Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm nhà văn thật khó.

Cuộc đời người viết văn gắn với hằng hà sa số tấm cellulose mỏng như lá lúa hay còn gọi là giấy, với thứ bút mực cổ điển sơ sẩy là sẽ dây bẩn và phải viết lại nguyên trang.

Cuộc sống mà người thường nhìn thấy khác với cuộc sống mà những con người của văn học nhìn thấy. Thông qua đặc trưng trong cách tư duy và qua tấm màn nghệ thuật, trước mắt họ có thể là sự tàn khốc, cũng có thể nhìn ra sự lãng mạn, hiền hoà, vân vân.

Khi có tiếng, họ được gọi là "nhà văn", cao cả hơn thì là "văn hào", một cách viết mới mẻ của họ được công bố thì người ta tung hô đó là "sáng tạo". Số còn lại chỉ là "người viết văn" đơn thuần, mỗi khi họ tìm ra lối hành văn mới thì bị gọi là "không tuân theo niêm luật".

Nhìn lên những cái tên nổi tiếng trong giới, sự tự ti dẫn đến hiếm người dám tự xưng là nhà văn, chỉ thụ động chờ ai đó phát hiện ra tài năng của mình. "Nhờ ơn" đó mà nhiều viên kim cương đã bị vùi lấp trong than chì.

Kanae là một tiểu thuyết gia tự xưng, thuộc thành phần ấn tượng trong giới văn học, chí ít là vài năm về trước.

"Tiểu thuyết của Kanae-sensei là lằn ranh giữa các thế giới", đó là điều mà người không biết cảm thụ cũng nhận ra. Không một tác phẩm nào xuất bản mà vắng mặt các sinh vật thuộc về trí tưởng tượng, xuất hiện nhiều nhất trong số đó là một thực thể siêu nhiên thuộc về văn hoá phương Tây - ma cà rồng.

Không biết nhờ đâu mà quỷ giới trong tiểu thuyết của Kanae luôn rất thực, cứ như cậu từng tận mắt chứng kiến vậy. Sức tưởng tượng của con người có thể tuyệt vời đến mức đó sao? Chính nó đã đưa Kanae lên nốt cao trong trường ca sự nghiệp.

Người ta cho rằng thế lực siêu nhiên trong tiểu thuyết của Kanae cũng chỉ là tượng trưng cho những con người trong xã hội đương thời, cho đến buổi phỏng vấn đầu tiên mà Kanae là nhân vật chính:

- Không phải ẩn dụ, chúng là thực! w

Tiểu thuyết là thể loại phản ánh hiện thực đời sống thông qua những câu chuyện hư cấu. Nhưng theo lời của tiểu thuyết gia trẻ trong buổi phỏng vấn... "câu chuyện" không phải là hư cấu, suy ra... "đời sống" mà cậu muốn phản ánh cũng không chỉ giới hạn ở nhân giới...?!

Cho rằng chàng trai trẻ nói bóng gió, chuyên gia đã bỏ thời gian nghiên cứu tác phẩm của cậu thêm lần nữa và hoảng hồn vì câu nói ngày đó đã không hề mang ẩn ý gì cả... Kanae và những tác phẩm của mình dần bị coi là thiếu nhân tính, phi thực tế, tà giáo, cuối cùng chúng đều bị đào thải như những lời hồ đồ của một tên tâm thần.

Trên khuông nhạc của trường ca sự nghiệp xuất hiện nốt trầm kết bài.

Bây giờ trong mắt Kanae không tồn tại cái gọi là "phê bình văn chương".

Tên tuổi của Kanae dần bị nhấn chìm, tung tích cũng không nghe ra, họ cho rằng cậu đã đi biệt xứ.

___________________________________

- Khụ... Khụ...

Tuyết rơi dày cả tấc rồi mà Kanae lại ngồi ở hiên nhà, không kìm chế được cơn ho. Anh đã thấy máu đỏ trên khăn tay.

Bảo nó đi vào chắc cũng như không, thà mình bế nó vào luôn cho rồi. Đặt Kanae ngồi trước lò sưởi, anh cốc đầu cậu hẳn ba cái liền:

- Không biết lạnh à?

