tôi sẽ đi gọi cậu chủ dậy!
Sebastian nhanh chóng cúi đầu và rời đi, để lại tôi và chủ nhân một mình ngồi trong phòng khách của nhà Phantomhive. Chủ nhân tôi mỉm cười vui vẻ, có lẽ là vì ngài đang rất háo hức gặp Bá Tước Phantomhive?
Một lát sau, tôi nghe thấy tiếng giày bước xuống cầu thang, có lẽ là của Bá Tước Ciel Phantomhive chăng? Tôi ngước lên nhìn cầu thang và đúng vậy, Bá Tước Phantomhive đang đi từ từ xuống phòng khách, phía sau chính là tên quản gia "trung thành"
Khi vừa nhìn thấy Bá Tước Ciel Phantomhive, bỗng nhiên ham muốn chiếm đoạt linh hồn của người kia trỗi dậy trong tôi một lần nữa.
Ánh mắt tôi trở nên thèm khát và đầy ham muốn, nó đã chuyển sang màu đỏ tươi của máu. Tôi đoán có lẽ tên quản gia kia cũng phát hiện ra hành động của tôi mà quay lại nhìn tôi chằm chằm. Tôi có thể thấy ánh mắt của Sebastian có chứa một sự thách đấu, khinh thường và kinh tởm, dành cho tôi.
Nhưng tôi cũng chẳng quá để ý đến việc đó, vẫn tiếp tục liếc nhìn hoặc nhìn chằm chằm vào Bá Tước Ciel Phantomhive.
Sau đó, tôi thấy chủ nhân tôi chạy đến ôm lấy vị Bá Tước Phantomhive. Nhưng vị Bá Tước chỉ hỏi bằng giọng lạnh như băng:
_ Alois Trancy, ngươi qua đây tìm ta để làm gì? Với tại sao ngươi lại gặp ta lúc sáng sớm như vậy chứ?
Chủ nhân tôi trả lời:
_ Đừng lạnh lùng như thế chứ Ciel! Chỉ là muốn qua thăm thôi mà!
Tôi thấy Bá Tước Phantomhive tay lên trán, thở dài. Có lẽ Bá Tước không thích sự hiện diện của người ấy (Alois Trancy) vì có lẽ Bá Tước cảm thấy nó phiền.
Rồi đột ngột tôi thấy Bá Tước Phantomhive quay lại nhìn, giây phút ánh mắt chạm nhau tôi thấy Bá Tước thể hiện điều gì đó rất lạ. Tôi nháy mắt với Bá Tước và ngài ngay lập tức quay mặt đi nơi khác ngay khắc.
Tôi chỉ cười, một nụ cười ma mãnh. Tôi nhìn lên Bá Tước đang bị chủ nhân của tôi làm phiền. Tôi nghĩ là mình đã có kế hoạch để chiếm giữ linh hồn Bá Tước này rồi~

Ciel's P.O.V

Khi vừa về đến dinh thự thì tôi đã ngất, nên quản gia của tôi mới đưa tôi về phòng ngủ của mình mà băng bó vết thương. Tôi đang hôn mê bất tỉnh nên chẳng hay biết gì cả.
Sau đó, tôi đoán mình đã ngủ một giấc dài tới sáng. Sebastian bước vào phòng, mở rèm cửa và gọi tôi để thức dậy. Hắn nói:
_ Cậu chủ! Đến giờ phải dậy rồi! Hôm nay cậu có vài vị khách đến thăm đột ngột!
Nghe xong tôi liền ngồi bật dậy. Bây giờ chỉ 7h30 mà thôi, tại sao người khách đó lại đến sớm như vậy.
Tôi thở dài, nhìn Sebastian mà nói:
_ Ta biết rồi! Thay đồ và chuẩn bị bữa sáng cho ta đi nhé! Ta không muốn khách đợi lâu!
Sebastian lập tức tuân lệnh. Hắn mở tủ ra và lấy một bộ âu phục màu xanh lam tối, cùng vài đồ dùng khác của tôi. Sebastian bắt đầu thay đồ cho tôi: từng ngón tay điêu luyện của hắn cởi đồ ngủ và mặc âu phục vô cùng thuần thục. Chỉ sau một loáng tôi đã mặc chỉnh tề bộ âu phục ấy. Rồi hắn bảo tôi sẽ ăn sáng cùng với vị khách kia. Tôi thì chỉ khó chịu mà liếc nhìn hắn và không nói gì thêm.
Tôi đi ra khỏi phòng ngủ, theo sau là Sebastian. Tôi bước xuống lầu để gặp vị khách 'đến mà không báo' kia. Và bất ngờ chưa, vị khách đó chính là ALOIS CƠ ĐẤY!!
Tôi bị tên Alois Trancy đó ôm chầm lấy, như thể việc tôi đâm tên đó không hề tồn tại vậy. Tôi khẽ cạy khỏi người tên đó mà hỏi tại sao tên đó lại gặp tôi vào lúc sáng sớm như này.
Tên đó chỉ cười, bảo là chỉ muốn thăm tôi và lại ôm chặt lấy tôi. Tôi để tay lên trán mà thở dài. Tôi không nghĩ buổi sáng của mình sẽ bị quấy rầy bởi cái người này.
Rồi tôi lại có cảm giác ai đó đang nhìn tôi chăm chú, tôi đưa mắt quét xuống nơi tên Alois Trancy đó mới ngồi và bắt gặp ánh mắt quản gia của tên đó, Claude.
Claude bắt gặp ánh mắt của tôi, chúng tôi nhìn nhau và tên quản gia ấy đột nhiên nháy mắt với tôi, tôi có cảm giác mình đã nhìn thấy một sự thèm khát mãnh liệt trong đôi mắt ấy.
Tôi nhanh chóng quay đi, tiếp tục phải 'tiếp đón' chủ nhân nhà Trancy. Thật lòng mà nói tôi thấy cậu ta vô cùng phiền phức, chẳng ra dáng quý tộc miếng nào. Tôi tiếp đón cậu ta mà chẳng hề hay biết rằng, ngoài người quản gia Sebastian đang nhìn tôi ra thì ở phía khác có một tên quản gia đang nhìn tôi mà cười.
Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top