Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Oneshort Em Sẽ Chờ Anh Cho Dù Có Chuyện Gì Xảy Ra

Trước khi vào xem video ở trên hộ tui nha mn 🥺🥺 ngọt đến sâu răng

-------------

Mã Gia Kỳ Đinh Trình Hâm là hai vk ck cưới đc 2 năm cuộc sống rất hạnh phúc cậu thì làm tròn bổn phận của một người vk đảm đan , tài giỏi lại lễ phép và đáng yêu chăm sóc anh từng li từng tí tài giỏi về mọi thứ từ việc nội trợ cho đến việc công ty , anh thì là một người ck hoàng hảo kiên quyết , quyết đoán trong công việc nhưng cũng rất lạnh lùng chuyện gì ra chuyện đó nhưng cũng rất yêu thương cậu

Buổi sáng trước khi anh đi làm thì cậu đã chuẩn bị mọi thứ từ tài liệu cho đến quần áo , giày dép . Quần áo điều đc ủi phẵn phiêu , thay đồ xong thì xuống nhà ăn sáng mỗi bữa điều có món khác nhau nhưng cũng đầy đủ chất dinh dưỡng cậu đổi như vậy là để anh ko bị ngán và ăn đc nhiều hơn

Anh cũng từng nói là sẽ thuê người giúp việc nhưng cậu ko đồng ý vì muốn làm tròn bổn phận của một người vk ngày đêm chăm sóc ck

Sáng hôm nay cũng ko ngoại lên cậu dậy vệ sinh cá nhân xong thì cũng đi chuẩn bị đồ đi làm cho anh sau đó thì đi làm đồ ăn sáng khoảng 6:00 thì cậu lên gọi anh

Trình Hâm : anh dậy đi làm Gia Kỳ à ..

Gia Kỳ : hửm !? Sau em dậy sớm vậy

Trình Hâm : em cũng quen rồi dậy thay đồ đi em chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh rồi ăn rồi hãy đi làm

Gia Kỳ : đc rồi !!

Hầu như gần 1 năm nay anh có hơi xa cách cậu , có chút lạnh lùng với cậu , hình như ít quan tâm cậu như lúc trước , cũng ít cười với cậu hơn có lẽ là do cậu nghĩ nhiều hay là đó là thật cậu cũng ko dám khẳng định nhưng tình cảm của cậu dành cho anh vẫn như ngày nào , vẫn ấm áp , vẫn ôn nhu , vẫm lo lắng cho anh

Anh rời giường thì cậu đi lại xếp chăng , gối cho gọn ngàn rồi đi xuống bếp pha một ly cafe cho anh

-----

Buổi trưa anh đã đi làm cậu gọi cho hai người bạn của mình

Trình Hâm : Alo ... Á Hiên mày và Tuấn Lâm rảnh ko

Á Hiên : rảnh !? Có chi ko Đinh Nhi

Trình Hâm : tao thấy hơi chán đi siêu thị với tao đc ko

Á Hiên : đc bọn tao qua ngay

Tắt đt cậu ngồi trên ghế sofa chờ hai người họ một lúc sau thì họ cũng đến rồi cả ba cùng đi đến trung tâm thương mại

------

Trung Tâm thương mại ba cậu đi vào trong đi qua từng quầy , từng gian hàng ... Đang xem đồ thì Tuấn Lâm mới kêu cậu

Tuấn Lâm : này ... Này Đinh Nhi

Nghe Tuấn Lâm gọi cậu để gói thức ăn xuống

Trình Hâm : hửm !? Có chuyện gì vậy

Tuấn Lâm : lại đây !?

Cậu đi lại chỗ của Tuấn Lâm

Tuấn Lâm : mày xem đó có phải Gia Kỳ nhà mày ko

Tuấn Lâm chỉ tay về hướng quầy quần áo nữ là anh cùng một cô gái rất thân mật bọn họ đang mua quần áo anh nhìn cô gái đó với một ánh mắt vô cùng ôn nhu và ấm áp trên môi thì luôn mang theo một nụ cười ngọt ngào nó đã từng là của cậu

Bất giác nước mắt rơi cậu phủ nhận

Trình Hâm : ko phải !? Gia Kỳ đang ở công ty mà

Nghe Tuấn Lâm nói Á Hiên cũng đi đến đúng là anh mà cậu lại nói ko phải

Á Hiên : Đinh Nhi đó là Gia Kỳ mà

Trình Hâm : ko phải anh ấy đang ở công ty mà !? Chỉ là người giống người anh ấy ko phải là người như vậy về thôi

Nói rồi cậu chạy ra khỏi TTTM chạy thật nhanh về nhà và đóng sầm cửa lại từ từ ngồi xuống đất oà khóc .