Kanae chỉ cười, biết anh đã quá bất lực với tình trạng của cậu, vậy mà vẫn đánh trống lãng:

- Kuzuha, tôi muốn viết quá à~!

Anh cầm đôi tay nhiễm khí lạnh của Kanae, xoa xoa để truyền nhiệt và đưa lên gần miệng mình, vừa hà hơi vừa nhắc:

- Cậu ở đây là vì văn học đã ruồng bỏ cậu, nhớ chứ?

- Cậu nhớ sai rồi, là do bọn người đó không dám chấp nhận sự tồn tại của những thứ như cậu! w

- "Thứ"? Tiểu thuyết gia, dùng từ cẩn thận vào!

Kuzuha cũng ép bản thân nói bông đùa để quên đi bệnh tình của Kanae. Lao phổi... Đã có ai mắc tuyệt chứng màu hồng này mà sống sót đâu cơ chứ.

Anh chuyển vị trí và dính lấy Kanae từ phía sau, đầu gục lên vai cậu, đôi tay bao lấy hai bàn tay của cậu, như trở thành một cái chăn nặng mấy chục kí. Họ cùng đối diện với ánh lửa bập bùng của lò sưởi.

"..."

*Chụt*, gò má Kanae bị đụng chạm.

- Cậu...?!

Kuzuha siết chặt cái ôm như đang xin phép cậu giữ nguyên hiện trạng, rồi không nói gì thêm nữa, cũng không giải thích về hành động vừa rồi của mình.

Kanae thở hắt một hơi bất lực. Tuy là tiểu thuyết gia nhưng cậu vẫn coi như có hiểu biết về thơ, và thơ của Nakahara Chuuya cũng nằm trong mục yêu thích vì tính chán đời thấy rõ:

- "Nỗi đau hoen ố của tôi
Không khao khát, không cầu xin chi hết
Nỗi đau hoen ố của tôi
Trong chán ngán, chỉ mơ về cái chết"

"Nỗi sầu hoen ố", Nakahara Chuuya.

Vậy ra đó là câu trả lời của Kanae.

- Có cầm bút nổi không?

Cậu gật đầu với một nụ cười.

Kuzuha ngồi nhìn Kanae viết, viết những dòng cuối cùng của cuộc đời cậu. Bấy giờ cậu mới nhận ra... mình không có gì để viết.

Kuzuha còn nghĩ cậu sẽ viết ra nỗi niềm của mình khi bị bài trừ khỏi giới giấy bút, nhưng không. Đợi một lúc, Kanae toan đặt bút xuống thì Kuzuha đỡ lấy bàn tay cậu.

- Viết về tôi đi!

"..."

- Được! w

Lần cuối cùng Kanae cầm bút là để viết một bức thư cho Kuzuha, tri kỷ của cậu, người duy nhất ở bên cậu suốt những ngày tháng lâm li bi đát. Trong đó có quá nhiều sự biết ơn, vẫn tuyệt vời không khác gì những tác phẩm để gửi nhà xuất bản, đủ khả năng để đưa vào sách giáo khoa nhưng đời nào anh để chuyện đó xảy ra. Mà tuyệt nhiên... không hề nhắc đến lời bày tỏ của Kuzuha. Anh gượng cười, gấp mảnh giấy lại và cất vào trong áo.

- Kuzuha này! Làm túi ngủ cho tôi đi! w

Lúc này rồi... cậu nghĩ anh cần thứ phúc lợi này sao? Nếu là thương hại anh thì tốt hơn là đừng có nhắm mắt.

Thân thể chỉ ấm hơn tuyết một chút của Kuzuha bao lấy cậu. Anh để chàng trai tóc nâu rúc vào trong lòng mình và rồi khép mi.

- Cẩm tú cầu... - Kanae lẩm bẩm.

"?"

- Tôi muốn cẩm tú cầu màu xanh lam... làm hoa cưới của chúng ta! w

- ...

Cẩm tú cầu... rõ ràng chỉ có màu trắng... Trừ khi nhuộm màu, hay dùng phép thuật.

