Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3 🌺

Edit: Kim Thoa

"Lương Hành chào cậu, thấy chữ như gặp mặt.

Đây là lần cuối cùng tôi viết thư cho cậu, không cần hồi âm lại, qua mấy ngày nữa tôi phải đến nước khác, không nhận được bưu thiếp.

Nước M hôm nay trời mưa, không biết chỗ cậu thời tiết thế nào.

Mùa mưa ra cửa nhớ mang dù.

Khương Đường (Kẹo gừng)"

Lúc đó Lương Hành chợt nhớ đến tấm bưu thiếp cuối cùng nhận được đến từ bên kia đại dương, khó nén vui mừng hỏi cậu: " Cậu là Kẹo Gừng?"

Tằng Dư gật gật đầu, mềm giọng cong cong mày: " Chào cậu, tôi là Tằng Dư. Đã nói rồi, tên thật của tôi sẽ chính miệng tôi nói cho cậu biết."

" Bạn học Tằng , tôi mời cậu đi ăn cơm ! Đêm nay ban chúng ta có buổi giao lưu với các ban khác, cùng đi không?" Lương Hành còn chưa kịp tiếp lời, hàng đầu tiên trong cùng của lớp học đã truyền đến âm thanh.

Tằng Dư nhìn qua một nam sinh tóc tai lộn xộn vội vàng mang mắt kính lên, giơ hai tay lên cao vẫy vẫy.

"Nhất định phải ra tay trước lớp trưởng ! Bằng không sẽ không còn trò hay nữa  ." —— Tằng Dư nghe thấy giọng nam sinh kia thoáng cao lên vài phần ở cuối câu vang vọng trong đầu y .

" Này " Nam sinh kia chỉ chỉ Lương Hành, trêu ghẹo nói: " Lớp trưởng chúng tôi trong vòng hai mét tuyệt đối đều tránh xa Omega, làm bạn với cậu ấy rất nhàm chán."

Lương Hành xoay người ném một viên phấn lên đầu cậu ta  "Đi chết đi ! Tôi đó là sợ đoạt vận đào hoa của các cậu! Tình thương của cha như núi cao biển rộng hiểu không? Nói với bọn họ buổi giao lưu tối nay tôi không đi, các cậu cứ chơi đi , chi phí cứ báo tôi."

Lại xoay người nhẹ giọng nói với Tằng Dư : "Buổi tối tôi mời cậu ăn cơm được không ?"

" Được , sẽ không cản trở cậu làm hết lễ nghĩa của chủ nhà." Tằng Dư cúi đầu nhìn nhìn chân mình, trêu đùa nói: " Nhưng mà chân tôi không tiện lắm, có lẽ phải phiền chân dài như cậu đi đường chậm một chút."

Tằng Dư nói thẳng thắn như vậy, Lương Hành sửng sốt một chút, lúc trò chuyện với những người khác hắn ít khi bị động như thế nên có chút luống cuống : "Không sao không sao, tôi bình thường đi đường cũng không nhanh, không phiền ."

"Đúng rồi, tôi bị dị ứng thuốc xịt ngăn mùi tạm thời mua ở sân bay, có thể phiền cậu trước đó dẫn tôi đi mua thuốc xịt ngăn mùi chuyên dụng được không ?"

Tằng Dư có chút ngượng ngùng, nói tiếp : " Vì vụng về hấp tấp lúc thu xếp hành lý tôi quên mang theo loại thường dùng."

"Không sao , trong cặp sách tôi có cái mới dự phòng, AO thông dụng, tôi đưa cho cậu. Cái này hẳn là không chứa chất gây dị ứng ."

Tằng Dư nhận lấy thuốc ngăn mùi , đi đến phòng vệ sinh trên tầng , xé miếng dán tuyến thể xuống ở vị trí tuyến thể xịt thuốc ngăn mùi, sau đó lại thay đổi miếng dán tuyến thể mới.