Thì ra cảm giác của cậu là thật !? Thì ra đó là lý do anh gần đây lạnh nhạt với cậu !? Đúng từ lâu cậu đã bt anh chán mình rồi . Ôm lấy đầu gối thu mình lại mà khóc tiếng khóc đau đớn , khổ sở của một người vk khi bt ck mình có người khác mà ko làm gì đc cậu bt làm gì đây !?

----

Đến tối thì cũng mệt mõi xuống nhà làm đồ ăn tối cho anh giả vờ như ko có chuyện gì xảy ra . Đang lay hoay làm đồ ăn thì có vòng tay ấm áp ôm lấy cậu

Trình Hâm : anh về rồi à !? Có mệt lắm ko

Gia Kỳ : chỉ cần thấy em là anh hết mệt rồi

Thật không anh !? Hay anh chỉ giả vờ anh chỉ muốn làm tốt bổn phận của mình

Cậu nghĩ vậy gỡ tay anh ra

Trình Hâm : anh đi tắm đi rồi ăn tối

Gia Kỳ : đc

---

Sáng hôm sau vẫn như mọi ngày cậu làm đồ ăn sáng sau đó gọi anh dậy nhưng lạ thay hôm nay anh dậy rất sớm sau khi làm đồ ăn sáng xong cậu đi lên gọi anh thì thấy anh đã dậy nghe tiếng mở cửa anh liền bt là cậu

Gia Kỳ : hôm nay có cuộc họp sớm ko ăn sáng cùng em đc . Anh xin lỗi

Cậu gượng cười đáp lại anh

Trình Hâm : ko sao anh đi làm đi kẻo trễ

Anh đi lại xoa đầu cậu sau đó đi mất

* Bịch * cậu quỵ xuống hai tay nắm chặt

Trình Hâm : " anh ấy ... Đi rồi . Em sắp mất anh rồi "

--

Buổi tối cậu ngồi ở ghế sofa chờ anh đã hơn 10 giờ đêm nhưng anh vẫn chưa về cậu rất lo . Tiếng cửa lộc cộc vang lên cậu liền chạy ra anh với những bước đi loạng choạng và mùi rượu nồng nặc nhanh chóng đỡ anh vào phòng

Để anh lên giường tháo giày cho anh đắp chăn ngay ngắn rồi đi lại ngồi xuống giường đưa tay chạm vào gương mặt thanh tú của anh

Có mùi .. nước hoa của nữ . Anh trở mình cậu lại thấy thứ ko nên thấy là một dấu son môi trên cổ áo của anh đúng như cậu nghĩ anh thật sự đã có người khác rồi chạm vào mặt anh lòng cậu đau như cắt lau nước mắt sau đó đi ra khỏi phòng đến phòng khác để ngủ

Giữa đêm khuya thanh vắng , bao người đang êm giấc thì có một thân hình nhỏ nhắn , cô độc , đang khóc thút thít mặt dù trái tim đang rỉ máu nhưng vẫn một mình , vẫn mạnh mẽ bảo vệ con tim nhỏ bé ấy nếu chỉ cần một phút yêu đuối con tim nhỏ bé ấy sẽ vỡ nát và ko lành lại đc .

Nó luôn tin rằng đó là một giấc mơ thật dài thật chân thực nhưng nếu giấc mơ có dài đến đâu , có thật đến đâu rồi cũng sẽ tỉnh giấc khi mở mắt ra thì mọi chuyện sẽ kép lại , giấc mơ thì mãi mãi sẽ ko thành hiện thực liệu có phải như vậy !?

------ 2 tháng sau -----------

Kể từ hôm đó anh càng ngày giữ khoảng cách với cậu , đi sớm về khuya lại say đến mất ý thức , ko ăn sáng cùng cậu buổi tối cũng ko . Mỗi lần anh đi làm về đều rất khuya và say nên cậu ko ngủ cùng anh nữa mà đi qua phòng khác , vẫn nấu ăn ngày ba bữa mặt dù ko có người ăn nấu xong thì ngồi đấy chờ , từ sáng lại chờ đến trưa , từ tối lại chờ đến khuya 2 tháng nay vẫn vậy

Cậu ngôi đấy chờ mặt dù bt ko có ai ăn nhưng cậu vẫn cứ chờ , chờ mãi chờ đến khi cạn sức lực thì ngủ ngục trên bàn chợt tỉnh giấc thì lại đi dọn những món ăn đó

Đang lay hoay dọn đồ ăn thì có người đi vào cậu bất ngờ nhìn lên thì là anh , anh hôm nay về buổi trưa nhưng chưa kịp nở nụ cười , chưa kịp hỏi anh sao hôm nay lại về giờ này thì cơ thể cứng đờ ko còn hỏi đc nữa . Anh ko về một mình mà đi cùng một cô gái hình như là cô gái lúc ở TTTM

Ả : anh à đây là ai vậy !? Là người giúp việc sao !?