Từ chối cũng không cần theo kiểu độc ác vậy chứ.

Ma cà rồng theo dõi nhịp đập của tim con người, không nhúc nhích để con người ngủ ngon.

Cho đến phút cuối cùng...!

"Tuổi thanh xuân đã hoá thành huyết quản
Thấm màu mạn châu sa, và ánh tà dương bùng cháy
Tựa như nụ cười người để lại phút giây sau cùng ấy
Lặng im, rực rỡ mà ngây ngất tràn đầy
Tráng lệ, hàm tiếu, mà cô quạnh chứa chan
Dị thường, ấm áp, lưu lại cõi lòng tôi bừng sáng"

"Mùa thu mù", Nakahara Chuuya.

- Khịt... - Mặt anh méo xệch, dở khóc dở cười.

Lại một lần Kuzuha lén hôn Kanae trong lúc ngủ.

____________________________________

- Merry Christmas!

Kanae qua chơi đêm giáng sinh, không ngờ lại nhận được một bó hoa cẩm tú cầu màu xanh lam do chính tay cộng sự trồng.

Có nằm mơ tiểu thuyết gia của anh cũng không thể ngờ, chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi cẩm tú cầu đủ màu xuất hiện ngoài phố, càng không thể ngờ kiếp sau của mình chính là đứa chỉ anh cách trồng ra hoa cẩm tú cầu màu xanh lam.

- Cảm ơn nhưng cách bó này... là hoa cưới mà...?

Anh nhún vai, bổ sung thêm một chiếc hộp nhỏ mà ai cũng biết bên trong có gì, yêu cầu cậu bắt buộc phải hiểu.

- A...

Kanae ngoác mồm ra vì sự đột ngột. Kuzuha đã định cười vì hiếm khi mình có thể làm cậu bất ngờ. Xong đến lượt anh trở thành đứa bất ngờ.

Một chiếc hộp nhỏ khác được Kanae đưa ra, và chắc chắn nó cũng chứa thứ tương tự như chiếc hộp của anh.

- Tôi không có hoa đâu! w

Đùa!?

Hai đứa đều có chung một mục tiêu trong đêm Giáng Sinh à??!

Hai cặp lận, đeo sao cho hết đây?

Cánh môi của cả hai quấn lấy nhau, gấp gáp kéo nhau vào giường và lột đồ nhau :V

__________________________________

- Ể?

Có một sự mâu thuẫn không hề nhẹ khi cả hai đã vào được phòng ngủ của Kuzuha.

- Tôi nằm trên chứ!

- Ai bảo?! Tôi nằm trên!

- OK em nằm trên, tôi nằm trong!

- Đừng có đùa với tôi! Tôi mới là người đâm!

- Nhìn lại tag đi nhá!

- Dùng cách giải quyết của người lớn đi!!

- Oẳn - tù - tì!!

...

Kanae thắng rồi...

- Thấy chưa, tốn công vô ích mà thôi~! w

Kuzuha chưa đầu hàng đâu. Hai người đâu có nói thắng thì được cái gì!

- Thắng thì được nằm dưới chứ nhỉ?

Kanae mà tỉnh táo lại chắc Kanae tức chết, thủ sẵn thuật thôi miên kiểu này, rõ ràng ngay từ đầu cậu không có cơ hội thắng.

- Ừm...!

Câu đồng ý không tự nguyện đã khép lại cuộc tranh giành làm top.

- Ngoan! w

Kuzuha cũng ít có ăn gian ghê.

___________________________________

Lần đầu mà lại có sự can thiệp của phép thuật, Kuzuha hơi thấy có lỗi, bù lại những tác động vật lý vẫn khiến cơ thể cậu thích thú. Bộ dạng quyến rũ, phản ứng dâm đãng như vậy mà làm top thì uổng quá.

Không chỉ có Kanae ranh ma, Kuzuha cũng đã tập tành lên kế hoạch bắt nạt cậu. Mic ASMR và máy ảnh không nên có tác dụng vào lúc này.