Ngoài trừ tin tức tố hoa quế ngọt ngào không còn ngửi được hương vị gì khác, xem ra không phải loại thuốc ngăn mùi thông thường sử dụng nhiều mùi khác nhau để che đậy mùi tin tức tố.

Tằng Dư nhìn đóng gói, phía trên viết " Đặc chế ".

Tằng Dư biết Lương Hành sẽ đưa cậu đến một nhà hàng mà ngày thường hắn hay ăn nhất, cách trường học không xa, đi bộ một lát là có thể tới. Hai người đều có chút câu nệ, trên đường chỉ đơn thuần không mặn không nhạt mà nói mấy câu.

Dọc theo đường đi đều có người nhìn về phía hai người bọn họ.

Lương Hành ở trường học vốn chính là tiêu điểm của đám đông.

Tập đoàn Lương thị lập nghiệp là một công ty bất động sản, phạm vi kinh doanh rộng, thực lực hùng hậu, việc nắm cổ phần ở đại học S cũng chỉ là một khoản đầu tư nhỏ . Mà Lương Hành là con một của chủ tịch Lương , là Alpha cấp bậc ưu tú nhất trong thế hệ nhà họ Lương , chắc chắn sẽ là người thừa kế.

Bản thân hắn cũng đã đủ có mị lực, ngũ quan như khắc, bề ngoài đẹp trai tính cách lại vui vẻ, hào phóng lịch sử, lại hòa đồng dễ kết bạn. Một nụ cười cũng có thể hấp dẫn không ít xuân tâm nảy mầm.

Tằng Dư diện mạo cũng xuất chúng, màu da trắng nõn, mặt mày đường nét nhu hòa, khí chất ôn hòa thân thiện , nhìn ra được là có giáo dưỡng rất tốt, khi cùng Lương Hành nói chuyện vẫn luôn tươi cười, chính là thuộc về kiểu rất nhiều người trong lòng sẽ đặt câu hỏi "Cái dạng Alpha gì mới có thể không thích một Omega như vậy ".

Hơn nữa không biết vì sao, sau khi Tằng Dư xịt thuốc ngăn mùi trở về tin tức tố hương hoa quế vẫn luôn phiêu đãng trong không khí, Alpha chung quanh trong phạm vi mấy mét đều có thể ngửi được hương thơm sạch sẽ từ trên người cậu truyền đến.

Tuy rằng Tằng Dư đã vô cùng khắc chế biên độ động tác của chính mình, cũng chậm rãi bước nhỏ theo thói quen, nhưng chân phải y có chút thọt sự thật này không có cách nào thay đổi, bởi vậy vẫn cứ hấp dẫn ánh mắt một số người.

Dù sao một Omega xinh đẹp tàn tật rất ít thấy, huống chi bên cạnh còn có một Alpha ưu tú kiên nhẫn thả chậm bước chân cùng cậu sóng vai.

Vì tránh cho tin tức tố Omega ảnh hưởng đến lý trí của bản thân ở mức độ lớn nhất, Lương Hành đã có ý thức bắt đầu rèn luyện khả năng kiểm soát tin tức tố của chính mình và chống lại tin tức tố của omega từ rất sớm.

Nhưng lực tự khống chế của hắn cao cũng không có tác dụng gì. Bởi vì khoảng cách gần nhất nên hắn có thể cảm nhận được tin tức tố người bên cạnh phát ra lúc này hoàn toàn không phải do sinh lý thông thường tạo ra.

Nhưng hắn đã nhận ra ánh mắt những người xung quanh trên dưới đánh giá Tằng Dư, cho nên từ bên tay phải Tằng Dư vòng qua bên phía gần đường, tỉnh bơ mà ngăn cản một số tầm nhìn .

" Nhà hàng này hương vị không tồi," sau khi vào trong Lương Hành đưa Tằng Dư tới vị trí hắn quen thuộc rồi giúp cậu kéo ghế ra tiếp đó lại ngồi xuống bên cạnh cậu " Quan trọng hơn là, đầu bếp nơi này không học chiêu run muỗng ( ý là cho đồ ăn ít á ) của mấy bác gái trong nhà ăn."