Anh ko trả lời chỉ nhìn chằm chằm vào cậu cậu cuối mặt xuống hai tay đang vào nhau

Trình Hâm : chào ông chủ và cô

* Rắc ... * Tim cậu như vỡ nát đau không !? Đau !? Đau lắm chứ nhưng quen rồi . Nghe cậu nói như vậy tim anh có chút nhói nhưng cũng ko nói gì

Ả : pha cho tôi một ly nước cam đem lên phòng

Trình Hâm : vâng thưa cô

Rồi anh cùng ả đi lên phòng hai chân ko còn chút sức lực cậu quỵ xuống khóc nất lên cậu khóc , đêm nào cũng khóc , cậu khóc để quên đi nỗi đau nhưng càn khóc lại càn đau , cậu ko muốn khóc đâu nhưng nc mắt nó ko nghe lời cậu nó cứ chảy mãi ko ngừng

Khoảng 5 phút sau cậu đi lên lầu tay bưng theo một ly nước cam

* Cốc ... Cốc ... Cốc *

Gia Kỳ : vào

Cậu mở cửa ra đập vàp mắt cậu là hai cơ thể một nam , một nữ quấn lấy nhau anh nằm trên thân ả

Ả : anh à sao lại cho cậu ta vào chứ

Cố gắng ko khóc để ly nước lên bàn sau đó đi ra khỏi phòng đóng nhẹ cửa lại chạy thật nhanh về phòng mình trước cửa phòng hiện tại chân cậu ko còn sức để đi vào trong nữa

Hai chân ko còn sức cậu quỳ xuống * bụp * tiếng động vang lên thật chói tai , một âm thanh đau đớn của người con trai ngày đêm đau khổ hôm nay cậu lại khóc rồi

---

Khoảng đến tối thì cậu đi xuống bếp nấu ăn vừa nấu xong anh và ả lại đi xuống ngồi vào bàn cậu cũng đã dọn xong định đi xuống bếp thì ả gọi cậu lại

Ả : cậu ngồi xuống ghế luôn đi . Dù sao nhà cũng chỉ có 3 người

Trình Hâm : ko cần !? Tôi xin phép

Cậu quay bước đi thì lại có người gọi lần này là anh

Gia Kỳ : em ấy đã mời thì cậu ngồi xuống luôn đi

Miễn cưỡng cậu ngồi xuống đối diện với họ , nhìn họ thân mật , anh quan tâm ả , cười với ả ... Cậu đau đến ko thở nổi những hành động đó nó từng là của cậu !? Đúng vậy chỉ từng là thôi chứ hiện tại thì ko phải của cậu ko chịu nổi nữa cậu buôn đũa đi lên phòng

---

Đóng cửa lại cậu đi lại bàn tay cầm khung ảnh nhỏ lên là ảnh của anh và cậu lúc đi hưởng tuần trăng mật ở Paris với mùa đông tuyết rơi nhiều anh cười tươi ôm lấy cậu cậu cũng ôm lấy anh thật hạnh phúc

Nếu có thể cậu muốn quay ngược thời gian dừng lại ở thời điểm mà anh và cậu hạnh phúc bên nhau nếu quay lại cậu phải đánh đổi cả mạng sống cậu cũng nhấp nhận vì sao !? Vì đó là hạnh phúc của cậu chỉ cần đơn giản như vậy thôi mà cậu cũng ko làm đc

---

Đến 9:00 tối cậu ko ngủ đc nhẹ nhàn đi lên sân thượng thì thấy anh đang đứng đó nghe bước chân anh ko quay lại chỉ nói đúng hai chữ

Gia Kỳ : chưa ngủ !?