Dụng cụ thu âm và quay hình đã được set up đầy đủ, hai người bắt đầu những âm thanh dâm dục của dầu bôi trơn.

- Tự chuẩn bị đi!

- Ừm...!

Kanae bị thôi miên chỉ trả lời khi cần thiết, nũng nịu trên đùi anh như một chú mèo, và chắc chắn là dễ bảo hơn mọi khi. Khi anh rời giường để đến bên cái máy quay, cậu thấy thiếu thốn hơi ấm, tự hiểu rằng mình phải làm xong nhiệm vụ để được trở về trong vòng tay của Kuzuha càng sớm càng tốt.

- Bắt đầu đi, Kanae! w

Cậu biết tự xử như bao người đàn ông khác, nhưng việc tự nới rộng cho một cuộc hoan lạc đồng giới thì chưa từng nghĩ qua. Cậu thiếu kinh nghiệm nhưng vẫn hi vọng có thể khiến Kuzuha hài lòng.

Nhìn cái cách mà cậu đút thẳng ngón tay vào hậu huyệt là Kuzuha hiểu mình ép người quá đáng rồi. Không thấy chai dầu bôi trơn kế bên hay sao? Thật sự không biết làm gì cho bước chuẩn bị này à? Đòi làm top chí ít cũng phải biết chút chút để chuẩn bị cho người kia chứ? Kuzuha đến là khổ vì độ ngây ngô khác với sự ranh mãnh thường ngày của Kanae.

- Dùng bôi trơn đi chứ?!

Tuy nghe lời răm rắp nhưng nhìn như cậu đang trả nợ quỷ thần hơn là tận hưởng. Nét mặt chỉ dao động nhẹ khi ngón tay thứ ba banh rộng nơi tư mật. Cậu không có cảm giác gì ngoài đau cả, cậu thật sự không biết làm...

Kanae đau, hơi liếc sang Kuzuha như muốn cầu cứu, rồi lại thu ánh mắt về vì ngại, nhưng cũng không biết phải làm tới bao giờ.

- Ư...

Qua ống kính, Kuzuha thấy cậu bỗng chốc rút tay ra và cái mùi hương của máu xộc vào cánh mũi anh...

- Thôi thôi để tôi làm cho!

Kanae ngu ngơ cười vì cuối cùng anh cũng chịu trở về giường và ôm cậu.

Với sự giúp đỡ của anh, cậu cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Kanae run lên với những ngón tay của Kuzuha bên trong, cảm thấy vừa lạnh vì điều hòa vừa nóng vì những gì họ đang làm.

Cơ thể cậu nhạy cảm hơn, nhận thức rõ hơn về mọi động chạm, vuốt ve và mỗi nụ hôn được đặt trên bề mặt da. Kanae thút thít khi tay Kuzuha tìm đường xuống hông cậu, lần theo từng ngóc ngách trên cơ thể cậu không sót một li. Cậu nhỏ của Kanae giật giật khi những ngón tay của Kuzuha sượt qua quá gần, nếu anh lặp lại hành động đó lần nữa...

Dị vật hiếu động di chuyển trong hậu huyệt, tay còn lại chăm sóc hạ thể, móng nhọn thỉnh thoảng quẹt ngang lỗ tinh, hai tay Kanae từ đâu quấn lấy cổ anh.

- Ngay vết thương à?

*Lắc lắc đầu*

Không đau thì là sướng chứ có gì đâu:V

Kuzuha tiếp tục chọc phá, cọ sát hạ thân của hai người lại với nhau. Kích thước không thua kém nhau mấy, thảo nào Kanae lại tự tin muốn làm top:) Bàn tay anh vuốt ve một hồi, tinh dịch từ hai đầu khấc rỉ ra bị trộn lẫn vào nhau.

- Có muốn ra một lần chỉ bằng tay thôi không? w

Kuzuha ác ý ấn vào vị trí đã làm cậu giật nảy, Kanae lắc đầu nguầy nguậy trong khi run rẩy từ chân lên đầu.

*Chụt* - "Lúc ít nói trông thú vị thật! w"

- Tôi vào đấy nhé?