"Lương Hành mày cứ giả vờ đi, bác gái nhà ăn chỗ nào nỡ run muỗng với mày, ai không phải thấy gương mặt này liền cho mày thêm cái đùi gà à."

Có người từ bàn ăn phía trước xoay qua chế nhạo Lương Hành.

Tằng Dư biết đó là bạn lúc nhỏ của Lương Hành, Hoàng Ninh Đồng. Bên cạnh hẳn là Lý Tỉnh.

" Tụi mày sao lại ở chỗ này? Không phải đến buổi giao lưu sao?" Lương Hành lấy cặp sách trên vai Tằng Dư xuống đặt ở ghế trống rồi đưa máy tính bảng gọi đồ ăn cho cậu " Cậu nhìn xem có muốn ăn gì hay không."

Tằng Dư có chút câu nệ " Cậu chọn đi, tôi ăn gì cũng  được."

"Không sao , tôi cái gì cũng ăn được , cậu không phải kén ăn sao, tôi theo cậu ." Lương Hành nhớ Kẹo Gừng trên bưu thiếp có viết qua như vậy.

" Được ." Tằng Dư gật gật đầu, nhìn thực đơn bắt đầu chọn.

Đây là nhà hàng tư nhân, hình ảnh thức ăn trên máy tính bảng tinh xảo mê người. Tằng Dư lúc trước cũng đã xem qua vô số lần. Cậu cuối cùng có thể cùng Lương Hành ngồi ở chỗ này, ăn thức ăn Lương Hành thích.

" Lớp trưởng bên kia nghe nói cậu không đi, liền hủy bỏ buổi giao lưu, nói lần sau hẹn lại ."

Lý Tỉnh lấy nước ép xoài trên bàn bọn họ rót cho Tằng Dư một ly" Bạn học mới xin chào ~ chúng tôi là bạn từ nhỏ của Lương Hành , tôi là Lý Tỉnh, còn cậu bạn đầu trọc này là Hoàng Ninh Đồng."

" Mẹ nó mày mới trọc ! Tao đây là để đầu đinh mà ? Không soái không khốc sao?" Cậu bạn trọc đầu ra tiếng phản bác.

" Chào các cậu , tôi là Tằng Dư." Tằng Dư nhìn hai người bạn mới mà cười, "Xin lỗi đã làm chậm trễ buổi giao lưu của hai người ."

" Không sao không sao , Lương Hành chính là chong chóng đo chiều gió bia ngắm của mấy buổi giao lưu này đó, cơ hội còn có rất nhiều."

Trước đó trong ban đột nhiên bùng nổ tin đồn , nói Lương Hành đã đưa Omega chuyên ngành mới đến đi ăn cơm, thả bồ câu tình bạn . Lý Tỉnh cùng Hoàng Ninh Đồng đoán chính là tới chỗ này, vội từ ký túc xá chạy tới chiếm lĩnh hàng ghế ăn dưa tuyến đầu.

Lương Hành không tham gia câu chuyện hàn huyên với bọn họ, đứng dậy đi ra ngoài máy bán hàng tự động mua bình Canxi AD . Sau khi đẩy ly nước ép xoài của Tằng Dư qua lại dùng ống hút chọc hai cái trên miệng chai rồi mới đặt trước mặt cậu : " Nước xoài để tôi uống cho , cậu cứ uống cái này đi."

"Lương Hành mày đủ rồi, nước này còn không phải tao muốn rót cho bạn học mới uống sao, Alpha cấp S tụi mày tính chiếm hữu mạnh như vậy luôn ?" Lý Tỉnh làm bộ muốn đảo lại ly nước xoài cho Tằng Dư .

"Không phải, cậu hiểu lầm rồi." Tằng Dư kiên nhẫn lịch sự mà giải thích nói: "Thật ngại quá , tôi bị dị ứng xoài."