Chỉ hai chữ ngắn gọn mà làm cậu đau đến tột cùng giọng nói của anh như viên pha lê đc chôn sâu vào lớp băng dày đc hình thành vào ngàn năm về trc nhưng cậu vẫn nở nụ cười đáp lại anh

Trình Hâm : em ko ngủ đc !? Anh cũng vậy à 

Gia Kỳ : ừm

Ko khí bổng trở nên im lặng đến lạ thường . Nếu ngày trước cả hai nói chuyện , vui đùa cùng nhau bao nhiêu thì bây giờ lại lạnh nhạt ít nói với nhau bao nhiêu . Cậu hít một hơi thật sâu , cất lên tiếng nói làm phá tan bầu ko khí yên tĩnh ấy

Trình Hâm : Gia Kỳ ... Từ khi nào ... Anh ko còn thương em nữa vậy

Anh bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng bỏ qua cảm giác mà trả lời cậu

Gia Kỳ : thật sự muốn bt

Cậu cười tươi gật đầu

Gia Kỳ : vào khoảng 1 năm trước

Trình Hâm : cho em .. bt lý do .. đc ko

Gia Kỳ : chỉ là .. ko hợp nhau

Trình Hâm : vậy .. vậy sao .

Cậu cười đau đớn tiếp tục cất tiếng nói

Trình Hâm : anh nhớ ngày này vào 4 năm trước không

Đúng vậy !? Hôm nay chín hôm nay là ngày anh tỏ tình cậu cả hai yêu nhau đc một năm thì cưới cưới cũng đc hai năm và năm thứ ba là anh dần mất tình cảm với cậu

Anh chợt nhớ ra hôm nay là ngày anh tỏ tình cậu nhưng gương mặt vẫn ko có chút biểu cảm gì

Trình Hâm : còn em thì em nhớ rất rõ .  Là năm chúng ta học lớp 12 em là một lớp trưởng gương mẫu , còn anh là một thiếu gia quậy phá vì là lớp trưởng nên em đc giao nhiệm vụ quan sát anh mặt dù anh rất thông minh nhưng lại quậy phá nên mất kiến thức khá nhiều . Bang đầu cả em và anh điều ko đồng ý nhưng do sự ép buộc của giáo viên nên miễng cưỡng gật đầu . Tháng kèm đầu tiên anh ko hề học dạy anh thì anh lại ngủ , còn ko thì chơi game lúc đó em rất thức giận nên đã dùng quyển sách đánh anh làm anh thua mất một trận game nên anh đã tức giận đứng dậy quát em rồi sau đó em bỏ đi về qua 2 tuần em ko đến kèm anh , vào lớp ko nói chuyện với anh . Hôm đó đang học tự học thì anh nói gì anh nhớ ko

Cậu quay qua nhìn anh

Gia Kỳ : nè ... Sau hai tuần qua cậu ko đến dạy kèm

Cậu cười tươi

Trình Hâm : anh vẫn còn nhớ . Lúc đó em đã ko trả lời anh anh liền bt lỗi nhanh chóng năng nỉ mặt dù anh rất quậy phá nhưng lại rất soái bt bao nhiêu cô gái yêu thích mà anh lại làm nũng thì hỏi sau em ko mau hết giận . Qua ngày sau lại tiếp tục kèm anh kèm đến hết năm lớp 12 anh ngày càng tiếng bộ rõ rệt , ko quậy phá như trc nữa . Anh bt ko từ lúc anh năng nỉ em dạy kèm anh lại thì tim em nó chín thứv đã thuộc về anh rồi , chỉ vì một câu nói mà làm em rung động đến bây giờ em vẫn còn nhớ " Đinh Nhi a~~ cậu đến dạy kèm cho Tiểu Mã học nha nha nha "

Đưa tay lau nước mắt cậu lại tiếp tục nói

Trình Hâm : một người lớp trưởng rất ghét học sinh quậy như rồi lại đi thích người ta đúng thật là ghét của nào trời trao của đó nhưg em vẫn nghĩ là ông trời sẽ ko trao anh cho em , cứ tưởng là đơn phương một cậu học sinh quậy phá nhưng ko , em ko phải đơn phương mà em đc đáp lại . Chín hôm nay vào 4 năm trước trời mưa anh tỏ tình em trong đầy nước mắt , hôm ấy anh hẹn em đi xem phim nhưng do trời mưa em đến trễ vừa đến anh lại nghe đc tin em gặp tai nạn giao thông anh bật khóc chạy đến ôm lấy em nói lời yêu em trong nước mắt . Chàng trai quậy phá lại đi khóc vừa ngốc lại vừa đáng yêu

Đưa tay lau nước mắt liên tục cậu thực sự ko đè nén đc nữa cậu muốn hét lên cho thới giới bt rằng cậu đã từng rất hạnh phúc !? Nhưng đó chỉ là đã từng .