Dù có là thôi miên để nghe lời, Kanae vẫn không khỏi căng thẳng, bàn tay cậu đặt trên bả vai Kuzuha đang dùng lực mạnh hơn. Sự xâm nhập làm thần kinh lẫn các cơ căng thẳng. Dương vật của ma cà rồng nóng hơn cậu nghĩ, hiện tại nó như một thanh sắt nung bị nhét lút cán vào bên trong bạn tình.

- Đau không?

*Lắc đầu*

- Di chuyển nhé?

*Gật*

Anh dịu dàng hỏi han, vuốt tóc cậu, hôn cậu, tất cả khiến cậu tan chảy trước khi kịp tận hưởng bất kì khoái lạc nào. Phản ứng của Kanae vào lần đầu làm tình thì ra dễ thương đến vậy, anh nghĩ. Kuzuha tự hứa sẽ thủ hạ lưu tình cho một Kanae đang bị thuật thôi miên lợi dụng.

Kuzuha sống hơn trăm năm chứ chưa từng nếm trải tình dục, tất nhiên là để dành cho thời khắc này. Với thân phận là người chủ động, anh đảm bảo cả hai sẽ thỏa mãn.

Chỉ việc cọ xát với vách trong cũng đủ để cả người nóng ran. Cậu thấy phía dưới mình đầy, biết cơ thể đang chân thật đáp lại kẻ ngoại xâm. Kuzuha chạm vào mọi vị trí khác trong khi việc đẩy hông lại chậm không hiểu nổi. Kanae không dám yêu cầu anh đẩy nhanh tiến độ, chỉ lắp bắp một hai âm tiết.

- Muốn nói gì à? w

Kuzuha cười toe toét. Khốn! Anh chắc hẳn rất vui khi được bắt nạt cậu như thế này.

- ...Nhanh hơn...!

- Đã rõ! w

Tốc độ được điều chỉnh theo nguyện vọng của bạn tình, Kanae nấc lên kèm theo thở hổn hển, tay từ lúc nào chuyển từ cổ Kuzuha xuống siết lấy siết để drap giường.

Khoái lạc đạt đến đỉnh điểm quá dễ dàng, chí ít là đối với Kanae. Cậu không thể nhịn được phải xuất tinh khi nhũ hoa bị véo đột ngột. Mọi thứ Kuzuha mang đến đều là khoái cảm, anh kiểm soát cơ thể cậu còn tốt hơn cả bản thân cậu.

Đúng khoảnh khắc tinh dịch của Kanae được giải phóng, Kuzuha búng tay giải trừ thuật thôi miên.

Kanae chớp chớp mắt mơ hồ, tựa như vừa tỉnh mộng, xong lại ớ lên một tiếng vì bị côn thịt bên trong lôi ra khỏi suy nghĩ. Miệng mở rộng với tiếng ú ớ, bị Kuzuha khoá lại bằng một nụ hôn.

- Haha! ww - Nó vừa thúc vừa cười thành tiếng kìa, coi tức hong?

- Khốn...! Cậu đã làm gì tôi??

- Làm em lên đỉnh?

Kanae lấy lại tinh thần và sức lực, đẩy Kuzuha ra thật mạnh. Anh cũng đoán trước được tình huống này rồi :V Mặt thằng nhỏ kiểu: Mất chinh gòi!!

- Nếu tôi có thể làm em ra lần nữa mà không cần vào thì em phải ngoan ngoãn nằm dưới, chịu không? w

- ... Còn ngược lại thì tôi "làm" cậu tới ngất, OK?

- Thành giao!

Cậu nhận ra trên cổ mình có một chiếc vòng đã được đeo lên từ bao giờ. Nó không giống choker, nó như một chiếc vòng cổ cho... thú nuôi hơn.

- Giờ thì... nghiên cứu xem nên làm gì đây nhỉ? w

Kuzuha nằm phịch xuống giường, nắm lấy thứ "trang sức" đó và kéo cậu ngã lên người mình, tay kia rình mò hái đào.

"Khốn... Sao tự nhiên lại thấy phấn khích..."