" À ra là vậy . Xin lỗi cậu, chỉ là nước xoài mới ép của nhà hàng này hương vị không tồi, cho nên muốn cho cậu nếm thử."

Lương Hành cầm khăn giấy tỉ mỉ lau mặt bàn, thuận tiện đá đá chân ghế của bọn họ "Muốn ăn thì ăn, ăn xong rồi thì lăn. Lại nói điên nói khùng nữa, chú Lý rất nhanh sẽ biết hai tụi mày lại lấy cớ có cuộc thi mà chạy đi đua xe."

Hoàng Ninh Đồng cùng Lý Tỉnh đồng thời chột dạ xoay người, vừa vùi đầu ăn cơm vừa chửi thầm: " Mẹ nó thằng này là quái vật gì vậy ? Thay đổi mấy đường đua xe, làm sao mà có thể biết được ? Chẳng lẽ ông chủ đường đua xe thành phố S đều là bạn của nó sao ?"

Tằng Dư vừa gọi xong đồ ăn, liền nghe thấy Lương Hành hỏi: "Tên của cậu là chữ nào ?"

Tằng Dư dùng máy tính bảng mở ghi chú ra , dùng bút điện tử viết trên màn hình hai chữ "Tằng Dư" nói: " ' Dư ' trong 'Tiệp Dư ' *."

* Tiệp dư (chữ Hán: 婕妤; Bính âm: jié yú) là một cấp bậc phi tần trong hậu cung phong kiến của Trung Quốc và Việt Nam.

Tên có chữ nữ 妤? Trong tên con trai rất hiếm thấy .

" Lúc tôi còn chưa sinh ra , ba mẹ tôi cho rằng tôi là con gái, cho nên mới chọn cái tên này . Sau đó thầy bói nói cái tên này có thể mang đến vận may cho tôi vì vậy chọn dùng luôn."

Giọng nói Tằng Dư nhẹ nhàng tự nhiên, không có chỗ nào kỳ lạ, như thể chính cậu cũng tin cách nói này .

Lương Hành nhìn kỹ hơn , sau khi xác nhận nét chữ quen thuộc lại viết tên của mình xuống " Vậy chính thức trao đổi tên một chút đi, Lương Hành. Chỗ khác không nói, nhưng ở đại học S này không thành vấn đề, có việc tìm tôi là được có thể giúp đỡ cậu."

Tằng Dư ôn hòa mà cười cười, gật gật đầu, " Được , đã nhớ."

Lý Tỉnh lại xoay đầu tới, "Ai! Tao hồi nhà trẻ đã nhớ tên của mà, sao lại không thấy mày giúp đỡ tao !"

Lương Hành đẩy người trở về"Không phải tao giúp đỡ mày mày có thể béo thành như vậy? Ăn cơm đi."

Đồ ăn rất nhanh lên , Tằng Dư và Lương Hành cũng bắt đầu ăn cơm.

" Ừm.....cậu hiện tại là đang độc thân hả?" Lương Hành ánh mắt lại một lần dừng trên nốt ruồi lệ trí trên khóe mắt của Tằng Dư, hắn đột nhiên dùng câu hỏi mà lúc trước khi gửi bưu thiếp cho nhau vẫn luôn muốn hỏi nói ra khỏi miệng .

Tằng Dư không nghĩ tới Lương Hành sẽ hỏi trực tiếp như vậy, có chút không được tự nhiên mà đáp: "Đúng vậy."

"Vậy thì tốt ." Lương Hành thuận thế đáp một câu, cũng không nói rõ là tốt ở chỗ nào làm cho người ta nhịn không được nghĩ ngợi lung tung .