Cố gắng bình tĩnh lại tiếp tục nói , nói ra hết tâm tư bao lâu nay cậu đã giấu

Trình Hâm : ngày này 4 năm trước trời mưa chúng ta có nhau . Ngày nay 4 năm sau trời nắng mà ấm áp chúng ta mất nhau . Hay là như vầy đi ngày mai nếu trời mưa chúng ta sẽ ly hôn

Anh im lặng nảy giờ bây giờ mới lên tiếng

Gia Kỳ : dự báo thời tiết nói là ngày mai trời mưa

Trình Hâm : đúng vậy ... Hức ... Em bt là vậy .. em muốn chúng ta xa nhau là do ông trời .. hức ... Chứ ko phải anh hết yêu em ..  hức ... Như vậy ha ... Trời mưa thì đơn ly hôn .. hức .. sẽ đến tay anh

Cậu bước từng bước nặng nè đi về phòng

----

Sáng hôm sau . Suốt đêm qua cậu đã khóc rất nhiều , khóc đến sưng cả mắt vì mệt nên hôm nay dậy hơi trễ xuống nhà thì ko thấy ai có lẽ anh và cô ta chưa dậy cũng có thể là anh và cô ta đã đi ăn sáng bên ngoài với nhau hoặc là đến công ty cùng nhau

Sau khi ăn sáng xong thì cậu đi lại sofa ngồi xuống ghế bầu trời hiện đang nắng ấm . Có thật là nó sẽ nắng hết ngày hôm nay

Vì mệt quá nên cậu đã ngủ quên trên ghế sofa

--

Tiếng bước chân đi vào là anh hôm nay anh ko đi làm vừa đi vào phòng khách thì đã thấy cậu nằm ngủ trên ghế sofa anh nhìn cậu người con trai chịu bao nhiêu tổn thương đang nằm đấy dạo gần đây cậu rất ốm nhìn cậu một lúc trong mơ màng cậu nói

Trình Hâm : Tiểu Mã ... Cậu thi ... Đc bao nhiêu ... Điểm ...

Câu nói đó anh còn nhớ là lúc thi đại học vừa ra khỏi phòng thi thì cậu đã hỏi anh . Hai từ Tiểu Mã đã rất lâu rồi anh ko đc nghe , hay là anh ko muốn nghe giọng nói của cậu vẫn ngọt ngào ấm áp như bao ngày

Đứng đấy thì có đt anh lại quay người bước đi

---

Buổi trưa

Cậu tỉnh giấc nhìn ra ngoài lúc này bầu trời âm u , mờ mịt cậu bt phải làm gì rồi đi lên phòng lấy từ trong ngăn kéo ra một tờ giấy là đơn ly hôn

* Ào ... Ào * tiếng mưa rơi xuống cũng là lúc cậu ký đơn xong cầm tờ giấy cùng chiếc vali đi xuống nhà để đơn lên bàn dùng chiếc nhẫn đặt lên kèm theo đó là một tờ giấy nữa

Trời mưa nặng hạt ko ngừng nghỉ một người con trai đi ra ngoài mặt cho trời đang mưa rất lớn nước mắt , nổi đau hoà lẫn vào mưa

Đi ra ngoài nhìn lại căng nhà đầy ấp tiếng cười một lần nữa

Trình Hâm : tạm biệt ... Tiểu Mã

----

Bên anh anh đang ở công ty nhìn ra ngoài thì thấy trời đã mưa chợt nhớ lại tối hôm qua

Trình Hâm : ngày này 4 năm trước trời mưa chúng ta có nhau . Ngày này 4 năm sau trời nắng ấm áp chúng ta mất nhau . Hay là như vầy đi nếu ngày mai trời mưa chúng ta sẽ ly hôn

Trình Hâm : đúng vậy ... Hức em bt là vậy .. em muốn chúng ta xa nhau là do ông trời ... Hức ... Chứ ko phải anh hết yêu em .. hức .. như vậy ha nếu trời mưa ... đơn ly hôn sẽ đến tay anh

Anh có còn yêu cậu ko !? Tình cảm 4 năm anh quên nó một cách tàn nhẫn . Chạy ra khỏi công ty anh lái xe về nhà