- Mặt đỏ lắm nhá! w

Kanae không có ý định nói thêm lời vô dụng nào ví dụ như phản bác. Cậu nhướng mày để thể hiện sự nghi ngờ của mình khi Kuzuha đưa tay lên vị trí điều chỉnh độ rộng của vòng cổ. Không lẽ...

- Một người không chỉ có một vùng nhạy cảm trên cơ thể!

Tinh dịch rỉ ra và biểu cảm trên khuôn mặt cậu thể hiện rõ ràng như thế nào. Cơ thể này... Bản thân Kanae còn không biết nghẹt thở lại có thể mang đến khoái cảm như vậy... Chiếc vòng bị siết chặt và từ trong cổ họng cậu phát ra vô thanh, điệu cười gợi cảm của Kuzuha còn phóng đại kích thích lên nhiều lần. Yết hầu của bạn tình cố gắng di chuyển ra khỏi thứ "trang sức" bằng da.

- Trên đầu nữa! w

Bàn tay mảnh mai của Kuzuha trượt từ một bên mặt lên đỉnh đầu trong khi tay kia vẫn duy trì lực siết của vòng cổ. Từ từ, Kuzuha nắm lấy chân tóc cậu và kéo-mạnh. Cậu rên rỉ trước cảm giác đột ngột, lưng và hông ưỡn lên, khao khát một hình thức tiếp xúc khác.

Hai cánh môi của Kanae dao động điều hòa theo chiều lên xuống, chảy nước mắt nhưng không phải do đau đớn mà là do khoái lạc. Bất ngờ, Kuzuha cắn vào cổ cậu, lại thêm một nguồn cung cấp đau đớn... à không... nguồn cung cấp khoái cảm. Trong lúc anh húp xì xụp huyết dịch của Kanae, cậu đã quên đi nỗ lực ban đầu và xuất tinh trong vô thức.

Thôi nào, anh còn định thử thổi kèn đồ bla bla,... Sao chưa gì hết trơn đã đầu hàng rồi? Nên trách cậu yếu hay nên trách anh lợi hại đây?

Vòng cổ đã được tháo ra, anh xoa nhẹ vị trí nắm tóc cậu lúc nãy và hôn lên vết cắn khiến nó biến mất.

- Có mệt không? Mình nghỉ ha?

Cậu nghi ngờ Kuzuha bị đa nhân cách, đéo ai có khả năng thay đổi thái độ nhanh như lật bánh tráng vậy cả. Kuzuha bình thường dễ bắt nạt bao nhiêu thì lúc nãy càng làm cậu sợ bấy nhiêu, rồi xong việc lại tỏ ra cưng chiều người ta như chưa có chuyện gì xảy ra.

- Hay là làm tiếp? w

Kanae tức anh ách nhưng vẫn phải tâm phục khẩu phục.

- Tùy anh!!

Kuzuha cười toe toét khi đã thuần phục được con sư tử hà đông nhà mình. Để một sáng mai Kanae không bị muộn giờ làm, họ không nổi lửa tình thêm nữa. Anh chỉ bẹo má một cái rồi hôn cậu lần cuối trước khi họ tổng vệ sinh.

"Mou...! Được yêu chiều cũng thích...!" - Kanae không có ý định từ chối cảm giác được anh bảo bọc và che chở.

Nếu ai để ý thì Kuzuha thậm chí còn chưa được xuất tinh, thêm nữa là máy ghi hình với ghi âm vẫn chưa tắt:D

Và đó là giáng sinh, là ngày diễn ra elopement wedding của ChroNoiR, kết thúc chuỗi ngày ôm ấp cái hình bóng của tiểu thuyết gia năm nào.

___________________________________

- Làm gì đó?

Kanae có tật giật mình, bị hỏi liền vờ như mình xoa xoa cổ.

- Có gì đâu!

Người ở bên cậu không dưới trăm năm luôn rất hiểu cậu. Kuzuha thừa biết cậu muốn trải nghiệm cảm giác ngột ngạt đó một lần nữa. Tiếng thì thầm nhột tai vang lên:

- Vào phòng, tôi sẽ cho em cái em muốn! w

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top