Hàng trước Lý Tỉnh cùng Hoàng Ninh Đồng nghe thế thiếu điều muốn lật tung cái bàn, mỗi người thấp giọng nói một câu  "Tao khinh " . Lúc đang chuẩn bị quay đầu nhìn xem thế nào là cây vạn tuế thật vất vả mới nở hoa, đã bị Lương Hành chen chân chống lên ghế bọn họ , cảnh cáo nói:

"Không được quay ra."

Mặt Tằng Dư chậm rãi trở nên đỏ bừng, tay cũng gắt gao nắm chặt bình Canxi AD , đầu ngón tay bởi vì dùng sức có chút trở nên trắng bệch.

Lương Hành cúi đầu nhìn sườn mặt cậu , ma xui quỷ khiến mà muốn xoa xoa vành tai hồng hồng của cậu. Cảm giác được hắn đến gần, toàn thân Tằng Dư căng chặt, đem ghế dịch vào trong tránh đi.

Lương Hành tỉnh táo lại , ở trong lòng mắng chính mình một câu " Tên biến thái , lần đầu tiên gặp mặt mà đã muốn động tay động chân với người ta " rồi xoay đầu nhìn chằm chằm mặt bàn, như là muốn nhìn đến mức nó thủng lỗ mới chịu bỏ qua .

Hắn cũng không chú ý tới, khi đó trên mặt Tằng Dư lặng lẽ mỉm cười mỹ mãn .

Tằng Dư còn nhân lúc Lương Hành không chú ý chụp hình tên họ hai người viết song song cạnh nhau trên máy tính bảng, đến nay vẫn còn giữ trong điện thoại .

Một đêm này , Lương Hành ngồi ở cửa sổ lồi nửa tỉnh nửa mê hoảng hốt không biết hôm nay là hôm nào, hiện thực cùng quá khứ luân phiên qua lại , xé nát dòng suy nghĩ hỗn loạn của hắn.

Không biết lại ngồi trong phòng khách bao lâu, Tằng Dư có chút ngẩn người mà đi vào phòng ngủ, lúc này mới nhớ tới một việc, mở điện thoại xin lỗi bạn đọc trên website nói tạm thời có việc , sẽ bổ sung thêm sau.

Sau khi viết xin phép nghỉ xong , ánh mắt Tằng Dư dừng trên một cái ống đựng bút bằng gỗ . Cậu ngồi trước bàn, bắt đầu cẩn thận nhìn. Đầu ngón tay nhẹ nhàng mà lần theo dòng chữ khắc trên đó —— Lương Hành đã từng đến đây.

Tằng Dư buông ống đựng bút xuống , lấy loptop mở file tài liệu trống mà y đã đặt tên nhưng lại không dám viết vào đó .

Sáng sớm, Tằng Dư mới ôm lấy ký ức ấm áp như ánh mắt trời cùng niềm vui sướng khi cuối cùng có thể nhìn thấy Lương Hành bằng chính đôi mắt của mình đi vào giấc mộng, trái tim tĩnh mịch thật nhiều năm cũng chậm rãi bắt đầu ấm lên .

Trên màn hình máy tính còn sáng lên chỉ viết một câu ——

" Cậu ti tiện dùng tính toán dơ bẩn đón nhận phần nhất kiến chung tình sạch sẽ nhiệt liệt nhất ."

Sau đó liên tiếp mấy ngày, Tằng Dư đều đi đến gần chỗ con đường mình té xỉu chờ đợi thật lâu, ngồi bên bồn hoa dưới bóng cây, một lần ngồi chính là mấy tiếng đồng hồ.

Cậu muốn gặp hắn.

Tác giả có lời muốn nói: Lý Tỉnh & Hoàng Ninh Đồng: Lão cây vạn tuế ra hoa! Khua chiêng gõ trống lên!

Tiểu Lương: Nếu mày dọa vợ tao chạy mất , tình thương của cha như núi đất lở khẳng định có thể chôn sống tụi mày !

Tằng Tằng : Quả nhiên anh em tốt phần lớn đều thích làm ba của đối phương , vậy em ...... Không cần sinh phải không ?

Tiểu Lương: Không được!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top