Căng nhà đã đóng cửa gấp rút mở cửa đi vào trong điều đầu tiên anh thấy là cậu đã biến mất thay vào đấy là vài ba mảnh giấy cậu để lại kèm theo chiếc nhẫn mà trong 4 năm qua cậu chưa bao giờ tháo ra

Ngồi xuống ghế cầm lên đầu tiên là đơn lý hôn đúng như cậu nói trời mưa thì cậu sẽ ly hôn với anh tờ thứ hai là một bức thư

     Nội dung

              Gửi anh !? Gia Kỳ nếu anh đọc đc bức thư này thì em đã đi rồi em trả tự do cho anh rồi . Em thật sự ko cam tâm xa anh nhưng em ko thể ít kỉ như vậy giữ đc thân xác của anh nhưng tim của anh nó ko thuộc về em em ko thể nhìn anh đau khổ đc . Quần áo em đã ủi hết , giày cũng đã giặt , hồ sơ thì em sắp theo thứ tự trên kệ , em đi rồi ko ai chăm sóc anh à ko đúng có cô ấy cô ấy sẽ thay em chăm sóc anh em ko bt phải nói gì nữa trong khi anh ko còn là của em . Này .. bạn học Mã nếu ngoài kia mệt mỏi quá thì hãy quay về đây tớ sẽ chăm sóc cho cậu , nếu cô ấy ko yêu cậu thì cậu quay về đây tớ yêu cậu nhưng tớ ở rất xa cậu có nói gì đi nữa thì chúng ta cũng sẽ chẳng thể nào quay lại như trước . Tiểu Mã cố lên phải thật hạnh phúc Đinh Nhi luôn dõi theo cậu .

Giọi nước mắt rơi xuống có thật là anh ko còn yêu cậu ko . Anh chạy ra ngoài lái xe đi trời đang mưa rất lớn nhưng anh chạy với tốc độ rất nhanh

--

Cậu đi từng bước nặng nề bây giờ cậu ko bt phải đi đâu cả ko muốn về nhà vì sợ pama lo lại ko bt đi đâu thế giới này quá lớn so với cậu

Trên đường ko có một bóng người , ko một chiếc xe cậu đi mãi đi mãi đến khi dừng lại thì là nơi anh tỏ tình cậu là công viên nước đứng lại nhìn vào trong một hồi lâu thì có người gọi tên cậu

.... Đinh Nhi ... Tiểu Mã xin lỗi

Cậu bất ngờ ko kịp quay lại thì anh đã chạy đến ôm lấy cậu ôm thật chặt

Gia Kỳ : Tiểu Mã xin lỗi ... Tiểu Mã bt lỗi rồi Đinh Nhi về với Tiểu Mã nha ... Tiểu Mã ko thể sống thiếu Đinh Nhi đâu

Cậu đứng đấy hai chân cứng đờ trời cũng dẫn tạnh mưa

Gia Kỳ : vk à .. anh bt lỗi rồi anh xin em đừng bỏ anh .. anh bt lỗi rồi ...

Cậu quay lại ôm lấy anh oà khóc

Trình Hâm : hức ..  hức ..  em ghét anh .. hức em ghét anh ... Mã Gia Kỳ em ... Hức ghét anh ...

Cậu vừa nói vừa đánh vào người anh hiện tai thì cả hai điều khóc chút nữa , chỉ chút nữa thôi là cậu và anh đã để lạc mất nhau cả đời rồi

Gia Kỳ : anh xin lỗi ... Anh xin lỗi vì đã tạo ra cho em bt bao nhiêu đau khổ ... Anh xin lỗi đừng khóc nữa ...

Trình Hâm : anh chưa bao giờ yêu thương em , anh bt em đau lắm ko hả , anh xem em như món đồ chơi muốn vứt là vứt anh ko nghĩ đến cảm giác của em , tim của em nó vì anh mà rỉ máu anh ko hề hiểu cảm giác của em ...

Anh hôn cậu một năm qua anh chưa hề hôn cậu , chưa hề ôm lấy cậu hỏi xem cậu có khỏe không , có mệt chỗ nào ko hôm nay anh hôn cậu

Gia Kỳ : cho anh một cơ hội để bù đắp những tổn thương trc kia đc ko em

Trình Hâm : Cho Dù Thế Nào Em Vẫn Sẽ Chờ Anh

                              
                              ----Nấm-----

Hôm nay tui thi cũng kha khá tâm trạng cũng tốt tui up luôn ngày mai tui đc nghĩ sẽ ra tiếp . Mấy bà ko thích fic kia hả :(( ít vote quá trời lun ._.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #kỳhâm